Đó là chiếc xe Mustang của Charlie.
Cô đã xem đi xét lại mọi thứ đến lần thứ hai, theo yêu cầu của Hauck. Nhưng trong khi anh đi New Jersey, cô cảm thấy mình phải làm một điều gì đó, để khỏi phải suy nghĩ lo lắng. Vì vậy, Karen soát đi soát lại đống đồ của Charlie - những hóa đơn cũ, đống biên lai Charlie để lại trong phòng, giấy tờ còn trên bàn làm việc. Thậm chí cả những trang web anh đã vào từ máy tính của mình trước khi “chết.”
Cô tự bảo mình rằng đây là cuộc tìm kiếm mà sẽ chẳng đem lại kết quả gì. Cũng như lần trước mà thôi. Nhưng lần này, cô tìm được mấy thứ. Một tập hồ sơ được dấu kỹ trong bàn làm việc của Charlie, dưới đống giấy tờ về luật. Trước đây Karen chưa từng để ý đến tập hồ sơ này. Ngay cả trước khi Charlie “chết” vì đó là những thứ cô không hiểu.
Bên trong có một tấm thiệp nhỏ vẫn còn trong phong bì - địa chỉ gửi đến Charles, đó là thứ vẫn đi kèm với quà tặng là một bó hoa. Karen lưỡng lự một chút trước khi mở chiếc phong bì, và nhìn thấy nội dung bên trong, nội dung cô chưa từng bao giờ biết đến, Những gì viết trong đó khiến cô sững lại.
Charles, rất xin lỗi về vụ con chó. Có lẽ tiếp theo sẽ là lũ trẻ nhà anh chăng?
Xin lỗi về vụ con chó. Tay Karen run lên. Dẫu kẻ viết những dòng này có là ai thì hắn cũng đang nói về con chó Sasha. Và điều có thể hiểu ở đây là lũ trẻ có thể là nạn nhân tiếp theo chăng?
Lũ trẻ nhà họ...Karen cảm thấy lồng ngực đang bị ai siết chặt lại. Bọn chúng đã định làm những gì?
Rồi cũng giống như tấm thiệp được dấu kín đó, cô tìm lại thấy một tấm bưu thiếp được gửi cho gia đình cô trước khi Charlie chết. Tấm hình chụp bốn người trong gia đình ngồi nghỉ bên hàng rào gỗ trên cánh đồng gần ngôi nhà dành để đi nghỉ trượt tuyết ở Vermont. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc của họ. Cô mở tấm thiệp. Hai mắt cô trợn trừng vì sợ hãi. Trong tấm hình, khuôn mặt của Samantha và Alex - cả hai đều bị cắt ngang. Karen đưa tay che mặt, thấy máu dồn lên hai má.
“Chuyện quái quỷ gì đã xảy thế hả, Charlie?” — Cô nhìn tấm thiệp chăm chăm. Anh đã dính vào chuyện quỷ quái gì thế này chứ? Anh đang làm gì với mẹ con em, Charlie? Và đột nhiên, vụ Samantha bị đe dọa trong xe ở trường học dội về trong cô, khiến tim cô đập loạn xạ. Đúng là có chuyện đáng ngờ. Cô rời khỏi bàn làm việc. Cô muốn đập phá một thứ gì đó. Cô đưa tay lên sờ mặt. Nhìn quanh căn phòng.
Phòng của Charlie.
“Nói đi, Charlie, anh đúng là đồ khốn kiếp, nói với em đi chứ!” Và rồi thứ đó bỗng đập vào mắt cô.
Đống đồ đó. Đống đồ đã được đóng lại gọn gàng, Charlie để trên giá sách. Mọi thứ đều phải làm vậy. Karen vẫn gọi đống đồ đó chắc chắn là nguy cơ dễ gây cháy. Bộ sưu tầm mơ ước của Charlie từ khi anh lần đầu tiên có được thứ đồ chơi của mình, cách đây mười tám năm.
Đó là Thế giới Mustang.
Cô đi tới đó - đống tạp chí cao ngất. Cô nhặt lấy một tờ, một ý nghĩ đang hình thành trong đầu cô. Chính là nó! Là thứ liên quan đến Charlie không bao giờ thay đổi. Dầu anh có đổi tên thành gì đi nữa. Hoặc anh có trở thành ai. Hay ở chỗ nào.
Chiếc xe ngu xuẩn của anh. Người tình của Charlie. Anh đã đọc về những thứ chết tiệt này trong những lúc rảnh rỗi, kiểm tra giá cả, trao đổi trên mạng về những chiếc xe đó. Gia đình cô vẫn luôn trêu chọc anh rằng việc đó đã được coi như một phần cuộc sống của anh ra sao. Karen vẫn gọi đùa đó là cô nàng của anh, và cô đặt cho nó cái tên là Camilla, như trong Camilla và Charles (1). Còn Charles thì vẫn đùa rằng nó còn tốt hơn cả Camilla, và “trông cũng đẹp hơn” nữa.
Thế giới Mustang.
Anh liên tục rao bán chiếc xe nhưng chưa bao giờ bán nó cả. Anh vẫn lái chiếc Mustang của mình đi dự đua, thường xuyên kiểm tra các trang mạng. Cô không hiểu nổi những chiếc bưu thiếp cô tìm thấy là sao. Chúng khiến cô sợ. Cô không biết rõ anh đã làm những gì.
“Nhưng đó là cách của chúng ta.” - Karen nói với Hauck điều đó trong khi chăm sóc vết thương cho anh. Cô với lấy chiếc túi, lấy ra một cuốn tạp chí vứt lên mặt bàn. Cuốn Thế giới Mustang.
“Đó là cách để chúng ta tìm ra Charles, Ty à. Người tình của Charles.
Chú Thích:
1 Charles và Camilla: Thái tử Anh Charles và vợ.
Cô đã xem đi xét lại mọi thứ đến lần thứ hai, theo yêu cầu của Hauck. Nhưng trong khi anh đi New Jersey, cô cảm thấy mình phải làm một điều gì đó, để khỏi phải suy nghĩ lo lắng. Vì vậy, Karen soát đi soát lại đống đồ của Charlie - những hóa đơn cũ, đống biên lai Charlie để lại trong phòng, giấy tờ còn trên bàn làm việc. Thậm chí cả những trang web anh đã vào từ máy tính của mình trước khi “chết.”
Cô tự bảo mình rằng đây là cuộc tìm kiếm mà sẽ chẳng đem lại kết quả gì. Cũng như lần trước mà thôi. Nhưng lần này, cô tìm được mấy thứ. Một tập hồ sơ được dấu kỹ trong bàn làm việc của Charlie, dưới đống giấy tờ về luật. Trước đây Karen chưa từng để ý đến tập hồ sơ này. Ngay cả trước khi Charlie “chết” vì đó là những thứ cô không hiểu.
Bên trong có một tấm thiệp nhỏ vẫn còn trong phong bì - địa chỉ gửi đến Charles, đó là thứ vẫn đi kèm với quà tặng là một bó hoa. Karen lưỡng lự một chút trước khi mở chiếc phong bì, và nhìn thấy nội dung bên trong, nội dung cô chưa từng bao giờ biết đến, Những gì viết trong đó khiến cô sững lại.
Charles, rất xin lỗi về vụ con chó. Có lẽ tiếp theo sẽ là lũ trẻ nhà anh chăng?
Xin lỗi về vụ con chó. Tay Karen run lên. Dẫu kẻ viết những dòng này có là ai thì hắn cũng đang nói về con chó Sasha. Và điều có thể hiểu ở đây là lũ trẻ có thể là nạn nhân tiếp theo chăng?
Lũ trẻ nhà họ...Karen cảm thấy lồng ngực đang bị ai siết chặt lại. Bọn chúng đã định làm những gì?
Rồi cũng giống như tấm thiệp được dấu kín đó, cô tìm lại thấy một tấm bưu thiếp được gửi cho gia đình cô trước khi Charlie chết. Tấm hình chụp bốn người trong gia đình ngồi nghỉ bên hàng rào gỗ trên cánh đồng gần ngôi nhà dành để đi nghỉ trượt tuyết ở Vermont. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc của họ. Cô mở tấm thiệp. Hai mắt cô trợn trừng vì sợ hãi. Trong tấm hình, khuôn mặt của Samantha và Alex - cả hai đều bị cắt ngang. Karen đưa tay che mặt, thấy máu dồn lên hai má.
“Chuyện quái quỷ gì đã xảy thế hả, Charlie?” — Cô nhìn tấm thiệp chăm chăm. Anh đã dính vào chuyện quỷ quái gì thế này chứ? Anh đang làm gì với mẹ con em, Charlie? Và đột nhiên, vụ Samantha bị đe dọa trong xe ở trường học dội về trong cô, khiến tim cô đập loạn xạ. Đúng là có chuyện đáng ngờ. Cô rời khỏi bàn làm việc. Cô muốn đập phá một thứ gì đó. Cô đưa tay lên sờ mặt. Nhìn quanh căn phòng.
Phòng của Charlie.
“Nói đi, Charlie, anh đúng là đồ khốn kiếp, nói với em đi chứ!” Và rồi thứ đó bỗng đập vào mắt cô.
Đống đồ đó. Đống đồ đã được đóng lại gọn gàng, Charlie để trên giá sách. Mọi thứ đều phải làm vậy. Karen vẫn gọi đống đồ đó chắc chắn là nguy cơ dễ gây cháy. Bộ sưu tầm mơ ước của Charlie từ khi anh lần đầu tiên có được thứ đồ chơi của mình, cách đây mười tám năm.
Đó là Thế giới Mustang.
Cô đi tới đó - đống tạp chí cao ngất. Cô nhặt lấy một tờ, một ý nghĩ đang hình thành trong đầu cô. Chính là nó! Là thứ liên quan đến Charlie không bao giờ thay đổi. Dầu anh có đổi tên thành gì đi nữa. Hoặc anh có trở thành ai. Hay ở chỗ nào.
Chiếc xe ngu xuẩn của anh. Người tình của Charlie. Anh đã đọc về những thứ chết tiệt này trong những lúc rảnh rỗi, kiểm tra giá cả, trao đổi trên mạng về những chiếc xe đó. Gia đình cô vẫn luôn trêu chọc anh rằng việc đó đã được coi như một phần cuộc sống của anh ra sao. Karen vẫn gọi đùa đó là cô nàng của anh, và cô đặt cho nó cái tên là Camilla, như trong Camilla và Charles (1). Còn Charles thì vẫn đùa rằng nó còn tốt hơn cả Camilla, và “trông cũng đẹp hơn” nữa.
Thế giới Mustang.
Anh liên tục rao bán chiếc xe nhưng chưa bao giờ bán nó cả. Anh vẫn lái chiếc Mustang của mình đi dự đua, thường xuyên kiểm tra các trang mạng. Cô không hiểu nổi những chiếc bưu thiếp cô tìm thấy là sao. Chúng khiến cô sợ. Cô không biết rõ anh đã làm những gì.
“Nhưng đó là cách của chúng ta.” - Karen nói với Hauck điều đó trong khi chăm sóc vết thương cho anh. Cô với lấy chiếc túi, lấy ra một cuốn tạp chí vứt lên mặt bàn. Cuốn Thế giới Mustang.
“Đó là cách để chúng ta tìm ra Charles, Ty à. Người tình của Charles.
Chú Thích:
1 Charles và Camilla: Thái tử Anh Charles và vợ.
/106
|