Thuẫn Kích

Chương 56: Long gia.

/418


Từ sau khi bước vào cái tuổi bảy mươi, lão gia Long gia liền đem giao các chuyện to nhỏ trong gia tộc toàn bộ cho người con trai lớn nhất là Long Đồ Quang.

"Cha, hôm nay là sinh nhật bước vào tuổi trưởng thành của Diệu nhi, người... Người tốt xấu gì cũng phải có mặt một chút vào bữa tiệc tối nay chứ."

Long Đồ Quang biết mấy năm nay cha hắn đối với mình cùng Lạc Mỹ vô cùng không hài lòng, nhưng lần này dù sao cũng là sinh nhật 20 tuổi của Long Diệu, có thể so với lễ trưởng thành, ngày lễ trọng đại như thế này, lão gia tử Long gia nếu như không có mặt chắc sẽ bị người ta nói ra nói vào.

"Ngươi còn biết có một người cha này sao, ta hỏi ngươi! Ngươi cùng con đàn bà kia vì Diệu nhi tổ chức vũ hội sinh nhật long trọng, lại muốn làm ra cái âm mưu gì." Trong phòng truyền ra tiếng la lớn của Long lão gia tử, Long Đồ Quang thở dài một hơi, đã bao nhiêu năm trôi qua, lão gia tử thủy chung vẫn không chấp nhận Lạc Mỹ.

"Cha, ngài suy nghĩ nhiều quá rồi, con cùng Lạc Mỹ chỉ là muốn tổ chức một vũ hội sinh nhật long trọng cho Long Diệu mà thôi, thật sự đó."

"Ta đem cả gia tộc giao cho ngươi, mà ngươi! Ngươi lại để cho con đàn bà kia quản lý tất cả mọi chuyện trong gia tộc, ngươi nhìn xem con đàn bà đó mấy năm nay làm ra thật nhiều việc tốt, Long gia sớm muộn cũng bị phá hủy trong tay con đàn bà đó."

"Cha, ngài nói như vậy là có ý gì, Lạc Mỹ mấy năm nay toàn tâm toàn ý vì gia tộc mà suy nghĩ, mọi chuyện nàng làm tất cả đều là vì lợi ích của gia tộc, mấy năm nay kinh doanh của gia tộc trong tay nàng như mặt trời lên cao vậy, quân hàm của ta cùng mấy anh em đều được tăng lên, sự nghiệp của Long gia chúng ta ngày càng ngày càng lớn dần, hiện tại, cả liên bang ngoại trừ võ huân thế gia, còn có ai dám xem thường Long gia chúng ta."

"Đồ hỗn trướng! Ngươi chẳng lẽ không biết dùng đầu suy nghĩ một chút sao! Ngươi cho rằng tầng lớp cao cấp trong liên bang đều là những kẻ ngu sao?"

"Cha, ngài lo lắng nhiều quá rồi, con cùng Lạc Mỹ làm như vậy đương nhiên cũng đã cân nhắc những điểm này."

" Hỗn trướng! Ngươi cho rằng ta không biết ngươi cùng con đàn bà kia sau lưng làm những cái gì sao! Nói ! Các ngươi có phải hay không đã gia nhập Lam Huyết đồng minh."

"Cha... Người!" Long Đồ Quang giật mình, thấy lão gia tử không nói chuyện, Long Đồ Quang lau mồ hôi trên trán nói: "cha, nếu ngài đã biết rồi, thì con cũng không dối gạt người lam gì, con cũng Lạc Mỹ đích xác là đã gia nhập Lam Huyết đồng minh, có Lam Huyết đồng minh làm ô dù, Long gia chúng ta tuyệt đối có thể siêu việt võ huân thế gia."

"Tầm nhìn hạn hẹp! Tầm nhìn hạn hẹp! Lam Huyết đồng minh thế lực mặc dù đã xâm nhập vào tầng lớp cao cấp của liên bang, nhưng ngươi có biết Lam Huyết đồng minh đại biểu cho cái gì không, ngươi có biết tại sao một trăm năm trước, người kia tại sao lại chém giết Lam Huyết nhân không, trước kia có 12 nhà võ huân thế gia, ngươi có biết tại sao giờ chỉ còn sáu võ huân thế gia không, sáu võ huân thế gia kia đều là bởi vì Lam Huyết nhân mà bị người kia chém giết!!!"

Mười hai võ huân thế gia trăm năm trước uy dang cỡ nào, còn về phần tại sao chỉ còn sáu võ huân thế gia, cái này vẫn còn là một điều bí mật.

Long Đồ Quang cũng là lấn đầu tiên biết đưôc, trong lòng hoảng hốt: "Cha, người nói người kia là ai?"

"Thôi, thôi! Ngươi trở về đi, Long gia rốt cuộc là sống hay chết, ta cũng không muốn quan tâm nữa, ta sẽ tham gia sinh nhật của Diệu nhi, ngươi trở về đi."

Long Đồ Quang không nói gì thêm, hướng phụ thân cáo từ rồi nhanh đi đến "Tinh Hải Chi Loan" .

Trên đường khi, câu nói của cha hắn vang mãi trong đầu, làm cho tâm trạng của hắn bồi hồi lo lắng, liền liên lạc cho người vợ yêu Lạc Mỹ: "Bà xã, khách nhân đã đến động đủ rồi chứ?"

"Ha ha, ông xã, khách nhân đến gần đông đủ rồi, lão gia tử đâu? Ông ta không đến sao?"

"Một lát nữa dẽ tới, không biết lão gia tử làm sao biết chúng ta gia nhập Lam Huyết đồng minh, hơn nữa ông ấy vô cùng tức giận, thậm chí còn nói cho ta một đoạn bí mật về sáu nhà võ huân bị biến mất, nói là sáu nhà kia bởi vì Lam Huyết nhân mà bị một người giêt hết, bà xã, em nói chúng ta gia nhập Lam Huyết đồng minh có phải hay không là rất sai lầm?"

"Uh? Lão gia tử nói sáu nhà khác là do bị một người trảm sát sao? Em như thế nào không có biết? Lão gia tử luôn lo bò trắng răng, ông xã, anh không nên suy nghĩ nhiều làm gì, sáu nhà võ huân trăm năm trước rốt cuộc biến mất như thế nào, cái này vẫn là một điều bí ẩn, làm sao có thể bị một người trảm sát được? Ngươi nào có thể cường đại như vậy? Trong một đem có thể trảm sát sáu nhà võ huân? Ông xã anh trở nên kém thông minh như vậy khi nào thế, lão gia tử nói vậy anh cũng tin sao?"

Nghe vợ mình nói như vậy, Long Đồ Quang tâm trạng vốn còn đang lo lắng trong giây lát liền biến thành vô ảnh, cười cười nói: "Lần này Diệu nhi trước mặt mọi người hướng nữa nhi Tô gia cầu hôn, anh nghĩ nữ nhi Tô gia kia chắc chắn không dám trước mặt mọi người cự tuyệt, lần này nếu như tiến triển thuận lợi, địa vị của Long gia chúng ta trong đồng minh liền tăng mạnh."

"Ha ha, có thể lấy nữ nhi Tô gia một mỹ nữ như vậy, cũng là đúng tâm ý của Diệu nhi rồi, Long gia chúng ta có cô con dâu Tô Hàm này, mà Tô Hàm lại là thường vụ phó hiệu trưởng Học viện quân sự Phương Đông, theo em được biết, đồng minh vẫn muốn nắm trong tay Học viện quân sự Phương Đông này, lần này nếu như thuận lợi, ha ha, thủ lĩnh nhất định sẽ cao hứng."

"Oh được rồi, vợ chồng Tô gia có tới không?"

"Ha ha, vợ chồng Tô gia căn bản không có ở liên bang."

"Vậy là tốt rồi!"

..............

"Tinh Hải Chi Loan", bên trong đại sãnh vô cùng hoa lệ.

Tô Hàm vừa xuất hiện quả hấp dẫn không ít ánh mắt, khuôn mặt yêu kiều tinh sảo, dáng người uyển chuyển, dưới bộ lễ phục dạ hội nàng giống như nữ thần ám dạ vậy trong đêm tối nàng tỏa ra vẻ đẹp nhu hòa nguyệt sắc, khiến cho mọi người không khỏi cuống quít kinh diễm.

Đang tiếp đãi khách nhân Long Diệu đã là người đầu tiên nhìn thấy Tô Hàm tiến vào, hôm nay hắn tuyệt đối là nhân vật chính của buổi vũ hội sinh nhật này, vẻ ngoài tuấn dật, nụ cười mê người, hơn nữa bộ lễ phục màu trắng càng làm cho Long Diệu cao quý ưu nhã hơn, giống như bạch mã hoàng tử trong câu chuyện cổ tích vậy.

Long Diệu đi tới, nhưng lại phát hiện bên cạnh Tô Hàm có một nam nhân khác, lúc này, trong đôi mắt của hắn thoáng lộ một chút lo lắng, hắn nhớ rất kỹ, tại Học viện quân sự Phương Đông, Tô Hàm từng hỏi qua hắn, có thể mang bạn nhảy đi cùng không, chẳng lẻ...

Không có suy nghĩ nhiều, cũng không hỏi, Long Diệu rất rõ ràng đây là trường hợp gì, mục đích hôm nay của bản thân là gì.

Hắn mang vẻ mặt mỉm cười đi qua: "Ta chờ em lâu lắm rồi, công chúa của ta."

"Ha ha." Tô Hàm lễ phép gật đầu mỉm cười.

Tô Hàm như nữ thần vậy, Long Diệu thì như vương tử ngay lúc này giống như hoàng tử cùng công chúa trong truyền thuyết đứng chung một chỗ vậy, làm cho người ta rất hâm mộ, hâm mộ đồng thời khen ngợi hai người này thật xứng đôi, mà câu nói kia của Long Diệu lại làm cho mọi người suy nghĩ, không có một chút mập mờ, nhưng lại làm cho mọi người đều suy đoán quan hệ của hai người.

"Hàm Hàm, đến đây với Mỹ di." Lạc Mỹ mang một bộ dạ phục xa hoa đắt tiền vẩy tay ra hiệu, vài vị khách nhân bên cạnh lập tức hỏi.

"Phu nhân, Long Diệu cùng vị nữ tử kia trong rất xứng đôi àh! Người con gái kia là ai..."

"Ha ha, là người có quan hệ rất tốt với Diệu nhi nhà ta, là một người bạn."

Nói bảy phần, lưu ba phần, câu nói của Lạc Mỹ rất hay, là bạn bè, quả thực làm cho người ta không nhịn được mà rơi vào một quan hệ mập mờ.

"Ta nhìn thấy nữ hài này rất quen thuộc! Đã gặp qua ở nơi nào nhỉ? Là thiên kim tiểu thư nhà ai."

"Ha ha, các ngươi hẳn là đã gặp qua! Thường vụ phó hiệu trường Học viện quân sự Phương Đông, Tô Hàm."

"Hả! Tô Hàm! Nàng ta chình là vị mỹ nữ phó hiệu trưởng Học viện quân sự Phương Đông sao?"

Trên cớ bản có chút biết chính trị thì đều biết, hiệu trường Học viện quân sự Phương Đông đại biểu cho cái gì, quân hàm có lẽ không cao, bất quá thân phận địa vị lại vô cùng cao, phải biết rằng từ Học viện quân sự Phương Đông ra tham gia quân đội rất dễ dàng thăng quan, làm hiệu trường vài chục năm, bồi dưỡng ra vô số quan quân, người như thế không người nào có thể so sánh, như hiệu trưởng Học viện quân sự Phương Đông Mộ Viễn Sơn, Mộ Viễn Sơn xuất thân rất bình thường, bất quá, nhân gia người ta lại đãm nhiệm chức hiệu trưởng Học viện quân sự Phương Đông đã vài chục năm, Mộ Viễn Sơn được nhiều người kinh ngưỡng gọi là Mộ lão, bối phận phi thường cao, trong quân khu tùy tiện nói một tiếng, thì không có kém gì một tư lệnh quân khu hùng mạnh cả.

Nhãn thần của Lạc Mỹ vô cùng nhạy cảm, nàng cũng nhìn thấy bên cạnh Tô Hàm có một người nam nhân, cao cao gầy gầy, bình thản vô hại, tuy là mặc lễ phục, nhưng căn bản lại không có một chút hứng thú, so sánh với Long Diệu quả thật là người trên trời người dưới mặt đất, cùng rất nhiều người giống nhau, Lạc Mỹ trực tiếp cơi như Tang Thiên không tồn tại, lôi kéo Tô Hàm hỏi đông hỏi tây.

Long Diệu tuyệt đối không cho phép nữ thần mà hắn yêu mến đứng cạnh một người đàn ông khác, hắn không biết tên này là ai, cũng không muốn biết, lại càng không có tâm tình để biết, đố với mấy tên hề này, Long Diệu luôn luôn coi thường, bất quá, có thể khẳng định rằng, hôm nay bất luận là ai cũng không thể ngăn cản quyết định của hắn, càng đừng nói chi một tên hề qua đường này.

Tang Thiên tùy tiện tìm một chỗ ngồi không khách khí ngồi xuống.

Vũ hội sinh nhật của Long Diệu chánh thức bắt đầu khi Tô Hàm đến, các tân khách nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nói chuyện rất cao nhã, còn có thể nhảy một khúc nhạc, vũ khúc cuối cùng, Lạc Mỹ ung dung cao quý đi ra, tất cả đều biết vị phu nhân này muốn phát biểu, cho nên đều an tĩnh lại.

"Hôm này là sinh nhật hai mươi tuổi của Long Diệu nhà chúng ta, cảm ơn các vị đã tới, mượn cơ hội này..."

Lạc Mỹ nói một đống những lời khách sáo với các quan phương, cuồi cùng nàng nói: "Bây giờ xin giao lại thời gian cho nhân vật chính của hôm nay, con trai yêu quý của ta, Long Diệu."

Long Diệu một bộ lễ phục màu trắng đi lên, khóe miệng mỉm cười mê người, hắn nói: "Xin mựon cơ hội này, tôi muốn nói một điều mà tôi vẫn muốn nói ra."

Long Diệu cũng không nói nhiều lắm, lấy ra một cái hộp nhỏ rất tinh sảo, trực tiếp đi tới hướng của Tô Hàm.

Mọi người xung quanh dường như cũng đoán ra liền lui về phía sau, một cái đại sãnh rộng lớn như vậy, chỉ còn lại một vị công chúa như nữ thần Tô Hàm, Long Diệu dừng lại trước mặt Tô Hàm, trước mắt bao nhiêu người, hắn quỳ một gối xuống, ngước mặt lên nhìn Tô Hàm.

"Tô Hàm, Long Diệu, hôm nay hướng Tô Hàm tiểu thư cầu hôn."

Xôn xao!

Trong đại sãnh liền ồn ào, mọi người mặc dù đã mơ hồ đoán ra, nhưng khi chính tai nghe thấy vẫn không tránh được có chút kinh ngạc, đặc biệt là những tiểu thư tham dự vũ hội lần này lại càng không thể tiếp nhận đựơc, hắn... Hắn như thế nào có thể làm như vậy.

Tất cả mọi người ở đây đều nhìn chằm chằm vào vị công chúa Tô Hàm kia, vào lúc này, biểu hiện trên khuôn mặt nàng cũng không quá rõ ràng, cũng không có kinh ngạc, cũng không có cao hứng, chỉ có rất lo lắng thôi, nàng biết vũ hội lần này không có đơn giản như bề ngoài, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ ra Long Diệu lại làm trò này trước mặt nhiều người cầu hôn mình.

Nếu như trước, đối mặt với pha cầu hôn như vậy, Tô Hàm căn bản không thể cự tuyệt, bởi vì nàng rất rõ ràng sau đó sẽ dẫn đến chuyện gì xảy ra, không khoa trương chút nào, lời nói của nàng sẽ trực tiếp liên quan đến an nguy vận mệnh của gia tộc mình, bất quá, nàng đã nghe Đại tỷ nói qua, cứ việc cự tuyệt, chuyện khác, Đại tỷ sẽ xử lý.

Nếu như khéo cự tuyệt, Long gia nhất định sẽ có một hành động khác, Tô Hàm cắn môi, hoặc là không làm một khi đã làm thì làm cho trót, đơn giản hoàn toàn cự tuyệt, nếu đã làm giả, thì tiếp tục làm giả.

"Xin lỗi, tôi đã có vị hôn phu."


/418

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status