Translator: Nguyetmai
Tập trung tinh thần quan sát bằng nội tâm, trong tâm mạch rộng lớn đã không tìm được một tia Thiên Tâm Kình Khí tự do nào, nàng cũng dần dần hiểu rõ, không phải Tinh Huyễn Thiên Cơ không chịu hỗ trợ, mà là bất lực, nó chỉ giúp mình thu thập lại những Thiên Tâm Kình Khí tự do để trợ giúp thực lực tăng lên, nhưng Thiên Tâm Kình Khí đã dùng hết, nó cũng không có cách nào.
Mộc Hàn Yên âm thầm líu lưỡi, phải biết rằng kiếp trước, nàng chính là dùng những Thiên Tâm Kình Khí tự do này làm cơ sở mà bay cao thẳng một mạch, chỉ mất một năm đã đạt đến cảnh giới Kiếm Sư, sau đó lại đến cảnh giới Kiếm Thánh, mà lần này, toàn bộ Thiên Tâm Kình Khí ngưng kết lại, thậm chí ngay cả nút thắt kiếm sĩ cấp sáu lên cấp bảy nàng cũng không thể đột phá được.
Xem ra, sau khi phạt mạch tẩy tủy, tiềm lực tu luyện của nàng tăng lên rất nhiều, nhưng mỗi lần tấn thăng thì độ khó cũng tăng lên không ít, đây cũng là một vấn đề khó.
"Đúng rồi, có cách nào có thể nhanh chóng tăng thực lực không?" Đối mặt với vấn đề khó như vậy, Mộc Hàn Yên cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết thích hợp, chỉ có thể hỏi Tinh Huyễn Thiên Cơ.
La bàn chiêm tinh chậm chạp không có phản ứng gì, không biết là thực sự không có hứng thú trả lời nàng, hay là vấn đề này cũng làm khó nó.
Đúng lúc Mộc Hàn Yên chờ đợi có chút mất bình tĩnh, ba chữ xuất hiện trên la bàn: "Mưa sao băng".
Lại là mưa sao băng, Mộc Hàn Yên lại trợn trắng mắt. Trước đây nàng không quen như vậy, không cẩn thận đã bị tên này làm hư rồi.
Hình ảnh lần trước còn rõ mồn một trước mắt, nàng đã biết được điểm khác thường của la bàn chiêm tinh, nàng cũng không sợ hài cốt không còn, nhưng vấn đề nói gặp là có thể gặp mưa sao băng sao, cả mấy vạn năm lịch sử của đại lục Thánh Đình, mưa sao băng như vậy cũng chẳng có mấy lần.
"Còn có cách nào khác không?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Kỳ đan, thần dược, linh hoa, dị thảo, thiên tài, địa bảo." Từng ánh sáng bạc lần lượt hiện lên trên la bàn chiêm tinh.
Mộc Hàn Yên thật sự không muốn lườm trắng mắt, thế nhưng không nhịn được lại lườm một cái. Đương nhiên Hàn Yên nàng biết mấy thứ này rất có ích lợi đối với việc tăng thực lực, nhưng những thứ như kỳ đan, thần dược, linh hoa, dị thảo còn cả thiên tài, địa bảo nữa, dễ tìm như vậy sao? Quan trọng là, với mức độ tấn thăng khó khăn như nàng bây giờ, tuyệt không phải đan, dược, hoa, cỏ bình thường gì đó có thể thỏa mãn được.
Không nói những cái khác, chỉ nói đến viên Tẩy Tủy Đan mà nàng thấy chất lượng rất bình thường kia cũng đã khiến Mộc gia ở thành Hắc Thạch dốc hết vốn liếng, hơn nữa còn là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, chỉ dựa vào danh tiếng của một "Đại công tử quần là áo lượt" như nàng, gặp được bảo bối đích thực cũng không mua được. Tuy nàng là Đại công tử của phủ Thành chủ, nhưng tiền tiêu vặt cũng không nhiều. Bởi vì Mộc gia đều yêu cầu nghiêm khắc với con cháu, ở phương diện này sẽ không cho nhiều tiền, chỉ sợ con cháu dùng tiền gây họa.
Việt Phàm Linh lại có rất nhiều tiền, bà muốn cho Mộc Hàn Yên nhiều tiền tiêu vặt nhưng Mộc Duệ An kiên quyết phản đối, ông nói lúc cần dùng quay lại hỏi bà thì cũng vậy. Cho nên trên người Mộc Hàn Yên cũng sẽ không có khoản tiền lớn nào cả.
Nói trắng ra, trong thời gian ngắn, những biện pháp Tinh Huyễn Thiên Cơ nói ra cũng khó khăn trùng trùng.
Thôi vậy, không cần nóng vội, chỉ cần tiềm lực tu luyện tăng lên đáng kể, tài nguyên tu luyện sẽ luôn có biện pháp. Từ trước tới nay Mộc Hàn Yên không phải là người tự tìm phiền muộn, so sánh với chuyện này, nàng vẫn để ý việc nâng cao tiềm chất tu luyện hơn, tâm trạng cũng không tệ lắm.
"Còn có gì muốn nói không, nếu không có ta đi ngủ đây." Trên la bàn chiêm tinh lại hiện lên mấy chữ, còn có một biểu cảm ngáp dài vừa đáng yêu, vừa đáng đánh nữa.
"Đợi đã, ta còn có lời muốn nói."
"Nói!"
"Chữ của ngươi thật xấu, còn nữa, vẽ cũng rất xấu, có thể chịu khó rèn luyện hay không?"
"Binh", biểu cảm ngáp dài trừu tượng trên la bàn chiêm tinh rõ ràng ngây ra, sau đó la bàn rơi xuống đất.
"Ha ha…" Trong phòng vang lên tiếng cười vui vẻ của Mộc Hàn Yên.
Có một bảo vật giống con người như vậy ở bên cạnh, những ngày tháng sau này có lẽ cũng rất thú vị đó.
Sáng sớm hôm sau...
Bởi vì chỉ còn một ngày nữa là đến cuộc thi đấu của Mộc Hàn Yên và Mộc Thành, bầu không khí trên dưới phủ Thành chủ đều có chút náo nhiệt. Phía sau phủ Thành chủ, bầu không khí ở đại viện của Mộc gia lại càng không phải nói.
...
Tập trung tinh thần quan sát bằng nội tâm, trong tâm mạch rộng lớn đã không tìm được một tia Thiên Tâm Kình Khí tự do nào, nàng cũng dần dần hiểu rõ, không phải Tinh Huyễn Thiên Cơ không chịu hỗ trợ, mà là bất lực, nó chỉ giúp mình thu thập lại những Thiên Tâm Kình Khí tự do để trợ giúp thực lực tăng lên, nhưng Thiên Tâm Kình Khí đã dùng hết, nó cũng không có cách nào.
Mộc Hàn Yên âm thầm líu lưỡi, phải biết rằng kiếp trước, nàng chính là dùng những Thiên Tâm Kình Khí tự do này làm cơ sở mà bay cao thẳng một mạch, chỉ mất một năm đã đạt đến cảnh giới Kiếm Sư, sau đó lại đến cảnh giới Kiếm Thánh, mà lần này, toàn bộ Thiên Tâm Kình Khí ngưng kết lại, thậm chí ngay cả nút thắt kiếm sĩ cấp sáu lên cấp bảy nàng cũng không thể đột phá được.
Xem ra, sau khi phạt mạch tẩy tủy, tiềm lực tu luyện của nàng tăng lên rất nhiều, nhưng mỗi lần tấn thăng thì độ khó cũng tăng lên không ít, đây cũng là một vấn đề khó.
"Đúng rồi, có cách nào có thể nhanh chóng tăng thực lực không?" Đối mặt với vấn đề khó như vậy, Mộc Hàn Yên cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết thích hợp, chỉ có thể hỏi Tinh Huyễn Thiên Cơ.
La bàn chiêm tinh chậm chạp không có phản ứng gì, không biết là thực sự không có hứng thú trả lời nàng, hay là vấn đề này cũng làm khó nó.
Đúng lúc Mộc Hàn Yên chờ đợi có chút mất bình tĩnh, ba chữ xuất hiện trên la bàn: "Mưa sao băng".
Lại là mưa sao băng, Mộc Hàn Yên lại trợn trắng mắt. Trước đây nàng không quen như vậy, không cẩn thận đã bị tên này làm hư rồi.
Hình ảnh lần trước còn rõ mồn một trước mắt, nàng đã biết được điểm khác thường của la bàn chiêm tinh, nàng cũng không sợ hài cốt không còn, nhưng vấn đề nói gặp là có thể gặp mưa sao băng sao, cả mấy vạn năm lịch sử của đại lục Thánh Đình, mưa sao băng như vậy cũng chẳng có mấy lần.
"Còn có cách nào khác không?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Kỳ đan, thần dược, linh hoa, dị thảo, thiên tài, địa bảo." Từng ánh sáng bạc lần lượt hiện lên trên la bàn chiêm tinh.
Mộc Hàn Yên thật sự không muốn lườm trắng mắt, thế nhưng không nhịn được lại lườm một cái. Đương nhiên Hàn Yên nàng biết mấy thứ này rất có ích lợi đối với việc tăng thực lực, nhưng những thứ như kỳ đan, thần dược, linh hoa, dị thảo còn cả thiên tài, địa bảo nữa, dễ tìm như vậy sao? Quan trọng là, với mức độ tấn thăng khó khăn như nàng bây giờ, tuyệt không phải đan, dược, hoa, cỏ bình thường gì đó có thể thỏa mãn được.
Không nói những cái khác, chỉ nói đến viên Tẩy Tủy Đan mà nàng thấy chất lượng rất bình thường kia cũng đã khiến Mộc gia ở thành Hắc Thạch dốc hết vốn liếng, hơn nữa còn là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, chỉ dựa vào danh tiếng của một "Đại công tử quần là áo lượt" như nàng, gặp được bảo bối đích thực cũng không mua được. Tuy nàng là Đại công tử của phủ Thành chủ, nhưng tiền tiêu vặt cũng không nhiều. Bởi vì Mộc gia đều yêu cầu nghiêm khắc với con cháu, ở phương diện này sẽ không cho nhiều tiền, chỉ sợ con cháu dùng tiền gây họa.
Việt Phàm Linh lại có rất nhiều tiền, bà muốn cho Mộc Hàn Yên nhiều tiền tiêu vặt nhưng Mộc Duệ An kiên quyết phản đối, ông nói lúc cần dùng quay lại hỏi bà thì cũng vậy. Cho nên trên người Mộc Hàn Yên cũng sẽ không có khoản tiền lớn nào cả.
Nói trắng ra, trong thời gian ngắn, những biện pháp Tinh Huyễn Thiên Cơ nói ra cũng khó khăn trùng trùng.
Thôi vậy, không cần nóng vội, chỉ cần tiềm lực tu luyện tăng lên đáng kể, tài nguyên tu luyện sẽ luôn có biện pháp. Từ trước tới nay Mộc Hàn Yên không phải là người tự tìm phiền muộn, so sánh với chuyện này, nàng vẫn để ý việc nâng cao tiềm chất tu luyện hơn, tâm trạng cũng không tệ lắm.
"Còn có gì muốn nói không, nếu không có ta đi ngủ đây." Trên la bàn chiêm tinh lại hiện lên mấy chữ, còn có một biểu cảm ngáp dài vừa đáng yêu, vừa đáng đánh nữa.
"Đợi đã, ta còn có lời muốn nói."
"Nói!"
"Chữ của ngươi thật xấu, còn nữa, vẽ cũng rất xấu, có thể chịu khó rèn luyện hay không?"
"Binh", biểu cảm ngáp dài trừu tượng trên la bàn chiêm tinh rõ ràng ngây ra, sau đó la bàn rơi xuống đất.
"Ha ha…" Trong phòng vang lên tiếng cười vui vẻ của Mộc Hàn Yên.
Có một bảo vật giống con người như vậy ở bên cạnh, những ngày tháng sau này có lẽ cũng rất thú vị đó.
Sáng sớm hôm sau...
Bởi vì chỉ còn một ngày nữa là đến cuộc thi đấu của Mộc Hàn Yên và Mộc Thành, bầu không khí trên dưới phủ Thành chủ đều có chút náo nhiệt. Phía sau phủ Thành chủ, bầu không khí ở đại viện của Mộc gia lại càng không phải nói.
...
/297
|