Trong đại sảnh của Mộ Kiếm Phong lúc này có không ít người đang ngồi.
Ngoại trừ Lôi Kiếm, Quân Hạo Thiên, Lâm Thấm Mộc ra, còn có đám người Đỗ Long, Triệu Tranh và Hạ Vanh.
Nhìn thấy được Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên tiến đến, người trong đại sảnh đều đứng lên: Ra mắt tông chủ.
Vân Thiên Vũ khẽ gật đầu, đỡ Tư Không Lâm đi vào
Động tác của nàng khiến cho rất nhiều người ở đây nhìn về phía Tư Không Lâm.
Thấy Tư Không Lâm chỉ là một bà bà tuổi đã già, bọn họ không khỏi nhíu mày.
Tông chủ khách khí đối với người này như thế, nói rõ nàng khẳng định có gì đó đặc biệt.
Mọi người không nói gì, Vân Thiên Vũ mời Tư Không Lâm ngồi ở vị trí trên đầu trong đại sảnh, sau đó mình ngồi ở bên cạnh Tư Không Lâm, cũng không có ngồi ở vị trí trên đầu.
Tiêu Cửu Uyên cũng ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ hắng giọng một cái nói: Ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là Lâm bà bà, sau này nàng chính là đại trưởng lão của Đấu Long Tông ta.
Đại trưởng lão?
Mỗi người đều nhìn lại Tư Không Lâm, kinh ngạc nghi ngờ không thôi.
Tư Không Lâm đứng lên, nhìn về phía các người gật đầu một cái, sau đó lại ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ còn nói thêm: Các ngươi đừng thấy đại trưởng lão lớn tuổi, thật ra nàng là cao thủ nhất tinh Linh Tôn.
Cao thủ Linh Tôn?
Trong đại sảnh, có người kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Sau đó mỗi người đều cao hứng.
Đấu Long Tông tự nhiên có cao thủ Linh Tôn trấn thủ, như vậy nếu muốn lớn mạnh sẽ là chuyện ở trong tầm tay.
Mỗi người đứng lên ôm quyền cung kính mở miệng: Ra mắt đại trưởng lão.
Tư Không Lâm xua tay ra hiệu mọi người ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nói với người xung quanh: Đêm qua ta nói với mọi người về chuyện muôn phản kích người của Phù Vân Cung, mọi người có chút lo lắng, đêm qua trở lại, ta suy nghĩ một chút, chúng ta cùng Phù Vân Cung trực tiếp xung đột quả thật dễ dàng bị tiêu diệt hoàn toàn, nhưng nếu như chúng ta cẩn thận tỉ mỉ bố trí, chưa chắc đã không thể giành thắng lợi.
Vân Thiên Vũ nói đến đây lại ngừng một chút sau đó nói tiếp.
Chúng ta có thể giả mạo mấy người đêm qua lẩn vào Phù Vân Cung, sau đó ở bên ngoài mai phục một nhóm người tới nội ứng ngoại hợp, giết cho Phù Vân Cung trở tay không kịp, sau đó chúng ta thực hiện xong lại nhanh chóng rút khỏi Phù Vân Cung.
Người của Phù Vân Cung nhất định sẽ giận dữ, nhất định sẽ phái người đến tiêu diệt Đấu Long Tông ta, Đấu Long Tông ta lại cẩn thận bố trí, thiết lập tốt các cơ quan chờ đợi bọn họ.
Như vậy lại có thể giết một đám người của bọn họ.
Chờ tới sau khi chúng ta giết cho Phù Vân Cung nguyên khí đại thương, người của thế lực khác chắc chắn nghe tin sẽ lập tức hành động, liều mạng lôi kéo những cao thủ còn lại của Phù Vân Cung, cứ như vậy, Phù Vân Cung lại tự sụp đổ.
Vân Thiên Vũ nói xong, đại sảnh trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Mỗi người đang trầm tư, xem phương pháp này có làm được hay không.
Vân Thiên Vũ ngừng một chút sau còn nói thêm: Nếu chúng ta không làm gì, Phù Vân Cung sẽ không chịu để yên, như vậy tiếp theo xui xẻo lại chính là chúng ta, đến lúc đó chúng ta chỉ có phần bị đánh.
Vân Thiên Vũ dứt lời, người phía đầu đều gật đầu.
Trong thế lực của năm cung sáu điện, Phù Vân Cung là cuồng vọng kiêu ngạo nhất. Nếu bọn họ có thể đánh bại người của Phù Vân Cung, như vậy thế lực khác cũng không dám tùy ý động tới người của Đấu Long Tông, đây ngược lại cũng là một cơ hội.
Tư Không Lâm mở miệng đầu tiên: Phương pháp này có thể thực hiện được.
Những người khác cũng rối rít gật đầu tán thành.
Tiếp theo, Vân Thiên Vũ và mọi người bàn bạc xem làm thế nào để lẩn vào Phù Vân Cung.
Phù Vân Cung cách Đấu Long Tông không tính là quá xa, chỉ cần nửa ngày lại chạy tới Đấu Long Tông.
Cũng bởi vì như vậy, cho nên bọn họ mới phái người lẩn vào Đấu Long Tông muốn tiêu diệt Đấu Long Tông, đoạt được bảo bối trong tay của Vân Thiên Vũ.
Ban đêm, mấy người Tiêu Cửu Uyên, Lôi Kiếm, Triệu Tranh dịch dung thành dáng vẻ của mấy đệ tử Phù Vân Cung bị bắt, một đường đi lên Phù Vân Cung.
Ngoại trừ Lôi Kiếm, Quân Hạo Thiên, Lâm Thấm Mộc ra, còn có đám người Đỗ Long, Triệu Tranh và Hạ Vanh.
Nhìn thấy được Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên tiến đến, người trong đại sảnh đều đứng lên: Ra mắt tông chủ.
Vân Thiên Vũ khẽ gật đầu, đỡ Tư Không Lâm đi vào
Động tác của nàng khiến cho rất nhiều người ở đây nhìn về phía Tư Không Lâm.
Thấy Tư Không Lâm chỉ là một bà bà tuổi đã già, bọn họ không khỏi nhíu mày.
Tông chủ khách khí đối với người này như thế, nói rõ nàng khẳng định có gì đó đặc biệt.
Mọi người không nói gì, Vân Thiên Vũ mời Tư Không Lâm ngồi ở vị trí trên đầu trong đại sảnh, sau đó mình ngồi ở bên cạnh Tư Không Lâm, cũng không có ngồi ở vị trí trên đầu.
Tiêu Cửu Uyên cũng ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ hắng giọng một cái nói: Ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là Lâm bà bà, sau này nàng chính là đại trưởng lão của Đấu Long Tông ta.
Đại trưởng lão?
Mỗi người đều nhìn lại Tư Không Lâm, kinh ngạc nghi ngờ không thôi.
Tư Không Lâm đứng lên, nhìn về phía các người gật đầu một cái, sau đó lại ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ còn nói thêm: Các ngươi đừng thấy đại trưởng lão lớn tuổi, thật ra nàng là cao thủ nhất tinh Linh Tôn.
Cao thủ Linh Tôn?
Trong đại sảnh, có người kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Sau đó mỗi người đều cao hứng.
Đấu Long Tông tự nhiên có cao thủ Linh Tôn trấn thủ, như vậy nếu muốn lớn mạnh sẽ là chuyện ở trong tầm tay.
Mỗi người đứng lên ôm quyền cung kính mở miệng: Ra mắt đại trưởng lão.
Tư Không Lâm xua tay ra hiệu mọi người ngồi xuống.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nói với người xung quanh: Đêm qua ta nói với mọi người về chuyện muôn phản kích người của Phù Vân Cung, mọi người có chút lo lắng, đêm qua trở lại, ta suy nghĩ một chút, chúng ta cùng Phù Vân Cung trực tiếp xung đột quả thật dễ dàng bị tiêu diệt hoàn toàn, nhưng nếu như chúng ta cẩn thận tỉ mỉ bố trí, chưa chắc đã không thể giành thắng lợi.
Vân Thiên Vũ nói đến đây lại ngừng một chút sau đó nói tiếp.
Chúng ta có thể giả mạo mấy người đêm qua lẩn vào Phù Vân Cung, sau đó ở bên ngoài mai phục một nhóm người tới nội ứng ngoại hợp, giết cho Phù Vân Cung trở tay không kịp, sau đó chúng ta thực hiện xong lại nhanh chóng rút khỏi Phù Vân Cung.
Người của Phù Vân Cung nhất định sẽ giận dữ, nhất định sẽ phái người đến tiêu diệt Đấu Long Tông ta, Đấu Long Tông ta lại cẩn thận bố trí, thiết lập tốt các cơ quan chờ đợi bọn họ.
Như vậy lại có thể giết một đám người của bọn họ.
Chờ tới sau khi chúng ta giết cho Phù Vân Cung nguyên khí đại thương, người của thế lực khác chắc chắn nghe tin sẽ lập tức hành động, liều mạng lôi kéo những cao thủ còn lại của Phù Vân Cung, cứ như vậy, Phù Vân Cung lại tự sụp đổ.
Vân Thiên Vũ nói xong, đại sảnh trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Mỗi người đang trầm tư, xem phương pháp này có làm được hay không.
Vân Thiên Vũ ngừng một chút sau còn nói thêm: Nếu chúng ta không làm gì, Phù Vân Cung sẽ không chịu để yên, như vậy tiếp theo xui xẻo lại chính là chúng ta, đến lúc đó chúng ta chỉ có phần bị đánh.
Vân Thiên Vũ dứt lời, người phía đầu đều gật đầu.
Trong thế lực của năm cung sáu điện, Phù Vân Cung là cuồng vọng kiêu ngạo nhất. Nếu bọn họ có thể đánh bại người của Phù Vân Cung, như vậy thế lực khác cũng không dám tùy ý động tới người của Đấu Long Tông, đây ngược lại cũng là một cơ hội.
Tư Không Lâm mở miệng đầu tiên: Phương pháp này có thể thực hiện được.
Những người khác cũng rối rít gật đầu tán thành.
Tiếp theo, Vân Thiên Vũ và mọi người bàn bạc xem làm thế nào để lẩn vào Phù Vân Cung.
Phù Vân Cung cách Đấu Long Tông không tính là quá xa, chỉ cần nửa ngày lại chạy tới Đấu Long Tông.
Cũng bởi vì như vậy, cho nên bọn họ mới phái người lẩn vào Đấu Long Tông muốn tiêu diệt Đấu Long Tông, đoạt được bảo bối trong tay của Vân Thiên Vũ.
Ban đêm, mấy người Tiêu Cửu Uyên, Lôi Kiếm, Triệu Tranh dịch dung thành dáng vẻ của mấy đệ tử Phù Vân Cung bị bắt, một đường đi lên Phù Vân Cung.
/1395
|