Ánh mắt Trần Thi Hàm thay đổi, vội vàng phòng thủ.
Advertisement
Hai người cứ thế đánh nhau trên hành lang.
Tuy Lương Triết là đàn ông, người cao ngựa lớn, còn từng học Taekwondo gì đó, nhưng đánh nhau với Trần Thi Hàm, lại không có chút phần thắng nào.
Bởi vì từ nhỏ Trần Thi Hàm đã được huấn luyện, chiêu thức học được đều dùng để giết người, hai ba chiêu đã trói được Lương Triết, đè tay Lương Triết trên tường.
Nhìn vẻ mặt không phục của Lương Triết, cậu ta đang tức giận vì giấy dụa không thoát, Trần Thi Hàm vỗ mặt cậu ta: “Em trai à, lúc chị đây giết người, cậu còn đang đến trường đó, cho nên làm sao cậu đấu lại được với chị đây, hiện tại chị cần †rưng dụng tóc của cậu rồi.”
Nói xong, cô vươn tay đến trên đầu Lương Triết, nhổ vài cọng tóc.
Lương Triết ăn đau kêu lên một tiếng, trừng trừng nhìn Trần Thi Hàm.
Trần Thi Hàm không hề sợ hãi nói: “Được rồi, hiện tại cuối cùng cũng lấy được tóc tới tay.”
“Tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Lương Triết nắm chặt quả đấm, giọng nói lạnh lẽo vô tình.
Trần Thi Hàm cười nói: “Được thôi, tôi sẽ đợi, chỉ cân cậu vê nhà họ Diệp, dùng thân phận cậu chủ nhỏ của cậu để trả thù tôi, tôi đảm bảo sẽ không có bất cứ phản kháng nào, cậu thấy sao?”
“Tôi không cần thân phận Diệp Hàn Xuyên này, tự tôi cũng có thể đối phó được cô.” Lương Triết sửa sang lại quần áo xốc xệch đáp.
Cậu ta không thắng được cô ở mặt vũ lực.
Nhưng về mặt trí nhớ, cậu ta cũng không tin cô có thể thắng.
Trần Thi Hàm nghiêm túc nói: “Được, tôi không cãi nhau với cậu nữa, hiện tại nói cho cậu biết, cậu nhất định phải về nhà họ Diệp, ngày hôm qua ba tôi đã nói cho tôi biết, cậu tư đã đến Hải Thành, hiển nhiên cậu tư đã xác định được cậu đang ở hài Thành, chắc không lâu nữa sẽ tra ra cậu, đến lúc đó cả cậu và người bên cạnh cậu sẽ đều bị liên lụy.”
Nói đến đây, cô nhìn Lương Triết: “Cậu có được ký ức trước đây thì nên biết cậu tư là người thế nào, vì có được tất cả nhà họ Diệp, anh ta có thể làm tất cả, mà chuyện đầu tiên anh ta làm, chính là diệt trừ người thừa kế chính thống là cậu, nếu tạm thời anh ta không đối phó được cậu thì anh ta sẽ xuống tay với người cậu coi trọng nhất, khiến cậu đau khổ cả đời, mà người cậu coi trọng nhất chính là tổng giám đốc Bạch, cậu lỡ để tổng giám đốc Bạch bị cậu tư để mắt sao?”
Sắc mặt Lương Triết tối tăm không ngừng thay đổi.
Cậu ta đương nhiên không muốn.
Cậu ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào xúc phạm tới chị!
Gần như nhìn ra được suy nghĩ của Lương Triết, Trần Thi Hàm cười vui vẻ: “Tôi biết cậu hận ông chủ, nhưng vì tổng giám đốc Bạch, cũng vì mẹ cậu, cậu nhất định phải trở về, đừng quên, mẹ cậu mới đúng là vợ cả của ông chủ, cậu mới đúng là đứa con hợp pháp của nhà họ Diệp, dựa vào đâu mà phải nhường tất cả nhà họ Diệp cho những đứa con riêng đó, cậu suy nghĩ cẩn thận đi.”
Cô nhặt văn kiện trên đât lên vỗ vỗ, sau đó đi đến văn phòng tổng giám đốc.
Trước đó cô vẫn luôn ở tầng này, nhưng mà là ở trong văn phòng của Đồng Khê, trao đổi chuyện công việc với Đồng Khê, trao đổi xong thì, chuẩn bị đi tìm tổng giám đốc Bạch xin chữ ký.
Không nghĩ tới lại thấy được Lương Triết ra khỏi văn phòng tổng giám đốc Bạch, hiện tại nói chuyện với Lương Triết đã làm chậm trễ thời gian không ít, chắc tổng giám đốc Bạch đang sốt ruột chờ rồi.
Lương Triết nhìn bóng lưng Trần Thi Hàm, hai tay nắm chặt lại, trong đầu đều là câu nói kia “Vì tổng giám đốc Bạch, vì mẹ”.
Có phải cậu ta thật sự nên trở về nhà họ Diệp không?
Advertisement
Hai người cứ thế đánh nhau trên hành lang.
Tuy Lương Triết là đàn ông, người cao ngựa lớn, còn từng học Taekwondo gì đó, nhưng đánh nhau với Trần Thi Hàm, lại không có chút phần thắng nào.
Bởi vì từ nhỏ Trần Thi Hàm đã được huấn luyện, chiêu thức học được đều dùng để giết người, hai ba chiêu đã trói được Lương Triết, đè tay Lương Triết trên tường.
Nhìn vẻ mặt không phục của Lương Triết, cậu ta đang tức giận vì giấy dụa không thoát, Trần Thi Hàm vỗ mặt cậu ta: “Em trai à, lúc chị đây giết người, cậu còn đang đến trường đó, cho nên làm sao cậu đấu lại được với chị đây, hiện tại chị cần †rưng dụng tóc của cậu rồi.”
Nói xong, cô vươn tay đến trên đầu Lương Triết, nhổ vài cọng tóc.
Lương Triết ăn đau kêu lên một tiếng, trừng trừng nhìn Trần Thi Hàm.
Trần Thi Hàm không hề sợ hãi nói: “Được rồi, hiện tại cuối cùng cũng lấy được tóc tới tay.”
“Tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Lương Triết nắm chặt quả đấm, giọng nói lạnh lẽo vô tình.
Trần Thi Hàm cười nói: “Được thôi, tôi sẽ đợi, chỉ cân cậu vê nhà họ Diệp, dùng thân phận cậu chủ nhỏ của cậu để trả thù tôi, tôi đảm bảo sẽ không có bất cứ phản kháng nào, cậu thấy sao?”
“Tôi không cần thân phận Diệp Hàn Xuyên này, tự tôi cũng có thể đối phó được cô.” Lương Triết sửa sang lại quần áo xốc xệch đáp.
Cậu ta không thắng được cô ở mặt vũ lực.
Nhưng về mặt trí nhớ, cậu ta cũng không tin cô có thể thắng.
Trần Thi Hàm nghiêm túc nói: “Được, tôi không cãi nhau với cậu nữa, hiện tại nói cho cậu biết, cậu nhất định phải về nhà họ Diệp, ngày hôm qua ba tôi đã nói cho tôi biết, cậu tư đã đến Hải Thành, hiển nhiên cậu tư đã xác định được cậu đang ở hài Thành, chắc không lâu nữa sẽ tra ra cậu, đến lúc đó cả cậu và người bên cạnh cậu sẽ đều bị liên lụy.”
Nói đến đây, cô nhìn Lương Triết: “Cậu có được ký ức trước đây thì nên biết cậu tư là người thế nào, vì có được tất cả nhà họ Diệp, anh ta có thể làm tất cả, mà chuyện đầu tiên anh ta làm, chính là diệt trừ người thừa kế chính thống là cậu, nếu tạm thời anh ta không đối phó được cậu thì anh ta sẽ xuống tay với người cậu coi trọng nhất, khiến cậu đau khổ cả đời, mà người cậu coi trọng nhất chính là tổng giám đốc Bạch, cậu lỡ để tổng giám đốc Bạch bị cậu tư để mắt sao?”
Sắc mặt Lương Triết tối tăm không ngừng thay đổi.
Cậu ta đương nhiên không muốn.
Cậu ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào xúc phạm tới chị!
Gần như nhìn ra được suy nghĩ của Lương Triết, Trần Thi Hàm cười vui vẻ: “Tôi biết cậu hận ông chủ, nhưng vì tổng giám đốc Bạch, cũng vì mẹ cậu, cậu nhất định phải trở về, đừng quên, mẹ cậu mới đúng là vợ cả của ông chủ, cậu mới đúng là đứa con hợp pháp của nhà họ Diệp, dựa vào đâu mà phải nhường tất cả nhà họ Diệp cho những đứa con riêng đó, cậu suy nghĩ cẩn thận đi.”
Cô nhặt văn kiện trên đât lên vỗ vỗ, sau đó đi đến văn phòng tổng giám đốc.
Trước đó cô vẫn luôn ở tầng này, nhưng mà là ở trong văn phòng của Đồng Khê, trao đổi chuyện công việc với Đồng Khê, trao đổi xong thì, chuẩn bị đi tìm tổng giám đốc Bạch xin chữ ký.
Không nghĩ tới lại thấy được Lương Triết ra khỏi văn phòng tổng giám đốc Bạch, hiện tại nói chuyện với Lương Triết đã làm chậm trễ thời gian không ít, chắc tổng giám đốc Bạch đang sốt ruột chờ rồi.
Lương Triết nhìn bóng lưng Trần Thi Hàm, hai tay nắm chặt lại, trong đầu đều là câu nói kia “Vì tổng giám đốc Bạch, vì mẹ”.
Có phải cậu ta thật sự nên trở về nhà họ Diệp không?
/1278
|