Long Tiêu Diêu lập tức bay về phía hương khí. Lại gần thêm vài thước, hắn liền thấy trên mặt đất phía trước có một gốc cây xanh biếc cao vài thước. Trên đỉnh cây này có một thứ quả màu đỏ thẫm lớn bằng nắm tay. Hương khí mê người phát ra từ chính quả này.
Long Tiêu Diêu thấy cái cây này thì không khỏi thấp giọng kêu lên kinh ngạc. Hắn nhận ra thứ này đúng là Chu Quả, một loại linh quả trong truyền thuyết, sau khi ăn xong có thể khiến thần thức của người tu tiên tăng lên ba phần. Không gian mê trận này chính là ảnh hưởng tới thần thức của người tu tiên. Cơ duyên trong không gian mê trận cũng khiến thần thức của người tu tiên tăng lên, xem ra kẻ thiết kế không gian này đúng là nhọc lòng thật.
Vốn với sự cường đại của thần thức của Long Tiêu Diêu thì hắn hoàn toàn không cần ăn Chu Quả. Nhưng thứ này là loại cơ duyên không thể chuyển nhượng. Đầu tiên là Chu Quả không thể nhổ trồng, sau đó là nó phải được dùng sau khi ngắt một canh giờ, nếu không thì hiệu quả sẽ biến mất. Điều này khiến hắn không thể lưu lại cho Bạch Như Ngọc ăn.
Long Tiêu Diêu bố trí Pháp trận bên cạnh chỗ Chu Quả. tự tay hái Chu Quả xuống rồi ăn luôn. Mặc dù hắn chưa phát hiện ra điều gì nguy hiểm trong vùng không gian này nhưng hắn vẫn phải cẩn thận, bố trí Pháp trận mới an tâm hấp thu Chu Quả.
Chu Quả tiến vào trong bụng liền lập tức biến thành một dòng khí thơm mát tràn lên đầu Long Tiêu Diêu, cũng bao bọc nguyên thần đã bước đầu hình thành của hắn. Dòng khí kia dần dần dung nhập nguyên thần. Nguyên thần của Long Tiêu Diêu dưới sự bồi dưỡng của dòng khí này dần dần trưởng thành hơn.
Quá trình hấp thu này căn bản không cần Long Tiêu Diêu dẫn dắt. Hoặc có thể nói là căn bản hắn không thể can thiệp vào quá trình hấp thu. Tất cả đều hoàn toàn phải dựa vào dòng khí do Chu Quả biến thành tự động tiến hành.
Ước chừng một lúc lâu sau, dòng khí do Chu Quả biến thành đã được Long Tiêu Diêu hoàn toàn hấp thu. Nguyên thần của hắn so với ban đầu đã cao hơn một tấc. Mặc dù hắn không thể phóng thích ra thần thức trong vùng không gian này để kiểm nghiệm nhưng hắn vẫn cảm thấy thần thức tăng lên rất nhiều.
Long Tiêu Diêu tìm kiếm trong sương mù dày đặc ba ngày vẫn chưa phát hiện thêm được bảo vật gì. Tuy nhiên cuối cùng hắn phát hiện ra lối ra, lập tức rời khỏi không gian mê trận này.
Long Tiêu Diêu không chút do dự, lập tức lựa chọn một quang cầu bên cạnh không gian mê trận, sau khi tạo một ký hiệu trên mặt đất liền tiến vào trong đó.
Hơi quay cuồng một chút xong, Long Tiêu Diêu liền phát hiện ra có hỏa cầu từ trên không trung rơi xuống, bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn là trung tâm. Hắn ở trong không gian này không bị hạn chế gì, lập tức phát hiện ra thần thức của mình đã tăng lên ba phần, phạm vi tra xét cũng tăng lên ba phần. Tất cả cảnh tượng ở trong phạm vi cách thân thể hắn mười mấy dặm đã bị hắn nhìn thấy hết.
Vùng không gian này là một sa mạc, không có chút dấu hiệu của sinh mệnh. Mà hỏa cầu giáng xuống từ trên không trung chỉ ở trong phạm vi trăm thước quanh hắn. Những vị trí khác của không gian này có vẻ sóng yên biển lặng, không có chút nguy hiểm.
Hỏa cầu giáng xuống từ không trung lớn cỡ quả dưa hấu nhưng lại ngưng thực mười phần, rõ ràng đã được nén ép ngưng kết mà thành, hơn nữa hỏa cầu lại dày đặc vô cùng, căn bản không thể né tránh.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Lôi Điện Tráo bao phủ lấy mình, lại gọi thêm Lôi Điện Thuẫn che trên đầu, chống đỡ hỏa cầu giáng xuống. Lực công kích của hỏa cầu CŨNG không tính là mạnh lắm. Một hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn chỉ khiến lôi điện trên đó hơi ảm đạm đi một chút, vẫn chưa mang tới uy hiếp quá lớn cho tầng phòng ngự của hắn.
Nhưng hỏa cầu trên không trung giáng xuống liên tiếp không ngừng. Trong nháy mắt đã có mười mấy hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn, lập tức khiến lôi điện trên lôi thuẫn gần như tiêu hao toàn bộ. Long Tiêu Diêu vội vàng bổ sung chân khí cho tấm thuẫn, khiến Lôi Điện Thuẫn khôi phục ổn định. Trên mặt lôi thuẫn lại hiện lên những đạo lôi điện một lần nữa.
Lúc này Long Tiêu Diêu đã bay về phía trước vài dặm nhưng hỏa cầu trên không dường như di chuyển theo hắn, vẫn luôn duy trì bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn làm trung tâm.
Long Tiêu Diêu không khỏi âm thầm kêu khổ. Những hỏa cầu này dù tạm thời không thể tạo thành uy hiếp cho hắn nhưng cũng khiến hắn luôn phải tiêu hao chân khí. Tuy rằng nhìn qua thì chân khí của hắn bị mất đi cũng không phải quá nhanh nhưng hỏa cầu này nếu vẫn cứ như âm hồn bất tán thế này thì sớm muộn gì chân khí của hắn CŨNG sẽ tiêu hao sạch sẽ. Đến lúc đó thì hắn chỉ còn cách ngồi chờ chết.
Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, tận lực tăng tốc độ phi hành, nhanh chóng phát hiện ra lối ra khỏi vùng không gian này. Hắn đã đoán được đây là không gian sát trận. Những hỏa cầu này chính là công kích của sát trận. Người tu tiên tiến vào không gian này tuy rằng đều có năng lực chống đỡ công kích nhưng cuối cùng tất cả bọn họ đều vì tiêu hao hết năng lượng mà bỏ mạng.
Long Tiêu Diêu phi hành về phía trước hơn trăm dặm thì hỏa cầu trên bầu trời đã biến mất nhưng lại xuất hiện vô số phi kiếm dài cả thước biến ảo ra. Lực công kích của nó không yếu hơn hỏa cầu, hơn nữa mật độ lại còn dày đặc hơn. Phạm vi phi kiếm bao phủ hoàn toàn giống như hỏa cầu, khiến tình cảnh của hắn cũng không có gì chuyển biến tốt đẹp hơn.
Tốc độ của phi kiếm vượt qua hỏa cầu, hơn nữa tính linh hoạt cũng cao hơn. Những phi kiếm này không phải toàn bộ giáng từ trên không xuống mà còn có một bộ phận bay xiên đi, nhìn như chẳng có quy luật, từ bốn phương tám hướng tấn công hắn, khiến hắn chỉ có thể tiêu hao chân khí dùng Lôi Điện Tráo chống đỡ.
Nhưng bất kể thế nào thì biến hóa này Long Tiêu Diêu căn bản cũng không thể lựa chọn. Hơn nữa hắn cũng không thể vì sợ hãi phía trước xuất hiện nguy hiểm hơn mà ngừng chân. Như vậy sẽ chỉ khiến chân khí của hắn tiêu hao không còn mà chết đi. Lại phi hành về phía trước hơn trăm dặm, chân khí của hắn đã tiêu hao hơn một nửa. Phi kiếm biến mất hoàn toàn, lại biến thành một cơn gió lốc đường kính gần một thước, cao tới mấy thước.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết quy luật không gian của sát trận này nhưng lại phát hiện ra trong không gian này mỗi một trăm dặm lại thay đổi phương thức công kích một lần, hơn nữa lực công kích càng ngày càng mạnh. Hắn thu hồi Lôi Điện Thuẫn. Đối với gió lốc bay múa đầy trời này, hắn chỉ có thể dựa vào Lôi Điện Tráo phòng ngự mà thôi.
Lực công kích của gió lốc vốn đã mạnh hơn hỏa cầu và phi kiếm, mà duy trì lồng bảo vệ còn tiêu hao chân khí nhiều hơn tấm thuẫn. Chân khí của Long Tiêu Diêu tiêu hao so với trước còn nghiêm trọng hơn. Mà lúc này hắn vốn đã mất rất nhiều chân khí, sắp tới lúc nguy hiểm rồi. Nhưng hắn lại không có biện pháp nào khác để thay đổi. Đừng nói tới việc bài trừ không gian sát trận này, chỉ sợ căn bản nơi này không phải là thần thông mà tu sĩ giới này có thể có được.
Gió lốc không ngừng bay múa va chạm trên Lôi Điện Tráo. Với uy lực mà nói thì lôi là có thuộc tính mạnh nhất trong cửu hệ. Hơn nữa Lôi Điện Tráo lại có bản thể pháp khí duy trì. Mà gió lốc chỉ thuần túy là dạng năng lượng ngưng tụ thành, đồng thời còn chưa trải qua nén ép.
Nếu chỉ chống đỡ một cơn gió lốc thì Lôi Điện Tráo hoàn toàn có thể thoải mái phòng ngự. Nhưng đối mặt với vô số gió lốc cuồn cuộn mãnh liệt đánh tới, Lôi Điện Tráo liền dần dần có vẻ không thể chống nổi. Long Tiêu Diêu chỉ còn cách không ngừng rót chân khí vào để duy trì sự ổn định của vòng bảo hộ.
-o0o-
Long Tiêu Diêu thấy cái cây này thì không khỏi thấp giọng kêu lên kinh ngạc. Hắn nhận ra thứ này đúng là Chu Quả, một loại linh quả trong truyền thuyết, sau khi ăn xong có thể khiến thần thức của người tu tiên tăng lên ba phần. Không gian mê trận này chính là ảnh hưởng tới thần thức của người tu tiên. Cơ duyên trong không gian mê trận cũng khiến thần thức của người tu tiên tăng lên, xem ra kẻ thiết kế không gian này đúng là nhọc lòng thật.
Vốn với sự cường đại của thần thức của Long Tiêu Diêu thì hắn hoàn toàn không cần ăn Chu Quả. Nhưng thứ này là loại cơ duyên không thể chuyển nhượng. Đầu tiên là Chu Quả không thể nhổ trồng, sau đó là nó phải được dùng sau khi ngắt một canh giờ, nếu không thì hiệu quả sẽ biến mất. Điều này khiến hắn không thể lưu lại cho Bạch Như Ngọc ăn.
Long Tiêu Diêu bố trí Pháp trận bên cạnh chỗ Chu Quả. tự tay hái Chu Quả xuống rồi ăn luôn. Mặc dù hắn chưa phát hiện ra điều gì nguy hiểm trong vùng không gian này nhưng hắn vẫn phải cẩn thận, bố trí Pháp trận mới an tâm hấp thu Chu Quả.
Chu Quả tiến vào trong bụng liền lập tức biến thành một dòng khí thơm mát tràn lên đầu Long Tiêu Diêu, cũng bao bọc nguyên thần đã bước đầu hình thành của hắn. Dòng khí kia dần dần dung nhập nguyên thần. Nguyên thần của Long Tiêu Diêu dưới sự bồi dưỡng của dòng khí này dần dần trưởng thành hơn.
Quá trình hấp thu này căn bản không cần Long Tiêu Diêu dẫn dắt. Hoặc có thể nói là căn bản hắn không thể can thiệp vào quá trình hấp thu. Tất cả đều hoàn toàn phải dựa vào dòng khí do Chu Quả biến thành tự động tiến hành.
Ước chừng một lúc lâu sau, dòng khí do Chu Quả biến thành đã được Long Tiêu Diêu hoàn toàn hấp thu. Nguyên thần của hắn so với ban đầu đã cao hơn một tấc. Mặc dù hắn không thể phóng thích ra thần thức trong vùng không gian này để kiểm nghiệm nhưng hắn vẫn cảm thấy thần thức tăng lên rất nhiều.
Long Tiêu Diêu tìm kiếm trong sương mù dày đặc ba ngày vẫn chưa phát hiện thêm được bảo vật gì. Tuy nhiên cuối cùng hắn phát hiện ra lối ra, lập tức rời khỏi không gian mê trận này.
Long Tiêu Diêu không chút do dự, lập tức lựa chọn một quang cầu bên cạnh không gian mê trận, sau khi tạo một ký hiệu trên mặt đất liền tiến vào trong đó.
Hơi quay cuồng một chút xong, Long Tiêu Diêu liền phát hiện ra có hỏa cầu từ trên không trung rơi xuống, bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn là trung tâm. Hắn ở trong không gian này không bị hạn chế gì, lập tức phát hiện ra thần thức của mình đã tăng lên ba phần, phạm vi tra xét cũng tăng lên ba phần. Tất cả cảnh tượng ở trong phạm vi cách thân thể hắn mười mấy dặm đã bị hắn nhìn thấy hết.
Vùng không gian này là một sa mạc, không có chút dấu hiệu của sinh mệnh. Mà hỏa cầu giáng xuống từ trên không trung chỉ ở trong phạm vi trăm thước quanh hắn. Những vị trí khác của không gian này có vẻ sóng yên biển lặng, không có chút nguy hiểm.
Hỏa cầu giáng xuống từ không trung lớn cỡ quả dưa hấu nhưng lại ngưng thực mười phần, rõ ràng đã được nén ép ngưng kết mà thành, hơn nữa hỏa cầu lại dày đặc vô cùng, căn bản không thể né tránh.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Lôi Điện Tráo bao phủ lấy mình, lại gọi thêm Lôi Điện Thuẫn che trên đầu, chống đỡ hỏa cầu giáng xuống. Lực công kích của hỏa cầu CŨNG không tính là mạnh lắm. Một hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn chỉ khiến lôi điện trên đó hơi ảm đạm đi một chút, vẫn chưa mang tới uy hiếp quá lớn cho tầng phòng ngự của hắn.
Nhưng hỏa cầu trên không trung giáng xuống liên tiếp không ngừng. Trong nháy mắt đã có mười mấy hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn, lập tức khiến lôi điện trên lôi thuẫn gần như tiêu hao toàn bộ. Long Tiêu Diêu vội vàng bổ sung chân khí cho tấm thuẫn, khiến Lôi Điện Thuẫn khôi phục ổn định. Trên mặt lôi thuẫn lại hiện lên những đạo lôi điện một lần nữa.
Lúc này Long Tiêu Diêu đã bay về phía trước vài dặm nhưng hỏa cầu trên không dường như di chuyển theo hắn, vẫn luôn duy trì bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn làm trung tâm.
Long Tiêu Diêu không khỏi âm thầm kêu khổ. Những hỏa cầu này dù tạm thời không thể tạo thành uy hiếp cho hắn nhưng cũng khiến hắn luôn phải tiêu hao chân khí. Tuy rằng nhìn qua thì chân khí của hắn bị mất đi cũng không phải quá nhanh nhưng hỏa cầu này nếu vẫn cứ như âm hồn bất tán thế này thì sớm muộn gì chân khí của hắn CŨNG sẽ tiêu hao sạch sẽ. Đến lúc đó thì hắn chỉ còn cách ngồi chờ chết.
Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, tận lực tăng tốc độ phi hành, nhanh chóng phát hiện ra lối ra khỏi vùng không gian này. Hắn đã đoán được đây là không gian sát trận. Những hỏa cầu này chính là công kích của sát trận. Người tu tiên tiến vào không gian này tuy rằng đều có năng lực chống đỡ công kích nhưng cuối cùng tất cả bọn họ đều vì tiêu hao hết năng lượng mà bỏ mạng.
Long Tiêu Diêu phi hành về phía trước hơn trăm dặm thì hỏa cầu trên bầu trời đã biến mất nhưng lại xuất hiện vô số phi kiếm dài cả thước biến ảo ra. Lực công kích của nó không yếu hơn hỏa cầu, hơn nữa mật độ lại còn dày đặc hơn. Phạm vi phi kiếm bao phủ hoàn toàn giống như hỏa cầu, khiến tình cảnh của hắn cũng không có gì chuyển biến tốt đẹp hơn.
Tốc độ của phi kiếm vượt qua hỏa cầu, hơn nữa tính linh hoạt cũng cao hơn. Những phi kiếm này không phải toàn bộ giáng từ trên không xuống mà còn có một bộ phận bay xiên đi, nhìn như chẳng có quy luật, từ bốn phương tám hướng tấn công hắn, khiến hắn chỉ có thể tiêu hao chân khí dùng Lôi Điện Tráo chống đỡ.
Nhưng bất kể thế nào thì biến hóa này Long Tiêu Diêu căn bản cũng không thể lựa chọn. Hơn nữa hắn cũng không thể vì sợ hãi phía trước xuất hiện nguy hiểm hơn mà ngừng chân. Như vậy sẽ chỉ khiến chân khí của hắn tiêu hao không còn mà chết đi. Lại phi hành về phía trước hơn trăm dặm, chân khí của hắn đã tiêu hao hơn một nửa. Phi kiếm biến mất hoàn toàn, lại biến thành một cơn gió lốc đường kính gần một thước, cao tới mấy thước.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết quy luật không gian của sát trận này nhưng lại phát hiện ra trong không gian này mỗi một trăm dặm lại thay đổi phương thức công kích một lần, hơn nữa lực công kích càng ngày càng mạnh. Hắn thu hồi Lôi Điện Thuẫn. Đối với gió lốc bay múa đầy trời này, hắn chỉ có thể dựa vào Lôi Điện Tráo phòng ngự mà thôi.
Lực công kích của gió lốc vốn đã mạnh hơn hỏa cầu và phi kiếm, mà duy trì lồng bảo vệ còn tiêu hao chân khí nhiều hơn tấm thuẫn. Chân khí của Long Tiêu Diêu tiêu hao so với trước còn nghiêm trọng hơn. Mà lúc này hắn vốn đã mất rất nhiều chân khí, sắp tới lúc nguy hiểm rồi. Nhưng hắn lại không có biện pháp nào khác để thay đổi. Đừng nói tới việc bài trừ không gian sát trận này, chỉ sợ căn bản nơi này không phải là thần thông mà tu sĩ giới này có thể có được.
Gió lốc không ngừng bay múa va chạm trên Lôi Điện Tráo. Với uy lực mà nói thì lôi là có thuộc tính mạnh nhất trong cửu hệ. Hơn nữa Lôi Điện Tráo lại có bản thể pháp khí duy trì. Mà gió lốc chỉ thuần túy là dạng năng lượng ngưng tụ thành, đồng thời còn chưa trải qua nén ép.
Nếu chỉ chống đỡ một cơn gió lốc thì Lôi Điện Tráo hoàn toàn có thể thoải mái phòng ngự. Nhưng đối mặt với vô số gió lốc cuồn cuộn mãnh liệt đánh tới, Lôi Điện Tráo liền dần dần có vẻ không thể chống nổi. Long Tiêu Diêu chỉ còn cách không ngừng rót chân khí vào để duy trì sự ổn định của vòng bảo hộ.
-o0o-
/554
|