☆, Chương 1: Đi đến một thế giới mới
Editor: Trục Nguyệt
Editor: Trục Nguyệt
Lăng Hiểu cảm thấy mình gặp phải chuyện lớn.
Nếu như không phải là phải dùng một câu để khái quát lúc tình hình lúc này thì đại khái chính là —— cô xuyên qua.
Rất trùng hợp, người bị cô xuyên qua cũng tên là Lăng Hiểu.
Cô là Lăng Hiểu của thế giới kia, xuyên qua thành Lăng Hiểu của thế giới này —— rốt cuộc là gặp gỡ nhân duyên, hay là kiếp trước kiếp này, hay là là nguyên nhân khác?
Trái lại Lăng Hiểu rất muốn cẩn thận tìm tòi nghiên cứu một phen, thế nhưng hiện thực lại không cho cô quá nhiều thời gian. Cô từ trên quần áo "Xoẹt" một tiếng kéo xuống một miếng vải, băng lại cánh tay còn đang chảy máu, sau đó sờ mắt cá chân phải, không ngạc nhiên chút nào phát hiện mình bị trật khớp. Tuy nói đến bệnh viện xử lý sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ cũng không lo được nhiều như vậy. Hai tay cô mò mẫm trên mắt cá chân hai lần, sau khi xác định tình huống tổng thể, cô lựa chọn tự mình nối xương.
Sau khi "Răng rắc" một tiếng, khuôn mặt của Lăng Hiểu vốn vì mất máu mà có chút tái nhợt, nay lại trắng thêm mấy phần. Cô thử giật giật chân thăm dò, còn có chút đau, nhưng đã có thể hành động. Cô hài lòng gật đầu, khuôn mặt của Lăng Hiểu, vốn vì mất máu mà có chút tái nhợt, nay lại trắng thêm mấy phần, từ trong thùng rác bên cạnh lục ra một thanh kim loại bị vứt bỏ và hai khối kim loại mỏng bén nhọn, rồi lập tức đem người giấu ở trên người.
Sau khi làm xong mọi thứ, Lăng Hiểu hít một hơi thật sâu, lùi lại ôm đầu gối ngồi ở bên cạnh thùng rác, nỗ lực giấu đi thân thể của mình.
Một lát sau, tiếng bước chân hỗn loạn dồn dập truyền đến.
"Tìm được không?"
"Không có."
"Bên đó?"
"Cũng không có."
"Xú nha đầu kia đến tột cùng chạy đi nơi nào?"
"Mày qua bên kia, tau đi bên này."
"Được!"
...
Hai người kia đướng nhiên là đuổi theo Lăng Hiểu, hoặc là nói, là đuổi theo thân thể nguyên chủ. Thông qua kí ức vụn vặt, Lăng Hiểu đại khái cũng biết được cô gái này bỏ nhà ra đi, nhưng lại rất có chí khí, người ta bỏ nhà trốn đi, cùng lắm cũng chỉ là từ tỉnh này sang tỉnh khác, còn cô lại trực tiếp trốn sang một quốc gia khác, quả nhiên là "Có tiền, tùy hứng!". Sau khi đến quốc gia xa lạ này, cô cuối cùng cũng hiểu được đạo lí miệng ăn núi lở [1], cho nên sau khi tìm được nơi ở thì bắt đầu đi tìm việc làm khắp nơi.
[1] chỉ ăn mà không làm thì có bao nhiêu rồi cũng hết.
Sau đó chính là lại xuất hiện tiết mục thường gặp "Cô gái ở đầu đường bị người tìm kiếm ngôi sao phát hiện, hỏi cô có đồng ý đóng phim hay không, cô gái đáp ứng rồi đến địa điểm địa điểm làm việc mới phát hiện những người này sự làm trong ngành điện ảnh, nhưng lại quay những loại phim không thích hợp với trẻ em" những phần tử tôi phạm làm việc trái pháp luật này vô luận là ở thế giới nào cũng không có ý tưởng gì mới. Lăng Hiểu tiền nhiệm vận may coi như không tệ, trốn ra được, nhưng hiển nhiên cũng không hoàn toàn sống sót chạy thoát. Sau khi ở trong hẻm nhỏ âm u này hung hăng té lộn mèo một lần rồi cũng mất đi ý thức, cô gái xui xẻo này đã bị đổi thành Lăng Hiểu hiện nay.
Nói cách khác, hiện tại trước hết cô phải thu thập hết cục diện rối rắm của nguyên chủ.
Vận may của Lăng Hiểu cũng không tệ, hai người đàn ông đuổi theo cô đều lựa chọn phân công nhau hành động ở đầu hẻm.
Không nói đến thân thể trước đây của cô, với cái thân thể như nhược hiện tại này nếu hi vọng có thể danh chính ngôn thuận đánh bại một người đàn ông trưởng thành thật sự là áp lực không nhỏ. Nhưng ai nói phải "Quang minh chính đại"? Phụ nữ cũng có ưu thế của phụ nữ. Cô hơi cong khóe miệng, nghiêng tai lắng nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần của đối phương, đột nhiên ôm đầu gối dụi đầu thật sâu vào trong cánh tay, thân thể lạnh run, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.
Ba bước...
Hai bước...
Một bước!
Xuyên thấu qua khe hở giữa cánh tay, Lăng Hiểu tinh tường nhìn thấy, đối phương dừng chân ở trước mặt cô.
Ngay sau đó là một tiếng cười gằn ——
"Xem ta tìm được cái gì này, một con chuột nhỏ, thì ra là trốn ở chỗ này, thật là khiến cho chúng ta dễ dàng tìm thấy."
Thân thể cô gái chợt run một chút, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, mất máu làm cho sắc mặt của cô tái nhợt không giống như đang giả bộ, hai tròng mắt của cô chứa đựng kinh hoảng. Sau đó cứ như vậy ngơ ngác nhìn đối phương một lát, cô mới dường như phản ứng lại ở dưới đất khẽ kêu lên, liền muốn bò dậy chạy sang một bên, lại lảo đảo một chút té lăn trên mặt đất. Một tay cô đè lại mắt cá chân bị, một tay chống đỡ ở sau người, một bên nỗ lực lui về phía sau một bên liều mạng lắc đầu với người đàn ông kia, nghẹn ngào nói: "Không muốn... Van cầu anh... Bỏ qua cho tôi đi..."
Mọi người đều biết, dưới tình huống như vậy, càng lộ ra vẻ mặt yếu ớt càng tỏ ra yếu kém cầu xin thương xót, ngược lại càng kích thích tính bạo ngược của tên côn đồ.
Càng miễn bàn đến gương mặt của cô gái vốn nhu nhược mỹ lệ, thân thể cũng nhỏ nhắn xinh xắn mà tinh tế, làn váy trắng tinh theo động tác của cô ở trên mặt đất bẩn thỉu chậm rãi mở ra, lộ ra chân nhỏ có đường cong duyên dáng, càng mơ hồ có thể thấy được làn da nhẵn mịn tinh tế giống như sứ ở bắp đùi.
Hình ảnh đáng thương lại dụ dỗ người tranh đoạt khiến cho nam tử đành phải nuốt nước miếng, hầu như là theo bản năng, hắn không lập tức lên tiếng kêu gọi đồng bọn, ngược lại cúi người xuống, cười khấy bắt lấy mắt cá chân của cô gái, kéo cô đến trước mặt mình —— dù sao bọn họ sớm muộn cũng dự định sẽ làm như vậy, hắn chỉ là cùng lúc thay đổi thời gian và địa điểm… Xuống tay trước mà thôi, nói vậy những người khác sẽ không vì vậy mà gây chuyện với hắn.
Ở trong mắt hắn, cô gái non nớt trước mắt hiển nhiên đã là cá đã sa lưới, không có bất kì cơ hội chạy trốn nào. Hắn thậm chí đã nghĩ đến những hình ảnh tiếp theo sẽ xảy ra, cũng bởi vậy mà lộ ra nụ cười buồn nôn, nhưng hắn lại không có nghĩ tới là...
Có lẽ là bởi sức lực lôi kéo quá lớn, cô gái chặt chẽ vững vàng đánh vào trước ngực hắn, hắn vốn là muốn ngay lập tức bắt lấy tay cô đè lại, hiện tại trước tiên phải rời khỏi người cô.
Nhưng vào lúc này, cô đột nhiên ngẩng đầu, nở một nụ cười có thê nói là hết sức rạng rỡ với hắn.
Người đàn ông nguyên vì hành động không rõ nguyên nhân này của cô gái làm cho sững sờ, một giây kế tiếp, hắn chỉ cảm thấy cổ họng mát lạnh, tiếp theo đó chính là một trận đau đớn. Đau đớn kịch liệt như thế, khiến cho hắn hoàn toàn không còn tâm tình bắt lại cô gái đã chạy trốn từ bên cạnh hắn, chỉ có thể dựa vào bản năng vươn hai tay che cổ. Ở trong một mảnh nóng hổi ẩm ướt, hắn mò lấy một khối kim loại mỏng, cắm thật sâu trong cổ họng của hắn. Máu tươi theo đó kéo dài liên tục không ngừng mà "Lách tách" chảy ra, không lâu sau đã nhiễm đỏ hai tay hắn.
Hiện tại, hắn rốt cuộc biết chuyện gì xảy ra, lửa giận phẫn nộ trong nháy mắt bao phủ toàn thân hắn, nhưng ngay sau đó, lại là một cổ đau nhức từ đỉnh đầu truyền đến.
Bởi vì lí do cổ họng bị cắt, hắn chỉ kịp phát ra một tiếng kêu rên mơ hồ, thì hoàn toàn mất ý thức.
Trong nháy mắt ngã xuống đất, cuối cùng hắn thấy, cô gái cầm thanh kim loại không ngừng nện xuống.
Tuy nói người đàn ông đã ngã xuống rồi, nhưng Lăng Hiểu không hề lơ là, đập tiếp vài cái mới dừng động tác lại, lui về phía sau một chút há mồm thở hổn hển, tựa trên tường khôi phục thể lực.
Nhưng mà vào lúc này, cô nghe thấy được trong đầu của mình truyền đến âm thanh máy móc không hề gợn sóng của một người ——
【 Võ Thần hệ thống, kích hoạt thành công. 】
/7
|