TÌM LẠI CHÍNH MÌNH

Chương 1

/3


Chương 1:

     Hôm nay có lẽ là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời Lưu Nguyệt Cát, ngày anh nói với cô câu “ Tôi hận cô”. Lời nói kia như con dao không thương tiếc đâm vào tim cô, máu chảy đầm đìa, trái tim tan nát.
     2 năm trước, cô là sinh viên xuất sắc ngành y học cổ truyền của trường đại học A_ một ngôi trường danh tiếng bậc nhất cả nước. Trong 3 năm cô đã hoàn thành chương trình của năm thứ 5 và chỉ 1 năm nữa là cô được tốt nghiệp sớm và cầm trong tay tấm bằng loại ưu. Cuộc sống của cô trong 3 năm này chỉ xoay quanh việc học và làm thêm, ngoài ra cô gần như miễn nhiễm với tất cả chuyện thị phi trong trường.
     Cô đã từng có một gia đình hạnh phúc, rất hạnh phúc nhưng nay nó đã quá xa vời. 7 năm trước mẹ cô mất, gia đình cô nát tan. Bố cô tái giá và có một đứa con trai với người vợ mới, kể từ đó quan hệ của cô với bố luôn không tốt. Cô cảm thấy bố đã phản bội mẹ, không chấp nhận được điều đó nên quan hệ bố con cô từ đó càng ngày càng lạnh nhạt . Từ khi lên đại học cô dứt khoát ở kí túc xá của trường, quyết tâm không sử dụng tiền mà bố gửi vào tài khoản và tự đi làm thêm kiếm tiền. Số tiền kiếm được cùng với tiền học bổng cũng đủ để trang trải cuộc sống.
     Dù phải khổ cực hơn nhưng cô vẫn rất hài lòng về cuộc sống của mình. Cô có bao nhiêu ước mơ phải thực hiện và cô cũng sắp đạt được nó rồi. Nhưng rồi một ngày kia anh xuất hiện, cuộc sống của cô đột ngột chuyển hướng.
     Hôm đó, vì vội đi làm thêm nên cô bị mắc mưa và kết thúc buổi làm thì cô phát sốt. Đầu óc choáng váng, tay chân nhũn ra nhưng cô phải nhanh trở về kí túc xá, cô còn bài luận chưa làm xong. Lúc qua đường mắt cô hoa lên và gần như không bước đi được nữa. Cô không ý thức được mình đang ở giữa đường lớn và một chiếc xe tải đang lao về phía mình, bóp còi inh ỏi. Đột nhiên một sức mạnh nào đó kéo cô ra khỏi chỗ cô đang đứng. Trước mắt tối sầm, cô ngất lịm đi.
     Sáng hôm sau, khi những tia nắng ban mai chiếu vào mắt, cô tỉnh dậy. Gặp anh.
     Từ đó cô biết đến trong trường có một nhân vật truyền kì là Từ Thiên , từ đó trong mắt cô chỉ có anh. Anh là ánh nắng ấm áp sưởi ấp trái tim khát khao tình cảm của cô. Để được ở bên anh cô có thể làm tất cả. Nhưng rồi một ngày anh có bạn gái, và có lẽ đây là người con gái anh yêu nhất trên đời. Để có được anh cô đã không từ thủ đoạn để chia rẽ hai người. Thậm chí không ngại cầu xin bố tìm cách cho cô vào làm ở tập đoàn T thị của gia tộc họ Từ. Cô đã tạo ra không ít hiểu lầm giữa anh và người con gái ấy, làm người đó đau khổ bỏ đi. Từ đó cô dần dần trở nên thân thiết với anh hơn, cùng anh chia sẻ tâm sự, lắng nghe nỗi đau của anh. Cô biết mình thật bỉ ổi nhưng cô không dừng được. Cô như lạc lối trong mê cung tối tăm không có điểm dừng chỉ muốn không ngừng bước về phía có ánh sáng.
     Cô và anh thật sự thân thiết đến mức cô đã nghĩ rằng mình có thể thay thế người ấy trong lòng anh.
     Nhưng không, hôm nay, anh phát hiện ra tất cả những điều xấu xa mà cô làm. Ba chữ “Tôi hận cô” kia là anh nói ra lúc muốn đoạn tuyệt quan hệ với Lưu Nguyệt Cát cô.
     Đúng rồi, cô là một kẻ xấu xa, cô bỉ ổi, cô không từ thủ đoạn. Tim cô chảy máu.
     Máu và nước mắt như hòa vào nhau. Cô bước đi trên đường không có mục đích. Giữa những ánh mắt lãnh lẽo của người đi đường, những ánh đèn neon sáng choang giữa phố xá cô chỉ có một mình. Bạn bè? Cô đã đánh mất từ khi anh xuất hiện. Gia đình? Không, nơi đó đã không còn là gia đình của cô từ lâu rồi. Sự nghiệp? Chính cô đã từ bỏ nó.
     Nước mắt chảy lem khắp khuôn mặt cô không buồn lau. “Sẽ không còn ai yêu thương mày hết”. “Mày sẽ sống trong lạnh lẽo đến cuối đời” . “Mày đáng bị như vậy”.
     Bỗng ánh đèn pha chiếu thẳng vào mắt cô. Thì ra cô đã bước ra giữa đường lúc nào không hay.
     “Haha thế cũng được. Mày chết quách đi cho rồi” Một dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cô. Cô cứ đứng đấy, mặt kệ cho chiếc xe không ngừng bóp còi, mặt kệ cho những tiếng la hét của người xung quanh. Lần này không có ai kéo cô ra khỏi nguy hiểm. Không có ai bảo vệ cô nữa rồi.
     Bỗng trong vô thức, tay cô sờ đến sợi dây chuyền trên cổ. Mắt cô chợt lóe lên hình ảnh của mẹ, mẹ cười hiền với cô, hình ảnh ước mơ bao năm qua mà cô hay tưởng tượng cả những vùng đất mà cô muốn đến. Tất cả ùa đến trong một nền xanh non tươi mát. Đây là những hình ảnh ngày trước cô hay tưởng tượng trước mỗi lúc đi ngủ. Cô đã từng như thế…
     Một thứ gì đó vừa lóe lên trong đầu cô. “Không! Mình không muốn chết”. Trong chớp mắt, khi chiếc xe đang lao tới gần, trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, cô dùng hết sức xoay người tránh chiếc xe tử thần.
     “RẦM !!!”
     Cô thấy mình nằm trên đường. Cô thấy máu từ đầu mình chảy ra. Mắt cô như nhòe đi.
     Cô muốn làm lại cuộc đời. Cô hối hận rồi.



/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status