Dịch bởi Lá Mùa Thu
Không có cơ hội, Diệp Tu tự tạo cơ hội cho mình.
Khi Giang Ba Đào hiểu ra thì đã quá trễ, tuy sai lầm không hẳn thuộc về hắn. Diệp Tu trông có vẻ gấp gáp thật, nhưng đó là chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc. Nếu không phải vì sức quan sát nhạy bén, Giang Ba Đào cũng sẽ cảm thấy hit Chém Vỡ Núi này bình thường như bao người chơi ngoài kia cảm thấy. Ưu điểm biến thành khuyết điểm, cái tội của hắn là đã quá nhạy cảm.
Đổi từ Chém Vỡ Núi sang Ngân Quang Lạc Nhẫn chẳng là gì khó khăn với những người chơi có trình độ nhất định. Vấn đề là Diệp Tu chuyển quá gắt, đã vậy còn né ngọt xớt hit Liệt Ba Trảm gần như hoàn hảo của Giang Ba Đào, khiến hắn tròn mắt vì bất ngờ.
Đây là một cái bẫy thiết kế riêng cho Giang Ba Đào. Cái bẫy này không nhằm vào điểm yếu hay thiếu sót, mà lại lợi dụng thứ tài năng nổi bật ở hắn. Giả sử kém trình tí thôi, hắn có lẽ đã chọn né hit Chém Vỡ Núi. Cái trình cao cho phép hắn phát hiện sơ hở của Diệp Tu nên mới dùng Liệt Ba Trảm hòng chiếm thế chủ động. Và cứ thế, Giang Ba Đào rơi thẳng vào tròng.
Ngắt chiêu!
Nhận ra mình trúng kế, hắn lập tức ngắt bỏ Liệt Ba Trảm. Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng thời cơ đã vuột mất, dù thu chiêu hay ngắt chiêu cũng không khác biệt. Diệp Tu đã né được Liệt Ba Trảm, lúc này chính là cơ hội để lao lên tấn công.
Quân Mạc Tiếu theo Ngân Quang Lạc Nhẫn đáp xuống.
Vô Lãng sẽ làm gì sau khi ngắt chiêu? Không ai biết, bởi hắn đã hụt chân té ngửa sau cú quét dữ dội của sóng xung chấn.
Thiên Kích!
Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu biến thành hình thái mâu, móc trúng Vô Lãng và hất hắn lên trời.
Chém!
Trong trạng thái lơ lửng, Vô Lãng vung kiếm chém xuống phía dưới đúng với ý thức nên có của một tuyển thủ chuyên nghiệp: Bất kể thế nào, ngăn cản đối thủ tấn công trước đã. Tiếc thay, có nhiều hơn một người đang tấn công hắn. Quân Mạc Tiếu lách mình né nhát chém và chuyển Ô Thiên Cơ sang hình thái súng, bắn ba quả Pháo Chống Tăng làm Vô Lãng lăn quay giữa trời. Bánh Bao Xâm Lấn gần đó cũng vừa chạy tới vừa tung các kỹ năng tầm trung như Châm Độc, Tập Kích Gạch và Bình Xăng.
Trạng thái lơ lửng đã không dễ điều khiển chứ đừng nói đến bị Pháo Chống Tăng tác động, Vô Lãng bất đắc dĩ hứng chịu toàn bộ gạch đá từ Bánh Bao.
Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Nhưng Giang Ba Đào nào phải kẻ yếu? Bị đánh trúng liên tục, hắn vẫn không hoảng loạn. Sau đợt sát thương khó tránh, hắn tìm thấy cơ hội ra chiêu.
Vô Lãng đang chênh chếch rơi, bỗng đâu bóng kiếm loáng lên trước mặt. Những tia năng lượng hình sóng đi kèm trông mới quen làm sao!
Liệt Ba Trảm!
Chính là kỹ năng hắn mới dùng tức thì, bị chính tay Quân Mạc Tiếu bóp chết. Giờ thì Quân Mạc Tiếu dùng nó chơi ngược, Vô Lãng đỡ không kịp, đành trân mình trúng chiêu.
Khi Nhất Diệp Chi Thu, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Nhất Thương Xuyên Vân chạy tới, đồng đội của họ đang bị những tia sóng rút máu.
Sao Băng Bách Long!
Nhất Diệp Chi Thu đã sớm vào thế. Chiến mâu Khước Tà biến thành ngàn vạn sao rơi, bao phủ toàn phạm vi có ba tướng Hưng Hân và Vô Lãng bên trong. Cùng lúc, Nhất Thương Xuyên Vân bật buff Bắn Tốc Độ, xả đạn nhanh như chớp, lấp vào chỗ trống giữa những ngôi sao.
Cả nhà thi đấu sôi trào.
Thường nói, người trong nghề hiểu chuyện, kẻ ngoài cuộc góp vui. Trận đêm nay đã nhiều lần chứng kiến sự phối hợp của cặp đôi hợp tác tốt nhất mùa giải là Chu Trạch Khải và Tôn Tường, nhưng mức độ gọi là góp vui cũng chẳng tới. Pha thể hiện lần này mới thực sự mãn nhãn, gây nên phấn khích cho khán giả bên ngoài. Tiếng hò hét vang vọng khắp nhà thi đấu cứ như thể Hưng Hân đã bị áp đảo hoàn toàn.
Bộ đôi Luân Hồi quá mạnh. Đợt tấn công dày đặc chẳng có lấy một kẽ hở, ba tướng Hưng Hân không thể không lùi về liên tục.
Song, Hưng Hân đâu chỉ có ba tướng? Tô Mộc Tranh đang tự do vì chẳng ai kèm cặp kìa! Luân Hồi không rảnh tay chăm sóc cô, cô thoải mái vác pháo lên, trong nòng pháo là ánh sáng năng lượng xoáy tròn.
Pháo Cuồng Phong!
Đại chiêu level 75 có gì vui? Hoặc uy lực bá đạo, hoặc debuff khốn nạn. Pháo Cuồng Phong có cả hai, rất vui và cũng rất phiền phức ở quá trình kích hoạt với cơ chế gần giống ngâm xướng. Cơ mà lúc này chẳng bị ai quấy rầy, Pháo Cuồng Phong nói đến là đến!
Vút!
Cơn lốc xoáy năng lượng có tốc độ kinh hoàng, rời nòng kéo theo không khí xung quanh cũng bị tác động. Trong chớp mắt, nó úp thẳng xuống lưới sát thương mà Tôn Tường và Chu Trạch Khải dệt nên.
Sao Băng Bách Long ư? Đạn bay vèo vèo ư? Đều không cản nổi Pháo Cuồng Phong! Đạn bị lốc xoáy cuốn phăng đi, sao băng cũng tan thành trăm ngàn mảnh.
Nhất Diệp Chi Thu buộc phải lùi về nếu không muốn ăn pháo. Sao Băng Bách Long không thể bảo vệ hắn, còn đứng đó thì sẽ bị lốc lên trời.
Địch lùi, ta tiến!
Sao Băng Bách Long!
Hưng Hân có thù tất báo. Lúc nãy Giang Ba Đào dùng Liệt Ba Trảm làm khó Diệp Tu, Diệp Tu liền đem Liệt Ba Trảm trả lại hắn. Bây giờ Tôn Tường lấy Sao Băng Bách Long đẩy lùi Hưng Hân, Hưng Hân cũng bật ngược bằng kỹ năng tương đồng.
Không thể không thừa nhận, chọn phản kích bằng Sao Băng Bách Long là hợp lý nhất. Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy Ngô Khải đang rình rập dưới sự cover của Tôn Tường và Chu Trạch Khải với cái trình ngụy trang quá xuất sắc. Tôn Tường và Chu Trạch Khải tỏa sáng bao nhiêu, Ngô Khải tém mình bấy nhiêu, chỉ chờ thời cơ tốt nhất để dồn sát thương. Thời cơ chưa đến thì đã bị Pháo Cuồng Phong của Tô Mộc Tranh phá hủy, Sao Băng Bách Long của Đường Nhu cũng tầng tầng lớp lớp ập xuống hắn và Tôn Tường.
Lùi về!
Đến lượt hai tướng Luân Hồi bị đẩy lùi. Chu Trạch Khải đứng ngoài phạm vi tấn công của Sao Băng nên có thể tiếp tục xả súng. Buff Bắn Tốc Độ vẫn còn, đạn bay về phía Đường Nhu ào ạt. Đường Nhu để ý thấy Chu Trạch Khải xoay nòng súng, vội khiển Hàn Yên Nhu di chuyển. Sao Băng Bách Long vì thế mà rơi lệch và để lộ khoảng trống.
Cơ hội!
Giấu đi sát ý để giương nanh độc khi cần là sở trường của Ngô Khải. Tuy đang lùi về, hắn vẫn trông chờ một khả năng xoay chuyển. Và thế là hắn bắt gặp khoảng trống kia.
Lên!
Sơ hở chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, Hồ Quang Thiểm cũng chưa chắc kịp chèn vào. Ngô Khải không ra tay thì thôi, đã ra tay là không tiếc chiêu. Một hit của hắn phải thật đau, thật xứng đáng.
Blink Đâm!
Dịch chuyển tức thời trong ba ô với cú đâm chết người, tốc độ còn nhanh hơn cả Hồ Quang Thiểm. Có điều khoảng cách giữa Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Hàn Yên Nhu xa hơn ba ô, Blink Đâm không đủ rướn tới.
Blink Dao!
Đã sớm thủ sẵn, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tiếp nối Blink Đâm bằng Blink Dao. Tốc độ thần thánh xóa nhòa khoảng cách bốn ô như chẳng có.
Quá xa xỉ!
Quả thật, sử dụng Blink Đâm chỉ để di chuyển là quá xa xỉ, nhưng nếu không làm vậy, lấy đâu ra thế tấn công nhanh như chớp giật? Hai kỹ năng nối liền hoàn hảo, động tác đâm của Blink Đâm được thay thế bằng Blink Dao mà mắt thường chẳng kịp nhìn thấy.
Ngắt kỹ năng à?
Cao thủ ngoài trận xì xào bàn tán. Nếu không ngắt chiêu, hai động tác đâm khó thể liền mạch đến thế. Còn nếu có ngắt chiêu, thì tốc độ tay của Ngô Khải là bao nhiêu trong pha thao tác vừa rồi? Hắn ắt hẳn phải luyện tập rất nhiều cho kỹ thuật bốn ô hai hit này.
Quá mượt, quá nhanh, ai tránh nổi? Không ai cả. Tránh làm sao kịp chứ?
Nhưng ngay lúc mũi dao gần kề con mồi, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đột nhiên khựng lại.
Debuff tê liệt.
Ngô Khải ngẩn người. Châm Gây Tê ư? Hắn nhìn thấy Bánh Bao thoắt ẩn thoắt hiện trên màn hình. Ơ, nhanh đến vậy mà vẫn bị cậu ta phá ư? Sao cậu ta có thể phát hiện, chứ đừng nói là kịp xử lý?
Sao có thể?
Ngô Khải không hiểu.
Nếu có ai hỏi, Bánh Bao sẽ đưa ra một câu trả lời làm Ngô Khải hộc máu.
Tại vì ở gần.
Vâng, vì ở gần.
Bánh Bao suy nghĩ đơn giản thế đấy. Muốn góp mặt vào cuộc chiến, ku cậu cần tìm một mục tiêu để đánh. Trong các tướng Luân Hồi, nên đánh ai thì thuận tay nhất, gây thiệt hại nhất? Chắc chắn là người đứng gần mình rồi. Lưu manh mà, tuy có chiêu tầm trung nhưng sát thương chính vẫn nằm ở cận chiến.
Cho nên, tóm ngay thằng gần mình nhất!
Trong lúc Bánh Bao đang ngó xem đó là thằng nào, Ngô Khải bỗng nhiên từ đâu bay vô.
Hai mắt Bánh Bao bừng sáng. Chính nó!
Đập nó!
Châm Gây Tê bay ra với kích thước quá nhỏ bé để phát hiện. Thậm chí dù phát hiện, Ngô Khải cũng rất khó né khi đang di chuyển ở tốc độ bàn thờ.
Không, hắn không cần phát hiện, vì Châm Gây Tê bắn trúng hắn rồi.
Bánh Bao ư? Giỏi đến thế ư? Đỉnh đến thế ư? Pha tấn công mà cả Diệp Tu cũng không đỡ nổi, cậu ta lại xử lý được?
Ngô Khải lạc lối trong những ý nghĩ mà không biết rằng, Bánh Bao chẳng hề "xử lý" gì hết. Đơn giản chỉ là vì gần thôi á!
Không có cơ hội, Diệp Tu tự tạo cơ hội cho mình.
Khi Giang Ba Đào hiểu ra thì đã quá trễ, tuy sai lầm không hẳn thuộc về hắn. Diệp Tu trông có vẻ gấp gáp thật, nhưng đó là chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc. Nếu không phải vì sức quan sát nhạy bén, Giang Ba Đào cũng sẽ cảm thấy hit Chém Vỡ Núi này bình thường như bao người chơi ngoài kia cảm thấy. Ưu điểm biến thành khuyết điểm, cái tội của hắn là đã quá nhạy cảm.
Đổi từ Chém Vỡ Núi sang Ngân Quang Lạc Nhẫn chẳng là gì khó khăn với những người chơi có trình độ nhất định. Vấn đề là Diệp Tu chuyển quá gắt, đã vậy còn né ngọt xớt hit Liệt Ba Trảm gần như hoàn hảo của Giang Ba Đào, khiến hắn tròn mắt vì bất ngờ.
Đây là một cái bẫy thiết kế riêng cho Giang Ba Đào. Cái bẫy này không nhằm vào điểm yếu hay thiếu sót, mà lại lợi dụng thứ tài năng nổi bật ở hắn. Giả sử kém trình tí thôi, hắn có lẽ đã chọn né hit Chém Vỡ Núi. Cái trình cao cho phép hắn phát hiện sơ hở của Diệp Tu nên mới dùng Liệt Ba Trảm hòng chiếm thế chủ động. Và cứ thế, Giang Ba Đào rơi thẳng vào tròng.
Ngắt chiêu!
Nhận ra mình trúng kế, hắn lập tức ngắt bỏ Liệt Ba Trảm. Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng thời cơ đã vuột mất, dù thu chiêu hay ngắt chiêu cũng không khác biệt. Diệp Tu đã né được Liệt Ba Trảm, lúc này chính là cơ hội để lao lên tấn công.
Quân Mạc Tiếu theo Ngân Quang Lạc Nhẫn đáp xuống.
Vô Lãng sẽ làm gì sau khi ngắt chiêu? Không ai biết, bởi hắn đã hụt chân té ngửa sau cú quét dữ dội của sóng xung chấn.
Thiên Kích!
Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu biến thành hình thái mâu, móc trúng Vô Lãng và hất hắn lên trời.
Chém!
Trong trạng thái lơ lửng, Vô Lãng vung kiếm chém xuống phía dưới đúng với ý thức nên có của một tuyển thủ chuyên nghiệp: Bất kể thế nào, ngăn cản đối thủ tấn công trước đã. Tiếc thay, có nhiều hơn một người đang tấn công hắn. Quân Mạc Tiếu lách mình né nhát chém và chuyển Ô Thiên Cơ sang hình thái súng, bắn ba quả Pháo Chống Tăng làm Vô Lãng lăn quay giữa trời. Bánh Bao Xâm Lấn gần đó cũng vừa chạy tới vừa tung các kỹ năng tầm trung như Châm Độc, Tập Kích Gạch và Bình Xăng.
Trạng thái lơ lửng đã không dễ điều khiển chứ đừng nói đến bị Pháo Chống Tăng tác động, Vô Lãng bất đắc dĩ hứng chịu toàn bộ gạch đá từ Bánh Bao.
Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Nhưng Giang Ba Đào nào phải kẻ yếu? Bị đánh trúng liên tục, hắn vẫn không hoảng loạn. Sau đợt sát thương khó tránh, hắn tìm thấy cơ hội ra chiêu.
Vô Lãng đang chênh chếch rơi, bỗng đâu bóng kiếm loáng lên trước mặt. Những tia năng lượng hình sóng đi kèm trông mới quen làm sao!
Liệt Ba Trảm!
Chính là kỹ năng hắn mới dùng tức thì, bị chính tay Quân Mạc Tiếu bóp chết. Giờ thì Quân Mạc Tiếu dùng nó chơi ngược, Vô Lãng đỡ không kịp, đành trân mình trúng chiêu.
Khi Nhất Diệp Chi Thu, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Nhất Thương Xuyên Vân chạy tới, đồng đội của họ đang bị những tia sóng rút máu.
Sao Băng Bách Long!
Nhất Diệp Chi Thu đã sớm vào thế. Chiến mâu Khước Tà biến thành ngàn vạn sao rơi, bao phủ toàn phạm vi có ba tướng Hưng Hân và Vô Lãng bên trong. Cùng lúc, Nhất Thương Xuyên Vân bật buff Bắn Tốc Độ, xả đạn nhanh như chớp, lấp vào chỗ trống giữa những ngôi sao.
Cả nhà thi đấu sôi trào.
Thường nói, người trong nghề hiểu chuyện, kẻ ngoài cuộc góp vui. Trận đêm nay đã nhiều lần chứng kiến sự phối hợp của cặp đôi hợp tác tốt nhất mùa giải là Chu Trạch Khải và Tôn Tường, nhưng mức độ gọi là góp vui cũng chẳng tới. Pha thể hiện lần này mới thực sự mãn nhãn, gây nên phấn khích cho khán giả bên ngoài. Tiếng hò hét vang vọng khắp nhà thi đấu cứ như thể Hưng Hân đã bị áp đảo hoàn toàn.
Bộ đôi Luân Hồi quá mạnh. Đợt tấn công dày đặc chẳng có lấy một kẽ hở, ba tướng Hưng Hân không thể không lùi về liên tục.
Song, Hưng Hân đâu chỉ có ba tướng? Tô Mộc Tranh đang tự do vì chẳng ai kèm cặp kìa! Luân Hồi không rảnh tay chăm sóc cô, cô thoải mái vác pháo lên, trong nòng pháo là ánh sáng năng lượng xoáy tròn.
Pháo Cuồng Phong!
Đại chiêu level 75 có gì vui? Hoặc uy lực bá đạo, hoặc debuff khốn nạn. Pháo Cuồng Phong có cả hai, rất vui và cũng rất phiền phức ở quá trình kích hoạt với cơ chế gần giống ngâm xướng. Cơ mà lúc này chẳng bị ai quấy rầy, Pháo Cuồng Phong nói đến là đến!
Vút!
Cơn lốc xoáy năng lượng có tốc độ kinh hoàng, rời nòng kéo theo không khí xung quanh cũng bị tác động. Trong chớp mắt, nó úp thẳng xuống lưới sát thương mà Tôn Tường và Chu Trạch Khải dệt nên.
Sao Băng Bách Long ư? Đạn bay vèo vèo ư? Đều không cản nổi Pháo Cuồng Phong! Đạn bị lốc xoáy cuốn phăng đi, sao băng cũng tan thành trăm ngàn mảnh.
Nhất Diệp Chi Thu buộc phải lùi về nếu không muốn ăn pháo. Sao Băng Bách Long không thể bảo vệ hắn, còn đứng đó thì sẽ bị lốc lên trời.
Địch lùi, ta tiến!
Sao Băng Bách Long!
Hưng Hân có thù tất báo. Lúc nãy Giang Ba Đào dùng Liệt Ba Trảm làm khó Diệp Tu, Diệp Tu liền đem Liệt Ba Trảm trả lại hắn. Bây giờ Tôn Tường lấy Sao Băng Bách Long đẩy lùi Hưng Hân, Hưng Hân cũng bật ngược bằng kỹ năng tương đồng.
Không thể không thừa nhận, chọn phản kích bằng Sao Băng Bách Long là hợp lý nhất. Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy Ngô Khải đang rình rập dưới sự cover của Tôn Tường và Chu Trạch Khải với cái trình ngụy trang quá xuất sắc. Tôn Tường và Chu Trạch Khải tỏa sáng bao nhiêu, Ngô Khải tém mình bấy nhiêu, chỉ chờ thời cơ tốt nhất để dồn sát thương. Thời cơ chưa đến thì đã bị Pháo Cuồng Phong của Tô Mộc Tranh phá hủy, Sao Băng Bách Long của Đường Nhu cũng tầng tầng lớp lớp ập xuống hắn và Tôn Tường.
Lùi về!
Đến lượt hai tướng Luân Hồi bị đẩy lùi. Chu Trạch Khải đứng ngoài phạm vi tấn công của Sao Băng nên có thể tiếp tục xả súng. Buff Bắn Tốc Độ vẫn còn, đạn bay về phía Đường Nhu ào ạt. Đường Nhu để ý thấy Chu Trạch Khải xoay nòng súng, vội khiển Hàn Yên Nhu di chuyển. Sao Băng Bách Long vì thế mà rơi lệch và để lộ khoảng trống.
Cơ hội!
Giấu đi sát ý để giương nanh độc khi cần là sở trường của Ngô Khải. Tuy đang lùi về, hắn vẫn trông chờ một khả năng xoay chuyển. Và thế là hắn bắt gặp khoảng trống kia.
Lên!
Sơ hở chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, Hồ Quang Thiểm cũng chưa chắc kịp chèn vào. Ngô Khải không ra tay thì thôi, đã ra tay là không tiếc chiêu. Một hit của hắn phải thật đau, thật xứng đáng.
Blink Đâm!
Dịch chuyển tức thời trong ba ô với cú đâm chết người, tốc độ còn nhanh hơn cả Hồ Quang Thiểm. Có điều khoảng cách giữa Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Hàn Yên Nhu xa hơn ba ô, Blink Đâm không đủ rướn tới.
Blink Dao!
Đã sớm thủ sẵn, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc tiếp nối Blink Đâm bằng Blink Dao. Tốc độ thần thánh xóa nhòa khoảng cách bốn ô như chẳng có.
Quá xa xỉ!
Quả thật, sử dụng Blink Đâm chỉ để di chuyển là quá xa xỉ, nhưng nếu không làm vậy, lấy đâu ra thế tấn công nhanh như chớp giật? Hai kỹ năng nối liền hoàn hảo, động tác đâm của Blink Đâm được thay thế bằng Blink Dao mà mắt thường chẳng kịp nhìn thấy.
Ngắt kỹ năng à?
Cao thủ ngoài trận xì xào bàn tán. Nếu không ngắt chiêu, hai động tác đâm khó thể liền mạch đến thế. Còn nếu có ngắt chiêu, thì tốc độ tay của Ngô Khải là bao nhiêu trong pha thao tác vừa rồi? Hắn ắt hẳn phải luyện tập rất nhiều cho kỹ thuật bốn ô hai hit này.
Quá mượt, quá nhanh, ai tránh nổi? Không ai cả. Tránh làm sao kịp chứ?
Nhưng ngay lúc mũi dao gần kề con mồi, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đột nhiên khựng lại.
Debuff tê liệt.
Ngô Khải ngẩn người. Châm Gây Tê ư? Hắn nhìn thấy Bánh Bao thoắt ẩn thoắt hiện trên màn hình. Ơ, nhanh đến vậy mà vẫn bị cậu ta phá ư? Sao cậu ta có thể phát hiện, chứ đừng nói là kịp xử lý?
Sao có thể?
Ngô Khải không hiểu.
Nếu có ai hỏi, Bánh Bao sẽ đưa ra một câu trả lời làm Ngô Khải hộc máu.
Tại vì ở gần.
Vâng, vì ở gần.
Bánh Bao suy nghĩ đơn giản thế đấy. Muốn góp mặt vào cuộc chiến, ku cậu cần tìm một mục tiêu để đánh. Trong các tướng Luân Hồi, nên đánh ai thì thuận tay nhất, gây thiệt hại nhất? Chắc chắn là người đứng gần mình rồi. Lưu manh mà, tuy có chiêu tầm trung nhưng sát thương chính vẫn nằm ở cận chiến.
Cho nên, tóm ngay thằng gần mình nhất!
Trong lúc Bánh Bao đang ngó xem đó là thằng nào, Ngô Khải bỗng nhiên từ đâu bay vô.
Hai mắt Bánh Bao bừng sáng. Chính nó!
Đập nó!
Châm Gây Tê bay ra với kích thước quá nhỏ bé để phát hiện. Thậm chí dù phát hiện, Ngô Khải cũng rất khó né khi đang di chuyển ở tốc độ bàn thờ.
Không, hắn không cần phát hiện, vì Châm Gây Tê bắn trúng hắn rồi.
Bánh Bao ư? Giỏi đến thế ư? Đỉnh đến thế ư? Pha tấn công mà cả Diệp Tu cũng không đỡ nổi, cậu ta lại xử lý được?
Ngô Khải lạc lối trong những ý nghĩ mà không biết rằng, Bánh Bao chẳng hề "xử lý" gì hết. Đơn giản chỉ là vì gần thôi á!
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/1726
|