Trong giờ học
Cả lớp im phăng phắc nghe giảng, Thiên Bình và Thiên Yết từ đầu giờ tới giờ không thèm liếc đối phương lấy một cái. Thiên Yết vò đầu nghĩ:
- Chết tiệt con nhỏ này bị sao vậy? Lần đầu tiên mình gặp một đứa hung bạo như vậy đấy! Nếu so với Cự Giải hay người con gái đó thì quả đúng là một trời một vực. -Nằm dài ra bàn
- Dù cuối cùng mình cũng chưa gặp lại được cô ấy... Nhưng nếu Cự Giải và mình cũng được như tình yêu đầu đó thì...Đùa thôi!
Chợt hắn đưa tay lên cổ , trống trống. Hình như thiếu mất thứ gì đó thì phải. Nhớ ra rồi:
-AAAAAAAAAAA -Thiên Yết đứng bật dậy khỏi ghế, ôm mặt hét lớn làm cả lớp giật mình. Thiên Bình ngồi bên cạnh quay qua nhìn hắn tưởng hắn bị đứt dây nào rồi chứ.
- Là lúc ăn trọn gối thần công đó...
Giờ ra chơi
-Hả? Tại sao tôi phải giúp cậu tìm thứ đó chứ?
Thiên Yết chống hai tay lên bàn:
-Vì cú lên gối của cậu nên tôi mới làm rơi nó đấy, cậu cũng phải có trách nhiệm chứ! Dù nghĩ thế nào cũng chỉ có thể là lúc đó thôi!
-Chuyện gì vậy, Thiên Yết? -Cự Giải thấy hai người hơi căng thẳng liền đi qua.
-Cự Giài...À, không... chỉ là tớ làm mất một vật quan trọng thôi...
-Vậy à? Để tớ tìm giúp nhé?
-Không cần đâu! Do nhỏ làm mất nên nhỏ phải có trách nhiệm đi tìm.- Quay qua chỉ vào Thiên Bình.
-Cái gì? -Đang tính phản bác thì một cái liếc sắc lẹm lia về phía Thiên Bình.- Haiz thế, cái dây truyền đó như thế nào?
-Nó có dây xích dài cỡ này, có một cái khóa gắn liền ở giữa...- Vừ nói vừa miêu tả bằng tay.
-Không lẽ...- Cự Giải tưởng tượng ra cái dây truyễn bỗng giật mình.
-Cậu thấy ở đâu rồi à?- Thiên Yết quay qua
-Xin lỗi. Do tớ hiểu nhầm thôi...có thể...-Cự Giải đỏ mặt, xua tay.
-Hiểu rồi. Vậy sau khi tìm thấy nó rồi, ông phải hứa không được nói chuyện với tôi trong trường nữa được chứ?- Thiên Bình chống một bên hông, chỉ vào Thiên Yết ra điều kiện.
-Hở?- Mặt nghệch ra
-Tôi ghét nhất mấy tên con trai lúc nào cũng nhắc lại chuyện cũ. Tôi không muốn người ta nghĩ mình là bạn mấy tên con trai nhỏ nhặt như thế đâu.- Thiên Bình không thèm nhìn người đối diện, tỉnh bơ nói mà không biết mặt ai đó đã đen như đít nồi, sắp sửa bùng nổ.
Bỗng cô chủ nhiệm đi ngang liền ghé vào:
-Phải rồi cô quên nói với em, Thiên Yết. Cô muốn hướng dẫn Thiên Bình chuyện trường lớp ấy mà...Nên cô phân em và Thiên Bình...việc chăm sóc thú vật đấy, nhờ hai em nhé!
Cả hai cùng đơ mặt ra mảnh vườn. Thiên yết vò đầu:
-Tại sao laị thành ra thế này chứ?
-Thiên Bình khoanh tay trước ngực, mặt hình sự quay qua:
-Này, không phải cậu hứa không nói chuyện với tôi rồi mà?
-Không nói chuyện với tôi thì xong việc bằng niêm tin à? Với lại chỗ này không phải trong trường.-Thiên Yết quay lưng đi về phía cổng
-Đúng là nhỏ nhặt mà.- Thiên Bình bực mình cũng đi luôn nhưng mà theo hướng ngược lại.
- Chết tiệt sao mình phải làm chung với con nhỏ này chứ...? -Ai đó khẽ quay lại nghiến răng nhìn người kia thầm rủa.
Và thế là cả hai bắt tay vào làm việc.Nhưng có hơi...bất đồng quan điểm và cũng có chút náo nhiệt.
-Này! Thời gian còn lại thì đi tìm sợi dây truyền đi! -Sau khi hoàn thành công việc Thiên Bình liền xổ thẳng vào mặt Thiên Yết.
-Không cần cậu nói! -Thiên Yết bực mình gắt lên
Ấn tượng sâu sắc lần hai trong cùng một ngày.
Cả lớp im phăng phắc nghe giảng, Thiên Bình và Thiên Yết từ đầu giờ tới giờ không thèm liếc đối phương lấy một cái. Thiên Yết vò đầu nghĩ:
- Chết tiệt con nhỏ này bị sao vậy? Lần đầu tiên mình gặp một đứa hung bạo như vậy đấy! Nếu so với Cự Giải hay người con gái đó thì quả đúng là một trời một vực. -Nằm dài ra bàn
- Dù cuối cùng mình cũng chưa gặp lại được cô ấy... Nhưng nếu Cự Giải và mình cũng được như tình yêu đầu đó thì...Đùa thôi!
Chợt hắn đưa tay lên cổ , trống trống. Hình như thiếu mất thứ gì đó thì phải. Nhớ ra rồi:
-AAAAAAAAAAA -Thiên Yết đứng bật dậy khỏi ghế, ôm mặt hét lớn làm cả lớp giật mình. Thiên Bình ngồi bên cạnh quay qua nhìn hắn tưởng hắn bị đứt dây nào rồi chứ.
- Là lúc ăn trọn gối thần công đó...
Giờ ra chơi
-Hả? Tại sao tôi phải giúp cậu tìm thứ đó chứ?
Thiên Yết chống hai tay lên bàn:
-Vì cú lên gối của cậu nên tôi mới làm rơi nó đấy, cậu cũng phải có trách nhiệm chứ! Dù nghĩ thế nào cũng chỉ có thể là lúc đó thôi!
-Chuyện gì vậy, Thiên Yết? -Cự Giải thấy hai người hơi căng thẳng liền đi qua.
-Cự Giài...À, không... chỉ là tớ làm mất một vật quan trọng thôi...
-Vậy à? Để tớ tìm giúp nhé?
-Không cần đâu! Do nhỏ làm mất nên nhỏ phải có trách nhiệm đi tìm.- Quay qua chỉ vào Thiên Bình.
-Cái gì? -Đang tính phản bác thì một cái liếc sắc lẹm lia về phía Thiên Bình.- Haiz thế, cái dây truyền đó như thế nào?
-Nó có dây xích dài cỡ này, có một cái khóa gắn liền ở giữa...- Vừ nói vừa miêu tả bằng tay.
-Không lẽ...- Cự Giải tưởng tượng ra cái dây truyễn bỗng giật mình.
-Cậu thấy ở đâu rồi à?- Thiên Yết quay qua
-Xin lỗi. Do tớ hiểu nhầm thôi...có thể...-Cự Giải đỏ mặt, xua tay.
-Hiểu rồi. Vậy sau khi tìm thấy nó rồi, ông phải hứa không được nói chuyện với tôi trong trường nữa được chứ?- Thiên Bình chống một bên hông, chỉ vào Thiên Yết ra điều kiện.
-Hở?- Mặt nghệch ra
-Tôi ghét nhất mấy tên con trai lúc nào cũng nhắc lại chuyện cũ. Tôi không muốn người ta nghĩ mình là bạn mấy tên con trai nhỏ nhặt như thế đâu.- Thiên Bình không thèm nhìn người đối diện, tỉnh bơ nói mà không biết mặt ai đó đã đen như đít nồi, sắp sửa bùng nổ.
Bỗng cô chủ nhiệm đi ngang liền ghé vào:
-Phải rồi cô quên nói với em, Thiên Yết. Cô muốn hướng dẫn Thiên Bình chuyện trường lớp ấy mà...Nên cô phân em và Thiên Bình...việc chăm sóc thú vật đấy, nhờ hai em nhé!
Cả hai cùng đơ mặt ra mảnh vườn. Thiên yết vò đầu:
-Tại sao laị thành ra thế này chứ?
-Thiên Bình khoanh tay trước ngực, mặt hình sự quay qua:
-Này, không phải cậu hứa không nói chuyện với tôi rồi mà?
-Không nói chuyện với tôi thì xong việc bằng niêm tin à? Với lại chỗ này không phải trong trường.-Thiên Yết quay lưng đi về phía cổng
-Đúng là nhỏ nhặt mà.- Thiên Bình bực mình cũng đi luôn nhưng mà theo hướng ngược lại.
- Chết tiệt sao mình phải làm chung với con nhỏ này chứ...? -Ai đó khẽ quay lại nghiến răng nhìn người kia thầm rủa.
Và thế là cả hai bắt tay vào làm việc.Nhưng có hơi...bất đồng quan điểm và cũng có chút náo nhiệt.
-Này! Thời gian còn lại thì đi tìm sợi dây truyền đi! -Sau khi hoàn thành công việc Thiên Bình liền xổ thẳng vào mặt Thiên Yết.
-Không cần cậu nói! -Thiên Yết bực mình gắt lên
Ấn tượng sâu sắc lần hai trong cùng một ngày.
/7
|