Giờ là lúc nào, Lục Thiếu Hoa không có thời gian nói nhiều, nhìn chính ủy thiếu tướng, nói câu được câu mất, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa rất tức giận, với Lục Thiếu Hoa, quân nhân phải rõ ràng, hãy nhìn chính ủy thiếu tướng kia đi, quả thực không giống như một quân nhân.
Kỳ thật cũng không phải do chính ủy thiếu tướng, thật sự là do Lục Thiếu Hoa quá mạnh mẽ, cứng rắn, khi tiếp nhận quyền chỉ huy, biết được người chỉ huy trước phạm sai lầm, nên xuống tay, trực tiếp xử lý.
Mà y cũng có trách nhiệm nhất định, có thể nói, nếu Lục Thiếu Hoa hoặc xếp trên truy cứu, y cũng trốn không thoát việc phải ghánh một nửa trách nhiệm, chính như thế, y mới có chút e dè, sợ làm Lục Thiếu Hoa tức giận, Lục Thiếu Hoa đem y xử lý giống như vị thiếu tướng kia, vội rời khỏi nơi này, đợi thượng cấp xử lý.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không cho vị chính ủy thiếu tướng này có nhiều thời giờ, nhìn thấy y không nói lời nào, Lục Thiếu Hoa lại càng tức giận, bất mãn nói.
- Có việc nói đi.
- Tôi sợ kho nhiên liệu bên kia không chi viện.
Chính ủy thiếu tướng lúc này nói rõ ra.
Không dứt khoát cũng không được, Lục Thiếu Hoa đang trong cơn tức, nếu y dài kéo, phỏng chừng Lục Thiếu Hoa sẽ nổi hỏa.
- Trực tiếp gọi điện thoại cho tổng tham mưu bên kia đi, nói với bọn họ là ý của tôi, tin rằng tổng tham mưu bên kia sẽ làm tốt điều hành.
Lục Thiếu Hoa quơ tay, lơ đễnh nói.
Lúc này Lục Thiếu Hoa không còn tức giận, dù sao vấn đề này coi như Lục Thiếu Hoa đã bố trí xong, không suy xét được quá mức tỉ mỉ, nhưng hiện tại đã ổn.
Về phần tổng tham mưu bên kia nghe theo Lục Thiếu Hoa hay không, Lục Thiếu Hoa thật ra không lo lắng, dù sao hắn tiếp nhận quyền chỉ huy, tổng tham mưu bên kia cũng biết đến, ừ, chính xác mà nói, Lục Thiếu Hoa nhận nhiệm vụ chính là do tổng bộ tham ra lệnh.
Quân ủy ra quyết nghị, tổng tham mưu in và phát hành uỷ dụ, đơn giản như vậy thôi.
Mà nếu là tổng tham mưu bộ in và phát hành uỷ dụ, như vậy thì không có chuyện không biết rằng Lục Thiếu Hoa là ai, khi biết Lục Thiếu Hoa là ai, tin tưởng rằng lãnh đạo của tổng tham mưu không thể làm khó Lục Thiếu Hoa, bởi vì làm khó Lục Thiếu Hoa hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lục Thiếu Hoa nói rõ ràng như vậy, kế tiếp thì đơn giản hơn, vị chính ủy thiếu tướng kia có số điện thoại của tổng tham mưu, trực tiếp gọi qua, đem ý của Lục Thiếu Hoa chuyển đạt một chút là được.
Lục Thiếu Hoa cũng không để ý tới chính ủy thiếu tướng kia, nhìn màn bản đồ trên hình lớn, tỉ mỉ nghiên cứu.
Thời gian từ từ trôi qua, nửa giờ sau, sở chỉ huy có điện thoại, cuộc gọi đến từ nơi cách bộ chỉ huy không xa, cho thấy bọn họ đã cho máy bay trực thăng cả vùng quanh căn cứ bay lên, bất cứ lúc nào cũng có thể hạ xuống.
Nhận được điện thoại, Lục Thiếu Hoa xem như thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn biết, bước đầu tiên đã xong, bước thứ hai rốt cục có thể bắt đầu rồi.
- Mười trực thăng bên này cất cánh trước, hậu cần làm tốt chuẩn bị, bắt đầu di dời dân chúng.
Lục Thiếu Hoa trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.
Gần như khi Lục Thiếu Hoa truyền đạt, chưa đầy năm phút đồng hồ, trong bộ chỉ huy, có thể nghe được âm thanh trực thăng cất cánh, sau khi thanh âm ấy biến mất, rất rõ ràng, máy bay trực thăng đã bay lên.
Máy bay trực thăng bay lên, với tốc độ cao, hơn nữa với năng lực hành động, của quân nhân, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, rất nhanh sẽ có nhóm dân đầu tiên được di dời đến nơi an toàn.
Sự thật đúng như thế, khi máy bay trực thăng bay lên không đến hai mươi phút, đã có máy bay trực thăng liên hệ với tổng bộ, thông báo đã đến được mục tiêu dự định, bắt đầu di dời dân chúng, tuy nhiên, bọn họ cũng gặp một chút phiền toái, dân chúng không muốn đi theo máy bay trực thăng rời khỏi.
Đối với điều này, Lục Thiếu Hoa đã sớm nghĩ tới, dù sao một vài người dân không nỡ bỏ nhà bỏ cửa ra đi, đột nhiên phát hiện nơi sinh sống có nguy hiểm, ngay sau đó lại có quân nhân đến di dời bọn họ, bọn họ trong khoảng thời gian ngắn không tiếp nhận được cũng là bình thường.
Còn nữa, tư tưởng người già càng thêm đơn giản, bọn họ muốn chết ở nhà chứ không di dời.
Đối với loại tình huống này, Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh chính là cưỡng chế di dời, không quản dân chúng cảm thụ ra sao, trực tiếp cứu viện, hiệp trợ quân nhân cưỡng chế đưa dân chúng áp tải lên máy bay trực thăng, đóng cửa, cất cánh, về tới nơi an toàn, bọn họ sau đó náo loạn thế nào cũng mặc.
Chỉ cần di dời đi là tốt rồi, chuyện phát sinh phía sau không thuộc vấn đề Lục Thiếu Hoa cần lo lắng, dân chúng muốn ồn ào đã có người xử lý, Lục Thiếu Hoa hắn chỉ phụ trách di dời dân chúng đi mà thôi.
Đương nhiên, vì để doanh trại bên kia chuẩn bị tốt, Lục Thiếu Hoa cũng bảo chính ủy thiếu tướng gọi điện thoại thông báo, nói rõ tình huống, khiến doanh trại làm tốt nhất chuẩn bị một chút, phái chuyên gia tâm lý vào phụ trợ.
Ngay khi Lục Thiếu Hoa bảo chính ủy thiếu tướng gọi điện thoại, một chiếc điện thoại khác của bộ chỉ huy cũng vang lên, người phụ trách nối máy nghe, ừ vài tiếng, sau đó báo cáo lại cho Lục Thiếu Hoa.
- Thủ trưởng, căn cứ bên kia bảy mươi máy bay trực thăng đã chuẩn bị xong, đang xin chỉ thị cất cánh.
- Báo tọa độ cho bọn họ, bảo bọn họ cất cánh.
Lục Thiếu Hoa truyền đạt lệnh rất rõ ràng, tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa vẫn không quên nhắc.
- Nói cho bọn họ, khi bay nhớ để bộ đội tinh nhuệ cùng bay, để hỗ trợ cưỡng chế di dời khi cần thiết.
- Vâng.
Ở giờ khắc này, công tác di dời đã được triển khai toàn bộ, Lục Thiếu Hoa với vai trò người chỉ huy, mặt hướng nhìn màn hình lớn, xuất thần nhìn chằm chằm.
Nhưng, xuất thần cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa toàn bộ đều tập trung vào màn hình lớn, Lục Thiếu Hoa tai vẫn đang không ngừng nghe báo cáo, có tình huống gì, sẽ có người báo cáo cho Lục Thiếu Hoa, khi Lục Thiếu Hoa nhận được báo cáo, mệnh lệnh lại được truyền đạt.
Thời gian lặng yên trôi qua, rất nhanh, màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Hoa vẫn không ngừng làm việc, tiếp tục truyền đạt mệnh lệnh, máy bay trực thăng cất cánh, cụ thể phải bay ở tọa độ nào, tọa độ kia có bao nhiêu người, Lục Thiếu Hoa thông qua vệ tinh đồ điều khiển, chỉ huy.
Máy bay trực thăng có đèn đêm, nên không trở ngại khi phi hành vào ban đêm, tuy rằng nhất định có nguy hiểm, nhưng vì để nhiệm vụ di dời có thể hoàn thành trong thời gian dự định, Lục Thiếu Hoa vẫn kiên trì tiếp tục di dời dân chúng.
Đúng mười giờ tối, Lục Thiếu Hoa mới truyền đạt mệnh lệnh ngừng, không phải Lục Thiếu Hoa không muốn tiếp tục di dời đi, mà là vì đã đạt tới mục tiêu Lục Thiếu Hoa dự đoán, cho nên, để phi công nghỉ ngơi và tránh nguy hiểm là điều tất yếu nên làm.
Từ khi Lục Thiếu Hoa bắt đầu tiếp nhận quyền chỉ huy đến thời điểm này, thời gian trôi qua đã mười ba giờ đồng hồ, trong mười ba giờ, tổng cộng di dời hơn bốn ngàn ba trăm người dân, đây là kết quả thống kê cuối cùng, cũng là mục tiêu dự định của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa còn có ba ngày thời gian, còn hơn mười ngàn người chưa được di dời, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa nội trong ba ngày, mỗi ngày phải di dời ít nhất ba nghìn người.
Ngày đầu tiên chuẩn bị không được hoàn thiện cho lắm, mà đã có thể di dời được bốn ngàn ba trăm dân, có thể nói, đó là kết quả không tệ, hoàn toàn vượt qua dự tính của Lục Thiếu Hoa, cho nên, cho dừng vào lúc này cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Một ngày thời gian trôi qua, Lục Thiếu Hoa sau cùng cũng được nghỉ ngơi, tắm rửa xong liền đi ngủ.
Một đêm yên tĩnh, buổi sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa rời giường lúc 6 giờ, theo sau là liên hệ với tổng tham mưu, xem hình ảnh mới nhất vệ tinh cung cấp, đối chiếu, truyền đạt mệnh lệnh, máy bay trực thăng cất cánh, di dời dân chúng…một loạt các hành động xảy ra.
Có kinh nghiệm của ngày hôm qua, Lục Thiếu Hoa chỉ huy có hiệu quả hơn, tới sáu giờ chiều, công tác thống kê đưa ra số liệu cho biết đã di dời được hơn ba nghìn chín trăm người, cũng đã đạt tới mục tiêu dự định.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa không dừng, khi phi công còn có thể bay thì Lục Thiếu Hoa sẽ không kêu dừng, để hai phi công nghỉ ngơi, còn lại tiếp tục cất cánh, tiếp tục di dời dân chúng.
Thời gian rất nhanh, năm giờ đồng hồ trôi qua, giờ đã vào ban đêm đúng mười một giờ, công tác thống kê đã có kết quả, di dời đạt tới hơn năm nghìn người, vượt quá mục tiêu dự định.
Kỳ thật, có thể di dời nhiều người như vậy không hoàn toàn nhờ vào máy bay trực thăng nhiều, cũng không phải bởi vì thời gian di dời kéo dài, mà do Lục Thiếu Hoa khi truyền đạt mệnh lệnh đã yêu cầu cưỡng chế.
Phía dưới nhận được lệnh thượng cấp có thể cưỡng chế, như vậy bọn họ khi di dời dân chúng sẽ không tiêu phí nhiều thời gian, nếu có ai không phối hợp, bọn họ đơn giản chỉ cần cưỡng chế, là có thể lên phi cơ.
Mà nếu không chịu phối hợp, quân nhân vốn không phải là Đường Tăng, bọn họ không biết dùng miệng nói chuyện, mà trực tiếp động thủ, trực tiếp cưỡng ép áp lên máy bay trực thăng, sau đó cất cánh.
Cũng nhờ mệnh lệnh cưỡng chế này, hiệu suất rất cao, hai ngày thời gian di dời đạt tới gần mười ngàn người, xem hình ảnh mới nhất được vệ tinh phân tích, điểm đỏ đã không thấy nữa, chỉ còn lại một chấm nhỏ.
Thống kê một chút, kết quả ra rất nhanh, còn lại con số chưa di dời, nếu duy trì tốc độ cũ, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể trước tám giờ sáng ngày hôm sau di dời xong.
Nhưng mà, khi Lục Thiếu Hoa hạ lệnh dừng di dời dân chúng, chấm dứt một ngày hành động, thì điện thoại reo, Lục Thiếu Hoa không thể không dừng lại, chạy đi nghe điện thoại.
Kỳ thật cũng không phải do chính ủy thiếu tướng, thật sự là do Lục Thiếu Hoa quá mạnh mẽ, cứng rắn, khi tiếp nhận quyền chỉ huy, biết được người chỉ huy trước phạm sai lầm, nên xuống tay, trực tiếp xử lý.
Mà y cũng có trách nhiệm nhất định, có thể nói, nếu Lục Thiếu Hoa hoặc xếp trên truy cứu, y cũng trốn không thoát việc phải ghánh một nửa trách nhiệm, chính như thế, y mới có chút e dè, sợ làm Lục Thiếu Hoa tức giận, Lục Thiếu Hoa đem y xử lý giống như vị thiếu tướng kia, vội rời khỏi nơi này, đợi thượng cấp xử lý.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không cho vị chính ủy thiếu tướng này có nhiều thời giờ, nhìn thấy y không nói lời nào, Lục Thiếu Hoa lại càng tức giận, bất mãn nói.
- Có việc nói đi.
- Tôi sợ kho nhiên liệu bên kia không chi viện.
Chính ủy thiếu tướng lúc này nói rõ ra.
Không dứt khoát cũng không được, Lục Thiếu Hoa đang trong cơn tức, nếu y dài kéo, phỏng chừng Lục Thiếu Hoa sẽ nổi hỏa.
- Trực tiếp gọi điện thoại cho tổng tham mưu bên kia đi, nói với bọn họ là ý của tôi, tin rằng tổng tham mưu bên kia sẽ làm tốt điều hành.
Lục Thiếu Hoa quơ tay, lơ đễnh nói.
Lúc này Lục Thiếu Hoa không còn tức giận, dù sao vấn đề này coi như Lục Thiếu Hoa đã bố trí xong, không suy xét được quá mức tỉ mỉ, nhưng hiện tại đã ổn.
Về phần tổng tham mưu bên kia nghe theo Lục Thiếu Hoa hay không, Lục Thiếu Hoa thật ra không lo lắng, dù sao hắn tiếp nhận quyền chỉ huy, tổng tham mưu bên kia cũng biết đến, ừ, chính xác mà nói, Lục Thiếu Hoa nhận nhiệm vụ chính là do tổng bộ tham ra lệnh.
Quân ủy ra quyết nghị, tổng tham mưu in và phát hành uỷ dụ, đơn giản như vậy thôi.
Mà nếu là tổng tham mưu bộ in và phát hành uỷ dụ, như vậy thì không có chuyện không biết rằng Lục Thiếu Hoa là ai, khi biết Lục Thiếu Hoa là ai, tin tưởng rằng lãnh đạo của tổng tham mưu không thể làm khó Lục Thiếu Hoa, bởi vì làm khó Lục Thiếu Hoa hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lục Thiếu Hoa nói rõ ràng như vậy, kế tiếp thì đơn giản hơn, vị chính ủy thiếu tướng kia có số điện thoại của tổng tham mưu, trực tiếp gọi qua, đem ý của Lục Thiếu Hoa chuyển đạt một chút là được.
Lục Thiếu Hoa cũng không để ý tới chính ủy thiếu tướng kia, nhìn màn bản đồ trên hình lớn, tỉ mỉ nghiên cứu.
Thời gian từ từ trôi qua, nửa giờ sau, sở chỉ huy có điện thoại, cuộc gọi đến từ nơi cách bộ chỉ huy không xa, cho thấy bọn họ đã cho máy bay trực thăng cả vùng quanh căn cứ bay lên, bất cứ lúc nào cũng có thể hạ xuống.
Nhận được điện thoại, Lục Thiếu Hoa xem như thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn biết, bước đầu tiên đã xong, bước thứ hai rốt cục có thể bắt đầu rồi.
- Mười trực thăng bên này cất cánh trước, hậu cần làm tốt chuẩn bị, bắt đầu di dời dân chúng.
Lục Thiếu Hoa trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.
Gần như khi Lục Thiếu Hoa truyền đạt, chưa đầy năm phút đồng hồ, trong bộ chỉ huy, có thể nghe được âm thanh trực thăng cất cánh, sau khi thanh âm ấy biến mất, rất rõ ràng, máy bay trực thăng đã bay lên.
Máy bay trực thăng bay lên, với tốc độ cao, hơn nữa với năng lực hành động, của quân nhân, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, rất nhanh sẽ có nhóm dân đầu tiên được di dời đến nơi an toàn.
Sự thật đúng như thế, khi máy bay trực thăng bay lên không đến hai mươi phút, đã có máy bay trực thăng liên hệ với tổng bộ, thông báo đã đến được mục tiêu dự định, bắt đầu di dời dân chúng, tuy nhiên, bọn họ cũng gặp một chút phiền toái, dân chúng không muốn đi theo máy bay trực thăng rời khỏi.
Đối với điều này, Lục Thiếu Hoa đã sớm nghĩ tới, dù sao một vài người dân không nỡ bỏ nhà bỏ cửa ra đi, đột nhiên phát hiện nơi sinh sống có nguy hiểm, ngay sau đó lại có quân nhân đến di dời bọn họ, bọn họ trong khoảng thời gian ngắn không tiếp nhận được cũng là bình thường.
Còn nữa, tư tưởng người già càng thêm đơn giản, bọn họ muốn chết ở nhà chứ không di dời.
Đối với loại tình huống này, Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh chính là cưỡng chế di dời, không quản dân chúng cảm thụ ra sao, trực tiếp cứu viện, hiệp trợ quân nhân cưỡng chế đưa dân chúng áp tải lên máy bay trực thăng, đóng cửa, cất cánh, về tới nơi an toàn, bọn họ sau đó náo loạn thế nào cũng mặc.
Chỉ cần di dời đi là tốt rồi, chuyện phát sinh phía sau không thuộc vấn đề Lục Thiếu Hoa cần lo lắng, dân chúng muốn ồn ào đã có người xử lý, Lục Thiếu Hoa hắn chỉ phụ trách di dời dân chúng đi mà thôi.
Đương nhiên, vì để doanh trại bên kia chuẩn bị tốt, Lục Thiếu Hoa cũng bảo chính ủy thiếu tướng gọi điện thoại thông báo, nói rõ tình huống, khiến doanh trại làm tốt nhất chuẩn bị một chút, phái chuyên gia tâm lý vào phụ trợ.
Ngay khi Lục Thiếu Hoa bảo chính ủy thiếu tướng gọi điện thoại, một chiếc điện thoại khác của bộ chỉ huy cũng vang lên, người phụ trách nối máy nghe, ừ vài tiếng, sau đó báo cáo lại cho Lục Thiếu Hoa.
- Thủ trưởng, căn cứ bên kia bảy mươi máy bay trực thăng đã chuẩn bị xong, đang xin chỉ thị cất cánh.
- Báo tọa độ cho bọn họ, bảo bọn họ cất cánh.
Lục Thiếu Hoa truyền đạt lệnh rất rõ ràng, tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa vẫn không quên nhắc.
- Nói cho bọn họ, khi bay nhớ để bộ đội tinh nhuệ cùng bay, để hỗ trợ cưỡng chế di dời khi cần thiết.
- Vâng.
Ở giờ khắc này, công tác di dời đã được triển khai toàn bộ, Lục Thiếu Hoa với vai trò người chỉ huy, mặt hướng nhìn màn hình lớn, xuất thần nhìn chằm chằm.
Nhưng, xuất thần cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa toàn bộ đều tập trung vào màn hình lớn, Lục Thiếu Hoa tai vẫn đang không ngừng nghe báo cáo, có tình huống gì, sẽ có người báo cáo cho Lục Thiếu Hoa, khi Lục Thiếu Hoa nhận được báo cáo, mệnh lệnh lại được truyền đạt.
Thời gian lặng yên trôi qua, rất nhanh, màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Hoa vẫn không ngừng làm việc, tiếp tục truyền đạt mệnh lệnh, máy bay trực thăng cất cánh, cụ thể phải bay ở tọa độ nào, tọa độ kia có bao nhiêu người, Lục Thiếu Hoa thông qua vệ tinh đồ điều khiển, chỉ huy.
Máy bay trực thăng có đèn đêm, nên không trở ngại khi phi hành vào ban đêm, tuy rằng nhất định có nguy hiểm, nhưng vì để nhiệm vụ di dời có thể hoàn thành trong thời gian dự định, Lục Thiếu Hoa vẫn kiên trì tiếp tục di dời dân chúng.
Đúng mười giờ tối, Lục Thiếu Hoa mới truyền đạt mệnh lệnh ngừng, không phải Lục Thiếu Hoa không muốn tiếp tục di dời đi, mà là vì đã đạt tới mục tiêu Lục Thiếu Hoa dự đoán, cho nên, để phi công nghỉ ngơi và tránh nguy hiểm là điều tất yếu nên làm.
Từ khi Lục Thiếu Hoa bắt đầu tiếp nhận quyền chỉ huy đến thời điểm này, thời gian trôi qua đã mười ba giờ đồng hồ, trong mười ba giờ, tổng cộng di dời hơn bốn ngàn ba trăm người dân, đây là kết quả thống kê cuối cùng, cũng là mục tiêu dự định của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa còn có ba ngày thời gian, còn hơn mười ngàn người chưa được di dời, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa nội trong ba ngày, mỗi ngày phải di dời ít nhất ba nghìn người.
Ngày đầu tiên chuẩn bị không được hoàn thiện cho lắm, mà đã có thể di dời được bốn ngàn ba trăm dân, có thể nói, đó là kết quả không tệ, hoàn toàn vượt qua dự tính của Lục Thiếu Hoa, cho nên, cho dừng vào lúc này cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Một ngày thời gian trôi qua, Lục Thiếu Hoa sau cùng cũng được nghỉ ngơi, tắm rửa xong liền đi ngủ.
Một đêm yên tĩnh, buổi sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa rời giường lúc 6 giờ, theo sau là liên hệ với tổng tham mưu, xem hình ảnh mới nhất vệ tinh cung cấp, đối chiếu, truyền đạt mệnh lệnh, máy bay trực thăng cất cánh, di dời dân chúng…một loạt các hành động xảy ra.
Có kinh nghiệm của ngày hôm qua, Lục Thiếu Hoa chỉ huy có hiệu quả hơn, tới sáu giờ chiều, công tác thống kê đưa ra số liệu cho biết đã di dời được hơn ba nghìn chín trăm người, cũng đã đạt tới mục tiêu dự định.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa không dừng, khi phi công còn có thể bay thì Lục Thiếu Hoa sẽ không kêu dừng, để hai phi công nghỉ ngơi, còn lại tiếp tục cất cánh, tiếp tục di dời dân chúng.
Thời gian rất nhanh, năm giờ đồng hồ trôi qua, giờ đã vào ban đêm đúng mười một giờ, công tác thống kê đã có kết quả, di dời đạt tới hơn năm nghìn người, vượt quá mục tiêu dự định.
Kỳ thật, có thể di dời nhiều người như vậy không hoàn toàn nhờ vào máy bay trực thăng nhiều, cũng không phải bởi vì thời gian di dời kéo dài, mà do Lục Thiếu Hoa khi truyền đạt mệnh lệnh đã yêu cầu cưỡng chế.
Phía dưới nhận được lệnh thượng cấp có thể cưỡng chế, như vậy bọn họ khi di dời dân chúng sẽ không tiêu phí nhiều thời gian, nếu có ai không phối hợp, bọn họ đơn giản chỉ cần cưỡng chế, là có thể lên phi cơ.
Mà nếu không chịu phối hợp, quân nhân vốn không phải là Đường Tăng, bọn họ không biết dùng miệng nói chuyện, mà trực tiếp động thủ, trực tiếp cưỡng ép áp lên máy bay trực thăng, sau đó cất cánh.
Cũng nhờ mệnh lệnh cưỡng chế này, hiệu suất rất cao, hai ngày thời gian di dời đạt tới gần mười ngàn người, xem hình ảnh mới nhất được vệ tinh phân tích, điểm đỏ đã không thấy nữa, chỉ còn lại một chấm nhỏ.
Thống kê một chút, kết quả ra rất nhanh, còn lại con số chưa di dời, nếu duy trì tốc độ cũ, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể trước tám giờ sáng ngày hôm sau di dời xong.
Nhưng mà, khi Lục Thiếu Hoa hạ lệnh dừng di dời dân chúng, chấm dứt một ngày hành động, thì điện thoại reo, Lục Thiếu Hoa không thể không dừng lại, chạy đi nghe điện thoại.
/1180
|