Thế giới này có rất nhiều tồn tại thần bí, ngay cả Tang Thiên sống hơn một ngàn năm cũng không dám ba hoa là biết tất cả, thế giời này cũng có rất nhiều tồn tại cường đại, đồng dạng, ngay cả cường đại như Tang Thiên cũng không dám động chạm, sống càng lâu, biết càng nhiều, nguyên nhân vì biết rất nhiều cường đại thần bí tồn tại, cho nên, có rất nhiều việc không thể tùy theo ý mình được.
Lam huyết nhân xuất hiện làm cho Tang Thiên nhớ đến lão bằng hữu hơn trăm năm trước của mình, phần trí nhớ này đã được hắn giấu ở sâu trong óc, nếu như có thể, Tang Thiên vĩnh viễn không muốn nhớ đến phần kí ức này, nhưng... Đúng là vẫn còn xuất hiện.
"Nếu như anh dám rời bỏ tôi đi, tôi nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người trong liên bang biến thành lam huyết nhân."
Đáng chết!
Những lời này giống như ma âm bắt đầu vang lên trong đầu Tang Thiên.
Nếu như nói Tang Thiên sống hơn ngàn năm cảm xúc nhất là cái gì, hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự nói là phụ nữ.
Phụ nữ tuyệt đối là một sinh vật tồn tại kinh khủng nhất, tuyệt đối! Tang Thiên nghĩ đến, liên bang nhân loại nếu như muốn làm thịt người Trafalgar chỉ có một biện pháp duy nhất là liên bang lập tức cho một vị nữ vương lên nắm quyền, sau đó là cho vị nữ vương đó điên cuồng yêu đế vương của đế quốc Trafalgar, sau đó là cho đế vương phản bội nàng, không hơn ba mươi năm, Tang Thiên dám khẳng định, quân đội liên bang nhân loại chắc chắn dưới sự phẫn nộ của nữ vương là nhiễm máu đế quốc Trafalgar. ( ý nghĩ của thằng này thật là điên cuồng, sống ngàn năm có khác, vậy mà cũng nghĩ ra được.)
Ngày kế, vào lúc hoàng hôn.
Tất cả các học viên đều đang kinh hoàng la lên, cái vị tân huấn luyện viên của chi đội Thiên Kiêu Mộng đang ngồi trong chiếc xe giáp xác của mỹ nữ hiệu trưởng.
"Ảo giác! Nhất định là ảo giác!"
"Gian tình! Bọn họ chắc chắn có gian tình!"
"Tô hiệu trưởng, nữ thần thân ái của ta, ngài không nên đã kích tình yêu của ta như vậy chứ?"
.............
"Chúng ta trực tiếp đi tới sao?" Tang Thiên hút một điếu thuốc, kéo một hơi thật dài, hắn không có nghiện thuốc, thuần túy chỉ là một loại thói quen đã hơn một ngàn năm mà thôi, không biết có phải là càng sống lâu, thì càng hoài niệm, dù biệt đây là một thói quen xấu, nhưng Tang Thiên chưa bao giờ muốn bỏ nó.
"Anh không phải là chưa từng tham gia vũ hội chứ? Không thay quần áo như thế nào có thể đi." Tô Hàm nhìn hắn hỏi: "Y phục của anh đâu?"
"Tôi cũng chưa từng tham gia vũ hội. Làm sao biết được nên mặc loại y phục nào."
"Bây giờ đi mua."
Ngoại trừ phụ thân của nàng, đây là lần đầu tiên Tô Hàm mua y phục cho nam nhân, làm phụ nữ, trong mua sắm tật xấu thường có của tất cả nữ nhân là chọn, mặc dù đã xem trúng một bộ y phục rồi, nhưng vẫn muốn xem một chút những cái khác để so sánh.
"Tôi chỉ là bạn trai giả của cô thôi, không cần phải dựa theo tiêu chuẩn trong tim cô mà chọn trang phục cho tôi? Đề tôi tự chọn không được sao? Để cho cô liên tục lựa mười bộ cũng không có bộ nào thích hợp với tôi? Hoặc căn bản mà nói tôi không thích hợp mặc y phục cao quý?"
"Không! Hoàn toàn trái ngược, dáng người của anh rất thích họp mặc mấy bộ y phục này, chỉ bất quá... Bộ y phục này mặc trên người anh, tôi vẫn có cảm giác có chút không thích hợp!" Nghiêng người dựa vào tủ quần áo, Tô Hàm đau đầu suy nghĩ, rõ ràng bộ y phục này rất vừa người, nhưng như thế nào lại có cảm giác không thích hợp.
"Khí chất! Đúng ! Là khí chất."
Tô Hàm nhìn Tang Thiên đối diện đang mặc bộ lễ phục màu đen trên người, đúng như lời Tô Hàm nói, bộ lẽ phục này có lẽ là may sẵn cho Tang Thiên vô cùng vừa người, bất quá chỉ là mặc trên người Tang Thiên không có được cái ưu nhã cũng không có sự tiêu sái phóng khoáng, càng không có khí chất phiêu dật trong truyền thuyết, ngược lại có loại cảm giác như biển rộng yên tĩnh không có một ngọn sóng, vừa lại giống như bầu trời đêm không có ánh sao.
"Anh có thể hay không tươi sáng một chút? Không nên lúc nào cũng tử khí trầm lặng như vậy, tuổi còn trẻ mà như thế nào không có một chút tinh thần phấn chấn nào cả?
"Kháo!" Ngay cả Tang Thiên luôn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được mà mắng một câu, rất là khách sáo liếc mắt nhìn Tô Hàm một cái, ánh mắt kia dường như đang nói: ca chính là đức hạnh như vậy, ngươi không thích cũng chả sao, nếu làm cho ca nóng nảy, ca vỗ vỗ mông bỏ đi, chứ sống như vậy, ta mặc kệ.
Hai người vội vàng quay trở về ngôi biệt thự xa hoa của Tô Hàm, Tô Hàm vào phòng của mình thay quần áo, mà Tang Thiên thì lại đi dạo xung quanh nhà, một nhà ba phòng rất tiêu chuẩn, rất phù hợp với chỗ ở của nữ giới, Tang Thiên không có sở thích nhìn trộm, mà đi tới thư phòng, nhưng lại làm cho nhãn thần của hắn sáng lên.
(Ghi chép về tốc độ xâm nhập nhanh nhất của chiến sĩ hắc ám vào trụ sở "bạch tuộc tám chân".)
(Tọa độ trụ sở nghành chính phủ đế quốc Trafalgar trong không gian hư cấu.)
(Nói vế quan hệ đối lập cùa chiến sĩ hắc ám củng chiến sĩ quang minh.)
Nơi này cất giữ những quyển sách tuyệt đối mua không được, mà Tang Thiên hiện tại mà nói lại vô cùng muốn những quyển sách này, hắn lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng quét hình tất cả các nội dung có trong quyển sách đó, con ngươi màu đen như ánh sao sáng ngời trong màn đêm vậy, một quyển sách dày hơn 200 trang một tờ một tờ cực nhanh lật qua.
Nghe được âm thanh của Tô Hàm ở bên ngoài, Tang Thiên đang trầm mê trong biển tri thức lúc này mới thanh tỉnh lại, nhìn trên giá sách có một một nữa sách còn chưa có xem hết, nội tâm của hắn rất không muốn đi, tới phòng khách, đã nhìn thấy Tô Hàm mặc một bộ y phục dạ hội màu đen trơn tròn mắt, khuôn mặt mỉm cười nhìn hắn.
Nếu như nói trắng ra bộ đồ công chức của Tô Hàm làm cho người ta có loại cảm giác lãnh diễm, khi nàng mặc bộ võ phục lại có cảm giác anh khí bức người, mà lúc này, nàng như là nữ thần ám dạ vậy, đẹp không đủ để hình dung, không có sự ung dung cao quý, không có sự quyến rũ hấp dẫn, chỉ có sự xing đẹp nhu hòa của một cô công chúa dưới ánh trăng.
"Như thế nào? Tôi có đẹp không?"
"Còn... Còn tạm được."
Tang Thiên đối với những mỹ nữ cũng không có khái niệm đặc biệt gì, chỉ là nhìn thấy Tô Hàm trong bộ dạng này, không khỏi cảm thán, mỹ phẩm trang điểm thật sự là càng ngày càng yêu nghiệt, mười năm nữa, hóa mỹ phẩm chắc trực tiếp đổi thành đan dược dịch dung.
Nữ nhân đều hy vọng thể hiện vẻ xinh đẹp của bản thân ra một chút, Tô Hàm cũng không ngoại lệ, hiển nhiên, bị Tang Thiên đánh giá như vậy, làm cho Tô Hàm vô cùng khó chịu, vứt cho Tang Thiên một cái xem thường, bỏ lại một câu: trình độ thấp kém không biết thưởng thức.
...........
Được gọi là võ huân gia tộc đều là những thế gia rất có trong lượng trong liên bang, ngoài nam nhân trong tộc đều là tướng lãnh quân đội, trải qua mấy lần thông gia, võ huân thế gia cũng có nhiều dính dáng đến phương diện kinh doanh, võ huân Long gia chính là một trong những điển hình,vô luận là quân đội hay là kinh doang, Long gia cũng đều ăn, hôm này, công tử Long gia, sinh nhật Long Diệu, một ít nhân vật nổi tiếng trong xã hội cũng đều tham gia.
Đại gia tộc cũng không tránh khỏi phải phô trương lãng phí, cái gì sinh nhật đại thọ hay ngày lễ gì đều phải phung phí làm cho buổi lễ thêm long trọng, thể hiện ra một buổi lễ long trọng, còn trong bụng làm cái gì thì có quỷ mới biết được, bất quá những cái này, người khác cũng không muốn biết, chỉ cần là được mời tham gia vào buổi lễ, những nhân vật nổi tiếng tự nhiên là phải tham gia, cái mà bọn họ muốn là kéo gần cơ hội làm quen với những người này, mặc dù không thu được kết quả gì, cũng muốn tìm mọi cách để tặng một phần lễ vật, để cho Long gia biết đến có bản thân tham gia.
Vũ hội sinh nhật Long Diệu được cử hành tại "Tinh Hải Chi Loan".
Lúc này, trên sân rộng lớn của "Tinh Hải Chi Loan" đang sắp xếp chỉnh tề các loại xe bay, có đủ hình dạng khác nhau nhưng đều rất sa hoa, có thể làm thành một hội triển lãm xe bay.
Tang Thiên đang điều khiển chiếc giáp xác của Tô Hàm, khí thế hung hăng tiến vào sân rộng, tới bãi đỗ xem mới vội vàng phanh lại.
"Anh không phải nói bản thân biết lái xe sao?" Tô Hàm không phải chưa từng lái xe điên cuồng, nhưng nghĩ tới Tang Thiên điều khiển chiếc xe thân yêu của mình bay loạn trên không như con ruồi vậy, làm cho nàng không kiềm chế được mà toát mồ hôi lạnh, xuất thân từ bộ đội T9 nàng giờ phút này mới cảm thấy sợ.
"Thật sự xin lỗi, tôi không nghĩ xe bay sau khi thoát ly khỏi từ âu tuyến ẩn hình liền mất đi sự khống chế, tôi nhớ lúc trước đâu có như vậy đâu a!"
"Từ âu tuyến tác dụng chính là quỹ đạo, xe bay thoát ly khỏi quỹ đạo thì còn có thể chạy bình thường sao? Anh cho rằng đây là 100 năm trước khi còn không có từ âu tuyến sao!" Tô Hàm thật sự là bị chọc tức không ít, thật sự là rất kinh khủng, xe bay thoát ly khỏi từ âu tuyến mà không có phát sinh ra sự cố gia thông gì, cái này thật sự là may mắn!
Tang Thiên mặt dày có chút xấu hổ, mới vừa rồi thật sự là rất mất mặt: "Chúng ta đi vào nhanh thôi, nếu không lát nữa liền có phiền toái."
"Tại sao?" Tô Hàm có chút nghi hoặc.
"Cô nhìn bên kia kìa."
Theo phương hướng Tang Thiên chỉ nhìn lại, chỉ thấy trước của "Tinh Hải Chi Loan" có bảy tám cái xe chấp pháp giao thông, đèn báo hiệu vù vù vang lên, Tô Hàm không khỏi có chút đỏ mặt, cúi đầu, rất nhanh liền đi trước, thấp giọng nói: "Cái này thật sự không phải là một dấu hiệu tốt, tại sao ta lại muốn người này cùng đến đây, Đại tỷ, quả thật là chuyện gì cũng không thể đoán trước nhưng ngươi nhất định phải giúp ta!"
Lão quản gia Long gia nhận được tin, trước cửa có tới bảy tám xe chấp pháp giao thông, lão quản gia cũng cảm thấy mơ hồ, hắn nhớ rất rõ rảng, lần này hình như không có mời người của bộ giao thông tới.
Vũ hội còn chưa chính thức bắt đầu, trong đại sãnh của "Tinh Hải Chi Loan", các vị khách nhân đều đang thoải mái nói chuyện với nhau, quen biết, không quen có giao tỉnh hay không có giao tình đều phải gặp mặt một lát, giới thiệu lẫn nhau, cũng có một ít nhân vật nổi tiếng đang phẩm rượu ngon, nhìn chằm chằm ra cửa lớn, muốn nhìn xem Long gia sắp đón đại nhân vật nào.
Khi Tô Hàm vừa tiến vào đại sãnh, lập tức khiến cho không ít ánh mắt người khác chú ý, mọi người đều đang đoán thân thế của nàng, người có thể được Long gia mời tới tham gia vũ hội, cho dù là thanh niên cũng không thể xem thường, càng huống chi là một người phụ nữ sáng chói như thế.
Lam huyết nhân xuất hiện làm cho Tang Thiên nhớ đến lão bằng hữu hơn trăm năm trước của mình, phần trí nhớ này đã được hắn giấu ở sâu trong óc, nếu như có thể, Tang Thiên vĩnh viễn không muốn nhớ đến phần kí ức này, nhưng... Đúng là vẫn còn xuất hiện.
"Nếu như anh dám rời bỏ tôi đi, tôi nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người trong liên bang biến thành lam huyết nhân."
Đáng chết!
Những lời này giống như ma âm bắt đầu vang lên trong đầu Tang Thiên.
Nếu như nói Tang Thiên sống hơn ngàn năm cảm xúc nhất là cái gì, hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự nói là phụ nữ.
Phụ nữ tuyệt đối là một sinh vật tồn tại kinh khủng nhất, tuyệt đối! Tang Thiên nghĩ đến, liên bang nhân loại nếu như muốn làm thịt người Trafalgar chỉ có một biện pháp duy nhất là liên bang lập tức cho một vị nữ vương lên nắm quyền, sau đó là cho vị nữ vương đó điên cuồng yêu đế vương của đế quốc Trafalgar, sau đó là cho đế vương phản bội nàng, không hơn ba mươi năm, Tang Thiên dám khẳng định, quân đội liên bang nhân loại chắc chắn dưới sự phẫn nộ của nữ vương là nhiễm máu đế quốc Trafalgar. ( ý nghĩ của thằng này thật là điên cuồng, sống ngàn năm có khác, vậy mà cũng nghĩ ra được.)
Ngày kế, vào lúc hoàng hôn.
Tất cả các học viên đều đang kinh hoàng la lên, cái vị tân huấn luyện viên của chi đội Thiên Kiêu Mộng đang ngồi trong chiếc xe giáp xác của mỹ nữ hiệu trưởng.
"Ảo giác! Nhất định là ảo giác!"
"Gian tình! Bọn họ chắc chắn có gian tình!"
"Tô hiệu trưởng, nữ thần thân ái của ta, ngài không nên đã kích tình yêu của ta như vậy chứ?"
.............
"Chúng ta trực tiếp đi tới sao?" Tang Thiên hút một điếu thuốc, kéo một hơi thật dài, hắn không có nghiện thuốc, thuần túy chỉ là một loại thói quen đã hơn một ngàn năm mà thôi, không biết có phải là càng sống lâu, thì càng hoài niệm, dù biệt đây là một thói quen xấu, nhưng Tang Thiên chưa bao giờ muốn bỏ nó.
"Anh không phải là chưa từng tham gia vũ hội chứ? Không thay quần áo như thế nào có thể đi." Tô Hàm nhìn hắn hỏi: "Y phục của anh đâu?"
"Tôi cũng chưa từng tham gia vũ hội. Làm sao biết được nên mặc loại y phục nào."
"Bây giờ đi mua."
Ngoại trừ phụ thân của nàng, đây là lần đầu tiên Tô Hàm mua y phục cho nam nhân, làm phụ nữ, trong mua sắm tật xấu thường có của tất cả nữ nhân là chọn, mặc dù đã xem trúng một bộ y phục rồi, nhưng vẫn muốn xem một chút những cái khác để so sánh.
"Tôi chỉ là bạn trai giả của cô thôi, không cần phải dựa theo tiêu chuẩn trong tim cô mà chọn trang phục cho tôi? Đề tôi tự chọn không được sao? Để cho cô liên tục lựa mười bộ cũng không có bộ nào thích hợp với tôi? Hoặc căn bản mà nói tôi không thích hợp mặc y phục cao quý?"
"Không! Hoàn toàn trái ngược, dáng người của anh rất thích họp mặc mấy bộ y phục này, chỉ bất quá... Bộ y phục này mặc trên người anh, tôi vẫn có cảm giác có chút không thích hợp!" Nghiêng người dựa vào tủ quần áo, Tô Hàm đau đầu suy nghĩ, rõ ràng bộ y phục này rất vừa người, nhưng như thế nào lại có cảm giác không thích hợp.
"Khí chất! Đúng ! Là khí chất."
Tô Hàm nhìn Tang Thiên đối diện đang mặc bộ lễ phục màu đen trên người, đúng như lời Tô Hàm nói, bộ lẽ phục này có lẽ là may sẵn cho Tang Thiên vô cùng vừa người, bất quá chỉ là mặc trên người Tang Thiên không có được cái ưu nhã cũng không có sự tiêu sái phóng khoáng, càng không có khí chất phiêu dật trong truyền thuyết, ngược lại có loại cảm giác như biển rộng yên tĩnh không có một ngọn sóng, vừa lại giống như bầu trời đêm không có ánh sao.
"Anh có thể hay không tươi sáng một chút? Không nên lúc nào cũng tử khí trầm lặng như vậy, tuổi còn trẻ mà như thế nào không có một chút tinh thần phấn chấn nào cả?
"Kháo!" Ngay cả Tang Thiên luôn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được mà mắng một câu, rất là khách sáo liếc mắt nhìn Tô Hàm một cái, ánh mắt kia dường như đang nói: ca chính là đức hạnh như vậy, ngươi không thích cũng chả sao, nếu làm cho ca nóng nảy, ca vỗ vỗ mông bỏ đi, chứ sống như vậy, ta mặc kệ.
Hai người vội vàng quay trở về ngôi biệt thự xa hoa của Tô Hàm, Tô Hàm vào phòng của mình thay quần áo, mà Tang Thiên thì lại đi dạo xung quanh nhà, một nhà ba phòng rất tiêu chuẩn, rất phù hợp với chỗ ở của nữ giới, Tang Thiên không có sở thích nhìn trộm, mà đi tới thư phòng, nhưng lại làm cho nhãn thần của hắn sáng lên.
(Ghi chép về tốc độ xâm nhập nhanh nhất của chiến sĩ hắc ám vào trụ sở "bạch tuộc tám chân".)
(Tọa độ trụ sở nghành chính phủ đế quốc Trafalgar trong không gian hư cấu.)
(Nói vế quan hệ đối lập cùa chiến sĩ hắc ám củng chiến sĩ quang minh.)
Nơi này cất giữ những quyển sách tuyệt đối mua không được, mà Tang Thiên hiện tại mà nói lại vô cùng muốn những quyển sách này, hắn lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng quét hình tất cả các nội dung có trong quyển sách đó, con ngươi màu đen như ánh sao sáng ngời trong màn đêm vậy, một quyển sách dày hơn 200 trang một tờ một tờ cực nhanh lật qua.
Nghe được âm thanh của Tô Hàm ở bên ngoài, Tang Thiên đang trầm mê trong biển tri thức lúc này mới thanh tỉnh lại, nhìn trên giá sách có một một nữa sách còn chưa có xem hết, nội tâm của hắn rất không muốn đi, tới phòng khách, đã nhìn thấy Tô Hàm mặc một bộ y phục dạ hội màu đen trơn tròn mắt, khuôn mặt mỉm cười nhìn hắn.
Nếu như nói trắng ra bộ đồ công chức của Tô Hàm làm cho người ta có loại cảm giác lãnh diễm, khi nàng mặc bộ võ phục lại có cảm giác anh khí bức người, mà lúc này, nàng như là nữ thần ám dạ vậy, đẹp không đủ để hình dung, không có sự ung dung cao quý, không có sự quyến rũ hấp dẫn, chỉ có sự xing đẹp nhu hòa của một cô công chúa dưới ánh trăng.
"Như thế nào? Tôi có đẹp không?"
"Còn... Còn tạm được."
Tang Thiên đối với những mỹ nữ cũng không có khái niệm đặc biệt gì, chỉ là nhìn thấy Tô Hàm trong bộ dạng này, không khỏi cảm thán, mỹ phẩm trang điểm thật sự là càng ngày càng yêu nghiệt, mười năm nữa, hóa mỹ phẩm chắc trực tiếp đổi thành đan dược dịch dung.
Nữ nhân đều hy vọng thể hiện vẻ xinh đẹp của bản thân ra một chút, Tô Hàm cũng không ngoại lệ, hiển nhiên, bị Tang Thiên đánh giá như vậy, làm cho Tô Hàm vô cùng khó chịu, vứt cho Tang Thiên một cái xem thường, bỏ lại một câu: trình độ thấp kém không biết thưởng thức.
...........
Được gọi là võ huân gia tộc đều là những thế gia rất có trong lượng trong liên bang, ngoài nam nhân trong tộc đều là tướng lãnh quân đội, trải qua mấy lần thông gia, võ huân thế gia cũng có nhiều dính dáng đến phương diện kinh doanh, võ huân Long gia chính là một trong những điển hình,vô luận là quân đội hay là kinh doang, Long gia cũng đều ăn, hôm này, công tử Long gia, sinh nhật Long Diệu, một ít nhân vật nổi tiếng trong xã hội cũng đều tham gia.
Đại gia tộc cũng không tránh khỏi phải phô trương lãng phí, cái gì sinh nhật đại thọ hay ngày lễ gì đều phải phung phí làm cho buổi lễ thêm long trọng, thể hiện ra một buổi lễ long trọng, còn trong bụng làm cái gì thì có quỷ mới biết được, bất quá những cái này, người khác cũng không muốn biết, chỉ cần là được mời tham gia vào buổi lễ, những nhân vật nổi tiếng tự nhiên là phải tham gia, cái mà bọn họ muốn là kéo gần cơ hội làm quen với những người này, mặc dù không thu được kết quả gì, cũng muốn tìm mọi cách để tặng một phần lễ vật, để cho Long gia biết đến có bản thân tham gia.
Vũ hội sinh nhật Long Diệu được cử hành tại "Tinh Hải Chi Loan".
Lúc này, trên sân rộng lớn của "Tinh Hải Chi Loan" đang sắp xếp chỉnh tề các loại xe bay, có đủ hình dạng khác nhau nhưng đều rất sa hoa, có thể làm thành một hội triển lãm xe bay.
Tang Thiên đang điều khiển chiếc giáp xác của Tô Hàm, khí thế hung hăng tiến vào sân rộng, tới bãi đỗ xem mới vội vàng phanh lại.
"Anh không phải nói bản thân biết lái xe sao?" Tô Hàm không phải chưa từng lái xe điên cuồng, nhưng nghĩ tới Tang Thiên điều khiển chiếc xe thân yêu của mình bay loạn trên không như con ruồi vậy, làm cho nàng không kiềm chế được mà toát mồ hôi lạnh, xuất thân từ bộ đội T9 nàng giờ phút này mới cảm thấy sợ.
"Thật sự xin lỗi, tôi không nghĩ xe bay sau khi thoát ly khỏi từ âu tuyến ẩn hình liền mất đi sự khống chế, tôi nhớ lúc trước đâu có như vậy đâu a!"
"Từ âu tuyến tác dụng chính là quỹ đạo, xe bay thoát ly khỏi quỹ đạo thì còn có thể chạy bình thường sao? Anh cho rằng đây là 100 năm trước khi còn không có từ âu tuyến sao!" Tô Hàm thật sự là bị chọc tức không ít, thật sự là rất kinh khủng, xe bay thoát ly khỏi từ âu tuyến mà không có phát sinh ra sự cố gia thông gì, cái này thật sự là may mắn!
Tang Thiên mặt dày có chút xấu hổ, mới vừa rồi thật sự là rất mất mặt: "Chúng ta đi vào nhanh thôi, nếu không lát nữa liền có phiền toái."
"Tại sao?" Tô Hàm có chút nghi hoặc.
"Cô nhìn bên kia kìa."
Theo phương hướng Tang Thiên chỉ nhìn lại, chỉ thấy trước của "Tinh Hải Chi Loan" có bảy tám cái xe chấp pháp giao thông, đèn báo hiệu vù vù vang lên, Tô Hàm không khỏi có chút đỏ mặt, cúi đầu, rất nhanh liền đi trước, thấp giọng nói: "Cái này thật sự không phải là một dấu hiệu tốt, tại sao ta lại muốn người này cùng đến đây, Đại tỷ, quả thật là chuyện gì cũng không thể đoán trước nhưng ngươi nhất định phải giúp ta!"
Lão quản gia Long gia nhận được tin, trước cửa có tới bảy tám xe chấp pháp giao thông, lão quản gia cũng cảm thấy mơ hồ, hắn nhớ rất rõ rảng, lần này hình như không có mời người của bộ giao thông tới.
Vũ hội còn chưa chính thức bắt đầu, trong đại sãnh của "Tinh Hải Chi Loan", các vị khách nhân đều đang thoải mái nói chuyện với nhau, quen biết, không quen có giao tỉnh hay không có giao tình đều phải gặp mặt một lát, giới thiệu lẫn nhau, cũng có một ít nhân vật nổi tiếng đang phẩm rượu ngon, nhìn chằm chằm ra cửa lớn, muốn nhìn xem Long gia sắp đón đại nhân vật nào.
Khi Tô Hàm vừa tiến vào đại sãnh, lập tức khiến cho không ít ánh mắt người khác chú ý, mọi người đều đang đoán thân thế của nàng, người có thể được Long gia mời tới tham gia vũ hội, cho dù là thanh niên cũng không thể xem thường, càng huống chi là một người phụ nữ sáng chói như thế.
/418
|