#BooMew
Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên vừa nghe tiếng gọi hoảng loạn của Hà Doãn Hoa, hai người vội vàng bước nhanh xuống, ngay cả Cố lão gia tử và những người làm trong nhà đều thức dậy nghe ngóng tình hình.
Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên bước nhanh vào, thì thấy Hà Doãn Hoa đang không ngừng ôm lấy Hứa Doãn Hạ, không những thế còn áp sát tai cô nói gì đó.
" Sao thế em? " Cố Minh Dương nhìn thấy hình ảnh trước mặt, trong lòng không khỏi lo lắng hỏi.
" Sao thế mẹ? " Cố Hoài Thiên mày cũng nhíu chặt vội vàng hỏi.
Hà Doãn Hoa hai mắt ướt đẫm lệ, ngẩng đầu nhìn hai cha con Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên nói.
" Anh nhìn xem... Hạ Hạ gọi mãi không tỉ... tỉnhh... không những thế còn... còn không...không ngừng gọi mãi tên Tư Danh... " giọng nói của bà vừa run rẩy, vừa nghẹn ngào, nghe sao cũng quá rõ.
Nhưng là sống chung đã nửa cuộc đời, thì làm sao lại không biết Hà Doãn Hoa đang nói gì cho được, ánh mắt Cố Hoài Thiên và Cố Minh Dương nhanh chóng dời xuống Hứa Doãn Hạ đang được Hà Doãn Hoa cẩn thận ôm.
Cố Hoài Thiên nhíu chặt mày, tay chân nhanh hơn Cố Minh Dương một bước ngồi xuống, kéo Hứa Doãn ôm vào lòng.
" Bé cưng... " khi ôm vào anh mới giật mình kinh ngạc, Hứa Doãn Hạ thể mà cả thân ướt đẫm mồ hôi, không những thế còn cả người phát ra hơi lạnh, mày anh ngày càng nhíu chặt hơn.
" Bé cưng... tỉnh... " Cố Hoài Thiên lay lay nhẹ Hứa Doãn Hạ gọi, nhưng đáp lại anh vẫn là giọng nói lẩm bẩm của cô.
" Danh... chờ em với... "
" Danh... Danh... "
Cố Hoài Thiên nghe xong, hai tay anh ôm cô không kiềm được run rẩy, ngẩng đầu nhìn Cố Minh Dương khẽ hỏi.
" Ba, làm sao đây? "
Cố Minh Dương mày không kiềm được mà nhíu chặt, trong lòng càng chắc Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh là thần giao cách cảm.
Không những thế, lại còn cảm nhận được đối phương gặp nguy hiểm như vậy.
Thật đúng là kì diệu, nhưng nhìn trước nhìn sau ông cũng cảm thấy rất lo lắng.
Nếu không đánh thức Hứa Doãn Hạ thì rất nhanh sẽ dẫn đến hôn mê sâu.
Cố Minh Dương một bên ôm lấy cơ thể khóc đến mềm nhũn của Hà Doãn Hoa, một bên thì thầm tính toán.
Dù ít hay nhiều gì nhất định phải thử xem.
Cố Minh Dương đang chuẩn bị nói thì Cố lão gia tử bước vào...
Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên vừa nghe tiếng gọi hoảng loạn của Hà Doãn Hoa, hai người vội vàng bước nhanh xuống, ngay cả Cố lão gia tử và những người làm trong nhà đều thức dậy nghe ngóng tình hình.
Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên bước nhanh vào, thì thấy Hà Doãn Hoa đang không ngừng ôm lấy Hứa Doãn Hạ, không những thế còn áp sát tai cô nói gì đó.
" Sao thế em? " Cố Minh Dương nhìn thấy hình ảnh trước mặt, trong lòng không khỏi lo lắng hỏi.
" Sao thế mẹ? " Cố Hoài Thiên mày cũng nhíu chặt vội vàng hỏi.
Hà Doãn Hoa hai mắt ướt đẫm lệ, ngẩng đầu nhìn hai cha con Cố Minh Dương và Cố Hoài Thiên nói.
" Anh nhìn xem... Hạ Hạ gọi mãi không tỉ... tỉnhh... không những thế còn... còn không...không ngừng gọi mãi tên Tư Danh... " giọng nói của bà vừa run rẩy, vừa nghẹn ngào, nghe sao cũng quá rõ.
Nhưng là sống chung đã nửa cuộc đời, thì làm sao lại không biết Hà Doãn Hoa đang nói gì cho được, ánh mắt Cố Hoài Thiên và Cố Minh Dương nhanh chóng dời xuống Hứa Doãn Hạ đang được Hà Doãn Hoa cẩn thận ôm.
Cố Hoài Thiên nhíu chặt mày, tay chân nhanh hơn Cố Minh Dương một bước ngồi xuống, kéo Hứa Doãn ôm vào lòng.
" Bé cưng... " khi ôm vào anh mới giật mình kinh ngạc, Hứa Doãn Hạ thể mà cả thân ướt đẫm mồ hôi, không những thế còn cả người phát ra hơi lạnh, mày anh ngày càng nhíu chặt hơn.
" Bé cưng... tỉnh... " Cố Hoài Thiên lay lay nhẹ Hứa Doãn Hạ gọi, nhưng đáp lại anh vẫn là giọng nói lẩm bẩm của cô.
" Danh... chờ em với... "
" Danh... Danh... "
Cố Hoài Thiên nghe xong, hai tay anh ôm cô không kiềm được run rẩy, ngẩng đầu nhìn Cố Minh Dương khẽ hỏi.
" Ba, làm sao đây? "
Cố Minh Dương mày không kiềm được mà nhíu chặt, trong lòng càng chắc Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh là thần giao cách cảm.
Không những thế, lại còn cảm nhận được đối phương gặp nguy hiểm như vậy.
Thật đúng là kì diệu, nhưng nhìn trước nhìn sau ông cũng cảm thấy rất lo lắng.
Nếu không đánh thức Hứa Doãn Hạ thì rất nhanh sẽ dẫn đến hôn mê sâu.
Cố Minh Dương một bên ôm lấy cơ thể khóc đến mềm nhũn của Hà Doãn Hoa, một bên thì thầm tính toán.
Dù ít hay nhiều gì nhất định phải thử xem.
Cố Minh Dương đang chuẩn bị nói thì Cố lão gia tử bước vào...
/628
|