Thân phận Tăng Kiến Quốc không cần nói nhiều cũng biết, là người có công xây dựng đất nước, ông ấy thực sự rất giỏi làm kinh sợ rất nhiều người, ngay cả thủ trưởng số một hiện tại cũng phải tôn trọng ý kiến của ông, dù sao nhà nước là do những người bọn họ xây dựng lên mà.
Lại liên tưởng tới Lục Thiếu Hoa vừa cùng mấy người thủ trưởng số một nói qua mọi việc, hiện tại lại tìm Tăng Kiến Quốc, như vậy đáp án liền lộ ra, chắc chắn là nói chuyện có liên quan đến chuyện vừa nói với thủ trưởng số 1.
Đám người thủ trưởng số một tuy rằng đã đưa ra kế hoạch tốt, Lục Thiếu Hoa cũng tin tưởng nhóm anh ta có thể làm theo kế hoạch, nhưng liên quan tới an nguy mấy trăm nghìn người, một lời cam đam đương nhiên không thể khiến Lục Thiếu Hoa yên tâm, cho nên, Lục Thiếu Hoa đến tìm Tăng Kiến Quốc.
Lúc này đây, Lục Thiếu Hoa thật sự muốn trợ giúp những nhóm dân chúng này, giúp họ thay đổi mệnh trời, làm cho bọn họ vẫn có thể sống tốt như trước đây, cho nên, cho dù phí nhiều sức lực, tiêu tốn nhiều tiền, Lục Thiếu Hoa cũng không từ chối.
Mà hắn tìm Tăng Kiến Quốc, đơn giản chính là muốn đảm bảo an toàn, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng không biết đám người thủ trưởng số một có thể cố gắng hết sức hay không, cho nên, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể tìm Tăng Kiến Quốc, bảo ông ấy xem xem, muốn Tăng Kiến Quốc là người tác động thêm, sợ có người bàn lui.
Tiến vào thư phòng, sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Thiếu Hoa cũng không khách sáo, trực tiếp đem việc của hắn cùng thủ trưởng số một tường thuật lại một lần. Đương nhiên, thời điểm đối mặt với Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa cũng không cần giải thích nhiều như vậy, nói thẳng với ông ấy con đường của chính mình khi biết được có một trận động đất.
- Cháu thật sự khẳng định Tứ Xuyên sẽ có động đất?
Giọng điệu Tăng Kiến Quốc tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng vẻ căng thẳng không thể che giấu.
- Trăm phần trăm
Lục Thiếu Hoa kiên định nói một câu
- Bọn họ nói như thế nào
Tăng Kiến Quốc lại hỏi
Miệng Tăng Kiến Quốc nói bọn họ là ai? Không cần giải thích cũng biết, đó chính là Trung Nam Hải trong chín người.
Bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể đưa kế hoạch rút lui nói ra, cuối cùng, Lục Thiếu Hoa nói một chuyện lạ nhất.
- Cháu sợ có người mách lẻo nói xấu, tuy rằng cháu biết loại chuyện này khó xảy ra, nhưng chuyện này quan hệ đến hàng vạn sinh mạng, cháu không thể khẳng định.
Lời nói Lục Thiếu Hoa đều là trên phân, mà Tăng Kiến Quốc cũng không phải ông già hồ đồ, ông ấy còn không biết lo lắng của Lục Thiếu Hoa, nếu không hắn cũng không đến đây.
- Cháu có thể yên tâm, ta sẽ theo dõi cho, có người dám lấy hàng vạn sinh mạng người ra đùa giỡn, bất kể anh ta là ai, ông đều không bỏ qua cho bọn họ, bao gồm cả thủ trưởng số một hiện tại.
Tăng Kiến Quốc đằng đằng sát khí nói.
Đừng tưởng Tăng Kiến Quốc lớn tuổi, nhưng không có ai dám xem thường ông ta đâu. Dù sao ông ấy cũng đã từng trải qua chiến trường giết hàng vạn người, sau đó lại trở về Cục An ninh nhà nước làm nhân vật số một, quyền thế ngập trời. Giờ phút này khí phách toàn bộ bộc phát, tự nhiên làm cho người ta áp lực rất lớn.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không bị ảnh hưởng, dù sao Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, tâm lý thực sự cứng, lại có hơn hai mươi năm làm kẻ bề trên, khí phách của hắn so với Tăng Kiến Quốc cũng không kém.
- Có những lời này của ông nội, cháu yên tâm rồi
Lục Thiếu Hoa nói thêm một câu
- Cháu yên tâm đi
Tăng Kiến Quốc cho Lục Thiếu Hoa một ánh mắt cam đoan, sau khi vẻ mặt hơi kích động, trịnh trọng nói:
- Tôi đại diện cho hàng vạn người dân, cảm ơn cháu.
Tăng Kiến Quốc nói điều này hoàn toàn có thể hiểu, dù sao việc này cũng rất quan trọng, hàng vạn sinh mạng người dân, đó rõ ràng là sinh mạng à, hoàn toàn đáng để Tăng Kiến Quốc nói lời cảm ơn Lục Thiếu Hoa
Đối với biểu hiện này của Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa thật sự bất ngờ, nhưng hắn thản nhiên tiếp nhận lời cảm ơn của Tăng Kiến Quốc, tạm dừng một lúc, Lục Thiếu Hoa mới đem việc của Tây Tạng và Tân Cương ra nói một chút, tỏ vẻ hắn sẽ giúp nhà nước.
- Những người đó sớm đáng chết
Vẻ mặt Tăng Kiến Quốc lạnh lùng, khi thì tức giận, mà không phải ông cụ không tức giận, những tổ chức chia rẽ ấy cả ngày muốn làm chia rẽ, nếu trước kia, Tăng Kiến Quốc không chừng không nghĩ mà trực tiếp xuất quân đôi, nhưng hiện tại không được, đang là thời đại hòa bình, quốc gia lại đang trong thời kỳ phát triển, nếu xuất quân đội, rất dễ dẫn đến khủng hoảng lớn.
Tuy nhiên, Tăng Kiến Quốc dường như không thể tưởng tượng Lục Thiếu Hoa sẽ làm giúp, trên mặt không khỏi có chút lo lắng, hỏi:
- Cháu có nắm chắc không?
Dù sao Lục Thiếu Hoa cũng là cháu rể của ông ta, Tăng Kiến Quốc không muốn thấy Lục Thiếu Hoa qua bên kia chịu chết, làm một người cao tuổi, quan tâm một chút là đương nhiên.
Chỉ có điều, Lục Thiếu Hoa cũng không có trả lời câu hỏi của Tăng Kiến Quốc, ý tứ kia rất rõ ràng, hắn phải đi, tuy nhiên khi Lục Thiếu Hoa đi tới cửa, mới nói:
- Ông à, căn cứ Hổ Gầm của cháu thành lập rất nhiều năm rồi
Đây là câu trả lời của Lục Thiếu Hoa, hắn Lục Thiếu Hoa là ông chủ của căn cứ Hổ Gầm
- Ha ha…
Mỉm cười, Tăng Kiến Quốc mỉm cười, cười đến mức ra âm thanh rất lớn, đồng thời, thanh âm Tăng Kiến Quốc cũng có chút bi thương, nguyên nhân là vì hắn. Và đến giờ phúc này, Tăng Kiến Quốc mới phát hiện, ông ấy trải qua một trăm năm mà chưa nhìn thấu Lục Thiếu Hoa.
Tăng Kiến Quốc cũng từng có nghi ngờ Lục Thiếu Hoa là ông chủ căn cứ Hổ Gầm, nhưng cuối cùng, đủ loại tin tình báo đến, nói rằng Lục Thiếu Hoa chỉ quan hệ thân mật với căn cứ Hổ Gầm mà thôi, do đó Lục Thiếu Hoa không thể là ông chủ căn cứ Hổ Gầm.
Nhưng hôm nay, Tăng Kiến Quốc lại được nghe chính miệng Lục Thiếu Hoa nói rằng mình là ông chủ căn cứ Hổ Gầm, thử hỏi làm sao Tăng Kiến Quốc có thể chấp nhận đáp án này.
Lục Thiếu Hoa đi rồi, trực tiếp trở về Hồng Kông. Về phần vì sao phải trở về Hồng Kông, đáp án rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa còn có chuyện quan trọng phải làm. Chuyện này không phải việc gì khác, chính là tập đoàn Goldman Sachs.
Hiện tại các phân đoạn chính phủ trong nước và Hồng Kông đã khai thông, Lục Thiếu Hoa cũng có thể hành động, đã chuẩn bị hết thảy, nã pháo vào tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông cùng chi nhánh trong nước, đem đuổi tập đoàn Goldman Sachs khỏi Trung Quốc.
Kỳ thật, tập đoàn Goldman Sachs chẳng qua là quân cờ tiện tay Lục Thiếu Hoa lấy, vốn Lục Thiếu Hoa không vội xuống tay với tập đoàn Goldman Sachs, nhưng người tập đoàn Goldman Sachs thật sự rất có tiền, khiến Lục Thiếu Hoa rất rất tức giận.
Mặc cho ai đều biết rằng, Lục Thiếu Hoa hiện tại thiếu tiền, thiếu chính là vì cùng thủ trưởng số một cam đoan đem hai trăm triệu đô la Mỹ để cho dân chúng rút khỏi tiền phương, nhưng thực sự Tập đoàn Phượng Hoàng không lấy đâu ra hai trăm triệu đô la Mỹ này.
Làm sao bây giờ? Đi cướp bóc.
Rất không may, tập đoàn Goldman Sachs bị Lục Thiếu Hoa theo dõi, Lục Thiếu Hoa chính là muốn cướp tập đoàn Goldman Sachs, cướp trên người bọn họ hai trăm triệu đô la Mỹ, dùng để bổ sung vào hứa hẹn của Lục Thiếu Hoa
Mặt ngoài nhìn qua, Lục Thiếu Hoa làm như vậy có vẻ hơi quá quắt, nhưng thử nghĩ một chút. Tập đoàn Goldman Sachs này lừa công ty con ở Trung Quốc, không, là lừa bao nhiêu tiền, hiện tại lấy của bọn họ hai trăm triệu đô la Mỹ, dường như chỉ có một phần.
Không, chẳng những một phần, còn rất hợp lý, cái gọi là mỡ nó rán nó thôi, người ta có thể đến Trung Quốc lừa tiền, Lục Thiếu Hoa sao không thể cướp của bọn họ, mang tới trả lại cho người Trung Quốc.
Cái này gọi là lấy chi cho dân, dùng chi cho dân.
Được rồi, nói cách này rất gượng ép. Tuy nhiên không vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa chính là mạnh mẽ, cứng rắn như vậy. Ai bảo hắn nhìn tập đoàn Goldman Sachs không vừa mắt, xuống tay đối với bọn họ dường như không cần nhiều lý do lắm.
Thu nạp chứng cứ phạm tội của tập đoàn Goldman Sachs, sau điều động lại, Lục Thiếu Hoa chỉ dùng hai ngày thời gian thì hoàn thành. Có thể nói ngày thứ ba sau khi Lục Thiếu Hoa trở về Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng đã chuẩn bị tốt hết thảy.
Nhưng, giờ khắc này tới rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không sốt ruột rat ay, mà đang chờ đợi, còn đợi Lý Chí Kiệt đưa tình hình thực tế đến
Lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay với tập đoàn Goldman Sachs, Lục Thiếu Hoa liền bàn cùng Lý Chí Kiệt, bảo anh ta chú trọng thu thập tình hình tổng bộ tập đoàn Goldman Sachs, làm rõ thực hư, xem hiện tại tập đoàn Goldman Sachs có phải bị khủng hoảng hay không.
Chỉ cần tổng bộ tập đoàn Goldman Sachs xuất hiện nguy cơ, như vậy Lục Thiếu Hoa sẽ xuống tay với tập đoàn Goldman Sachs. Tổng bộ bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Thiếu Hoa đánh ngã hai phân bộ bọn họ, cơ bản là không có lực phản kháng
Đây mới là phương pháp tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không đem toàn bộ tinh lực tập trung vào tập đoàn Goldman Sachs, Lục Thiếu Hoa còn muốn bố trí tinh anh của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm tiến vào giải quyết việc trong nước.
Hai ngày thời gian, cũng đủ điều binh khiển tướng từ Châu Phi tới. Mà đêm nay, ba chiến thuyền tàu ngầm hạt nhân của căn cứ Hổ Gầm sẽ đậu ở cảng Hồng Kông, người ở bên trong cũng đổ bộ đến bến tàu Cửu Giang.
Lúc này đây, Lục Thiếu Hoa cũng không có ra mặt, mà khiến ba người bên hắn đi bến tàu. Đường Đại Hâm, Đường Trung Sâm, Đường Tiểu Miểu, bọn họ là vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa, ở bên Lục Thiếu Hoa đã nhiều năm.
Nhưng không phải bởi vì bọn họ là vệ sĩ bên Lục Thiếu Hoa mà xem nhẹ thân phận của bọn họ. Trước kia bọn họ là lính đánh thuê tinh nhuệ của Hổ Gầm, lúc này để bọn họ ra mặt tiếp đón thật sự là không có gì tốt hơn.
Buổi tối tới rồi, đúng mười giờ, ba anh em Đường Đại Hâm rốt cuộc đã trở về, báo cáo Lục Thiếu Hoa.
Tất cả bình thường.
Đây là tin tức ba an hem Đường Đại Xuẩn mang về
Nhận được người, cũng đã bố trí chỗ ở, kế tiếp chờ Lục Thiếu Hoa bố trí bọn họ sang bên kia Trung Quốc, tiến vào Tân Cương và Tây Tạng, sau đó bắt đầu hành động.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa cũng không vội vàng bố trí những người đó qua Trung Quốc hành động, mà bảo ba người Đường Đại Hâm trở về nhà nghỉ ngơi, giống như không có chuyện gì xảy ra.
May mà, ba anh em hiểu rõ cách xử lý của Lục Thiếu Hoa, bọn họ cũng không nói nhiều, lập tức đi nghỉ ngơi.
Nhìn ba anh em rời đi, Lục Thiếu Hoa vẻ mặt không vui không buồn, gọi điện thoại cho Trần Quốc Bang, nội dung rất đơn giản. Bảo ngày mai Trần Quốc Bang tới Hồng Kông một chuyến, ừ, tạm dừng tất cả các công việc đang xử lý để tới Hồng Kông.
Trần Quốc Bang biết Lục Thiếu Hoa chắc chắn có việc quan trọng tìm anh ta, cho nên anh ta cũng không nói nhiều, cũng không hề nghĩ ngợi mà đồng ý ngay.
Gọi điện thoại xong, Lục Thiếu Hoa mới thở một hơi, lại rút ra một điếu thuốc, lúc này mới mở máy tính, xem tin tình báo Lý Chí Kiệt gửi tới.
Lại liên tưởng tới Lục Thiếu Hoa vừa cùng mấy người thủ trưởng số một nói qua mọi việc, hiện tại lại tìm Tăng Kiến Quốc, như vậy đáp án liền lộ ra, chắc chắn là nói chuyện có liên quan đến chuyện vừa nói với thủ trưởng số 1.
Đám người thủ trưởng số một tuy rằng đã đưa ra kế hoạch tốt, Lục Thiếu Hoa cũng tin tưởng nhóm anh ta có thể làm theo kế hoạch, nhưng liên quan tới an nguy mấy trăm nghìn người, một lời cam đam đương nhiên không thể khiến Lục Thiếu Hoa yên tâm, cho nên, Lục Thiếu Hoa đến tìm Tăng Kiến Quốc.
Lúc này đây, Lục Thiếu Hoa thật sự muốn trợ giúp những nhóm dân chúng này, giúp họ thay đổi mệnh trời, làm cho bọn họ vẫn có thể sống tốt như trước đây, cho nên, cho dù phí nhiều sức lực, tiêu tốn nhiều tiền, Lục Thiếu Hoa cũng không từ chối.
Mà hắn tìm Tăng Kiến Quốc, đơn giản chính là muốn đảm bảo an toàn, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng không biết đám người thủ trưởng số một có thể cố gắng hết sức hay không, cho nên, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể tìm Tăng Kiến Quốc, bảo ông ấy xem xem, muốn Tăng Kiến Quốc là người tác động thêm, sợ có người bàn lui.
Tiến vào thư phòng, sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Thiếu Hoa cũng không khách sáo, trực tiếp đem việc của hắn cùng thủ trưởng số một tường thuật lại một lần. Đương nhiên, thời điểm đối mặt với Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa cũng không cần giải thích nhiều như vậy, nói thẳng với ông ấy con đường của chính mình khi biết được có một trận động đất.
- Cháu thật sự khẳng định Tứ Xuyên sẽ có động đất?
Giọng điệu Tăng Kiến Quốc tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng vẻ căng thẳng không thể che giấu.
- Trăm phần trăm
Lục Thiếu Hoa kiên định nói một câu
- Bọn họ nói như thế nào
Tăng Kiến Quốc lại hỏi
Miệng Tăng Kiến Quốc nói bọn họ là ai? Không cần giải thích cũng biết, đó chính là Trung Nam Hải trong chín người.
Bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể đưa kế hoạch rút lui nói ra, cuối cùng, Lục Thiếu Hoa nói một chuyện lạ nhất.
- Cháu sợ có người mách lẻo nói xấu, tuy rằng cháu biết loại chuyện này khó xảy ra, nhưng chuyện này quan hệ đến hàng vạn sinh mạng, cháu không thể khẳng định.
Lời nói Lục Thiếu Hoa đều là trên phân, mà Tăng Kiến Quốc cũng không phải ông già hồ đồ, ông ấy còn không biết lo lắng của Lục Thiếu Hoa, nếu không hắn cũng không đến đây.
- Cháu có thể yên tâm, ta sẽ theo dõi cho, có người dám lấy hàng vạn sinh mạng người ra đùa giỡn, bất kể anh ta là ai, ông đều không bỏ qua cho bọn họ, bao gồm cả thủ trưởng số một hiện tại.
Tăng Kiến Quốc đằng đằng sát khí nói.
Đừng tưởng Tăng Kiến Quốc lớn tuổi, nhưng không có ai dám xem thường ông ta đâu. Dù sao ông ấy cũng đã từng trải qua chiến trường giết hàng vạn người, sau đó lại trở về Cục An ninh nhà nước làm nhân vật số một, quyền thế ngập trời. Giờ phút này khí phách toàn bộ bộc phát, tự nhiên làm cho người ta áp lực rất lớn.
Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không bị ảnh hưởng, dù sao Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, tâm lý thực sự cứng, lại có hơn hai mươi năm làm kẻ bề trên, khí phách của hắn so với Tăng Kiến Quốc cũng không kém.
- Có những lời này của ông nội, cháu yên tâm rồi
Lục Thiếu Hoa nói thêm một câu
- Cháu yên tâm đi
Tăng Kiến Quốc cho Lục Thiếu Hoa một ánh mắt cam đoan, sau khi vẻ mặt hơi kích động, trịnh trọng nói:
- Tôi đại diện cho hàng vạn người dân, cảm ơn cháu.
Tăng Kiến Quốc nói điều này hoàn toàn có thể hiểu, dù sao việc này cũng rất quan trọng, hàng vạn sinh mạng người dân, đó rõ ràng là sinh mạng à, hoàn toàn đáng để Tăng Kiến Quốc nói lời cảm ơn Lục Thiếu Hoa
Đối với biểu hiện này của Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa thật sự bất ngờ, nhưng hắn thản nhiên tiếp nhận lời cảm ơn của Tăng Kiến Quốc, tạm dừng một lúc, Lục Thiếu Hoa mới đem việc của Tây Tạng và Tân Cương ra nói một chút, tỏ vẻ hắn sẽ giúp nhà nước.
- Những người đó sớm đáng chết
Vẻ mặt Tăng Kiến Quốc lạnh lùng, khi thì tức giận, mà không phải ông cụ không tức giận, những tổ chức chia rẽ ấy cả ngày muốn làm chia rẽ, nếu trước kia, Tăng Kiến Quốc không chừng không nghĩ mà trực tiếp xuất quân đôi, nhưng hiện tại không được, đang là thời đại hòa bình, quốc gia lại đang trong thời kỳ phát triển, nếu xuất quân đội, rất dễ dẫn đến khủng hoảng lớn.
Tuy nhiên, Tăng Kiến Quốc dường như không thể tưởng tượng Lục Thiếu Hoa sẽ làm giúp, trên mặt không khỏi có chút lo lắng, hỏi:
- Cháu có nắm chắc không?
Dù sao Lục Thiếu Hoa cũng là cháu rể của ông ta, Tăng Kiến Quốc không muốn thấy Lục Thiếu Hoa qua bên kia chịu chết, làm một người cao tuổi, quan tâm một chút là đương nhiên.
Chỉ có điều, Lục Thiếu Hoa cũng không có trả lời câu hỏi của Tăng Kiến Quốc, ý tứ kia rất rõ ràng, hắn phải đi, tuy nhiên khi Lục Thiếu Hoa đi tới cửa, mới nói:
- Ông à, căn cứ Hổ Gầm của cháu thành lập rất nhiều năm rồi
Đây là câu trả lời của Lục Thiếu Hoa, hắn Lục Thiếu Hoa là ông chủ của căn cứ Hổ Gầm
- Ha ha…
Mỉm cười, Tăng Kiến Quốc mỉm cười, cười đến mức ra âm thanh rất lớn, đồng thời, thanh âm Tăng Kiến Quốc cũng có chút bi thương, nguyên nhân là vì hắn. Và đến giờ phúc này, Tăng Kiến Quốc mới phát hiện, ông ấy trải qua một trăm năm mà chưa nhìn thấu Lục Thiếu Hoa.
Tăng Kiến Quốc cũng từng có nghi ngờ Lục Thiếu Hoa là ông chủ căn cứ Hổ Gầm, nhưng cuối cùng, đủ loại tin tình báo đến, nói rằng Lục Thiếu Hoa chỉ quan hệ thân mật với căn cứ Hổ Gầm mà thôi, do đó Lục Thiếu Hoa không thể là ông chủ căn cứ Hổ Gầm.
Nhưng hôm nay, Tăng Kiến Quốc lại được nghe chính miệng Lục Thiếu Hoa nói rằng mình là ông chủ căn cứ Hổ Gầm, thử hỏi làm sao Tăng Kiến Quốc có thể chấp nhận đáp án này.
Lục Thiếu Hoa đi rồi, trực tiếp trở về Hồng Kông. Về phần vì sao phải trở về Hồng Kông, đáp án rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa còn có chuyện quan trọng phải làm. Chuyện này không phải việc gì khác, chính là tập đoàn Goldman Sachs.
Hiện tại các phân đoạn chính phủ trong nước và Hồng Kông đã khai thông, Lục Thiếu Hoa cũng có thể hành động, đã chuẩn bị hết thảy, nã pháo vào tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông cùng chi nhánh trong nước, đem đuổi tập đoàn Goldman Sachs khỏi Trung Quốc.
Kỳ thật, tập đoàn Goldman Sachs chẳng qua là quân cờ tiện tay Lục Thiếu Hoa lấy, vốn Lục Thiếu Hoa không vội xuống tay với tập đoàn Goldman Sachs, nhưng người tập đoàn Goldman Sachs thật sự rất có tiền, khiến Lục Thiếu Hoa rất rất tức giận.
Mặc cho ai đều biết rằng, Lục Thiếu Hoa hiện tại thiếu tiền, thiếu chính là vì cùng thủ trưởng số một cam đoan đem hai trăm triệu đô la Mỹ để cho dân chúng rút khỏi tiền phương, nhưng thực sự Tập đoàn Phượng Hoàng không lấy đâu ra hai trăm triệu đô la Mỹ này.
Làm sao bây giờ? Đi cướp bóc.
Rất không may, tập đoàn Goldman Sachs bị Lục Thiếu Hoa theo dõi, Lục Thiếu Hoa chính là muốn cướp tập đoàn Goldman Sachs, cướp trên người bọn họ hai trăm triệu đô la Mỹ, dùng để bổ sung vào hứa hẹn của Lục Thiếu Hoa
Mặt ngoài nhìn qua, Lục Thiếu Hoa làm như vậy có vẻ hơi quá quắt, nhưng thử nghĩ một chút. Tập đoàn Goldman Sachs này lừa công ty con ở Trung Quốc, không, là lừa bao nhiêu tiền, hiện tại lấy của bọn họ hai trăm triệu đô la Mỹ, dường như chỉ có một phần.
Không, chẳng những một phần, còn rất hợp lý, cái gọi là mỡ nó rán nó thôi, người ta có thể đến Trung Quốc lừa tiền, Lục Thiếu Hoa sao không thể cướp của bọn họ, mang tới trả lại cho người Trung Quốc.
Cái này gọi là lấy chi cho dân, dùng chi cho dân.
Được rồi, nói cách này rất gượng ép. Tuy nhiên không vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa chính là mạnh mẽ, cứng rắn như vậy. Ai bảo hắn nhìn tập đoàn Goldman Sachs không vừa mắt, xuống tay đối với bọn họ dường như không cần nhiều lý do lắm.
Thu nạp chứng cứ phạm tội của tập đoàn Goldman Sachs, sau điều động lại, Lục Thiếu Hoa chỉ dùng hai ngày thời gian thì hoàn thành. Có thể nói ngày thứ ba sau khi Lục Thiếu Hoa trở về Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng đã chuẩn bị tốt hết thảy.
Nhưng, giờ khắc này tới rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không sốt ruột rat ay, mà đang chờ đợi, còn đợi Lý Chí Kiệt đưa tình hình thực tế đến
Lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay với tập đoàn Goldman Sachs, Lục Thiếu Hoa liền bàn cùng Lý Chí Kiệt, bảo anh ta chú trọng thu thập tình hình tổng bộ tập đoàn Goldman Sachs, làm rõ thực hư, xem hiện tại tập đoàn Goldman Sachs có phải bị khủng hoảng hay không.
Chỉ cần tổng bộ tập đoàn Goldman Sachs xuất hiện nguy cơ, như vậy Lục Thiếu Hoa sẽ xuống tay với tập đoàn Goldman Sachs. Tổng bộ bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Thiếu Hoa đánh ngã hai phân bộ bọn họ, cơ bản là không có lực phản kháng
Đây mới là phương pháp tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không đem toàn bộ tinh lực tập trung vào tập đoàn Goldman Sachs, Lục Thiếu Hoa còn muốn bố trí tinh anh của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm tiến vào giải quyết việc trong nước.
Hai ngày thời gian, cũng đủ điều binh khiển tướng từ Châu Phi tới. Mà đêm nay, ba chiến thuyền tàu ngầm hạt nhân của căn cứ Hổ Gầm sẽ đậu ở cảng Hồng Kông, người ở bên trong cũng đổ bộ đến bến tàu Cửu Giang.
Lúc này đây, Lục Thiếu Hoa cũng không có ra mặt, mà khiến ba người bên hắn đi bến tàu. Đường Đại Hâm, Đường Trung Sâm, Đường Tiểu Miểu, bọn họ là vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa, ở bên Lục Thiếu Hoa đã nhiều năm.
Nhưng không phải bởi vì bọn họ là vệ sĩ bên Lục Thiếu Hoa mà xem nhẹ thân phận của bọn họ. Trước kia bọn họ là lính đánh thuê tinh nhuệ của Hổ Gầm, lúc này để bọn họ ra mặt tiếp đón thật sự là không có gì tốt hơn.
Buổi tối tới rồi, đúng mười giờ, ba anh em Đường Đại Hâm rốt cuộc đã trở về, báo cáo Lục Thiếu Hoa.
Tất cả bình thường.
Đây là tin tức ba an hem Đường Đại Xuẩn mang về
Nhận được người, cũng đã bố trí chỗ ở, kế tiếp chờ Lục Thiếu Hoa bố trí bọn họ sang bên kia Trung Quốc, tiến vào Tân Cương và Tây Tạng, sau đó bắt đầu hành động.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa cũng không vội vàng bố trí những người đó qua Trung Quốc hành động, mà bảo ba người Đường Đại Hâm trở về nhà nghỉ ngơi, giống như không có chuyện gì xảy ra.
May mà, ba anh em hiểu rõ cách xử lý của Lục Thiếu Hoa, bọn họ cũng không nói nhiều, lập tức đi nghỉ ngơi.
Nhìn ba anh em rời đi, Lục Thiếu Hoa vẻ mặt không vui không buồn, gọi điện thoại cho Trần Quốc Bang, nội dung rất đơn giản. Bảo ngày mai Trần Quốc Bang tới Hồng Kông một chuyến, ừ, tạm dừng tất cả các công việc đang xử lý để tới Hồng Kông.
Trần Quốc Bang biết Lục Thiếu Hoa chắc chắn có việc quan trọng tìm anh ta, cho nên anh ta cũng không nói nhiều, cũng không hề nghĩ ngợi mà đồng ý ngay.
Gọi điện thoại xong, Lục Thiếu Hoa mới thở một hơi, lại rút ra một điếu thuốc, lúc này mới mở máy tính, xem tin tình báo Lý Chí Kiệt gửi tới.
/1180
|