Những người khác cũng tò mò nhưng không dám hỏi, họ chỉ nhìn hai người bằng ánh mắt đầy ẩn ý rồi cùng nhau rời khỏi phòng họp.
Advertisement
Ngay khi cửa phòng họp đóng lại, Bạch Dương nghe thấy có người nói: “Tổng giám đốc Phó bảo cô Bạch ở lại làm gì? Giữa họ có gian tình gì sao?”
Khóe miệng Bạch Dương co giật.
Những người này có trí tưởng tượng thật phong phú.
Gian tình?
Điều vớ vẩn như vậy mà bọn họ cũng nghĩ ra được!
Bạch Dương xoa xoa thái dương, nhìn Phó Kình Hiên đang đi về phía cô: “Tổng giám đốc Phó, anh bảo tôi ở lại có chuyện gì không?”
“Cung không có chuyện gì lớn.” Phó Kình Hiên dừng lại trước mặt cô, mắt nhìn quyển sổ cô đang để trên bàn: “Em nghe có hiểu hết không?”
Bạch Dương nhìn theo ánh mắt của anh, hiểu được anh đang muốn ám chỉ điều gì, cô cầm quyển sổ lên mở ra, nói: “Tôi cũng không biết nhiều lắm, trở về tôi phải xem lại dữ liệu một số chỗ.”
Nếu không, lần đi khảo sát thực địa nhà máy tiếp theo, cô sẽ không hiểu được sự vận hành của năng lượng mới!
Đến lúc đó, những tổng giám đốc kia sẽ cười nhạo cô.
“Chỗ nào không hiểu, tôi sẽ nói cho eml”
Phó Kình Hiên nói.
“Hả?” Bạch Dương kinh ngạc chớp mắt.
Ánh mắt Phó Kình Hiên lộ ra ý cười, anh nói: “Hả cái gì, ngồi xuống đi.”
Lúc này Bạch Dương đã hoàn toàn hiểu ra, hóa ra anh bảo cô ở lại vì muốn giải thích cho cô những điều cô không hiểu.
Bạch Dương cắn nhẹ môi dưới: “Như vậy không tiện lắm, tôi sẽ tự quay về…”
“Ngày mai đi kiểm tra thực địa nhà máy rồi, em nghĩ giờ em tự quay về xem lại dữ liệu thì có kịp không? Còn nhiều dữ liệu trước đây chưa được cập nhật kịp thời.
Nhiều năng lượng mới được phát triển bởi phòng thí nghiệm của ta cũng không nhất quán. Em về xem thì có tác dụng gì!” Phó Kình Hiên nhìn cô, nói. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạch Dương cứng họng không nói nên lời.
Đúng vậy, năng lượng mới chưa hoàn thiện, mỗi ngày đều sẽ có sự thay đổi, nhưng dữ liệu lại không thể theo kịp tốc độ cập nhật năng lượng mới, có nghĩa là dữ liệu trong tay cô chắc chắn không khớp với năng lượng mới hiện tại, vì vậy giờ cô quay về xem dữ liệu cũng vô ích.
Xem ra cô chỉ có thể ở lại hỏi anh.
“Tôi hiểu rồi, vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Phó!” Bạch Dương cúi đầu cảm ơn Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên đang định gọi cô, bỗng nhiên ánh mắt anh lướt qua phần trắng nõn lộ ra dưới cổ áo, mắt anh tối sầm lại.
Một giây sau, yết hầu anh khẽ nhúc nhích, anh nhìn sang chỗ khác, trả lời với giọng không tự nhiên: “Không có gì, tất cả cũng là vì hợp tác, em không cần cảm ơn tôi, với cả lần sau khi mặc loại áo này thì đừng cúi đầu trước những người khác, đặc biệt là đàn ông.”
“Hả?” Bạch Dương giật mình đứng lên, sau đó cúi đầu nhìn lại quân áo của mình.
Thấy vậy, cô chợt hiểu ra điều gì đó.
Advertisement
Ngay khi cửa phòng họp đóng lại, Bạch Dương nghe thấy có người nói: “Tổng giám đốc Phó bảo cô Bạch ở lại làm gì? Giữa họ có gian tình gì sao?”
Khóe miệng Bạch Dương co giật.
Những người này có trí tưởng tượng thật phong phú.
Gian tình?
Điều vớ vẩn như vậy mà bọn họ cũng nghĩ ra được!
Bạch Dương xoa xoa thái dương, nhìn Phó Kình Hiên đang đi về phía cô: “Tổng giám đốc Phó, anh bảo tôi ở lại có chuyện gì không?”
“Cung không có chuyện gì lớn.” Phó Kình Hiên dừng lại trước mặt cô, mắt nhìn quyển sổ cô đang để trên bàn: “Em nghe có hiểu hết không?”
Bạch Dương nhìn theo ánh mắt của anh, hiểu được anh đang muốn ám chỉ điều gì, cô cầm quyển sổ lên mở ra, nói: “Tôi cũng không biết nhiều lắm, trở về tôi phải xem lại dữ liệu một số chỗ.”
Nếu không, lần đi khảo sát thực địa nhà máy tiếp theo, cô sẽ không hiểu được sự vận hành của năng lượng mới!
Đến lúc đó, những tổng giám đốc kia sẽ cười nhạo cô.
“Chỗ nào không hiểu, tôi sẽ nói cho eml”
Phó Kình Hiên nói.
“Hả?” Bạch Dương kinh ngạc chớp mắt.
Ánh mắt Phó Kình Hiên lộ ra ý cười, anh nói: “Hả cái gì, ngồi xuống đi.”
Lúc này Bạch Dương đã hoàn toàn hiểu ra, hóa ra anh bảo cô ở lại vì muốn giải thích cho cô những điều cô không hiểu.
Bạch Dương cắn nhẹ môi dưới: “Như vậy không tiện lắm, tôi sẽ tự quay về…”
“Ngày mai đi kiểm tra thực địa nhà máy rồi, em nghĩ giờ em tự quay về xem lại dữ liệu thì có kịp không? Còn nhiều dữ liệu trước đây chưa được cập nhật kịp thời.
Nhiều năng lượng mới được phát triển bởi phòng thí nghiệm của ta cũng không nhất quán. Em về xem thì có tác dụng gì!” Phó Kình Hiên nhìn cô, nói. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạch Dương cứng họng không nói nên lời.
Đúng vậy, năng lượng mới chưa hoàn thiện, mỗi ngày đều sẽ có sự thay đổi, nhưng dữ liệu lại không thể theo kịp tốc độ cập nhật năng lượng mới, có nghĩa là dữ liệu trong tay cô chắc chắn không khớp với năng lượng mới hiện tại, vì vậy giờ cô quay về xem dữ liệu cũng vô ích.
Xem ra cô chỉ có thể ở lại hỏi anh.
“Tôi hiểu rồi, vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Phó!” Bạch Dương cúi đầu cảm ơn Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên đang định gọi cô, bỗng nhiên ánh mắt anh lướt qua phần trắng nõn lộ ra dưới cổ áo, mắt anh tối sầm lại.
Một giây sau, yết hầu anh khẽ nhúc nhích, anh nhìn sang chỗ khác, trả lời với giọng không tự nhiên: “Không có gì, tất cả cũng là vì hợp tác, em không cần cảm ơn tôi, với cả lần sau khi mặc loại áo này thì đừng cúi đầu trước những người khác, đặc biệt là đàn ông.”
“Hả?” Bạch Dương giật mình đứng lên, sau đó cúi đầu nhìn lại quân áo của mình.
Thấy vậy, cô chợt hiểu ra điều gì đó.
/1278
|