Té xỉu? Như Phong nhìn 4 vị sư huynh nằm trên đất, lắc đầu, thật là yếu ớt, cư nhiên bị dọa cho hôn mê, tốt xấu cũng phải hoài nghi tính chân thực lời nói của nàng chứ, sư phụ như thế nào lại thu đệ tử ngốc như vậy a.
Tiểu Long Long, ngươi như thế nào lại không hôn mê?
Trong không gian thú sủng, Vô Song nhìn tiểu Long Long thực bình tĩnh tự nhiên, biếu hiện tốt đến kinh ngạc, tiểu Long Long nhàn nhạt nói, Chủ nhân rõ ràng là cố ý, quen là tốt rồi!
Vô Song nhìn nó rất muốn hỏi, ngươi nói vậy là ý gì, chính là nghĩ lại cũng lười cùng nó nói. Đàn gảy tai trâu a!
Bảo bối đồ nhi! Tù trưởng lão vội vàng trở về, thấy Như Phong đang ngồi dưới đất ngó chứng bốn vị đồ đệ của mình, một đám hôn mê nằm đó, mắt trừng lớn, vẻ mặt khiếp sợ.
Sư phụ, bọn họ bao giờ mới tỉnh?
Như Phong ngoái đầu nhìn sư phụ, thở dài.
Tù trưởng lão nhìn nàng, cẩn thận hỏi, Con là nói cho bọn họ một đêm con luyện dược thăng ba cấp?
Như Phong gật gật đầu, Bọn họ hỏi con liền nói, không nghĩ bọn họ cứ như vậy...
Tù trưởng lão hung hăng nuốt nước miếng, Nha đầu, về sau con đừng nói cho người khác biết, nếu không sẽ đưa đến phiền toái không cần thiết. Con hiện tại thực lực quá yếu, chờ con cường đại rồi, con mới có thể có tư cách để kiêu ngạo.
Như Phong gật gật đầu, Sư phụ, con đã biết, bọn họ đều là sư huynh của con, con không nghĩ giấu giếm bọn họ, dù sao về sau bọn họ cũng sẽ biết.
Thời điểm nàng luyện dược, bọn họ không có khả năng không nhìn ra đi?
Không có việc gì, dùng mấy bồn nước lạnh thì sẽ tỉnh thôi!
Tù trưởng lão đi đến một bên, lấy nước lạnh hắt lên mấy người, mấy người vội vàng mờ mắt ra, nhìn Như Phong như nhìn thấy quỷ, trừng lớn mắt, khó thể tin nuốt nuốt nước miếng.
Sư phụ, sư muội nói là thật sao? Bồn người nhìn sư phụ, ánh mắt chăm chú mang theo khẩn trương.
Đúng vậy, các ngươi thật là vô dụng mà, cư nhiên té xỉu. Nhớ kĩ, không được truyền ra ngoài, nếu không các ngươi sẽ hại sư muội mình.
Bốn người gật đầu thật mạnh, lỗ mũi chảy máu thế nào cũng không dừng lại được.
Sư phụ, con khi nào có thể bắt đầu luyện dược?
Như Phong không để ý tới mấy vị sư huynh, chờ họ quen thì sẽ không té xỉu nữa, đến lúc đó nàng sẽ nói cho bọn họ thân phận triệu hồi sư của mình.
Ngày mai đi, sư phụ chuẩn bị dược liệu cho con. Con chắc không cần ta dạy con cách luyện dược đi?
Như Phong nhìn sư phụ, Sư phụ, Như Phong còn rất nhiều điều không biết, người vẫn phải chỉ dạy con mới đươc.
Vậy ngày mai bắt đầu đi, hôm này mọi người đã mệt mỏi rồi, tất cả đi nghỉ ngơi đi!
Hảo!
.....
Sư phụ, đây là phương thuốc gì thế?
Như Phong nhìn đống dược liệu cùng với phối phương đang mở ra ở trước mắt, vẻ mặt nghi hoặc.
Đây là tứ cấp Linh Khí dược hoàn, sau khi dùng thuốc này có thể nhanh chóng khôi phục lại ba thành linh khí, lần trước con không phải thấy Đàm Bân luyện chế rồi sao? Con thử xem!
Tù trưởng lão vẻ mặt chờ mong, xem đồ nhi bảo bối của mình rốt cục yêu nghiệt đến mức nào?
Hảo, sư phụ, cần nhiều dược hoàn như vậy sao?
Tù trưởng lão cười cười, Nơi này có mười phần dược liệu, con cứ chậm rãi luyện tập, có thể luyện chế ra một phần thì đã là tốt rồi, không vội!
Như Phong gật đầu, nhìn phối phương rồi lập tức luyện dược. Tù trưởng lão đứng ở một bên nhìn có chút không tin tưởng, luyện dược như vậy cũng được sao? Xem bộ dáng nàng thuần thục, người không biết còn tưởng nàng là luyện dược sư lâu năm rồi đó.
Xì!
Dược hoàn được cất vào chai, Như Phong nhíu mày, Sư phụ, phẩm chất không tốt!
Đồ nhi, con thật sự là vừa mới bắt đầu luyện dược sao?
Như Phong gật đầu, nhìn sư phụ khó hiểu, Chẳng lẽ con luyện sai rồi?
Tù trưởng lão kích động nước mắt tung hoàng, ôm Diệp Như Phong, Thiên tài a, đồ nhi, con như thế nào làm được!
Một lần liền có thể luyện thành Linh Khí dược hoàn cấp bốn, phẩm chất trung phẩm. Nha đầu này thật là biến thái mà!
Trên kia không phải ghi cách chế sao? Chiếu theo là có thể luyện được a.
Noãn Thu, lại đây, luyện cho ta Linh khí dược hoàn.
Hắn là tứ cấp luyện dược sư, xem hắn có phải hay không một lần luyện chế liền thành công!
Tiểu Long Long, ngươi như thế nào lại không hôn mê?
Trong không gian thú sủng, Vô Song nhìn tiểu Long Long thực bình tĩnh tự nhiên, biếu hiện tốt đến kinh ngạc, tiểu Long Long nhàn nhạt nói, Chủ nhân rõ ràng là cố ý, quen là tốt rồi!
Vô Song nhìn nó rất muốn hỏi, ngươi nói vậy là ý gì, chính là nghĩ lại cũng lười cùng nó nói. Đàn gảy tai trâu a!
Bảo bối đồ nhi! Tù trưởng lão vội vàng trở về, thấy Như Phong đang ngồi dưới đất ngó chứng bốn vị đồ đệ của mình, một đám hôn mê nằm đó, mắt trừng lớn, vẻ mặt khiếp sợ.
Sư phụ, bọn họ bao giờ mới tỉnh?
Như Phong ngoái đầu nhìn sư phụ, thở dài.
Tù trưởng lão nhìn nàng, cẩn thận hỏi, Con là nói cho bọn họ một đêm con luyện dược thăng ba cấp?
Như Phong gật gật đầu, Bọn họ hỏi con liền nói, không nghĩ bọn họ cứ như vậy...
Tù trưởng lão hung hăng nuốt nước miếng, Nha đầu, về sau con đừng nói cho người khác biết, nếu không sẽ đưa đến phiền toái không cần thiết. Con hiện tại thực lực quá yếu, chờ con cường đại rồi, con mới có thể có tư cách để kiêu ngạo.
Như Phong gật gật đầu, Sư phụ, con đã biết, bọn họ đều là sư huynh của con, con không nghĩ giấu giếm bọn họ, dù sao về sau bọn họ cũng sẽ biết.
Thời điểm nàng luyện dược, bọn họ không có khả năng không nhìn ra đi?
Không có việc gì, dùng mấy bồn nước lạnh thì sẽ tỉnh thôi!
Tù trưởng lão đi đến một bên, lấy nước lạnh hắt lên mấy người, mấy người vội vàng mờ mắt ra, nhìn Như Phong như nhìn thấy quỷ, trừng lớn mắt, khó thể tin nuốt nuốt nước miếng.
Sư phụ, sư muội nói là thật sao? Bồn người nhìn sư phụ, ánh mắt chăm chú mang theo khẩn trương.
Đúng vậy, các ngươi thật là vô dụng mà, cư nhiên té xỉu. Nhớ kĩ, không được truyền ra ngoài, nếu không các ngươi sẽ hại sư muội mình.
Bốn người gật đầu thật mạnh, lỗ mũi chảy máu thế nào cũng không dừng lại được.
Sư phụ, con khi nào có thể bắt đầu luyện dược?
Như Phong không để ý tới mấy vị sư huynh, chờ họ quen thì sẽ không té xỉu nữa, đến lúc đó nàng sẽ nói cho bọn họ thân phận triệu hồi sư của mình.
Ngày mai đi, sư phụ chuẩn bị dược liệu cho con. Con chắc không cần ta dạy con cách luyện dược đi?
Như Phong nhìn sư phụ, Sư phụ, Như Phong còn rất nhiều điều không biết, người vẫn phải chỉ dạy con mới đươc.
Vậy ngày mai bắt đầu đi, hôm này mọi người đã mệt mỏi rồi, tất cả đi nghỉ ngơi đi!
Hảo!
.....
Sư phụ, đây là phương thuốc gì thế?
Như Phong nhìn đống dược liệu cùng với phối phương đang mở ra ở trước mắt, vẻ mặt nghi hoặc.
Đây là tứ cấp Linh Khí dược hoàn, sau khi dùng thuốc này có thể nhanh chóng khôi phục lại ba thành linh khí, lần trước con không phải thấy Đàm Bân luyện chế rồi sao? Con thử xem!
Tù trưởng lão vẻ mặt chờ mong, xem đồ nhi bảo bối của mình rốt cục yêu nghiệt đến mức nào?
Hảo, sư phụ, cần nhiều dược hoàn như vậy sao?
Tù trưởng lão cười cười, Nơi này có mười phần dược liệu, con cứ chậm rãi luyện tập, có thể luyện chế ra một phần thì đã là tốt rồi, không vội!
Như Phong gật đầu, nhìn phối phương rồi lập tức luyện dược. Tù trưởng lão đứng ở một bên nhìn có chút không tin tưởng, luyện dược như vậy cũng được sao? Xem bộ dáng nàng thuần thục, người không biết còn tưởng nàng là luyện dược sư lâu năm rồi đó.
Xì!
Dược hoàn được cất vào chai, Như Phong nhíu mày, Sư phụ, phẩm chất không tốt!
Đồ nhi, con thật sự là vừa mới bắt đầu luyện dược sao?
Như Phong gật đầu, nhìn sư phụ khó hiểu, Chẳng lẽ con luyện sai rồi?
Tù trưởng lão kích động nước mắt tung hoàng, ôm Diệp Như Phong, Thiên tài a, đồ nhi, con như thế nào làm được!
Một lần liền có thể luyện thành Linh Khí dược hoàn cấp bốn, phẩm chất trung phẩm. Nha đầu này thật là biến thái mà!
Trên kia không phải ghi cách chế sao? Chiếu theo là có thể luyện được a.
Noãn Thu, lại đây, luyện cho ta Linh khí dược hoàn.
Hắn là tứ cấp luyện dược sư, xem hắn có phải hay không một lần luyện chế liền thành công!
/56
|