- Trương đạo hữu có biện pháp xác định vị trí của ma đầu này?
Từ Huyền hơi kinh ngạc nói. Từ khi hắn quen biết Trương Hằng tới nay, đối phương đã nhiều lần khiến hắn rất kinh hỉ.
Một khi có thể nghĩ ra cách xác định vị trí của Huyền U Thiên Ma thì mấy vị tu đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ lại, xác suất thành công tiêu diệt ma đầu này sẽ được gia tăng rất nhiều.
Khuôn mặt Trương Hằng hiện ra vẻ kiên quyết, thề phải giải quyết Huyền U Thiên Ma trước khi rời khỏi Tam Tinh Vực. Nếu không, tương lai của Cực Diễm Môn sẽ bị uy hiếp rất lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Lúc ma đầu này vừa mới ra khỏi phong ấn, ý đồ cướp đoạt thân thể Trương Hằng, kết quả bị thất bại. Sau đó, khi Trương Hằng ở Thanh Hồ Sơn, lại phá hủy mất hảo sự của hắn. Hai lần như vậy, khẳng định ma đầu này sẽ tâm sinh hận ý đối với hắn, sau này trở nên mạnh mẽ khẳng định sẽ tìm tới gây sự. Bản thân Trương Hằng cũng không quá sợ hãi đối phương nhưng Cực Diễm Môn trong tương lai cũng rất khó có thể đối kháng được với ma đầu này.
Trong ánh mắt chờ mong của Từ Huyền, Trương Hằng lạnh nhạt nói:
- Cũng không dám dấu diếm, Trương mỗ có một loại bí thuật, có thể xác định vị trí của một người từng gặp mặt. Tuy nhiên thi triển bí thuật này tiêu hao tâm thần và nguyên khí rất nhiều, bình thường cũng không dễ dàng sử dụng. Mấy năm tới, ta sẽ tập trung tu luyện thần thông này, một khi thành công, có thể trực tiếp xác định vị trí cụ thể của ma đầu này trong phạm vi mấy vạn dặm. Hừ hừ, đến lúc đó cũng sẽ là ngày ma này tử vong...
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt Trương Hằng. Từ đây có thể thấy được hắn vô cùng nhiệt tình diệt sát Huyền U Thiên Ma.
- Đạo hữu có được thần thông đáng sợ như vậy sao?! Có thể xác định vị trí cụ thể của một người trong phạm vi mấy ngàn dặm sao?!
Từ Huyền cảm thấy không rét mà ran, nhận ra Trương Hằng càng ngày càng đáng sợ. Nếu có ai dám đắc tội với hắn, chắc rằng đến ngủ cũng khó có thể bình an.
Hơi trầm ngâm một chút, Từ Huyền hỏi:
- Không biết Trương đạo hữu cần tu luyện bao nhiêu năm? Theo thời gian, thực lực của ma đầu kia sẽ ngày càng khủng bố!
- Ngắn thì bốn năm năm, lâu thì mười năm. Trong khoảng thời gian này chỉ mong có thể đạt được một ít đột phá, để sau này khi xuyên qua Tử Vực cũng càng thêm nắm chắc!
Trương Hằng không cần suy nghĩ nói luôn, trong lòng đã tính toán việc gia tăng tu vi. Chém giết Huyền U Thiên Ma và rời đi Tam Tinh Vực đều là những chuyện vô cùng cấp bách rồi.
- Lời này cực đúng! Rời khỏi Tam Tinh Vực mới là việc trọng yếu nhất! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, một khi bỏ qua thì có mơ cũng không thấy! về phần chém giết Huyền U Thiên Ma, đây cũng Chỉ có thể xếp vào thứ hai. Chỉ cần chúng ta rời khỏi Tam Tinh Vực, ma đầu này cũng không thể uy hiếp đến sự tồn tại của chúng ta được! Huống Chi Tam Tinh Vực này có không ít cao nhân lánh đời. Đến lúc đó, sẽ khiến bọn họ đi quản!
Từ Huyền thấy Trương Hằng coi trọng việc chém giết ma đầu kia như vậy thì không khỏi khuyên can thêm mấy câu.
- Từ đạo hữu yên tâm, trương mỗ hiểu được bên nặng bên nhẹ!
Trương Hằng cười nhạt, trong lòng cũng không để ý. Việc chém giết ma đầu này thực ra được hắn xem là việc chính, về phần rời khỏi Tam Tinh Vực, đợi khi công pháp của hắn tăng lên tầng ba đại thành, tu luyện được nhiều loại thần thông thì thực lực phông chừng không thua kém tu sĩ Hợp thể kỳ bao nhiêu, một mình rời khỏi Tam Tinh Vực cũng không phải là quá khó.
Từ Huyền ở lại chỗ Trương Hằng chừng nửa tháng rồi hóa thành một đạo thanh hà, rời khỏi Cực Diễm Môn.
Sau khi Từ Huyền rời đi, Trương Hằng liền lập tức bế quan, toàn tâm toàn ý tu luyện, khiến phân thân lưu lại một phần tâm thần bên ngoài, phụ trách quan sát động tĩnh xung quanh Cực Diễm Môn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nhoáng cái đã hai năm.
Hai năm sau, một ngày kia, thiên địa linh khí trên không Cực Diễm Môn bắt đầu từ bốn phương tám hướng ngưng tụ thành ngũ thải hà quang, duy trì tới nửa tháng.
Cho tới một khắc, một cỗ uy áp trống rỗng sinh ra, chứng kiến sự ra đời của một vị cường giả.
Một thanh niên mặc lam bào từ trong một động phủ trên Cực Diễm Môn bay ra, trên người lưu chuyển một mảnh hỏa quang chói mắt, sắc mặt hiện ra vẻ mừng như điên, trong miệng lẩm bẩm:
- Nguyên Anh Kỳ... Rốt cục đã đạt tới... ít nhiều là nhờ Hóa Anh Đan của tông chủ...
- Chúc mừng Lam Hỏa trưởng lão.
- Bái kiến sư thúc!
Một loạt thanh âm kinh hỉ truyền khắp Cực Diễm Môn.
Mỗi một vị Nguyên anh kỳsinh ra hoặc gia nhập sẽ khiến thực lực môn phái chân chính lớn mạnh.
Cao thấp Cực Diễm Môn lâm vào chấn động, đại đa số mọi người đều hiện lên tình cảm tự hào, đáy lòng chờ đợi tương lai phát triển mạnh mẽ của Cực Diễm Môn.
Vào lúc này, ngoại trừ Trương Hằng ở Cực Diễm Môn còn có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ Tử Cực tán nhân, có linh thú Biến Hóa hậu kỳ Hắc Báo trấn sơn.
Có thể nói, thực lực của Tử Cực tán nhân và Hắc Báo đều có thể sánh ngang Nguyên Anh đại viên mãn. Dù không có pháp bảo cường đại, bằng vào công pháp mạnh mẽ của mình Tử Cực tán nhân cũng đủ ngạo thị hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Mà Lam Hỏa thành công kết anh, khiến lực lượng của Cực Diễm Môn cũng lớn mạnh rất nhiều, khiến tiềm lực phát triển của môn phái cũng gia tăng không ít.
Nhưng thực lực chân chính của Cực Diễm Môn chỉ có như vậy sao?!
Hai năm qua, trong Linh hạch của Trương Hằng thật ra đã có hai tạo thân thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, là Nam Minh và Quỷ Sư.
Theo thời gian trôi qua, những Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng tu luyện trong không gian Linh hạch, thực lực được gia tăng mạnh mẽ. Ngay cả Tử Cực tán nhân, hơn phân nửa thời gian đều tu luyện trong Linh hạch của Trương Hằng, cũng không cách Nguyên Anh đại viên mãn bao xa nữa!
- Lam Hỏa kết anh...
Trong động phủ Tông chủ truyền ra thanh âm hơi vui mừng của Trương Hằng.
Sau đó, Trương Hằng dùng thần thức quét qua mật địa bế quan của Bách Luyện đại sư, phát hiện đối phương đang cố gắng đột phá Nguyên Anh Kỳ, đại khái sẽ kết anh trong hai năm nữa. Hiển nhiên, về mặt tư chất. Bách Luyện đại sư cũng phải kém hơn Lam Hỏa Một ít.
Trương Hằng vẫn có chút động tâm đối với phế linh bảo trong tay Bách Luyện đại sư, một khi dung nhập thứ đó vào Phá Không Kiếm, có thể khiến vũ khí này thăng cấp, tiến vào cấp bậc Thông linh pháp bảo. Nhưng đối phương cũng đang ở vào thời điểm khẩn yếu, Trương Hằng không vội vàng quấy rầy.
Thở nhẹ một hơi, hào quang màu bạc lóe lên trong mắt Trương Hằng. Chớp mắt hắn đã tiến vào cảnh giới được biệt Thần Linh Nhãn. Hết thảy mọi thứ trong phạm vi vài trăm dặm đều xuất hiện trong đôi mắt màu bạc của hắn.
Trải qua hai năm tu luyện, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng lại gia tăng lên một tiểu cảnh giới. Thần thông Ngưng Mâu Thiên Lý chính là con bài chưa lật để hắn diệt sát Huyền U Thiên Ma. Đến lúc đó, trong phạm vi mấy vạn dặm, Chỉ cần Trương Hằng thi triển bí thuật này liền có thể nắm giữ được hành tung đối phương.
Giờ phút này, thực lực Trương Hằng đã vượt xa lúc trước, thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý cũng nhìn ra được phạm vi vô cùng khủng bố, sự tiêu hao tâm thần và nguyên khí cũng không lớn như trước.
Đôi mắt hắn nhất ngưng, trong mắt lại hiện lên rất nhiều quang điểm màu bạc, trở nên thâm thúy vô cùng. Không gian xung quanh lấy Trương Hằng làm trung tâm, tản mát ra một cỗ dao động kỳ lạ.
Xuyên qua núi sông vô tận, không quản bất cứ chưởng ngại nào, chớp mắt Trương Hằng đã tiến nhập hoàn cảnh như thời gian gia tốc.
Trước mắt hắn hiện ra từng cảnh tượng quen thuộc, những thứ xung quanh nhanh chóng vận động, hóa thành hai đường thẳng song song hai màu, bên tai thậm chí còn nghe được âm thanh vù vù.
Thanh Hồ Sơn, Ngọc Phật Tự, Bích Tuyết Tương Vân Tông...
Âu Dương Thiên Đức, Kinh đô Đường gia, Yến Vũ Tình, Trâu đạo sĩ, Băng Vi...
Một đám người hiện lên trong đầu hắn.
Âu Dương Thiên Đức!
Trương Hằng nhẹ nhàng phun ra bốn chữ!
Lập tức hai đường đen trắng nhanh chóng lưu chuyển, thời gian như gia tốc cao hơn.
Chỉ một giây, một hình ảnh xuất hiện trước mắt Trương Hằng.
Trong một căn nhà tranh ở Phương Vân sơn, Âu Dương Thiên Đức với vẻ mặt tiều tụy, khí tức sinh mệnh đang ngày càng yếu ớt, bộ dáng như thọ nguyên sắp hết.
Trong căn nhà tranh, dưới một lò luyện đan đang có một đoàn Hỏa Diễm màu tím nhạt thiêu đốt, một dược hương tản mát khắp căn phòng.
Trương Hằng không nghe được thanh âm của đối phương nhưng có thể thấy Âu Dương Thiên Đức đang thấp giọng lẩm bẩm, bộ dáng có chút bất đắc dĩ.
Rất hiển nhiên, trải qua sự kiện Huyết Sát Động Phủ, trạng thái của Âu Dương Thiên Đức không được như ý, thân thể cũng bị thương vài lần, phòng chừng sống không được bao lâu nữa.
Một tiếng hừ lạnh, hình ảnh trước mắt Trương Hằng lại thay đổi. Bích Tuyết Tương Vân Tông, trên đỉnh núi cao ngàn thước, hàn khí trùng trùng, có cấm chế cường đại bao phủ.
Bích U tiên tử và hai gã tu sĩ Nguyên anh kỳkhác trong môn phái đang ở cùng một chỗ, dường như đang thương nghị việc gì đó.
Mấy năm không gặp, Bích U tiên tử đã biến thành một cô gái khác, bộ dáng có chút mềm mại nhưng ánh mắt vẫn lộ ra không ít ưu sầu. đôi mắt sáng không ngừng lưu chuyển.
Mất đi Băng Phong thượng nhân và Tương Sơn trưởng lão, Bích Tuyết Tương Vân Tông giờ phút này thực lực giảm đi rất nhiều, từ đại phái nhất lưu ngã xuống thành thế lực nhị lưu. Trong phạm vi thế lực Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng lâm vào thế cục hỗn loạn.
Xoát!
Hình ảnh trước mắt tan vỡ.
Ngân quang trong mắt Trương Hằng biến mất, từ trong cơ thể hắn bắn ra một đạo ngân mang, hóa thành một thanh niên giống hắn y đúc, chính là Thân Ngoại Hóa Thần của hắn.
- Phương Vân sơn... Bích Tuyết Tương Vân Tông... Tiên Nho Trai ở Sở Quốc...
Trong miệng Trương Hằng nhẹ nhàng thốt ra ba cái tên.
Xoát!
Phân thân Trương Hằng thi triển Tiểu Na Di, biến mất tại chỗ, bắt đầu đi về các mục tiêu.
Phân thân bay đi không lâu, Trương Hằng thấp giọng thầm nhủ:
- Không biết có thể thăm dò vị trí cụ thể của Tuyết Dung được hay không?! Tuy rằng khả năng không lớn nhưng vẫn đáng thử một lần...
Nghĩ tới đây, ngân quang lại lóe lên trong mắt, ngưng tụ thành một điểm, chớp mắt tiến vào ý cảnh đặc thù Ngưng Mâu Thiên Lý.
- Tuyết Dung!
Trương Hằng hít một hơi thật sâu, trong đầu hiện ra khuôn mặt Tuyết Dung.
Không gian trước mắt nhanh chóng biển ảo, hai đường hai màu đen trắng nhanh chóng lưu chuyển.
Nhưng một khắc này, nguyên linh chấn động, có cảm giác như dụng phải một chưởng ngại vật, trực tiếp bị ngăn cản.
Hình ảnh hai màu đen trắng vỡ nát, Trương Hằng từ trong ý cảnh Ngưng Mâu Thiên Lý bừng tinh.
Hô~~~
Trương Hằng thở dài một hơi, công lực của hắn giờ phút này Chung quy không đủ, ngay cả toàn bộ Tam Tinh Vực còn chưa nắm được trong tay, huống hồ là Thượng giới?!
- Thần Linh Nhãn đã tu luyện tơi cảnh giới đại thành, hiện tại cũng nên tu luyện Hóa Thần thứ hai...
Quang hoa chợt lóe lên trong mắt Trương Hằng.
Nếu có thể luyện ra Hóa Thần thứ hai, như vậy địch nhân của Trương Hằng sắp sửa phải đối diện với ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ, không cần nghĩ cũng biết sẽ có cảnh tượng như thế nào...
Từ Huyền hơi kinh ngạc nói. Từ khi hắn quen biết Trương Hằng tới nay, đối phương đã nhiều lần khiến hắn rất kinh hỉ.
Một khi có thể nghĩ ra cách xác định vị trí của Huyền U Thiên Ma thì mấy vị tu đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ lại, xác suất thành công tiêu diệt ma đầu này sẽ được gia tăng rất nhiều.
Khuôn mặt Trương Hằng hiện ra vẻ kiên quyết, thề phải giải quyết Huyền U Thiên Ma trước khi rời khỏi Tam Tinh Vực. Nếu không, tương lai của Cực Diễm Môn sẽ bị uy hiếp rất lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Lúc ma đầu này vừa mới ra khỏi phong ấn, ý đồ cướp đoạt thân thể Trương Hằng, kết quả bị thất bại. Sau đó, khi Trương Hằng ở Thanh Hồ Sơn, lại phá hủy mất hảo sự của hắn. Hai lần như vậy, khẳng định ma đầu này sẽ tâm sinh hận ý đối với hắn, sau này trở nên mạnh mẽ khẳng định sẽ tìm tới gây sự. Bản thân Trương Hằng cũng không quá sợ hãi đối phương nhưng Cực Diễm Môn trong tương lai cũng rất khó có thể đối kháng được với ma đầu này.
Trong ánh mắt chờ mong của Từ Huyền, Trương Hằng lạnh nhạt nói:
- Cũng không dám dấu diếm, Trương mỗ có một loại bí thuật, có thể xác định vị trí của một người từng gặp mặt. Tuy nhiên thi triển bí thuật này tiêu hao tâm thần và nguyên khí rất nhiều, bình thường cũng không dễ dàng sử dụng. Mấy năm tới, ta sẽ tập trung tu luyện thần thông này, một khi thành công, có thể trực tiếp xác định vị trí cụ thể của ma đầu này trong phạm vi mấy vạn dặm. Hừ hừ, đến lúc đó cũng sẽ là ngày ma này tử vong...
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt Trương Hằng. Từ đây có thể thấy được hắn vô cùng nhiệt tình diệt sát Huyền U Thiên Ma.
- Đạo hữu có được thần thông đáng sợ như vậy sao?! Có thể xác định vị trí cụ thể của một người trong phạm vi mấy ngàn dặm sao?!
Từ Huyền cảm thấy không rét mà ran, nhận ra Trương Hằng càng ngày càng đáng sợ. Nếu có ai dám đắc tội với hắn, chắc rằng đến ngủ cũng khó có thể bình an.
Hơi trầm ngâm một chút, Từ Huyền hỏi:
- Không biết Trương đạo hữu cần tu luyện bao nhiêu năm? Theo thời gian, thực lực của ma đầu kia sẽ ngày càng khủng bố!
- Ngắn thì bốn năm năm, lâu thì mười năm. Trong khoảng thời gian này chỉ mong có thể đạt được một ít đột phá, để sau này khi xuyên qua Tử Vực cũng càng thêm nắm chắc!
Trương Hằng không cần suy nghĩ nói luôn, trong lòng đã tính toán việc gia tăng tu vi. Chém giết Huyền U Thiên Ma và rời đi Tam Tinh Vực đều là những chuyện vô cùng cấp bách rồi.
- Lời này cực đúng! Rời khỏi Tam Tinh Vực mới là việc trọng yếu nhất! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, một khi bỏ qua thì có mơ cũng không thấy! về phần chém giết Huyền U Thiên Ma, đây cũng Chỉ có thể xếp vào thứ hai. Chỉ cần chúng ta rời khỏi Tam Tinh Vực, ma đầu này cũng không thể uy hiếp đến sự tồn tại của chúng ta được! Huống Chi Tam Tinh Vực này có không ít cao nhân lánh đời. Đến lúc đó, sẽ khiến bọn họ đi quản!
Từ Huyền thấy Trương Hằng coi trọng việc chém giết ma đầu kia như vậy thì không khỏi khuyên can thêm mấy câu.
- Từ đạo hữu yên tâm, trương mỗ hiểu được bên nặng bên nhẹ!
Trương Hằng cười nhạt, trong lòng cũng không để ý. Việc chém giết ma đầu này thực ra được hắn xem là việc chính, về phần rời khỏi Tam Tinh Vực, đợi khi công pháp của hắn tăng lên tầng ba đại thành, tu luyện được nhiều loại thần thông thì thực lực phông chừng không thua kém tu sĩ Hợp thể kỳ bao nhiêu, một mình rời khỏi Tam Tinh Vực cũng không phải là quá khó.
Từ Huyền ở lại chỗ Trương Hằng chừng nửa tháng rồi hóa thành một đạo thanh hà, rời khỏi Cực Diễm Môn.
Sau khi Từ Huyền rời đi, Trương Hằng liền lập tức bế quan, toàn tâm toàn ý tu luyện, khiến phân thân lưu lại một phần tâm thần bên ngoài, phụ trách quan sát động tĩnh xung quanh Cực Diễm Môn.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nhoáng cái đã hai năm.
Hai năm sau, một ngày kia, thiên địa linh khí trên không Cực Diễm Môn bắt đầu từ bốn phương tám hướng ngưng tụ thành ngũ thải hà quang, duy trì tới nửa tháng.
Cho tới một khắc, một cỗ uy áp trống rỗng sinh ra, chứng kiến sự ra đời của một vị cường giả.
Một thanh niên mặc lam bào từ trong một động phủ trên Cực Diễm Môn bay ra, trên người lưu chuyển một mảnh hỏa quang chói mắt, sắc mặt hiện ra vẻ mừng như điên, trong miệng lẩm bẩm:
- Nguyên Anh Kỳ... Rốt cục đã đạt tới... ít nhiều là nhờ Hóa Anh Đan của tông chủ...
- Chúc mừng Lam Hỏa trưởng lão.
- Bái kiến sư thúc!
Một loạt thanh âm kinh hỉ truyền khắp Cực Diễm Môn.
Mỗi một vị Nguyên anh kỳsinh ra hoặc gia nhập sẽ khiến thực lực môn phái chân chính lớn mạnh.
Cao thấp Cực Diễm Môn lâm vào chấn động, đại đa số mọi người đều hiện lên tình cảm tự hào, đáy lòng chờ đợi tương lai phát triển mạnh mẽ của Cực Diễm Môn.
Vào lúc này, ngoại trừ Trương Hằng ở Cực Diễm Môn còn có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ Tử Cực tán nhân, có linh thú Biến Hóa hậu kỳ Hắc Báo trấn sơn.
Có thể nói, thực lực của Tử Cực tán nhân và Hắc Báo đều có thể sánh ngang Nguyên Anh đại viên mãn. Dù không có pháp bảo cường đại, bằng vào công pháp mạnh mẽ của mình Tử Cực tán nhân cũng đủ ngạo thị hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Mà Lam Hỏa thành công kết anh, khiến lực lượng của Cực Diễm Môn cũng lớn mạnh rất nhiều, khiến tiềm lực phát triển của môn phái cũng gia tăng không ít.
Nhưng thực lực chân chính của Cực Diễm Môn chỉ có như vậy sao?!
Hai năm qua, trong Linh hạch của Trương Hằng thật ra đã có hai tạo thân thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, là Nam Minh và Quỷ Sư.
Theo thời gian trôi qua, những Thân Ngoại Tạo Thân của Trương Hằng tu luyện trong không gian Linh hạch, thực lực được gia tăng mạnh mẽ. Ngay cả Tử Cực tán nhân, hơn phân nửa thời gian đều tu luyện trong Linh hạch của Trương Hằng, cũng không cách Nguyên Anh đại viên mãn bao xa nữa!
- Lam Hỏa kết anh...
Trong động phủ Tông chủ truyền ra thanh âm hơi vui mừng của Trương Hằng.
Sau đó, Trương Hằng dùng thần thức quét qua mật địa bế quan của Bách Luyện đại sư, phát hiện đối phương đang cố gắng đột phá Nguyên Anh Kỳ, đại khái sẽ kết anh trong hai năm nữa. Hiển nhiên, về mặt tư chất. Bách Luyện đại sư cũng phải kém hơn Lam Hỏa Một ít.
Trương Hằng vẫn có chút động tâm đối với phế linh bảo trong tay Bách Luyện đại sư, một khi dung nhập thứ đó vào Phá Không Kiếm, có thể khiến vũ khí này thăng cấp, tiến vào cấp bậc Thông linh pháp bảo. Nhưng đối phương cũng đang ở vào thời điểm khẩn yếu, Trương Hằng không vội vàng quấy rầy.
Thở nhẹ một hơi, hào quang màu bạc lóe lên trong mắt Trương Hằng. Chớp mắt hắn đã tiến vào cảnh giới được biệt Thần Linh Nhãn. Hết thảy mọi thứ trong phạm vi vài trăm dặm đều xuất hiện trong đôi mắt màu bạc của hắn.
Trải qua hai năm tu luyện, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng lại gia tăng lên một tiểu cảnh giới. Thần thông Ngưng Mâu Thiên Lý chính là con bài chưa lật để hắn diệt sát Huyền U Thiên Ma. Đến lúc đó, trong phạm vi mấy vạn dặm, Chỉ cần Trương Hằng thi triển bí thuật này liền có thể nắm giữ được hành tung đối phương.
Giờ phút này, thực lực Trương Hằng đã vượt xa lúc trước, thi triển Ngưng Mâu Thiên Lý cũng nhìn ra được phạm vi vô cùng khủng bố, sự tiêu hao tâm thần và nguyên khí cũng không lớn như trước.
Đôi mắt hắn nhất ngưng, trong mắt lại hiện lên rất nhiều quang điểm màu bạc, trở nên thâm thúy vô cùng. Không gian xung quanh lấy Trương Hằng làm trung tâm, tản mát ra một cỗ dao động kỳ lạ.
Xuyên qua núi sông vô tận, không quản bất cứ chưởng ngại nào, chớp mắt Trương Hằng đã tiến nhập hoàn cảnh như thời gian gia tốc.
Trước mắt hắn hiện ra từng cảnh tượng quen thuộc, những thứ xung quanh nhanh chóng vận động, hóa thành hai đường thẳng song song hai màu, bên tai thậm chí còn nghe được âm thanh vù vù.
Thanh Hồ Sơn, Ngọc Phật Tự, Bích Tuyết Tương Vân Tông...
Âu Dương Thiên Đức, Kinh đô Đường gia, Yến Vũ Tình, Trâu đạo sĩ, Băng Vi...
Một đám người hiện lên trong đầu hắn.
Âu Dương Thiên Đức!
Trương Hằng nhẹ nhàng phun ra bốn chữ!
Lập tức hai đường đen trắng nhanh chóng lưu chuyển, thời gian như gia tốc cao hơn.
Chỉ một giây, một hình ảnh xuất hiện trước mắt Trương Hằng.
Trong một căn nhà tranh ở Phương Vân sơn, Âu Dương Thiên Đức với vẻ mặt tiều tụy, khí tức sinh mệnh đang ngày càng yếu ớt, bộ dáng như thọ nguyên sắp hết.
Trong căn nhà tranh, dưới một lò luyện đan đang có một đoàn Hỏa Diễm màu tím nhạt thiêu đốt, một dược hương tản mát khắp căn phòng.
Trương Hằng không nghe được thanh âm của đối phương nhưng có thể thấy Âu Dương Thiên Đức đang thấp giọng lẩm bẩm, bộ dáng có chút bất đắc dĩ.
Rất hiển nhiên, trải qua sự kiện Huyết Sát Động Phủ, trạng thái của Âu Dương Thiên Đức không được như ý, thân thể cũng bị thương vài lần, phòng chừng sống không được bao lâu nữa.
Một tiếng hừ lạnh, hình ảnh trước mắt Trương Hằng lại thay đổi. Bích Tuyết Tương Vân Tông, trên đỉnh núi cao ngàn thước, hàn khí trùng trùng, có cấm chế cường đại bao phủ.
Bích U tiên tử và hai gã tu sĩ Nguyên anh kỳkhác trong môn phái đang ở cùng một chỗ, dường như đang thương nghị việc gì đó.
Mấy năm không gặp, Bích U tiên tử đã biến thành một cô gái khác, bộ dáng có chút mềm mại nhưng ánh mắt vẫn lộ ra không ít ưu sầu. đôi mắt sáng không ngừng lưu chuyển.
Mất đi Băng Phong thượng nhân và Tương Sơn trưởng lão, Bích Tuyết Tương Vân Tông giờ phút này thực lực giảm đi rất nhiều, từ đại phái nhất lưu ngã xuống thành thế lực nhị lưu. Trong phạm vi thế lực Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng lâm vào thế cục hỗn loạn.
Xoát!
Hình ảnh trước mắt tan vỡ.
Ngân quang trong mắt Trương Hằng biến mất, từ trong cơ thể hắn bắn ra một đạo ngân mang, hóa thành một thanh niên giống hắn y đúc, chính là Thân Ngoại Hóa Thần của hắn.
- Phương Vân sơn... Bích Tuyết Tương Vân Tông... Tiên Nho Trai ở Sở Quốc...
Trong miệng Trương Hằng nhẹ nhàng thốt ra ba cái tên.
Xoát!
Phân thân Trương Hằng thi triển Tiểu Na Di, biến mất tại chỗ, bắt đầu đi về các mục tiêu.
Phân thân bay đi không lâu, Trương Hằng thấp giọng thầm nhủ:
- Không biết có thể thăm dò vị trí cụ thể của Tuyết Dung được hay không?! Tuy rằng khả năng không lớn nhưng vẫn đáng thử một lần...
Nghĩ tới đây, ngân quang lại lóe lên trong mắt, ngưng tụ thành một điểm, chớp mắt tiến vào ý cảnh đặc thù Ngưng Mâu Thiên Lý.
- Tuyết Dung!
Trương Hằng hít một hơi thật sâu, trong đầu hiện ra khuôn mặt Tuyết Dung.
Không gian trước mắt nhanh chóng biển ảo, hai đường hai màu đen trắng nhanh chóng lưu chuyển.
Nhưng một khắc này, nguyên linh chấn động, có cảm giác như dụng phải một chưởng ngại vật, trực tiếp bị ngăn cản.
Hình ảnh hai màu đen trắng vỡ nát, Trương Hằng từ trong ý cảnh Ngưng Mâu Thiên Lý bừng tinh.
Hô~~~
Trương Hằng thở dài một hơi, công lực của hắn giờ phút này Chung quy không đủ, ngay cả toàn bộ Tam Tinh Vực còn chưa nắm được trong tay, huống hồ là Thượng giới?!
- Thần Linh Nhãn đã tu luyện tơi cảnh giới đại thành, hiện tại cũng nên tu luyện Hóa Thần thứ hai...
Quang hoa chợt lóe lên trong mắt Trương Hằng.
Nếu có thể luyện ra Hóa Thần thứ hai, như vậy địch nhân của Trương Hằng sắp sửa phải đối diện với ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ liên thủ, không cần nghĩ cũng biết sẽ có cảnh tượng như thế nào...
/777
|