Ông chủ lớn nhất của căn cứ Hổ Gầm là Lục Thiếu Hoa, điều này có nghĩa là gì? Không ai hiểu rõ nhất bằng những người có mặt ở đây, điều này có nghĩa là thế lực của Lục Thiếu Hoa có thể đủ sức điều khiển cả một quốc gia, một người như vậy mà lại sinh ra ở Trung Quốc hơn nữa lại còn giúp đất nước giải quyết khó khăn.
Nghĩ lại lúc trước thử xem, lúc ấy Phó thủ tướng Quốc vụ viện vẫn còn có ý gây áp lực cho Lục Thiếu Hoa, toàn nói những điều tốt đẹp rằng tất cả đều vì đất nước, muốn Lục Thiếu Hoa ngoan ngoãn giao ra những kỹ thuật tiên tiến, bây giờ nghĩ lại, chuyện đó thật nực cười.
Ông ta đang tạo ra một phiền phức lớn cho đất nước, không sai, phải nói là một kẻ địch lớn, một khi trực tiếp đụng tới Lục Thiếu Hoa, vậy thì đất nước sẽ phải gánh chịu cơn giận dữ của hắn, may là cuối cùng mọi chuyện cũng đã được giải quyết xong, không để Lục Thiếu Hoa phải trả thù toàn diện, nếu không hậu quả sẽ khó lòng tưởng tượng.
Cái gọi là lâu ngày sẽ biết lòng dạ con người, bây giờ thì có thể thấy rõ rồi, tấm lòng của Lục Thiếu Hoa là hướng về đất nước, nhắc nhở cơn lốc tài chính, đưa ra kế sách cho quốc gia, giúp đất nước giải quyết nguy cơ, đây quả thật là một đại công.
Sau đó là nhắc nhở vụ động đất, còn đưa ra kế hoạch giải quyết, lại chủ động ra sức gánh vác, giúp đất nước giải quyết những chuyện mà chính phủ không thể ra mặt giải quyết.
Nghĩ mà xem, căn cứ Hổ Gầm lộ diện, vậy thì những tổ chức gọi là tổ chức phân liệt giống như một đứa trẻ đang đùa giỡn với ông nội vậy, nếu Lục Thiếu Hoa cho khởi động hết đoàn quân tinh nhuệ thì chuyện tiêu diệt cả ổ của bọn họ chỉ trong vòng tám đến mười ngày.
Tình báo các nơi cho biết đoàn quân tinh nhuệ của đoàn lính đánh thuê nhất định là rất mạnh mẽ, mạnh hơn nhiều so với cái gọi là đội quân đặc chủng của quốc gia, nếu như đem ra so sánh thì chỉ có những quân đội tiềm tàng mới có thể sánh bằng.
Xem ra ý của Lục Thiếu Hoa chắc là muốn dùng tới đoàn quân tinh nhuệ rồi, vậy điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là một khó khăn trước mắt của họ đã có thể được giải quyết một cách êm xuôi rồi.
- Tôi đại diện cho mười mấy triệu dân trên cả nước cám ơn cậu.
Thủ trưởng số 1 lấy thân phận cá nhân để bày tỏ lòng biết ơn đối với Lục Thiếu Hoa, cuối cùng lại hỏi thêm một câu
- Nếu muốn sự trợ giúp nào, tôi sẽ sắp xếp.
Lúc này Thủ trưởng số 1 cuối cùng cũng thể hiện sự quyết đoán của một nhân vật số 1, cũng chính là đang trưng cầu ý kiến của mọi người để đồng ý cho việc xuất hiện của Lục Thiếu Hoa, đương nhiên, mặc dù ông trưng cầu ý kiến người khác nhưng cũng không có nghĩa là phản đối ý kiến của Lục Thiếu Hoa.
Nguyên nhân rất đơn giản, đoàn lính đánh thuê của Lục Thiếu Hoa đồng ý xuất hiện, họ cầu còn không được nữa là, dù sao tổ chức phân liệt thời gian gần đây cũng có những hành động quá đáng, bên trong còn có bóng dáng của các nước phương Tây, điều này khiến cho các lãnh đạo cấp cao của quốc gia khó lòng xử lý.
Còn nếu căn cứ Hổ Gầm xuất hiện thì sẽ thu dọn sạch sẽ, chỉ cần các nước phương Tây biết rằng việc này là do căn cứ Hổ Gầm làm thì cách lựa chọn duy nhất của họ chính là im lặng, lúc đó sẽ không còn xảy ra chuyện gì nữa.
Đụng chạm tới cái phiền phức lớn nhất là căn cứ Hổ Gầm thì sẽ không có một quốc gia nào dám làm, tuy là những quốc gia đó nghĩ rằng không e sợ căn cứ Hổ Gầm nhưng không sợ thật không, câu trả lời rất rõ ràng, ngoài mặt họ nói không sợ thôi nhưng thật chất họ rất sợ nữa là khác.
- …. Có sự giúp đỡ của mạng lưới tình báo nữa
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu
Trong tay Lục Thiếu Hoa có tình báo Hổ Gầm quả không sai nhưng cũng phải xem đang ở nơi nào, đang ở trong nước thì mạng lưới tình báo của quốc gia là mạnh nhất, gần như không có tin nào mà họ không biết cả, nếu có sự giúp đỡ của mạng lưới tình báo quốc gia lại thêm sự ủng hộ của tình báo Hổ Gầm nữa, cả hai kết hợp lại thì sẽ phát huy tác dụng rất lớn.
- Còn yêu cầu gì nữa không?
Thủ trưởng số 1 kìm không nổi hỏi thêm một câu
- Tạo mọi điều kiện thuận lợi.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa ngừng một lúc, sau đó bổ sung tiếp
- Người của tôi không dùng vũ khí của quốc gia, chỉ là tự cấp, nếu muốn họ nhập cảnh thì chính phủ phải tạo mọi điều kiện thuận lợi mới được nếu không sẽ xảy ra xung đột giữa các hải quân thì thật không tốt chút nào.
Nhập cảnh, với lượng lớn người nhập cảnh như vậy thì máy bay không thể chở nổi, chỉ có thể qua bằng đường biển, mà cách duy nhất để qua đường biển chính là dung tàu ngầm hạt nhân, vậy lúc tàu ngầm hạt nhân đi vào khu vực biển của quốc gia thì sau khi hải quân phát hiện xảy ra xung đột thì phải làm thế nào đây?
Lục Thiếu Hoa tự tin rằng tàu ngầm hạt nhân của mình có thể thâm nhập vào khu vực biển sâu của biển quốc gia một cách thần không biết quỷ không hay nhưng muốn chở người lên bờ biển thì nhất định phải trồi lên bề mặt biển, đã xuất hiện trên bề mặt biển mà vẫn không bị phát hiện ra thì tuyến đường phòng thủ của quốc gia xem như quá tệ rồi.
- Ta sẽ chuẩn bị tốt.
Thủ trưởng số 1 trầm giọng nói
- Còn nữa, bảo bộ quốc phòng của quốc gia đừng hành động quá nhiều, vệ tinh gián điệp của tôi lúc hành động sẽ phối hợp với họ.
Lục Thiếu Hoa sau cùng cũng không quên nói thêm một câu
Thừa nhận thân phận rồi, Lục Thiếu Hoa không còn e dè gì nữa, cũng không cần giấu diếm những vệ tinh gián điệp mình đang có nữa, còn về tại sao bảo người của bộ quốc phòng đừng hành động hoàn toàn là vì Lục Thiếu Hoa sợ rằng người của bộ quốc phòng phát hiện vệ tinh gián điệp khả nghi sẽ sử dụng biện pháp ngăn chặn, lúc đó sẽ ảnh hưởng tới hành động kết hợp giữa trên không và mặt đất.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ rằng lời nói của mình giống như một quả bom tấn, cái gì? Vệ tinh gián điệp sao? Lục Thiếu Hoa không phải nói là nửa năm sau nữa mới chế tạo ra sao?
Đến lúc này, mấy người của Thủ trưởng số 1 nếu vẫn không hiểu tại sao Lục Thiếu Hoa lại làm như vậy thì hôm nay họ sẽ không thể leo lên tới chức vụ này rồi, có thể thấy, tại sao Lục Thiếu Hoa nói sau nửa năm mới bán vệ tinh gián điệp cho quốc gia, hoàn toàn là vì Lục Thiếu Hoa vẫn có chút không yên tâm mà thôi.
Hãy nghĩ mà xem, nếu lần này Lục Thiếu Hoa đề xuất kế hoạch giải tán cho việc động đất mà những lãnh đạo cấp cao này lại không đồng ý vậy thì có thể đoán được việc đem bán vệ tinh gián điệp cũng không khả quan, mà sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa dường như tăng lên mỗi ngày, hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với đất nước.
Nói cho cùng thì Lục Thiếu Hoa vẫn chỉ là một người dân Trung Quốc, những chuyện phải suy nghĩ là việc của người dân Trung Quốc chứ không phải là việc của chính phủ, nếu chính phủ không lo cho sự an toàn tài sản của người dân vậy thì sau đó Lục Thiếu Hoa muốn làm gì cũng không ai dám nói gì.
Rõ ràng tất cả mọi chuyện trước đó đều được Lục Thiếu Hoa dò thám trước rồi, hơn nữa kết quả dò thám rất vừa ý Lục Thiếu Hoa, đây mới là thực lực thật sự từ việc tiết lộ thân phận và thể hiện thế lực mạnh thế nào của Lục Thiếu Hoa.
Nghĩ đến đây, ai ai cũng không nén nổi sự kinh sợ.
Được rồi, lúc trước họ cho rằng Lục Thiếu Hoa rất thông minh, thông minh đến nỗi không ai biết hắn đang nghĩ gì nhưng họ vẫn nhìn lầm Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa là loại người đi một bước nhưng lại nghĩ ba bước mười bước, làm việc gì cũng có kế hoạch nhất định
Những cái lắc đầu, cười gượng và thở dài.
Rốt cuộc vẫn còn xem nhẹ Lục Thiếu Hoa.
Nhưng câu chuyện vẫn chưa tới hồi kết thúc vì khi một chủ đề khác được nhắc đến thì Lục Thiếu Hoa đột nhiên đề nghị một chuyện.
- Giả sử cơn lốc tài chính bùng nổ, kinh tế Mỹ bị ảnh hưởng thảm hại từ đó ảnh hưởng đến nền kinh tế toàn cầu, vậy thì quốc gia sẽ áp dụng biện pháp gì đây?
Giọng nói của Lục Thiếu Hoa rất thản nhiên, lại là một vấn đề nữa, vậy mà Lục Thiếu Hoa còn cảm thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề còn chưa đủ, sau đó còn không quên bổ sung thêm
- Ý của tôi là, nếu Mỹ cầu cứu viện trợ vậy thì chính phủ có viện trợ họ không?
Đây quả thật là một câu hỏi có tính lựa chọn nhất, đưa ra trước mắt những người của Thủ trưởng số 1 một câu hỏi lựa chọn.
Chọn lựa thế nào đây?
Câu trả lời là không lựa chọn.
Thủ trưởng số 1 sẽ làm như vậy, ông sẽ không chọn, đem câu hỏi làm thành một quả banh đá trở lại cho Lục Thiếu Hoa, ông nói
- Bây giờ cậu có thân phận là Trượng tướng rồi, cậu hoàn toàn có thể đưa ra suy nghĩ của cậu.
Trong lòng Lục Thiếu Hoa dâng lên một sự bực bội, hắn rốt cuộc cũng không phải là người từng lăn lộn quan trường, cách thức đá quá đá lại trái banh như vậy là chuyện thường thấy ở quan trường mà Thủ trưởng số 1 rõ ràng lại là cao thủ về mặt này.
Không những Thủ trưởng số 1 là cao thủ về mặt này mà ngay cả những vị ngồi ở đây cũng là cao thủ trong chuyện này, kỹ thuật đá banh của họ chắc chắn là số 1, Lục Thiếu Hoa tự trách mình không bằng họ.
- Tôi sẽ không viện trợ
Lục Thiếu Hoa trầm giọng thể hiện ý nghĩ
Nhưng mà đây có thật là cách nghĩ thật sự của Lục Thiếu Hoa không? Không, đây không phải là cách nghĩ của Lục Thiếu Hoa mà là ý đồ của hắn, cái mà tiếp theo đây Lục Thiếu Hoa sẽ làm.
- Tại sao?
Thủ trưởng số 1 hỏi
- Vì tôi muốn kéo Mỹ xuống
Lục Thiếu Hoa không chút do dự, thẳng thắn nói ra ý đồ của mình, sau đó còn không quên giải thích thêm
- Lần này, tôi có sắp đặt sẵn ở Mỹ gần một ngàn tỷ đô Mỹ, mục đích không cần nói hẳn các vị cũng biết, nhân cơ hội đánh áp đảo Mỹ để tăng cường thế lực bản thân đồng thời cũng muốn để cho kinh tế Mỹ phải thụt lùi.
Kế hoạch này Lục Thiếu Hoa đã ấp ủ rất lâu rồi, kéo Mỹ từ trên chín tầng mây rơi xuống, có thể nói, từ lúc Lục Thiếu Hoa tái sinh trở lại không bao lâu thì đã có kế hoạch này rồi, chỉ là lúc trước hắn không hề nói ra mà thôi.
Lúc trước không nói ra không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không muốn nói mà là hắn cho rằng thời cơ vẫn chưa chín, còn bây giờ thời cơ đã đến, Lục Thiếu Hoa vẫn đang chờ đón sự xuất hiện của năm 2008.
- Bây giờ đất nước rất khó khăn, nửa năm sau lại phải trả cho cậu một số tiền lại phải ứng phó với cơn lốc tài chính, làm gì có dư tiền chứ.
Thủ trưởng số 1 cười ha hả nói
Câu này thể hiện ý gì? Không cần nói cũng biết, Thủ trưởng số 1 ngoài mặt thì nói đất nước không có tiền nhưng hàm ý là gì đây? Không còn nghi ngờ gì nữa, ý của Thủ trưởng số 1 chính là không có tiền để viện trợ Mỹ.
Có được câu trả lời, Lục Thiếu Hoa cũng thấy hơn tâm hơn, trên mặt cuối cùng cũng nở được nụ cười, Lục Thiếu Hoa đã đạt được mục đích rồi, cho nên hắn rất vừa ý
- Vậy thì tôi phải về trước đây, bên Hồng Kông vẫn còn nhiều chuyện phải lo nữa.
Lý do này rất quen thuộc, ai cũng có thể hiểu ý, Lục Thiếu Hoa phải đi nhưng ý của từ đi là sao, chẳng qua là không muốn bị mấy người của Thủ trưởng số 1 kéo vào tròng, dù sao tiếp theo vẫn còn rất nhiều chuyện quan trọng phải sắp xếp.
Bố trí quân đội, chuyện này chính là chuyện cấp thiết cần được giải quyết nhất trong giai đoạn này, Lục Thiếu Hoa biết rõ điều này cho nên thời điểm này Lục Thiếu Hoa phải rút lui, ngụ ý là không muốn ở đây thêm nữa nếu không lại phải đề xuất ý kiến nữa.
Mấy người của Thủ trưởng số 1 chỉ biết cười trừ nhưng họ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể chửi thầm Lục Thiếu Hoa là kẻ mưu mô rồi cũng đành để hắn đi thôi.
Lục Thiếu Hoa đi rồi nhưng hắn vẫn chưa vội về Hồng Kông mà lại đến chỗ ở của Tăng Kiến Quốc.
Đến chỗ của Tăng Kiến Quốc? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là muốn thăm con trai duy nhất Lục Tiếu thôi sao?
Nếu Lục Thiếu Hoa có thể đơn giản như vậy thì quá tốt rồi chỉ tiếc là mục đích của hắn không chỉ có vậy, đến thăm Lục Tiếu chỉ là tiện thể thôi, đương nhiên cũng không phải Lục Thiếu Hoa không xem trọng Lục Tiếu mà chỉ là trước mắt là chuyện rất quan trọng, Lục Thiếu Hoa không thể không để Lục Tiếu sang một bên.
Thăm xongLục Tiếu, Lục Thiếu Hoa đi thẳng tới văn phòng của Tăng Kiến Quốc, hai người đóng cửa lại nói chuyện.
Nghĩ lại lúc trước thử xem, lúc ấy Phó thủ tướng Quốc vụ viện vẫn còn có ý gây áp lực cho Lục Thiếu Hoa, toàn nói những điều tốt đẹp rằng tất cả đều vì đất nước, muốn Lục Thiếu Hoa ngoan ngoãn giao ra những kỹ thuật tiên tiến, bây giờ nghĩ lại, chuyện đó thật nực cười.
Ông ta đang tạo ra một phiền phức lớn cho đất nước, không sai, phải nói là một kẻ địch lớn, một khi trực tiếp đụng tới Lục Thiếu Hoa, vậy thì đất nước sẽ phải gánh chịu cơn giận dữ của hắn, may là cuối cùng mọi chuyện cũng đã được giải quyết xong, không để Lục Thiếu Hoa phải trả thù toàn diện, nếu không hậu quả sẽ khó lòng tưởng tượng.
Cái gọi là lâu ngày sẽ biết lòng dạ con người, bây giờ thì có thể thấy rõ rồi, tấm lòng của Lục Thiếu Hoa là hướng về đất nước, nhắc nhở cơn lốc tài chính, đưa ra kế sách cho quốc gia, giúp đất nước giải quyết nguy cơ, đây quả thật là một đại công.
Sau đó là nhắc nhở vụ động đất, còn đưa ra kế hoạch giải quyết, lại chủ động ra sức gánh vác, giúp đất nước giải quyết những chuyện mà chính phủ không thể ra mặt giải quyết.
Nghĩ mà xem, căn cứ Hổ Gầm lộ diện, vậy thì những tổ chức gọi là tổ chức phân liệt giống như một đứa trẻ đang đùa giỡn với ông nội vậy, nếu Lục Thiếu Hoa cho khởi động hết đoàn quân tinh nhuệ thì chuyện tiêu diệt cả ổ của bọn họ chỉ trong vòng tám đến mười ngày.
Tình báo các nơi cho biết đoàn quân tinh nhuệ của đoàn lính đánh thuê nhất định là rất mạnh mẽ, mạnh hơn nhiều so với cái gọi là đội quân đặc chủng của quốc gia, nếu như đem ra so sánh thì chỉ có những quân đội tiềm tàng mới có thể sánh bằng.
Xem ra ý của Lục Thiếu Hoa chắc là muốn dùng tới đoàn quân tinh nhuệ rồi, vậy điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là một khó khăn trước mắt của họ đã có thể được giải quyết một cách êm xuôi rồi.
- Tôi đại diện cho mười mấy triệu dân trên cả nước cám ơn cậu.
Thủ trưởng số 1 lấy thân phận cá nhân để bày tỏ lòng biết ơn đối với Lục Thiếu Hoa, cuối cùng lại hỏi thêm một câu
- Nếu muốn sự trợ giúp nào, tôi sẽ sắp xếp.
Lúc này Thủ trưởng số 1 cuối cùng cũng thể hiện sự quyết đoán của một nhân vật số 1, cũng chính là đang trưng cầu ý kiến của mọi người để đồng ý cho việc xuất hiện của Lục Thiếu Hoa, đương nhiên, mặc dù ông trưng cầu ý kiến người khác nhưng cũng không có nghĩa là phản đối ý kiến của Lục Thiếu Hoa.
Nguyên nhân rất đơn giản, đoàn lính đánh thuê của Lục Thiếu Hoa đồng ý xuất hiện, họ cầu còn không được nữa là, dù sao tổ chức phân liệt thời gian gần đây cũng có những hành động quá đáng, bên trong còn có bóng dáng của các nước phương Tây, điều này khiến cho các lãnh đạo cấp cao của quốc gia khó lòng xử lý.
Còn nếu căn cứ Hổ Gầm xuất hiện thì sẽ thu dọn sạch sẽ, chỉ cần các nước phương Tây biết rằng việc này là do căn cứ Hổ Gầm làm thì cách lựa chọn duy nhất của họ chính là im lặng, lúc đó sẽ không còn xảy ra chuyện gì nữa.
Đụng chạm tới cái phiền phức lớn nhất là căn cứ Hổ Gầm thì sẽ không có một quốc gia nào dám làm, tuy là những quốc gia đó nghĩ rằng không e sợ căn cứ Hổ Gầm nhưng không sợ thật không, câu trả lời rất rõ ràng, ngoài mặt họ nói không sợ thôi nhưng thật chất họ rất sợ nữa là khác.
- …. Có sự giúp đỡ của mạng lưới tình báo nữa
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu
Trong tay Lục Thiếu Hoa có tình báo Hổ Gầm quả không sai nhưng cũng phải xem đang ở nơi nào, đang ở trong nước thì mạng lưới tình báo của quốc gia là mạnh nhất, gần như không có tin nào mà họ không biết cả, nếu có sự giúp đỡ của mạng lưới tình báo quốc gia lại thêm sự ủng hộ của tình báo Hổ Gầm nữa, cả hai kết hợp lại thì sẽ phát huy tác dụng rất lớn.
- Còn yêu cầu gì nữa không?
Thủ trưởng số 1 kìm không nổi hỏi thêm một câu
- Tạo mọi điều kiện thuận lợi.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa ngừng một lúc, sau đó bổ sung tiếp
- Người của tôi không dùng vũ khí của quốc gia, chỉ là tự cấp, nếu muốn họ nhập cảnh thì chính phủ phải tạo mọi điều kiện thuận lợi mới được nếu không sẽ xảy ra xung đột giữa các hải quân thì thật không tốt chút nào.
Nhập cảnh, với lượng lớn người nhập cảnh như vậy thì máy bay không thể chở nổi, chỉ có thể qua bằng đường biển, mà cách duy nhất để qua đường biển chính là dung tàu ngầm hạt nhân, vậy lúc tàu ngầm hạt nhân đi vào khu vực biển của quốc gia thì sau khi hải quân phát hiện xảy ra xung đột thì phải làm thế nào đây?
Lục Thiếu Hoa tự tin rằng tàu ngầm hạt nhân của mình có thể thâm nhập vào khu vực biển sâu của biển quốc gia một cách thần không biết quỷ không hay nhưng muốn chở người lên bờ biển thì nhất định phải trồi lên bề mặt biển, đã xuất hiện trên bề mặt biển mà vẫn không bị phát hiện ra thì tuyến đường phòng thủ của quốc gia xem như quá tệ rồi.
- Ta sẽ chuẩn bị tốt.
Thủ trưởng số 1 trầm giọng nói
- Còn nữa, bảo bộ quốc phòng của quốc gia đừng hành động quá nhiều, vệ tinh gián điệp của tôi lúc hành động sẽ phối hợp với họ.
Lục Thiếu Hoa sau cùng cũng không quên nói thêm một câu
Thừa nhận thân phận rồi, Lục Thiếu Hoa không còn e dè gì nữa, cũng không cần giấu diếm những vệ tinh gián điệp mình đang có nữa, còn về tại sao bảo người của bộ quốc phòng đừng hành động hoàn toàn là vì Lục Thiếu Hoa sợ rằng người của bộ quốc phòng phát hiện vệ tinh gián điệp khả nghi sẽ sử dụng biện pháp ngăn chặn, lúc đó sẽ ảnh hưởng tới hành động kết hợp giữa trên không và mặt đất.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ rằng lời nói của mình giống như một quả bom tấn, cái gì? Vệ tinh gián điệp sao? Lục Thiếu Hoa không phải nói là nửa năm sau nữa mới chế tạo ra sao?
Đến lúc này, mấy người của Thủ trưởng số 1 nếu vẫn không hiểu tại sao Lục Thiếu Hoa lại làm như vậy thì hôm nay họ sẽ không thể leo lên tới chức vụ này rồi, có thể thấy, tại sao Lục Thiếu Hoa nói sau nửa năm mới bán vệ tinh gián điệp cho quốc gia, hoàn toàn là vì Lục Thiếu Hoa vẫn có chút không yên tâm mà thôi.
Hãy nghĩ mà xem, nếu lần này Lục Thiếu Hoa đề xuất kế hoạch giải tán cho việc động đất mà những lãnh đạo cấp cao này lại không đồng ý vậy thì có thể đoán được việc đem bán vệ tinh gián điệp cũng không khả quan, mà sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa dường như tăng lên mỗi ngày, hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với đất nước.
Nói cho cùng thì Lục Thiếu Hoa vẫn chỉ là một người dân Trung Quốc, những chuyện phải suy nghĩ là việc của người dân Trung Quốc chứ không phải là việc của chính phủ, nếu chính phủ không lo cho sự an toàn tài sản của người dân vậy thì sau đó Lục Thiếu Hoa muốn làm gì cũng không ai dám nói gì.
Rõ ràng tất cả mọi chuyện trước đó đều được Lục Thiếu Hoa dò thám trước rồi, hơn nữa kết quả dò thám rất vừa ý Lục Thiếu Hoa, đây mới là thực lực thật sự từ việc tiết lộ thân phận và thể hiện thế lực mạnh thế nào của Lục Thiếu Hoa.
Nghĩ đến đây, ai ai cũng không nén nổi sự kinh sợ.
Được rồi, lúc trước họ cho rằng Lục Thiếu Hoa rất thông minh, thông minh đến nỗi không ai biết hắn đang nghĩ gì nhưng họ vẫn nhìn lầm Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa là loại người đi một bước nhưng lại nghĩ ba bước mười bước, làm việc gì cũng có kế hoạch nhất định
Những cái lắc đầu, cười gượng và thở dài.
Rốt cuộc vẫn còn xem nhẹ Lục Thiếu Hoa.
Nhưng câu chuyện vẫn chưa tới hồi kết thúc vì khi một chủ đề khác được nhắc đến thì Lục Thiếu Hoa đột nhiên đề nghị một chuyện.
- Giả sử cơn lốc tài chính bùng nổ, kinh tế Mỹ bị ảnh hưởng thảm hại từ đó ảnh hưởng đến nền kinh tế toàn cầu, vậy thì quốc gia sẽ áp dụng biện pháp gì đây?
Giọng nói của Lục Thiếu Hoa rất thản nhiên, lại là một vấn đề nữa, vậy mà Lục Thiếu Hoa còn cảm thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề còn chưa đủ, sau đó còn không quên bổ sung thêm
- Ý của tôi là, nếu Mỹ cầu cứu viện trợ vậy thì chính phủ có viện trợ họ không?
Đây quả thật là một câu hỏi có tính lựa chọn nhất, đưa ra trước mắt những người của Thủ trưởng số 1 một câu hỏi lựa chọn.
Chọn lựa thế nào đây?
Câu trả lời là không lựa chọn.
Thủ trưởng số 1 sẽ làm như vậy, ông sẽ không chọn, đem câu hỏi làm thành một quả banh đá trở lại cho Lục Thiếu Hoa, ông nói
- Bây giờ cậu có thân phận là Trượng tướng rồi, cậu hoàn toàn có thể đưa ra suy nghĩ của cậu.
Trong lòng Lục Thiếu Hoa dâng lên một sự bực bội, hắn rốt cuộc cũng không phải là người từng lăn lộn quan trường, cách thức đá quá đá lại trái banh như vậy là chuyện thường thấy ở quan trường mà Thủ trưởng số 1 rõ ràng lại là cao thủ về mặt này.
Không những Thủ trưởng số 1 là cao thủ về mặt này mà ngay cả những vị ngồi ở đây cũng là cao thủ trong chuyện này, kỹ thuật đá banh của họ chắc chắn là số 1, Lục Thiếu Hoa tự trách mình không bằng họ.
- Tôi sẽ không viện trợ
Lục Thiếu Hoa trầm giọng thể hiện ý nghĩ
Nhưng mà đây có thật là cách nghĩ thật sự của Lục Thiếu Hoa không? Không, đây không phải là cách nghĩ của Lục Thiếu Hoa mà là ý đồ của hắn, cái mà tiếp theo đây Lục Thiếu Hoa sẽ làm.
- Tại sao?
Thủ trưởng số 1 hỏi
- Vì tôi muốn kéo Mỹ xuống
Lục Thiếu Hoa không chút do dự, thẳng thắn nói ra ý đồ của mình, sau đó còn không quên giải thích thêm
- Lần này, tôi có sắp đặt sẵn ở Mỹ gần một ngàn tỷ đô Mỹ, mục đích không cần nói hẳn các vị cũng biết, nhân cơ hội đánh áp đảo Mỹ để tăng cường thế lực bản thân đồng thời cũng muốn để cho kinh tế Mỹ phải thụt lùi.
Kế hoạch này Lục Thiếu Hoa đã ấp ủ rất lâu rồi, kéo Mỹ từ trên chín tầng mây rơi xuống, có thể nói, từ lúc Lục Thiếu Hoa tái sinh trở lại không bao lâu thì đã có kế hoạch này rồi, chỉ là lúc trước hắn không hề nói ra mà thôi.
Lúc trước không nói ra không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không muốn nói mà là hắn cho rằng thời cơ vẫn chưa chín, còn bây giờ thời cơ đã đến, Lục Thiếu Hoa vẫn đang chờ đón sự xuất hiện của năm 2008.
- Bây giờ đất nước rất khó khăn, nửa năm sau lại phải trả cho cậu một số tiền lại phải ứng phó với cơn lốc tài chính, làm gì có dư tiền chứ.
Thủ trưởng số 1 cười ha hả nói
Câu này thể hiện ý gì? Không cần nói cũng biết, Thủ trưởng số 1 ngoài mặt thì nói đất nước không có tiền nhưng hàm ý là gì đây? Không còn nghi ngờ gì nữa, ý của Thủ trưởng số 1 chính là không có tiền để viện trợ Mỹ.
Có được câu trả lời, Lục Thiếu Hoa cũng thấy hơn tâm hơn, trên mặt cuối cùng cũng nở được nụ cười, Lục Thiếu Hoa đã đạt được mục đích rồi, cho nên hắn rất vừa ý
- Vậy thì tôi phải về trước đây, bên Hồng Kông vẫn còn nhiều chuyện phải lo nữa.
Lý do này rất quen thuộc, ai cũng có thể hiểu ý, Lục Thiếu Hoa phải đi nhưng ý của từ đi là sao, chẳng qua là không muốn bị mấy người của Thủ trưởng số 1 kéo vào tròng, dù sao tiếp theo vẫn còn rất nhiều chuyện quan trọng phải sắp xếp.
Bố trí quân đội, chuyện này chính là chuyện cấp thiết cần được giải quyết nhất trong giai đoạn này, Lục Thiếu Hoa biết rõ điều này cho nên thời điểm này Lục Thiếu Hoa phải rút lui, ngụ ý là không muốn ở đây thêm nữa nếu không lại phải đề xuất ý kiến nữa.
Mấy người của Thủ trưởng số 1 chỉ biết cười trừ nhưng họ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể chửi thầm Lục Thiếu Hoa là kẻ mưu mô rồi cũng đành để hắn đi thôi.
Lục Thiếu Hoa đi rồi nhưng hắn vẫn chưa vội về Hồng Kông mà lại đến chỗ ở của Tăng Kiến Quốc.
Đến chỗ của Tăng Kiến Quốc? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là muốn thăm con trai duy nhất Lục Tiếu thôi sao?
Nếu Lục Thiếu Hoa có thể đơn giản như vậy thì quá tốt rồi chỉ tiếc là mục đích của hắn không chỉ có vậy, đến thăm Lục Tiếu chỉ là tiện thể thôi, đương nhiên cũng không phải Lục Thiếu Hoa không xem trọng Lục Tiếu mà chỉ là trước mắt là chuyện rất quan trọng, Lục Thiếu Hoa không thể không để Lục Tiếu sang một bên.
Thăm xongLục Tiếu, Lục Thiếu Hoa đi thẳng tới văn phòng của Tăng Kiến Quốc, hai người đóng cửa lại nói chuyện.
/1180
|