- Cướp giật bảo vật từ trong tay một vãn bối, nói như thế nào cũng không phải là một việc quang vinh cho lắm. Sau ngày hôm nay ta sẽ phái người đi quý phái, biểu đạt sự áy náy đối với Thiên Vũ.
- Tốt!
Chưởng giáo chí tôn chắp tay nói.
Ý tứ của Hổ Khâu lão quái là: Đoạt bảo không được, tình cảm thì vẫn còn. Ngày sau ta sẽ phái người đem cho Thiên Vũ một ít đồ có giá trị thực tế để bồi thường, hóa giải đoạn nhân quả này.
Cách này, cũng chính là cách thường thấy dùng để hóa giải tranh chấp trong Tu Chân Giới. Việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, mọi người còn phải qua lại với nhau, vì vậy cũng không nguyện ý tạo thành thù hận không thể hóa giải.
- Đi!
Hổ Khâu lão quái ra lệnh một tiếng, ba vị Đại Yêu còn lại theo hắn bay lên trời.
Kể từ đó, trong sơn cốc cũng chỉ còn năm đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông giằng co với bảy đại Nguyên Anh của đám người Thái Hư.
Thế nhưng trong đó, một vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma giáo cùng với một trưởng lão của Huyết Thần giáo, ba ngày trước bị Tô Triệt mượn Thiên Uy lực đả thương, bản thân đều bị trọng thương, cần phải có một tháng mới có thể khỏi hẳn.
Đồng thời, pháp bảo hộ thân của bọn họ bị hao tổn nghiêm trọng, gần như là đã hỏng, lúc này nếu như miễn cưỡng tác chiến, hai người bọn họ còn không một Nguyên Anh sơ kỳ.
Bởi vậy, ưu thế về nhân số của đám người Thái Hư cũng không rõ ràng.
Mà về phía Thiên Huyền Tông, Chưởng giáo chí tôn và Thanh Huyền đại trưởng lão đều là Nguyên Anh hậu kỳ, ba vị còn lại cũng đều là Nguyên Anh trung kỳ, hai vị Nguyên Anh sơ kỳ còn lại ở lại tọa trấn tông phái.
Nhất là Tử Tiêu này, tuy mới là Nguyên Anh trung kỳ, thế nhưng sức chiến đấu còn vượt lên trên cả Thanh Huyền đại trưởng lão. Tử Tiêu thần lôi của hắn uy lực kinh khủng, không phải là thứ mà bất cứ Nguyên Anh hậu kỳ nào trong Tu Chân Giới có thể chống đỡ nổi.
Chính vì xuất phát từ những nguyên nhân này, bốn vị Đại Yêu của Man Ly bộ lạc mới có thể đưa ra quyết định cực kỳ sáng suốt trước đó. Nói trắng ra là, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, không phải chỉ nói lý là có thể được người khác tôn trọng, mà là xem nắm tay của ngươi có cứng hay không.
- Thái Hư chưởng môn, ngươi còn có gì có thể nói không?
Chưởng giáo chí tôn nhàn nhạt hỏi.
Nếu không có gì để nói, vậy thì trực tiếp động thủ đi a.
- Thiên Huyền chưởng giáo vừa mới nói qua, chuyện tranh đoạt bảo vật không có gì đáng trách, ta chỉ dự định tranh đoạt Cự Phú, cũng không có ý tứ mưu hại Thiên Vũ. Lẽ ra, Thiên Vũ trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, việc này nên dừng lại ở đây.
Thái Hư trầm giọng nói rằng:
- Thế nhưng, Thái Võ sư đệ của ta hiện tại lại ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, đến nay nơi hạ lạc không rõ ràng, theo ta đánh giá thì chỉ sợ lành ít dữ nhiều, cho nên mới dừng lại ở đây, muốn xác định an nguy, sinh tử của Thái Võ sư đệ. Chuyện này, còn cần Thiên Huyền chưởng giáo gọi Thiên Vũ từ bên trong trở ra, cho chúng ta một đáp án xác thực.
Những lời của Thái Hư chưởng môn này vô cùng không ôn hòa, nhìn như hợp tình hợp lý: lưu lại nơi này không phải là nhằm vào Thiên Vũ, mà là đợi tin tức sinh tử của Thái Võ.
Nghe được những lời nói của hắn, biểu hiện của năm vị lão tổ Thiên Huyền Tông cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng trong nội tâm đều giật mình không ngớt.
- Thái Võ bị vây hãm bên trong, sinh tử không rõ?
Tin tức này, mấy người Vô Cực Môn cũng không rõ, vì vậy, mấy vị lão tổ của Thiên Huyền Tông cũng không biết được. Nếu như Thái Võ thực sự chết ở bên trong, như vậy Thái Ất Môn lần này tổn thất quá lớn.
Tử Tiêu hừ nhẹ một tiếng, dẫn đầu mọi người nói:
- Thái Võ ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa thì có quan hệ gì tới Thiên Vũ? Sự nguy hiểm bên trong Phong Lôi tuyệt địa, Tu Chân Giới này ai mà không biết, ai không hiểu, chính mình không sợ chết, nguyện ý chạy vào bên trong, giờ còn trách được ai?
- Tình hình thực tế là, Thiên Vũ dẫn động Thiên Uy lực bên trong Phong Lôi tuyệt địa, để lưu lại Thái Võ bên trong.
Việc đã đến nước này, Thái Hư cũng bất chấp mặt mũi, chỉ có thể ăn ngay nói thật, đồng thời nói ra yêu cầu:
- Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, ta hi vọng, Thiên Vũ có thể trả Thái Võ lại cho Thái Ất Môn.
Nói xong, đám người Chưởng giáo chí tôn trên cơ bản cũng đã rõ ràng, Thiên Vũ không ngờ lại có khả năng dẫn động Thiên Uy lực đẩy lùi đám người Thái Hư, lưu lại Thái Võ bên trong, thậm chí còn có thể khiến cho hai người khác bị thương nặng.
- Thật là tốt, Thiên Vũ a!
Trong lòng năm vị lão tổ hiện giờ đều vô cùng vui vẻ, nhất là Tử Tiêu lại không thèm che giấu nụ cười trên mặt, ánh mắt có chút hả hê nhìn hai vị Nguyên Anh lão tổ trên người mang thương thế kia.
Đương nhiên, năm người cũng có thể đoán được, hài tử Thiên Vũ kia quả thực to gan lớn mật, chuyện gì cũng dám làm, Thái Võ mặc dù không chết, rơi vào tay hắn cũng không có khả năng sống trở về Thái Ất Môn. Phần thù hận này, đã không thể hóa giải. Nếu đã không thể hóa giải, vậy chỉ có thể liều chết lăn qua lăn lại. Không làm thì thôi, làm sẽ khiến cho kẻ khác kinh sợ.
Chưởng giáo chí tôn trong nháy mắt làm ra quyết định, hắn truyền âm với bốn vị lão tổ khác nói:
- Làm hết khả năng để lưu lại Thái Hạo!
- Được!
Bốn người đồng thời truyền âm đáp lại.
Đạo lý rất đơn giản:
- Thái Ất Môn đã tổn thất Thái Võ, bọn hắn từ nay về sau đã kết thành hận thù không thể hóa giải với Thiên Huyền Tông, từ nay về sau bọn hắn cũng không từ thủ đoạn trả thù Thiên Huyền Tông. Như vậy hôm nay, sao không nhân cơ hội này giết chết Thái Hạo, không bằng sớm một chút làm suy yếu lực lượng của Thái Ất Môn.
Phía đối diện, đám người Thái Hư chưởng môn dường như có chuyện còn muốn nói, bên này, Chưởng giáo chí tôn truyền âm nói một tiếng:
- Động thủ!
Sưu!
Năm vị Nguyên Anh lão tổ thân thể như điện xẹt, hướng về vị trí của Thái Hư và Thái Hạo vọt tới.
Phong Lôi tuyệt địa.
Dưới chỗ sâu trong nền đất, con mắt trên trái tim kia chậm rãi khép kín lại, hồng quang tiêu tán, Tô Triệt lập tức tỉnh lại.
- Cường hóa kết thúc?
Tô Triệt lập tức dùng thần thức quan sát, lập tức thấy giọt máu thần bí bên trong trái tim đã biến mất, hẳn đã hoàn toàn phân tán đi khắp nơi.
Trong một giọt máu này không ngờ lại có năng lượng cường đại như vậy, không biết nó mang đến sự thay đổi gì cho thân thể mình?
Tô Triệt tỉ mỉ kiểm tra, rất nhanh liền xác nhận, thân thể đã được cường hóa chí ít cũng đề thăng hai bậc, tố chất thân thể có thể so sánh với Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.
Đạo tu luyện chính là, dùng thân thể mình làm một cái lọ, thông qua sự tu luyện không ngừng mà cường hóa dung lượng cùng chất lượng của cái lọ này, mới có thể dung nạp số lượng ngày càng nhiều, phẩm chất năng lượng càng cao. Dung lượng ít, thực nguyên trong thân thể không đạt được số lượng nhất định, sẽ không dẫn tới sự biến đổi về chất, rèn luyện không tới nơi tới chốn, thực nguyên lại càng không thuần hậu.
- Tốt!
Chưởng giáo chí tôn chắp tay nói.
Ý tứ của Hổ Khâu lão quái là: Đoạt bảo không được, tình cảm thì vẫn còn. Ngày sau ta sẽ phái người đem cho Thiên Vũ một ít đồ có giá trị thực tế để bồi thường, hóa giải đoạn nhân quả này.
Cách này, cũng chính là cách thường thấy dùng để hóa giải tranh chấp trong Tu Chân Giới. Việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, mọi người còn phải qua lại với nhau, vì vậy cũng không nguyện ý tạo thành thù hận không thể hóa giải.
- Đi!
Hổ Khâu lão quái ra lệnh một tiếng, ba vị Đại Yêu còn lại theo hắn bay lên trời.
Kể từ đó, trong sơn cốc cũng chỉ còn năm đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông giằng co với bảy đại Nguyên Anh của đám người Thái Hư.
Thế nhưng trong đó, một vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma giáo cùng với một trưởng lão của Huyết Thần giáo, ba ngày trước bị Tô Triệt mượn Thiên Uy lực đả thương, bản thân đều bị trọng thương, cần phải có một tháng mới có thể khỏi hẳn.
Đồng thời, pháp bảo hộ thân của bọn họ bị hao tổn nghiêm trọng, gần như là đã hỏng, lúc này nếu như miễn cưỡng tác chiến, hai người bọn họ còn không một Nguyên Anh sơ kỳ.
Bởi vậy, ưu thế về nhân số của đám người Thái Hư cũng không rõ ràng.
Mà về phía Thiên Huyền Tông, Chưởng giáo chí tôn và Thanh Huyền đại trưởng lão đều là Nguyên Anh hậu kỳ, ba vị còn lại cũng đều là Nguyên Anh trung kỳ, hai vị Nguyên Anh sơ kỳ còn lại ở lại tọa trấn tông phái.
Nhất là Tử Tiêu này, tuy mới là Nguyên Anh trung kỳ, thế nhưng sức chiến đấu còn vượt lên trên cả Thanh Huyền đại trưởng lão. Tử Tiêu thần lôi của hắn uy lực kinh khủng, không phải là thứ mà bất cứ Nguyên Anh hậu kỳ nào trong Tu Chân Giới có thể chống đỡ nổi.
Chính vì xuất phát từ những nguyên nhân này, bốn vị Đại Yêu của Man Ly bộ lạc mới có thể đưa ra quyết định cực kỳ sáng suốt trước đó. Nói trắng ra là, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, không phải chỉ nói lý là có thể được người khác tôn trọng, mà là xem nắm tay của ngươi có cứng hay không.
- Thái Hư chưởng môn, ngươi còn có gì có thể nói không?
Chưởng giáo chí tôn nhàn nhạt hỏi.
Nếu không có gì để nói, vậy thì trực tiếp động thủ đi a.
- Thiên Huyền chưởng giáo vừa mới nói qua, chuyện tranh đoạt bảo vật không có gì đáng trách, ta chỉ dự định tranh đoạt Cự Phú, cũng không có ý tứ mưu hại Thiên Vũ. Lẽ ra, Thiên Vũ trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, việc này nên dừng lại ở đây.
Thái Hư trầm giọng nói rằng:
- Thế nhưng, Thái Võ sư đệ của ta hiện tại lại ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, đến nay nơi hạ lạc không rõ ràng, theo ta đánh giá thì chỉ sợ lành ít dữ nhiều, cho nên mới dừng lại ở đây, muốn xác định an nguy, sinh tử của Thái Võ sư đệ. Chuyện này, còn cần Thiên Huyền chưởng giáo gọi Thiên Vũ từ bên trong trở ra, cho chúng ta một đáp án xác thực.
Những lời của Thái Hư chưởng môn này vô cùng không ôn hòa, nhìn như hợp tình hợp lý: lưu lại nơi này không phải là nhằm vào Thiên Vũ, mà là đợi tin tức sinh tử của Thái Võ.
Nghe được những lời nói của hắn, biểu hiện của năm vị lão tổ Thiên Huyền Tông cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng trong nội tâm đều giật mình không ngớt.
- Thái Võ bị vây hãm bên trong, sinh tử không rõ?
Tin tức này, mấy người Vô Cực Môn cũng không rõ, vì vậy, mấy vị lão tổ của Thiên Huyền Tông cũng không biết được. Nếu như Thái Võ thực sự chết ở bên trong, như vậy Thái Ất Môn lần này tổn thất quá lớn.
Tử Tiêu hừ nhẹ một tiếng, dẫn đầu mọi người nói:
- Thái Võ ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa thì có quan hệ gì tới Thiên Vũ? Sự nguy hiểm bên trong Phong Lôi tuyệt địa, Tu Chân Giới này ai mà không biết, ai không hiểu, chính mình không sợ chết, nguyện ý chạy vào bên trong, giờ còn trách được ai?
- Tình hình thực tế là, Thiên Vũ dẫn động Thiên Uy lực bên trong Phong Lôi tuyệt địa, để lưu lại Thái Võ bên trong.
Việc đã đến nước này, Thái Hư cũng bất chấp mặt mũi, chỉ có thể ăn ngay nói thật, đồng thời nói ra yêu cầu:
- Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, ta hi vọng, Thiên Vũ có thể trả Thái Võ lại cho Thái Ất Môn.
Nói xong, đám người Chưởng giáo chí tôn trên cơ bản cũng đã rõ ràng, Thiên Vũ không ngờ lại có khả năng dẫn động Thiên Uy lực đẩy lùi đám người Thái Hư, lưu lại Thái Võ bên trong, thậm chí còn có thể khiến cho hai người khác bị thương nặng.
- Thật là tốt, Thiên Vũ a!
Trong lòng năm vị lão tổ hiện giờ đều vô cùng vui vẻ, nhất là Tử Tiêu lại không thèm che giấu nụ cười trên mặt, ánh mắt có chút hả hê nhìn hai vị Nguyên Anh lão tổ trên người mang thương thế kia.
Đương nhiên, năm người cũng có thể đoán được, hài tử Thiên Vũ kia quả thực to gan lớn mật, chuyện gì cũng dám làm, Thái Võ mặc dù không chết, rơi vào tay hắn cũng không có khả năng sống trở về Thái Ất Môn. Phần thù hận này, đã không thể hóa giải. Nếu đã không thể hóa giải, vậy chỉ có thể liều chết lăn qua lăn lại. Không làm thì thôi, làm sẽ khiến cho kẻ khác kinh sợ.
Chưởng giáo chí tôn trong nháy mắt làm ra quyết định, hắn truyền âm với bốn vị lão tổ khác nói:
- Làm hết khả năng để lưu lại Thái Hạo!
- Được!
Bốn người đồng thời truyền âm đáp lại.
Đạo lý rất đơn giản:
- Thái Ất Môn đã tổn thất Thái Võ, bọn hắn từ nay về sau đã kết thành hận thù không thể hóa giải với Thiên Huyền Tông, từ nay về sau bọn hắn cũng không từ thủ đoạn trả thù Thiên Huyền Tông. Như vậy hôm nay, sao không nhân cơ hội này giết chết Thái Hạo, không bằng sớm một chút làm suy yếu lực lượng của Thái Ất Môn.
Phía đối diện, đám người Thái Hư chưởng môn dường như có chuyện còn muốn nói, bên này, Chưởng giáo chí tôn truyền âm nói một tiếng:
- Động thủ!
Sưu!
Năm vị Nguyên Anh lão tổ thân thể như điện xẹt, hướng về vị trí của Thái Hư và Thái Hạo vọt tới.
Phong Lôi tuyệt địa.
Dưới chỗ sâu trong nền đất, con mắt trên trái tim kia chậm rãi khép kín lại, hồng quang tiêu tán, Tô Triệt lập tức tỉnh lại.
- Cường hóa kết thúc?
Tô Triệt lập tức dùng thần thức quan sát, lập tức thấy giọt máu thần bí bên trong trái tim đã biến mất, hẳn đã hoàn toàn phân tán đi khắp nơi.
Trong một giọt máu này không ngờ lại có năng lượng cường đại như vậy, không biết nó mang đến sự thay đổi gì cho thân thể mình?
Tô Triệt tỉ mỉ kiểm tra, rất nhanh liền xác nhận, thân thể đã được cường hóa chí ít cũng đề thăng hai bậc, tố chất thân thể có thể so sánh với Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.
Đạo tu luyện chính là, dùng thân thể mình làm một cái lọ, thông qua sự tu luyện không ngừng mà cường hóa dung lượng cùng chất lượng của cái lọ này, mới có thể dung nạp số lượng ngày càng nhiều, phẩm chất năng lượng càng cao. Dung lượng ít, thực nguyên trong thân thể không đạt được số lượng nhất định, sẽ không dẫn tới sự biến đổi về chất, rèn luyện không tới nơi tới chốn, thực nguyên lại càng không thuần hậu.
/1505
|