Lâm Phàm giờ phút này nhìn không chớp mắt, thầm nói: Gà Con, mày mau bỏ lốt vô tích sự ăn no chờ chết kia đi, lấy lại khí phách của tổ tiên, hóa thành vương giả của muôn thú đi. Đừng có làm tao thất vọng.
Lâm Phàm cũng không hề lo lắng cho Gà Con. Tu vi Tiểu Thiên Vị sơ giai, còn là đời sau của hung thú thượng cổ, nếu như bị hung thú bình thường cùng đẳng cấp giết chết, vậy thế giới này cũng hết thuốc chữa.
- Ò ó o...
Ở trong một sát na, một màn khiến Lâm Phàm trợn mắt há hốc mồm phát sinh.
Gà Con bị dọa đến kêu thất thanh kia, vậy mà vào lúc này sinh biến hóa, thân thể tí tẹo lông kia đột nhiên phát hào quang rực rỡ màu đỏ, không phải là lửa, mà là một loại lực lượng không biết tên.
Mà cho Lâm Phàm kinh ngạc cũng không chỉ thế, giữa hào quang kia, còn có một con rồng không biết từ đâu hiện ra, dữ tợn rít gào.
Thế nhưng chỉ một tích tắc sau, con rồng đó đã biến mất không thấy đâu nữa.
Giờ khắc này, Gà Con duỗi đôi cánh dài hơn mười trượng do hào quang ngưng tụ ra, xuyên qua thân hình của con gấu trước mặt.
- Đây là có chuyện gì?
Lâm Phàm ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, Gà Con đi đâu rồi?
Ầmmmm...
Nháy mắt sau, thân hình cao lớn của con gấu đổ rầm xuống đất, thậm chí trên người không hiện một miệng vết thương nào.
Đinh, chúc mừng đánh chết hung thú Tiểu Thiên Vị sơ giai.
Đinh, chúc mừng exp gia tăng hai trăm vạn.
Đinh, chúc mừng đạt được một đôi tay gấu.
Đinh, chúc mừng đạt được một giọt tinh huyết của Bào Hao Liệt Hùng.
. . . .
Lâm Phàm sửng sốt, con gấu này cứ thế chết? Hơn nữa exp còn tính sang cho hắn? Mà Gà Con đâu?
Lâm Phàm lập tức tiến lên tìm kiếm.
Một màn vừa rồi, hắn ghi nhớ trong đầu, lại không nghĩ ra đó là gì.
Một kích vừa rồi của Gà Con, quả thực còn lợi hại hơn cả hắn đánh.
- Ò ó o...
Tiếng gà gáy vang lên.
Lâm Phàm cười, xem ra Gà Con không sao.
Mặt đất bỗng phình lên thành một cái bọc nhỏ, phảng phất có cái gì muốn từ bên trong chui ra. Tiếp đó, đương nhiên là gà con xuất hiện.
Gà Con ra ngoài, đầu còn chưa hết run rẩy ngó quanh, tới khi nhìn thấy quái vật to lớn kia nằm trên mặt đất kia không nhúc nhích, thì đôi mắt gà đang sợ hãi lập tức sáng rực lên.
- Ò ó o...
Gà Con đập đập hai cánh, lắc lắc cái chân, ngẩng đầu kêu to, sau đó nhảy tới xác con gấu, quệt quệt móng, xếp cánh lại, đôi mắt đáng yêu lại lộ ra một cỗ khí thế bá tuyệt thiên hạ.
- Ò ó o ooooooo...
Giờ phút này, Gà Con phảng phất là đang nói cho thế nhân, bản kê gia có bao nhiêu lợi hại.
- Gà Con, lợi hại.
Lâm Phàm giơ ngón tay cái.
Gà Con nhảy xuống, vẫn ngẩng cao cái đầu, đi từng bước tới trước mặt lâm Phàm, sau đó lần nữa gáy dài:
- Ò ó o oooooooooooo...
- O o cái đầu mày, trở về ngủ tiếp đi.
Lâm Phàm nhìn bộ dáng hung hăng càn quấy của nó mà bật cười, cũng không thèm nói gì thêm, ném nó trở về túi chứa đồ.
Sau lần này, Lâm Phàm cảm thấy cần đánh giá lại Gà Con, chỉ sợ là nó không đơn giản như hắn nghĩ. Khả năng lớn nhất là con phượng hoàng mẹ đã lai tạp với sinh vật thần bí nào rồi.
Bằng không, sao Gà Con có thể có năng lực khác ngoài năng lực của Phượng Hoàng?
Bất quá làm cho Lâm Phàm nghĩ mãi mà không rõ đó là, phượng hoàng là vật thánh khiết, bình thường sẽ không cùng sinh vật khác tạp giao, chẳng lẽ mẹ của Gà Con có một đoạn chuyện xưa làm lòng người xúc động sao?
Ngẫm lại cái bàn tay khổng lồ xuất hiện ở Địa Ngục Hỏa Diễm ngày đó, Lâm Phàm rùng mình một cái.
Chẳng lẽ là người VS thú sao?
Đại năng không hổ là đại năng, sở thích cũng khác người a.
Lâm Phàm vung ống tay áo, thu xác con gấu lại.
Sau này, có lẽ phải thay đổi con đường phát triển mới được.
Tuy thực lực của Gà Con còn chưa cao lắm, nhưng vừa ra đời đã có tu vi Tiểu Thiên Vị sơ giai, tuyệt không thể coi thường. Thật sự chờ mong tới lúc nó trưởng thành.
Lâm Phàm tiếp tục đi tới, phương hướng chính là Táng Hải Yêu Địa.
Đương nhiên, một đường này không ngừng thu gặt tinh huyết của hung thú.
. . . .
Đêm hôm sau.
Lâm Phàm tìm được một hốc cây kín đáo, khoanh chân ngồi vào đó, bắt đầu nuốt toàn bộ tinh huyết thu được.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công gia tăng 100 exp.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công gia tăng 300 exp.
. . . .
Tinh huyết của con Bào Hao Liệt Hùng bị Gà Con giết là tăng nhiều exp nhất, 300 điểm.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công thăng cấp.
Đinh, Huyết Hải Ma Công tầng 2 (150/100.000).
Giờ khắc này, Lâm Phàm cảm giác được máu trong người mình như muốn bùng cháy, phảng phất có rất nhiều chân nguyên thiên địa rót vào mỗi một giọt máu.
Thậm chí Lâm Phàm còn cảm giác được năng lực phòng ngự của Bất Diệt Ma Thể cũng tăng rất nhiều.
Máu là căn nguyên của thân thể, xem ra Huyết Hải Ma Công này chính là công pháp rèn luyện máu.
Lâm Phàm xuất ra Vĩnh Hằng Chi Phủ, thử rạch nhẹ một cái lên trên đầu ngón tay.
Vĩnh Hằng Chi Phủ là thần khí, phá vỡ thân thể hắn là chuyện dễ dàng, lúc này Lâm Phàm đang thử nghiệm công hiệu của Huyết Hải Ma Công.
Tầng một chỉ là nhập môn, để máu biến đổi về chất, mà tới tầng hai sẽ có rất nhiều công hiệu thần kỳ.
Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Phàm, miệng vết thương kia đang phục hồi bằng tốc độ mắt thường thấy được.
Lâm Phàm nở nụ cười hài lòng.
Sau đó, hắn đứng dậy, tiếp tục đi về phía trước.
Huyết Hải Ma Công tuy chỉ là Thiên giai hạ phẩm, nhưng hắn có thể thăng cấp vô hạn, nhất định có thể luyện nó tới cảnh giới khủng bố nhất...
Lâm Phàm cũng không hề lo lắng cho Gà Con. Tu vi Tiểu Thiên Vị sơ giai, còn là đời sau của hung thú thượng cổ, nếu như bị hung thú bình thường cùng đẳng cấp giết chết, vậy thế giới này cũng hết thuốc chữa.
- Ò ó o...
Ở trong một sát na, một màn khiến Lâm Phàm trợn mắt há hốc mồm phát sinh.
Gà Con bị dọa đến kêu thất thanh kia, vậy mà vào lúc này sinh biến hóa, thân thể tí tẹo lông kia đột nhiên phát hào quang rực rỡ màu đỏ, không phải là lửa, mà là một loại lực lượng không biết tên.
Mà cho Lâm Phàm kinh ngạc cũng không chỉ thế, giữa hào quang kia, còn có một con rồng không biết từ đâu hiện ra, dữ tợn rít gào.
Thế nhưng chỉ một tích tắc sau, con rồng đó đã biến mất không thấy đâu nữa.
Giờ khắc này, Gà Con duỗi đôi cánh dài hơn mười trượng do hào quang ngưng tụ ra, xuyên qua thân hình của con gấu trước mặt.
- Đây là có chuyện gì?
Lâm Phàm ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, Gà Con đi đâu rồi?
Ầmmmm...
Nháy mắt sau, thân hình cao lớn của con gấu đổ rầm xuống đất, thậm chí trên người không hiện một miệng vết thương nào.
Đinh, chúc mừng đánh chết hung thú Tiểu Thiên Vị sơ giai.
Đinh, chúc mừng exp gia tăng hai trăm vạn.
Đinh, chúc mừng đạt được một đôi tay gấu.
Đinh, chúc mừng đạt được một giọt tinh huyết của Bào Hao Liệt Hùng.
. . . .
Lâm Phàm sửng sốt, con gấu này cứ thế chết? Hơn nữa exp còn tính sang cho hắn? Mà Gà Con đâu?
Lâm Phàm lập tức tiến lên tìm kiếm.
Một màn vừa rồi, hắn ghi nhớ trong đầu, lại không nghĩ ra đó là gì.
Một kích vừa rồi của Gà Con, quả thực còn lợi hại hơn cả hắn đánh.
- Ò ó o...
Tiếng gà gáy vang lên.
Lâm Phàm cười, xem ra Gà Con không sao.
Mặt đất bỗng phình lên thành một cái bọc nhỏ, phảng phất có cái gì muốn từ bên trong chui ra. Tiếp đó, đương nhiên là gà con xuất hiện.
Gà Con ra ngoài, đầu còn chưa hết run rẩy ngó quanh, tới khi nhìn thấy quái vật to lớn kia nằm trên mặt đất kia không nhúc nhích, thì đôi mắt gà đang sợ hãi lập tức sáng rực lên.
- Ò ó o...
Gà Con đập đập hai cánh, lắc lắc cái chân, ngẩng đầu kêu to, sau đó nhảy tới xác con gấu, quệt quệt móng, xếp cánh lại, đôi mắt đáng yêu lại lộ ra một cỗ khí thế bá tuyệt thiên hạ.
- Ò ó o ooooooo...
Giờ phút này, Gà Con phảng phất là đang nói cho thế nhân, bản kê gia có bao nhiêu lợi hại.
- Gà Con, lợi hại.
Lâm Phàm giơ ngón tay cái.
Gà Con nhảy xuống, vẫn ngẩng cao cái đầu, đi từng bước tới trước mặt lâm Phàm, sau đó lần nữa gáy dài:
- Ò ó o oooooooooooo...
- O o cái đầu mày, trở về ngủ tiếp đi.
Lâm Phàm nhìn bộ dáng hung hăng càn quấy của nó mà bật cười, cũng không thèm nói gì thêm, ném nó trở về túi chứa đồ.
Sau lần này, Lâm Phàm cảm thấy cần đánh giá lại Gà Con, chỉ sợ là nó không đơn giản như hắn nghĩ. Khả năng lớn nhất là con phượng hoàng mẹ đã lai tạp với sinh vật thần bí nào rồi.
Bằng không, sao Gà Con có thể có năng lực khác ngoài năng lực của Phượng Hoàng?
Bất quá làm cho Lâm Phàm nghĩ mãi mà không rõ đó là, phượng hoàng là vật thánh khiết, bình thường sẽ không cùng sinh vật khác tạp giao, chẳng lẽ mẹ của Gà Con có một đoạn chuyện xưa làm lòng người xúc động sao?
Ngẫm lại cái bàn tay khổng lồ xuất hiện ở Địa Ngục Hỏa Diễm ngày đó, Lâm Phàm rùng mình một cái.
Chẳng lẽ là người VS thú sao?
Đại năng không hổ là đại năng, sở thích cũng khác người a.
Lâm Phàm vung ống tay áo, thu xác con gấu lại.
Sau này, có lẽ phải thay đổi con đường phát triển mới được.
Tuy thực lực của Gà Con còn chưa cao lắm, nhưng vừa ra đời đã có tu vi Tiểu Thiên Vị sơ giai, tuyệt không thể coi thường. Thật sự chờ mong tới lúc nó trưởng thành.
Lâm Phàm tiếp tục đi tới, phương hướng chính là Táng Hải Yêu Địa.
Đương nhiên, một đường này không ngừng thu gặt tinh huyết của hung thú.
. . . .
Đêm hôm sau.
Lâm Phàm tìm được một hốc cây kín đáo, khoanh chân ngồi vào đó, bắt đầu nuốt toàn bộ tinh huyết thu được.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công gia tăng 100 exp.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công gia tăng 300 exp.
. . . .
Tinh huyết của con Bào Hao Liệt Hùng bị Gà Con giết là tăng nhiều exp nhất, 300 điểm.
Đinh, chúc mừng Huyết Hải Ma Công thăng cấp.
Đinh, Huyết Hải Ma Công tầng 2 (150/100.000).
Giờ khắc này, Lâm Phàm cảm giác được máu trong người mình như muốn bùng cháy, phảng phất có rất nhiều chân nguyên thiên địa rót vào mỗi một giọt máu.
Thậm chí Lâm Phàm còn cảm giác được năng lực phòng ngự của Bất Diệt Ma Thể cũng tăng rất nhiều.
Máu là căn nguyên của thân thể, xem ra Huyết Hải Ma Công này chính là công pháp rèn luyện máu.
Lâm Phàm xuất ra Vĩnh Hằng Chi Phủ, thử rạch nhẹ một cái lên trên đầu ngón tay.
Vĩnh Hằng Chi Phủ là thần khí, phá vỡ thân thể hắn là chuyện dễ dàng, lúc này Lâm Phàm đang thử nghiệm công hiệu của Huyết Hải Ma Công.
Tầng một chỉ là nhập môn, để máu biến đổi về chất, mà tới tầng hai sẽ có rất nhiều công hiệu thần kỳ.
Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Phàm, miệng vết thương kia đang phục hồi bằng tốc độ mắt thường thấy được.
Lâm Phàm nở nụ cười hài lòng.
Sau đó, hắn đứng dậy, tiếp tục đi về phía trước.
Huyết Hải Ma Công tuy chỉ là Thiên giai hạ phẩm, nhưng hắn có thể thăng cấp vô hạn, nhất định có thể luyện nó tới cảnh giới khủng bố nhất...
/787
|