Vương Bá đỡ ông đứng dậy trở về phòng"Tôi lập tức thông báo, có điều ở chỗ thiếu gia thì…..?”
Ông cụ suy nghĩ "Tạm thới cứ định là vậy, đi phát thiệp mời, thông báo với giới truyền thông, khi đó, nó không muốn cũng không được, ta không tin nó vì một người phụ nữ mà không giữ thể diện cho gia tộc!”
"Dạ, chỉ có ông cụ mới suy nghĩ chu đáo như thế.”
Ngày hôm sau, các Đài Truyền Hình và trang báo đầu thi nhau đăng tin "Tập đoàn Mộ Dung và tập đoàn Ngải thị trở thành thông gia, hai công ty lớn có tiếng liên doanh với nhau, hôn lễ sẽ cử hành vào tuần sau!”
"Ba, áo cưới này được không?” Ngải Vũ kéo cổ tay của Ngải Trung đi dạo quanh cửa hàng áo cưới.
Ngải Trung một mặt nghiêm nghị, tháo cánh tay con gái ra, lời nói tình ý sâu xa"Con thật sự muốn gả vào nhà Mộ Dung sao?”
Đôi mắt quyến rũ của Ngải Vũ nhíu lại"Ba, chuyện này cũng đã công bố ra ngoài rồi, cho dù con đây không muốn, thì ông cụ bên kia cũng sẽ không đồng ý.”
"Con cũng biết Mộ Dung Kiệt là người như thế nào? Hơn nữa, người anh ta thích là Tiểu Tuyết, nếu lấy anh ta, liệu con có thể hạnh phúc không?” Ngải Trung không ngừng lo lắng.
"Cha ~~ cha có thể tin tưởng sự lựa chọn của con được không? Nếu con có thể gả đi, con sẽ có cách để anh ta yêu con, để anh ta mãi không rời bỏ con!” Ngải Vũ nhìn mình trong gương.
Cô rất tự tin với dáng vóc xinh đẹp của mình sẽ giành được trái tim của Kiệt.
"Ngu ngốc, haizz ——” Ngải Trung chính là không muốn trêu chọc hay có quan hệ gì với tên ác ma đó, còn đứa con gái của ông thì ngược lại cứ cố nhảy vào cái địa ngục đó.
Bên trong bệnh viện, Kiệt cầm tờ báo, nhìn loạt chữ trong đó, trong người hừng hực lửa giận.
"Xảy ra chuyện gì? ? ?”
"Đại ca, chuyện này do người của ông cụ truyền đi hôm qua, hơn nữa thiệp mời cũng đã phát, xem ra là cố ý để đại ca không có đường lui!”
Đột nhiên Tử Mặc có phần đồng tình đại ca, thừa dịp anh ở bệnh viện, liền quyết định hôn sự trời giáng này.
Loại chuyện như vậy, thật bi ai.
"Chiêu này của ông cụ thật độc ác, biết tôi không thể chống đối ông, rõ ràng là ông cố ý nhắm vào điểm yếu của tôi.”
"Đại ca định làm gì? Phải chấp nhận sao?”
"Hừ, anh cho rằng tôi nhu nhược đến mức đó hả ? Tùy tiện gả cho người ta như tôm cá trong chợ sao? Chuyện này, phải xuống tay với Ngải gia.” Mộ Dung Kiệt híp con ngươi đầy sát khí, có phần suy nghĩ sâu xa.
"Đại ca, đại ca, nghe nói anh sắp kết hôn? Chúc mừng, chúc mừng.” Trương Thiên lanh chanh chạy ào vào phòng, miệng liên tục nói mà không biết nhìn đến tình hình hiện tại.
Ông cụ suy nghĩ "Tạm thới cứ định là vậy, đi phát thiệp mời, thông báo với giới truyền thông, khi đó, nó không muốn cũng không được, ta không tin nó vì một người phụ nữ mà không giữ thể diện cho gia tộc!”
"Dạ, chỉ có ông cụ mới suy nghĩ chu đáo như thế.”
Ngày hôm sau, các Đài Truyền Hình và trang báo đầu thi nhau đăng tin "Tập đoàn Mộ Dung và tập đoàn Ngải thị trở thành thông gia, hai công ty lớn có tiếng liên doanh với nhau, hôn lễ sẽ cử hành vào tuần sau!”
"Ba, áo cưới này được không?” Ngải Vũ kéo cổ tay của Ngải Trung đi dạo quanh cửa hàng áo cưới.
Ngải Trung một mặt nghiêm nghị, tháo cánh tay con gái ra, lời nói tình ý sâu xa"Con thật sự muốn gả vào nhà Mộ Dung sao?”
Đôi mắt quyến rũ của Ngải Vũ nhíu lại"Ba, chuyện này cũng đã công bố ra ngoài rồi, cho dù con đây không muốn, thì ông cụ bên kia cũng sẽ không đồng ý.”
"Con cũng biết Mộ Dung Kiệt là người như thế nào? Hơn nữa, người anh ta thích là Tiểu Tuyết, nếu lấy anh ta, liệu con có thể hạnh phúc không?” Ngải Trung không ngừng lo lắng.
"Cha ~~ cha có thể tin tưởng sự lựa chọn của con được không? Nếu con có thể gả đi, con sẽ có cách để anh ta yêu con, để anh ta mãi không rời bỏ con!” Ngải Vũ nhìn mình trong gương.
Cô rất tự tin với dáng vóc xinh đẹp của mình sẽ giành được trái tim của Kiệt.
"Ngu ngốc, haizz ——” Ngải Trung chính là không muốn trêu chọc hay có quan hệ gì với tên ác ma đó, còn đứa con gái của ông thì ngược lại cứ cố nhảy vào cái địa ngục đó.
Bên trong bệnh viện, Kiệt cầm tờ báo, nhìn loạt chữ trong đó, trong người hừng hực lửa giận.
"Xảy ra chuyện gì? ? ?”
"Đại ca, chuyện này do người của ông cụ truyền đi hôm qua, hơn nữa thiệp mời cũng đã phát, xem ra là cố ý để đại ca không có đường lui!”
Đột nhiên Tử Mặc có phần đồng tình đại ca, thừa dịp anh ở bệnh viện, liền quyết định hôn sự trời giáng này.
Loại chuyện như vậy, thật bi ai.
"Chiêu này của ông cụ thật độc ác, biết tôi không thể chống đối ông, rõ ràng là ông cố ý nhắm vào điểm yếu của tôi.”
"Đại ca định làm gì? Phải chấp nhận sao?”
"Hừ, anh cho rằng tôi nhu nhược đến mức đó hả ? Tùy tiện gả cho người ta như tôm cá trong chợ sao? Chuyện này, phải xuống tay với Ngải gia.” Mộ Dung Kiệt híp con ngươi đầy sát khí, có phần suy nghĩ sâu xa.
"Đại ca, đại ca, nghe nói anh sắp kết hôn? Chúc mừng, chúc mừng.” Trương Thiên lanh chanh chạy ào vào phòng, miệng liên tục nói mà không biết nhìn đến tình hình hiện tại.
/307
|