Tĩnh Nữ Truyền

Chương 104 - Chương 21.2

/222


Phượng Hàm Tiếu hoàn toàn không có dị nghị với sự an bài của Phượng Tĩnh Xu, thật ra thì dọc con đường này, đều là Phượng Tĩnh Xu phát hiệu lệnh, hắn cái gì cũng không để ý, chỉ là. . . . . . vẫn dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm Phượng Tĩnh Xu, Phượng Tĩnh Xu cũng tùy hắn, dù sao mặc kệ thế nào, giữa nàng và Phượng Hàm Tiếu là không thể, bọn họ là đường huynh muội, không phải sao?

Giao phó xong, cũng không đợi Lục Miểu và Đệ Ngũ Long Quỳ kháng nghị, Phượng Tĩnh Xu vung rèm lên chuẩn bị phải rời khỏi, lúc này, một con chim bồ câu trắng như tuyết phập phập vỗ cánh chỗ rèm Phượng Tĩnh Xu vén lên bay đi vào, rơi vào trên tay Viêm Vũ Thụy.

Viêm Vũ Thụy tháo một cuộn giấy nhỏ trên bồ câu đưa tin xuống, mở ra nhìn, sau đó ngước mắt lên nhìn Phượng Tĩnh Xu nói: Quấy rầy công chúa nhiều ngày, hiện có việc gấp, Viêm mỗ cũng nên cáo từ!

Phượng Tĩnh Xu hơi sững sờ, sau đó cười nói: Tướng quân có chuyện nên đi trước, chúng ta gặp lại ở Hí Triều quốc!

Viêm Vũ Thụy liền ôm quyền, cất cao giọng nói: Cáo từ! Dứt lời, sải bước bước ra lều, chỉ là hai người này không biết, lần gặp mặt sau, không phải ở hoàng đô phồn hoa của Hí Triều quốc, mà là trên chiến trường xơ xác tiêu điều ở đại mạc hoang vu của Việt Sa quốc. . . . . .

Phượng Tĩnh Xu đưa mắt nhìn Viêm Vũ Thụy cởi một con tuấn mã nghênh ngang rời đi, sau đó xoay người lại tới một lều vải khác, giờ phút này Phượng Duy Tĩnh đang phân phó nhiệm vụ cho các hộ quân, làm cho người ta ngoài ý muốn chính là, Vu Phó Oánh cũng ở bên trong.

Phượng Tĩnh Xu dừng lại, tiếp tục đi vào trong, như vậy cũng tốt, tất cả mọi chuyện đều phải giải quyết.

Sau khi mấy hộ quân vừa trải qua thủ đoạn tra hỏi máu tanh của Phượng Tĩnh Xu, đối với Phượng Tĩnh Xu vừa kính vừa sợ, nhìn thấy Phượng Tĩnh Xu đi vào, rối rít đứng dậy hành lễ, thần thái cung kính.

Phượng Tĩnh Xu gật đầu, sau khi nói vài ba lời phân phó cho mấy người mà vừa rồi Phượng Hàm Tiếu nói, mấy người liền thối lui ra khỏi bên ngoài trướng làm nhiệm vụ, chỉ để lại bốn người Phượng Duy Tĩnh, Tĩnh Ảnh, Tuân Thư và Vu Phó Oánh.

Tuân Thư nhào tới, chạy nhanh vào trong lòng Phượng Tĩnh Xu, Phượng Tĩnh Xu cẩn thận lau mồ hôi thấm ra trên trán hắn, ôm lấy hắn ngồi xuống, lại siết chặt tay của Phượng Duy Tĩnh và Tĩnh Ảnh, biết màn máu tanh hôm nay vân dọa đến hai nam nhân này, chỉ là, trong lòng Phượng Tĩnh Xu hiện lên nghi hoặc, ngay cả Phượng Duy Tĩnh và Tĩnh Ảnh cũng cảm thấy run lạnh với thủ đoạn của nàng, sao đứa bé Tuân Thư này lại như giống như không có việc gì, trong mắt cũng không thấy ghê tởm, cũng không thấy sợ chứ? Chẳng lẽ hắn cũng không cảm thấy làm như vậy rất tàn nhẫn sao? Nếu như là một đứa bé tám tuổi thấy được trường hợp vừa rồi, hẳn sẽ cảm thấy hoảng sợ chứ, nhưng mà hắn lại. . . . . .

Phượng Tĩnh Xu không khỏi có suy đoán: Tuân Thư hoặc là ngây thơ thật cái gì cũng không để vào mắt, hoặc . . . . . chính là thâm trầm ngụy trang.

Nàng hi vọng hắn là người trước, như vậy, tất cả dơ bẩn trên đời đều không thể làm bẩn hắn; nhưng lại hi vọng hắn là người sau, như vậy, hắn có thể bảo vệ tốt bản thân. . . . . . Phượng Tĩnh Xu lâm vào bên trong giãy giụa không cần thiết, không biết rốt cuộc Tuân Thư là loại tính tình nào mới là tốt nhất, cuối cùng khi liếc về luồng ánh sáng tím nhàn nhạt cách đó không xa sau liền bình thường trở lại, bất kể hắn là dạng gì, dù sao có Tử Linh Lung bảo vệ, nàng cũng không lo lắng cho sự an toàn của hắn, chỉ cần là chính bản thân hắn thì tốt rồi, coi như. . . . . . vẻ hồn nhiên là ngụy trang đi chăng nữa, nàng thích chính là thích, cũng sẽ không truy cứu nữa.

Ngẩng đầu, chống lại ánh mắt




/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status