Nghe nói gia tộc tên tán tu này từng là một danh gia vọng tộc, tiền bối của gia tộc trong một lần mạo hiểm đã thu được mấy món vật phẩm. Nhưng lần mạo hiểm đó có cả tu sĩ Phi Thăng Kỳ của ba đại phái, vì đại chiến một hồi mà trọng thương trở về.
Người này biết ba đại phái tu tiên kia tuyệt đối không từ bỏ ý đồ cho nên hắn để gia tộc toàn bộ phân tán, ẩn nấp. Bởi vì gia tộc hắn có linh căn đặc biệt là hỏa linh căn và biến dị thạch linh căn lo lắng gia nhập vào môn phái tu tiên khác sẽ bị phát hiện cho nên mới lưu lại di ngôn, không cho gia nhập môn phái nào. Dù sao bản thân gia tộc cũng có công pháp Địa giai, những thứ như đan dược và linh thạch CŨNG không hề ít.
Nhưng mà trải qua mấy ngàn năm, linh thạch và đan dược gia tộc lưu lại cũng đã sớm tiêu hao sạch sẽ. Kỳ thật, chuyện năm đó đã sớm lùi vào quá khứ. Hậu nhân của người kia hiện nếu muốn gia nhập môn phái tu tiên nào cũng đã không còn nguy hiểm nữa. Tuy nhiên, hậu nhân trong gia tộc lại chỉ máy mọc chấp hành tổ huấn này mà thôi.
Long Tiêu Diêu nghe được người kia định dùng đan phương thượng cổ để đổi lấy Ngưng Đan thì tất nhiên đồng ý. Tuy nhiên, hắn hiện cũng chỉ còn một viên Ngưng Đan cực phẩm, luyện chế Ngưng Đan thượng phẩm còn cần mua nhiều loại dược thảo khác. Những dược thảo hắn có trong Vạn Thú Lệnh hiện đều đạt tới vạn năm, chỉ có thể luyện chế đan dược cực phẩm mà thôi.
Người kia thấy Long Tiêu Diêu dường như đang do dự cho nên cắn răng một cái, lấy ra một hộp ngọc đưa cho Long Tiêu Diêu nói:
- Ta cộng thêm cả thứ này nữa, muốn đổi lấy một viên Ngưng Đan thượng phẩm và một lọ đan dược thượng phẩm cho Kim Đan sơ cấp thuộc tính thổ.
Long Tiêu Diêu vốn cân nhắc cần bao lâu thời gian mới có thể luyện chế ra Ngưng Đan thượng phẩm, mà chủ yếu là mất bao lâu thời gian mới có thể thu được dược thảo để luyện chế Ngưng Đan thượng phẩm. Tài liệu luyện chế Ngưng Đan chỉ có Ngưng Tụ Thảo là khó kiếm nhất. Nhưng hắn lại có rất nhiều Ngưng Tụ Thảo, chỉ cần mua một ít dược liệu khác nữa, hơn nữa đều cần có tuổi mấy trăm hoặc ngàn năm là được.
Long Tiêu Diêu hơi sửng sốt, theo bản năng tiếp nhận hộp ngọc và mở ra, bên trong là một hạt châu ngăm đen. Hắn dù không nhìn ra được đây là thứ gì nhưng khi hắn mở hộp ngọc, thần thông bảo giám liền cảm giác được khí tức mãnh liệt của bảo vật. Đồng thời, thú hồn có trong Vạn Thú Lệnh và trong tất cả huyệt đạo của hắn đều rung động vì hưng phấn.
Long Tiêu Diêu nhìn hạt châu này, chậm rãi hỏi:
- Xin hỏi đạo hữu, đây là thứ gì?
Người tán tu kia nói:
- Đây là vật phẩm tổ truyền của nhà ta. Quả thật ta cũng không biết nó rốt cục là thứ gì, chỉ là nó và đan phương kia đều do gia tổ thu được, hẳn là một vật phẩm của tu sĩ thượng cổ.
Nếu thần thông giám bảo của Long Tiêu Diêu đã có cảm ứng thì đương nhiên sẽ giữ lại, vì thế mới nói:
- Được rồi, nếu đạo hữu đã nói như vậy thì ta tin tưởng đạo hữu. Chỉ là trước mắt ta không có Ngưng Đan thượng phẩm, đạo hữu phải chờ vài ngày.
Tên tán tu kia nghe vậy, biết là có hy vọng sẽ thu được Ngưng Đan cho nên vội vàng nói:
- Không biết đạo hữu cần bao lâu để chuẩn bị được Ngưng Đan thượng phẩm? Tới lúc đó ta sẽ tới giao dịch với đạo hữu.
Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn thành gian, tránh cho đêm dài lắm mộng. Nên biết rằng tán tu luôn luôn không hoàn toàn an toàn, lúc nào cùng có thể bị bọn đạo chích dòm ngó, âm mưu giết người đoạt bảo. Đan phương và bảo vật trong hộp ngọc kia hiện tại đều là những thứ rất có giá trị.
Tuy nhiên, luyện chế đan dược dù không tốn nhiều thời gian nhưng hắn không nắm chắc mất bao lâu có thể mua được những dược thảo cần thiết. Huống chi, còn cần dược liệu luyện chế một trăm viên đan dược thượng phẩm thuộc tính thổ phụ trợ Kim Đan Kỳ.
Long Tiêu Diêu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Đạo hữu có thể cho ta thời gian một tháng hay không? Tới lúc đó ta sẽ giao cả hai loại đan dược kia cho đạo hữu.
Tán tu kia nghe vậy liền cười lớn:
- Một lời đã định, một tháng sau ta sẽ lại tới, hộp ngọc này sẽ để lại cho đạo hữu, coi như là để đặt cọc đi!
Long Tiêu Diêu chấn động. Tuy rằng đặt hàng mua đan dược cũng cần tiền đặt cọc nhưng viên cổ châu này rõ ràng là một kiện bảo vật hiếm có, sao có thể coi như tiền đặt cọc được?!
Khi Long Tiêu Diêu từ chối thì tên tán tu kia lại cười nói:
- Đạo hữu, ta tin tưởng ngươi. Ngươi là người mở cửa hàng này, ta rất dễ dàng tìm được ngươi. Còn ta chỉ là một gã tán tu, ngươi căn bản khó có thể tìm ta được. Ta tin tưởng đạo hữu muốn chuẩn bị những đan dược này cũng cần không ít linh thạch và tinh lực. Nếu ta có tâm giao dịch thì giao trước cho ngươi một phần vật phẩm cũng là chuyện bình thường.
Long Tiêu Diêu nhìn vẻ mặt cương quyết của tên kia, cảm thấy đối phương thật chân thật, khảng khái. Nếu chính mình không cần đan điếm này, bỏ đi thì tên tán tu này biết đi nơi nào tìm hắn. Tuy nhiên, hắn khẳng định không làm như vậy.
Hắn sẽ không chủ động lừa gạt người khác, lại càng không định lừa gạt người chân chất.
Sau khi tên tán tu kia rời đi, Long Tiêu Diêu lập tức đến các loại cửa hàng luyện đan trong phường thị để thu mua dược thảo. Lúc này hắn đã kinh doanh được một năm, cũng coi như quen thuộc với những cửa hàng kinh doanh dược thảo nơi này.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, dạo qua một vòng các cửa hàng, tuy rằng coi như đủ dược thảo nhưng số năm lại chưa như ý của hắn. Dùng những dược thảo ít năm để luyện đan thì nhiều nhất chỉ luyện ra Ngưng Đan trung phẩm mà thôi.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu CŨNG không thiếu nhiều dược thảo, một vị lão bản một đan điếm hắn quen có nói cho hắn biết rằng ở phía Nam Thập Vạn Đại Sơn. Thanh Dương Môn có mở một phường thị. Thanh Dương Môn vốn là môn phái tu tiên đan tông, do đó phường thị của bọn họ có khá đầy đủ các loại đan dược, dược thảo.
Phường thị của Thanh Dương Môn cách nơi này chừng hơn vạn dặm. Long Tiêu Diêu lập tức quyết định rời đi. Tuy hiện còn chưa biết bí mật của viên cổ châu nhưng từ thần thông giám bảo và Vạn Thú Lệnh, cũng như phản ứng của huyệt đạo bản thân hắn, hắn quyết tâm bất kể giá nào cũng phải thu lấy viên cổ châu kia.
Long Tiêu Diêu đi ra khỏi phường thị, lập tức ngự kiếm bay về phía Tây. Nhưng mà hắn vừa đi được hơn mười dặm, lập tức phát hiện ra tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ từng truy tìm hắn trước kia đang đuổi theo phía sau. Lúc này, dù hắn muốn quay lại phường thị cũng đã là không thể.
Long Tiêu Diêu cảm thấy rất bực chính là từ rất lâu rồi hắn không thấy đối phương xuất hiện, hơn nữa vừa ra khỏi phường thị còn cố ý tra xét một phen nhưng CŨNG không thấy tung tích đối phương. Từ phương hướng bay ra của đối phương, hắn hẳn là ở một địa điểm ở Tây Nam phường thị đuổi theo mình.
Long Tiêu Diêu từ hơn một tháng trước đã đạt tới Kim Đan trung cấp, thần thức và thực lực đều gia tăng. Hiện tại, hắn thi triển huyễn thuật, dù đối phương là Nguyên Anh Kỳ cũng không thể dễ dàng phát hiện ra hắn đang thi triển huyễn thuật. Ngoại trừ Nguyên Anh cao cấp, ở gần tra xét kỳ thì mới phát hiện ra thế mà đối phương lại từ rất xa có thể tìm ra hắn.
Long Tiêu Diêu phát hiện tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phía sau, lập tức đẩy nhanh tốc độ, bay về phía Thập Vạn Đại Sơn. Hắn vừa phi hành vừa cân nhắc đủ loại dấu hiệu, đột nhiên cảm giác được một tia âm mưu.
-o0o-
Người này biết ba đại phái tu tiên kia tuyệt đối không từ bỏ ý đồ cho nên hắn để gia tộc toàn bộ phân tán, ẩn nấp. Bởi vì gia tộc hắn có linh căn đặc biệt là hỏa linh căn và biến dị thạch linh căn lo lắng gia nhập vào môn phái tu tiên khác sẽ bị phát hiện cho nên mới lưu lại di ngôn, không cho gia nhập môn phái nào. Dù sao bản thân gia tộc cũng có công pháp Địa giai, những thứ như đan dược và linh thạch CŨNG không hề ít.
Nhưng mà trải qua mấy ngàn năm, linh thạch và đan dược gia tộc lưu lại cũng đã sớm tiêu hao sạch sẽ. Kỳ thật, chuyện năm đó đã sớm lùi vào quá khứ. Hậu nhân của người kia hiện nếu muốn gia nhập môn phái tu tiên nào cũng đã không còn nguy hiểm nữa. Tuy nhiên, hậu nhân trong gia tộc lại chỉ máy mọc chấp hành tổ huấn này mà thôi.
Long Tiêu Diêu nghe được người kia định dùng đan phương thượng cổ để đổi lấy Ngưng Đan thì tất nhiên đồng ý. Tuy nhiên, hắn hiện cũng chỉ còn một viên Ngưng Đan cực phẩm, luyện chế Ngưng Đan thượng phẩm còn cần mua nhiều loại dược thảo khác. Những dược thảo hắn có trong Vạn Thú Lệnh hiện đều đạt tới vạn năm, chỉ có thể luyện chế đan dược cực phẩm mà thôi.
Người kia thấy Long Tiêu Diêu dường như đang do dự cho nên cắn răng một cái, lấy ra một hộp ngọc đưa cho Long Tiêu Diêu nói:
- Ta cộng thêm cả thứ này nữa, muốn đổi lấy một viên Ngưng Đan thượng phẩm và một lọ đan dược thượng phẩm cho Kim Đan sơ cấp thuộc tính thổ.
Long Tiêu Diêu vốn cân nhắc cần bao lâu thời gian mới có thể luyện chế ra Ngưng Đan thượng phẩm, mà chủ yếu là mất bao lâu thời gian mới có thể thu được dược thảo để luyện chế Ngưng Đan thượng phẩm. Tài liệu luyện chế Ngưng Đan chỉ có Ngưng Tụ Thảo là khó kiếm nhất. Nhưng hắn lại có rất nhiều Ngưng Tụ Thảo, chỉ cần mua một ít dược liệu khác nữa, hơn nữa đều cần có tuổi mấy trăm hoặc ngàn năm là được.
Long Tiêu Diêu hơi sửng sốt, theo bản năng tiếp nhận hộp ngọc và mở ra, bên trong là một hạt châu ngăm đen. Hắn dù không nhìn ra được đây là thứ gì nhưng khi hắn mở hộp ngọc, thần thông bảo giám liền cảm giác được khí tức mãnh liệt của bảo vật. Đồng thời, thú hồn có trong Vạn Thú Lệnh và trong tất cả huyệt đạo của hắn đều rung động vì hưng phấn.
Long Tiêu Diêu nhìn hạt châu này, chậm rãi hỏi:
- Xin hỏi đạo hữu, đây là thứ gì?
Người tán tu kia nói:
- Đây là vật phẩm tổ truyền của nhà ta. Quả thật ta cũng không biết nó rốt cục là thứ gì, chỉ là nó và đan phương kia đều do gia tổ thu được, hẳn là một vật phẩm của tu sĩ thượng cổ.
Nếu thần thông giám bảo của Long Tiêu Diêu đã có cảm ứng thì đương nhiên sẽ giữ lại, vì thế mới nói:
- Được rồi, nếu đạo hữu đã nói như vậy thì ta tin tưởng đạo hữu. Chỉ là trước mắt ta không có Ngưng Đan thượng phẩm, đạo hữu phải chờ vài ngày.
Tên tán tu kia nghe vậy, biết là có hy vọng sẽ thu được Ngưng Đan cho nên vội vàng nói:
- Không biết đạo hữu cần bao lâu để chuẩn bị được Ngưng Đan thượng phẩm? Tới lúc đó ta sẽ tới giao dịch với đạo hữu.
Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn thành gian, tránh cho đêm dài lắm mộng. Nên biết rằng tán tu luôn luôn không hoàn toàn an toàn, lúc nào cùng có thể bị bọn đạo chích dòm ngó, âm mưu giết người đoạt bảo. Đan phương và bảo vật trong hộp ngọc kia hiện tại đều là những thứ rất có giá trị.
Tuy nhiên, luyện chế đan dược dù không tốn nhiều thời gian nhưng hắn không nắm chắc mất bao lâu có thể mua được những dược thảo cần thiết. Huống chi, còn cần dược liệu luyện chế một trăm viên đan dược thượng phẩm thuộc tính thổ phụ trợ Kim Đan Kỳ.
Long Tiêu Diêu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Đạo hữu có thể cho ta thời gian một tháng hay không? Tới lúc đó ta sẽ giao cả hai loại đan dược kia cho đạo hữu.
Tán tu kia nghe vậy liền cười lớn:
- Một lời đã định, một tháng sau ta sẽ lại tới, hộp ngọc này sẽ để lại cho đạo hữu, coi như là để đặt cọc đi!
Long Tiêu Diêu chấn động. Tuy rằng đặt hàng mua đan dược cũng cần tiền đặt cọc nhưng viên cổ châu này rõ ràng là một kiện bảo vật hiếm có, sao có thể coi như tiền đặt cọc được?!
Khi Long Tiêu Diêu từ chối thì tên tán tu kia lại cười nói:
- Đạo hữu, ta tin tưởng ngươi. Ngươi là người mở cửa hàng này, ta rất dễ dàng tìm được ngươi. Còn ta chỉ là một gã tán tu, ngươi căn bản khó có thể tìm ta được. Ta tin tưởng đạo hữu muốn chuẩn bị những đan dược này cũng cần không ít linh thạch và tinh lực. Nếu ta có tâm giao dịch thì giao trước cho ngươi một phần vật phẩm cũng là chuyện bình thường.
Long Tiêu Diêu nhìn vẻ mặt cương quyết của tên kia, cảm thấy đối phương thật chân thật, khảng khái. Nếu chính mình không cần đan điếm này, bỏ đi thì tên tán tu này biết đi nơi nào tìm hắn. Tuy nhiên, hắn khẳng định không làm như vậy.
Hắn sẽ không chủ động lừa gạt người khác, lại càng không định lừa gạt người chân chất.
Sau khi tên tán tu kia rời đi, Long Tiêu Diêu lập tức đến các loại cửa hàng luyện đan trong phường thị để thu mua dược thảo. Lúc này hắn đã kinh doanh được một năm, cũng coi như quen thuộc với những cửa hàng kinh doanh dược thảo nơi này.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, dạo qua một vòng các cửa hàng, tuy rằng coi như đủ dược thảo nhưng số năm lại chưa như ý của hắn. Dùng những dược thảo ít năm để luyện đan thì nhiều nhất chỉ luyện ra Ngưng Đan trung phẩm mà thôi.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu CŨNG không thiếu nhiều dược thảo, một vị lão bản một đan điếm hắn quen có nói cho hắn biết rằng ở phía Nam Thập Vạn Đại Sơn. Thanh Dương Môn có mở một phường thị. Thanh Dương Môn vốn là môn phái tu tiên đan tông, do đó phường thị của bọn họ có khá đầy đủ các loại đan dược, dược thảo.
Phường thị của Thanh Dương Môn cách nơi này chừng hơn vạn dặm. Long Tiêu Diêu lập tức quyết định rời đi. Tuy hiện còn chưa biết bí mật của viên cổ châu nhưng từ thần thông giám bảo và Vạn Thú Lệnh, cũng như phản ứng của huyệt đạo bản thân hắn, hắn quyết tâm bất kể giá nào cũng phải thu lấy viên cổ châu kia.
Long Tiêu Diêu đi ra khỏi phường thị, lập tức ngự kiếm bay về phía Tây. Nhưng mà hắn vừa đi được hơn mười dặm, lập tức phát hiện ra tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ từng truy tìm hắn trước kia đang đuổi theo phía sau. Lúc này, dù hắn muốn quay lại phường thị cũng đã là không thể.
Long Tiêu Diêu cảm thấy rất bực chính là từ rất lâu rồi hắn không thấy đối phương xuất hiện, hơn nữa vừa ra khỏi phường thị còn cố ý tra xét một phen nhưng CŨNG không thấy tung tích đối phương. Từ phương hướng bay ra của đối phương, hắn hẳn là ở một địa điểm ở Tây Nam phường thị đuổi theo mình.
Long Tiêu Diêu từ hơn một tháng trước đã đạt tới Kim Đan trung cấp, thần thức và thực lực đều gia tăng. Hiện tại, hắn thi triển huyễn thuật, dù đối phương là Nguyên Anh Kỳ cũng không thể dễ dàng phát hiện ra hắn đang thi triển huyễn thuật. Ngoại trừ Nguyên Anh cao cấp, ở gần tra xét kỳ thì mới phát hiện ra thế mà đối phương lại từ rất xa có thể tìm ra hắn.
Long Tiêu Diêu phát hiện tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phía sau, lập tức đẩy nhanh tốc độ, bay về phía Thập Vạn Đại Sơn. Hắn vừa phi hành vừa cân nhắc đủ loại dấu hiệu, đột nhiên cảm giác được một tia âm mưu.
-o0o-
/554
|