Huyết Y lâu có hai con đường tấn chức, nhưng nếu Tề Uyên có thể dựa vào thực lực của mình tấn chức sát thủ hắc y thì hắn cũng không cần phải lãng phí thời gian hơn mười năm tại Thường Ninh phủ cho nên hắn chỉ có thể hi vọng con đường tấn chức thứ hai.
Nhưng Tề Uyên những năm qua tại Thường Ninh phủ chỉ có võ công không tồi, muốn dựa vào công lao tấn chức trên cơ bản là không có khả năng.
Nhưng quyển sách trong tay Tô Tín lại giúp hắn đạt đủ công lao, và là mấu chốt trở thành thành viên chính thức của Huyết Y lâu!
Vốn Huyết Y hội của Tề Uyên ra sức thu thập một vài đặc sản độc vật của Nam Man, thậm chí bọn họ còn ra sức bồi dưỡng đệ tử học tập ngôn ngữ Nam Man, hao hết tâm lực đi câu thông muốn mua chất độc.
Nhưng dù cho như vậy, hàng năm Tề Uyên cũng chỉ thu được hơn mười loại chất độc mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ trên trăm loại mà thôi.
Hiện tại Tô Tín đưa quyển sách cho Tề Uyên chính là những thứ bộ tộc Nam Man có khả năng tìm được. Tất cả chất độc được viết lên, mặc kệ hữu dụng vô dụng cũng có hơn ngàn loại.
Chỉ cần giao chất độc tới tổng đường Huyết Y lâu, công lao lớn như thế đủ giúp hắn làm thành viên chính thức của Huyết Y lâu.
Khép sách lại, Tề Uyên thở dài một hơi nói:
- Huyết Y hội nguyện ý tôn Tô bang chủ làm minh chủ!
Hạ Thiên cũng nói ngay:
- Thiết Đao hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Đại bộ phận Thiết Đao hội bọn họ dựa vào mình hắn chèo chống, thủ hạ không có bao nhiêu tiền tài.
Chiêu này của Tô Tín đánh vào nội tâm Hạ Thiên. Tuy năm trăm vạn lượng bạc chia đều cũng có hơn trăm vạn lượng, tương đương với ba tháng tổng thu nhập của Thiết Đao hội. Mua danh nghĩa minh chủ với giá trăm vạn lượng là đủ rồi.
- Thần Phong hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.
Cung Thanh Phong trầm giọng nói.
Thấy ba bang hội khác đã đồng ý, Ninh Lạc Quân âm thầm chọc chọc Mạnh Trường Hà, ánh mắt lo lắng nhìn đối phương.
Biểu hiện tôn Tô Tín làm minh chủ nhưng bọn họ cũng không chịu thiệt thòi.
Dùng cái thanh danh không thực quyền đổi lấy trăm vạn lượng bạc, khoản mua bán này tính thế nào cũng lời. Nhưng không phải mua bán một lần duy nhất mà là hàng năm những thương đội Trung Nguyên sẽ tới đây một chuyến.
Về phần chút ân oán lúc trước so với số tiền như vậy tính là cái gì! Còn không bằng cái rắm.
Mạnh Trường Hà lại nghĩ tới đời này mình phải tôn kẻ giết con mình làm minh chủ thì nội tâm hắn cực kỳ ấm ức.
Nhưng dưới ánh mắt của Ninh Lạc Quân và Đoạn Kiêu, Mạnh Trường Hà đành phải cắn răng nói:
- Tam Anh hội cũng đồng ý tôn ngươi làm minh chủ!
Trong nháy mắt, Mạnh Trường Hà vừa dứt lời thì trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên:
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: xưng bá Thường Ninh phủ.
Ban thưởng nhiệm vụ: mở ra cửa hàng hệ thống. Quyền hạn: chỉ định rút ra một lần (Đẳng cấp hạn định tam tinh bán).
Tô Tín nén sự kích động trong lòng, hắn cười nói:
- Nếu vậy thì vị trí minh chủ này ta đáng làm thì phải làm. Ta sẽ bảo người mang tín vật Nam Man dị tộc tới cho các vị.
Có một câu ta phải nói trước. Giá cả trong sách này, cho dù là giá thu mua hay bán đi đều là ta đã dày công tính toán.
Giá tiền này có thể làm cho Nam Man dị tộc thoả mãn, cũng có thể làm cho đám thương nhân Trung Nguyên cảm thấy đau lòng nhưng cũng có lợi nhuận. Cho nên, ta khuyên các vị không nên động tới giá tiền đó. Nếu không, một khi làm đối phương bất mãn thì ta không chịu trách nhiệm.
Nghe Tô Tín nói vậy, tất cả mọi người đều gật gật đầu. Bọn họ thân là người đứng đầu một bang đương nhiên không phải là kẻ tầm nhìn hạn hẹp.
Bọn họ chuẩn bị mua bán trường kỳ. Nếu đè thấp giá tiền của Nam Man dị tộc hoặc tăng giá với đám thương nhân bên ngoài tới thì không khác gì giết gà lấy trứng. Bọn họ quyết không làm loại chuyện đấy.
Tô Tín sốt ruột muốn đi vào hệ thống xem xét ban thưởng của mình. Những người khác cũng lười nói nhảm vì đều phải chuẩn bị trở về đi an bài người đến phụ trách những chuyện này cho nên chỉ hàn huyên vài câu rồi lập tức giải tán.
Tô Tín vừa về tới Phi Ưng bang lập tức đi vào phòng và tiến vào không gian hệ thống.
Lúc này màn hình lớn trong không gian hệ thống không phải chỉ có vòng quay mà còn có một ký hiệu tiêu chí cửa hàng.
Tinh thần Tô Tín khẽ động, tiêu chí cửa hàng liền mở ra, trong đó cũng chia làm năm hạng mục: công pháp, tiêu hao phẩm, binh khí, đan dược và tạp vật.
Xem lướt qua một lần, Tô Tín bị những cái tên bên trong làm mê man, công pháp cường hãn kinh thiên động địa.
Thượng Quan Kim Hồng, Đông Phương Bất Bại, Hùng Bá, Lý Trầm Chu, Thạch Chi Hiên, Nguyên Thập Tam Hạn, Bàng Ban, Vạn Quy Tàng, Diệp Cô Thành…
Phần đông nhân vật phản diện như thế khiến tâm thần Tô Tín phấn khích, nhưng nhìn thấy cái giá hối đoái công pháp lại khiến Tô Tín như rơi vào hầm băng.
Công pháp tứ tinh rút thưởng muốn chỉ định cần cái giá 3200 điểm, còn trong cửa hàng thì cái giá lại tăng gấp đôi.
Tứ tinh bán cần một vạn điểm mà công pháp ngũ tinh cần hai vạn điểm mới có thể hối đoái.
- Hệ thống, giá tiền của ngươi đắt quá, không hợp thói thường gì cả! Giá cả đắt như vậy, chi bằng ta trực tiếp đi rút thưởng.
Hệ thống giải thích nói:
- Công pháp tứ tinh hối đoái tăng giá gấp đôi là bình thường. Kí chủ tiến hành rút thưởng thì là nhân vật tùy cơ, mà cửa hàng có thể chỉ định mua sắm công pháp của nhân vật cho nên giá cả gấp bội.
Mà công pháp tứ tinh bán và ngũ tinh giá cả đắt đỏ nhưng được lời hơn khi rút thưởng.
Nếu kí chủ rút ra nhân vật có công pháp tứ tinh bán thì không cho phép dùng phản phái trị tiến hành chỉ định rút ra nên có khả năng rút không trúng, chỉ có thể dùng 1000 điểm phản phái trị giá tăng 10% xác xuất thành công.
Cho nên kí chủ muốn trăm phần trăm rút công pháp tứ tinh bán thì cần phải trả giá một lần rút thưởng cao cấp và một vạn phản phái trị.
Mà bây giờ kí chủ chỉ cần một vạn điểm phản phái trị là có thể đạt được công pháp tứ tinh bán, còn có thể bớt được một lần rút thưởng cao cấp.
Nghe hệ thống giải thích, Tô Tín lập tức ngậm ngùi im lặng.
Nghe hệ thống nói thế còn giống như mình đang khôn lỏi vậy.
Lại xem các hạng mục khác, giá cả đều phổ biến hơi cao ví dụ như Thiếu Lâm tự Tiểu Hoàn đan nhị tinh bán vậy mà cần 200 điểm phản phái trị mới có thể hối đoái.
Đan dược tu luyện bình thường mà dùng phản phái trị hối đoái chẳng khác gì lỗ vốn.
Một vài thứ cũng có giá cao ví dụ như Linh Thần Đan có thể trợ giúp võ giả đột phá Tiên Thiên đánh giá đẳng cấp tam tinh chào giá mới 300 điểm phản phái trị. Giá cả của nó tương đương đan dược tu luyện bình thường.
Nhưng ở bên ngoài, Linh Thần Đan chính là thứ có tiền cũng không mua được vì nghe nói thứ này chính là đan dược độc môn của Tây Cương Mật Tông luyện chế, rất ít lưu truyền trong võ lâm Trung Nguyên.
Còn lại binh khí và tạp vật quá nhiều, Tô Tín lật xem sau đó không nhìn nữa. Nếu cần thì mình tới đây tìm sau.
Cửa hàng hệ thống làm Tô Tín kinh ngạc nhất chính là tiêu hao phẩm.
Giá cả tiêu hao phẩm cũng rất đắt, mỗi món đều có giá một phần mười công pháp.
Ví dụ trước kia Tô Tín rút ra Hỏa Diễm Đao tổng hợp đánh giá là tam tinh bán, chỉ định rút ra cần 1600 điểm phản phái trị, cửa hàng thì cần tới 3200 điểm, tiêu hao phẩm giá cả là 320 điểm.
Tô Tín đã nhìn thấy uy lực của Hỏa Diễm Đao, tuyệt đối là thần kỹ bảo vệ tính mạng, 320 điểm phản phái trị đổi một cơ hội bảo vệ tính mạng, dùng phản phái trị không lỗ.
Huống hồ vũ kỹ Hỏa Diễm Đao là thứ không có lợi nhất bởi vì Hỏa Diễm Đao chỉ dùng được một lần.
Thông qua tiêu hao phẩm thuyết minh rõ ràng, Tô Tín mới biết có cái tiêu hao phẩm chỉ dùng theo số lần, có cái tính toán dựa vào thời gian, thời gian từ một phút đồng hồ đến nửa canh giờ không đều.
Thí dụ như Hùng Bá có Tam Phân Quy Nguyên Khí. Nó không thể sử dụng theo số lần mà là thời hạn nửa khắc đồng hồ.
Trong nửa khắc đồng hồ, chỉ cần nội lực của ngươi sung túc liền có thể vô hạn sử dụng Tam Phân Quy Nguyên Khí.
Mà Thiên Ngoại Phi Tiên của Diệp Cô Thành lại dựa vào số lần tính toán.
Phương thức hối đoái vô cùng linh hoạt nên vào thời điểm khác nhau Tô Tín có thể lựa chọn sử dụng tiêu hao phẩm khác nhau.
Đương nhiên tiêu hao phẩm còn có một hạn chế. Đó là trong vòng một ngày chỉ có thể sử dụng tiêu hao phẩm ba lần, thời gian cách nhau một giờ.
Đó là vì phòng ngừa Tô Tín liên tục sử dụng tiêu hao phẩm tạo thành uy lực không công bằng.
Tỷ như đòn sát thủ Thiên Ngoại Phi Tiên. Nếu như có thể liên tục sử dụng chính là bù. Với tính năng của hệ thống tuyệt đối không thể để phát sinh chuyện như vậy.
- Đúng rồi, ban thưởng nhiệm vụ còn có quyền hạn chỉ định cấp bậc tam tinh bán. Hiện tại ta cũng muốn sử dụng để rút ra công pháp.
Trên màn hình lớn xuất hiện một loạt nhân vật không ngừng biến ảo, cuối cùng xuất hiện một thân ảnh nhỏ gầy.
Đó là người mặc áo trắng, màu da trắng nõn, hình dáng tuấn tú, người thanh niên diện mạo anh tuấn, dáng người cao to ngọc thụ phong lâm.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì đây tuyệt đối là thanh niên hiệp sĩ phóng khoáng, nhưng thật ra người này lại lòng muông dạ thú, âm hiểm xấu xa, ác độc hung tàn, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, thậm chí vì quyền lực thí huynh phản hữu, chính là đại nhân vật phản diện.
Hắn là một trong những nhân vật chính trong Anh Hùng Thuyết Anh Hùng của Ôn Thụy An, chính là Bạch Sầu Phi!
Bạch Sầu Phi có tính cách âm dương hai mặt: một mặt cậy tài khinh người, lời nói sắc bén và tiêu sái xuất trần; đồng thời lại lòng muông dạ thú, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
Bạch Sầu Phi là nhân vật phản diện triệt để nhưng trên người có chút tính chất đặc biệt khiến kẻ khác không thể không bội phục.
Ôn Thụy An bình cả đời Bạch Sầu Phi bằng tám chữ: tướng phi chi tâm, vĩnh viễn bất tử.
Cả đời Bạch Sầu Phi không ngừng gặp áp chế. Khi bại khi thắng, gặp mạnh càng mạnh, trăm gãy không ngã. Cho dù hắn thí huynh phản hữu, hai tay đều là máu tanh nhưng hành vi của hắn lại là thủ đoạn kiêu hùng.
Không phân đúng sai thiện ác, Tô Tín bội phục nhất một điểm ở Bạch Sầu Phi. Đó chính là hắn kiên cường.
Sau khi gặp được đủ loại bất bình và đả kích nhưng hắn vẫn kiêu ngạo chấp tay nhìn trời: trời cao mặc ta bay lượn.
Hắn không có tình cảnh như đại ca Tô Mộng Chẩm.
Hắn cũng không có sư môn hiển hách như Vương Tiểu Thạch, xuất thân Tự Tại Môn có vô số cao thủ đứng đầu.
Cái hắn có chỉ là ý chí chiến đấu bất khuất và dã tâm!
Đây cũng là Bạch Sầu Phi, chính là Bạch Sầu Phi muốn bay lượn trên cửu trùng thiên!
***
Nhưng Tề Uyên những năm qua tại Thường Ninh phủ chỉ có võ công không tồi, muốn dựa vào công lao tấn chức trên cơ bản là không có khả năng.
Nhưng quyển sách trong tay Tô Tín lại giúp hắn đạt đủ công lao, và là mấu chốt trở thành thành viên chính thức của Huyết Y lâu!
Vốn Huyết Y hội của Tề Uyên ra sức thu thập một vài đặc sản độc vật của Nam Man, thậm chí bọn họ còn ra sức bồi dưỡng đệ tử học tập ngôn ngữ Nam Man, hao hết tâm lực đi câu thông muốn mua chất độc.
Nhưng dù cho như vậy, hàng năm Tề Uyên cũng chỉ thu được hơn mười loại chất độc mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ trên trăm loại mà thôi.
Hiện tại Tô Tín đưa quyển sách cho Tề Uyên chính là những thứ bộ tộc Nam Man có khả năng tìm được. Tất cả chất độc được viết lên, mặc kệ hữu dụng vô dụng cũng có hơn ngàn loại.
Chỉ cần giao chất độc tới tổng đường Huyết Y lâu, công lao lớn như thế đủ giúp hắn làm thành viên chính thức của Huyết Y lâu.
Khép sách lại, Tề Uyên thở dài một hơi nói:
- Huyết Y hội nguyện ý tôn Tô bang chủ làm minh chủ!
Hạ Thiên cũng nói ngay:
- Thiết Đao hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.”
Đại bộ phận Thiết Đao hội bọn họ dựa vào mình hắn chèo chống, thủ hạ không có bao nhiêu tiền tài.
Chiêu này của Tô Tín đánh vào nội tâm Hạ Thiên. Tuy năm trăm vạn lượng bạc chia đều cũng có hơn trăm vạn lượng, tương đương với ba tháng tổng thu nhập của Thiết Đao hội. Mua danh nghĩa minh chủ với giá trăm vạn lượng là đủ rồi.
- Thần Phong hội cũng nguyện tôn Tô bang chủ làm minh chủ.
Cung Thanh Phong trầm giọng nói.
Thấy ba bang hội khác đã đồng ý, Ninh Lạc Quân âm thầm chọc chọc Mạnh Trường Hà, ánh mắt lo lắng nhìn đối phương.
Biểu hiện tôn Tô Tín làm minh chủ nhưng bọn họ cũng không chịu thiệt thòi.
Dùng cái thanh danh không thực quyền đổi lấy trăm vạn lượng bạc, khoản mua bán này tính thế nào cũng lời. Nhưng không phải mua bán một lần duy nhất mà là hàng năm những thương đội Trung Nguyên sẽ tới đây một chuyến.
Về phần chút ân oán lúc trước so với số tiền như vậy tính là cái gì! Còn không bằng cái rắm.
Mạnh Trường Hà lại nghĩ tới đời này mình phải tôn kẻ giết con mình làm minh chủ thì nội tâm hắn cực kỳ ấm ức.
Nhưng dưới ánh mắt của Ninh Lạc Quân và Đoạn Kiêu, Mạnh Trường Hà đành phải cắn răng nói:
- Tam Anh hội cũng đồng ý tôn ngươi làm minh chủ!
Trong nháy mắt, Mạnh Trường Hà vừa dứt lời thì trong đầu Tô Tín có âm thanh hệ thống vang lên:
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: xưng bá Thường Ninh phủ.
Ban thưởng nhiệm vụ: mở ra cửa hàng hệ thống. Quyền hạn: chỉ định rút ra một lần (Đẳng cấp hạn định tam tinh bán).
Tô Tín nén sự kích động trong lòng, hắn cười nói:
- Nếu vậy thì vị trí minh chủ này ta đáng làm thì phải làm. Ta sẽ bảo người mang tín vật Nam Man dị tộc tới cho các vị.
Có một câu ta phải nói trước. Giá cả trong sách này, cho dù là giá thu mua hay bán đi đều là ta đã dày công tính toán.
Giá tiền này có thể làm cho Nam Man dị tộc thoả mãn, cũng có thể làm cho đám thương nhân Trung Nguyên cảm thấy đau lòng nhưng cũng có lợi nhuận. Cho nên, ta khuyên các vị không nên động tới giá tiền đó. Nếu không, một khi làm đối phương bất mãn thì ta không chịu trách nhiệm.
Nghe Tô Tín nói vậy, tất cả mọi người đều gật gật đầu. Bọn họ thân là người đứng đầu một bang đương nhiên không phải là kẻ tầm nhìn hạn hẹp.
Bọn họ chuẩn bị mua bán trường kỳ. Nếu đè thấp giá tiền của Nam Man dị tộc hoặc tăng giá với đám thương nhân bên ngoài tới thì không khác gì giết gà lấy trứng. Bọn họ quyết không làm loại chuyện đấy.
Tô Tín sốt ruột muốn đi vào hệ thống xem xét ban thưởng của mình. Những người khác cũng lười nói nhảm vì đều phải chuẩn bị trở về đi an bài người đến phụ trách những chuyện này cho nên chỉ hàn huyên vài câu rồi lập tức giải tán.
Tô Tín vừa về tới Phi Ưng bang lập tức đi vào phòng và tiến vào không gian hệ thống.
Lúc này màn hình lớn trong không gian hệ thống không phải chỉ có vòng quay mà còn có một ký hiệu tiêu chí cửa hàng.
Tinh thần Tô Tín khẽ động, tiêu chí cửa hàng liền mở ra, trong đó cũng chia làm năm hạng mục: công pháp, tiêu hao phẩm, binh khí, đan dược và tạp vật.
Xem lướt qua một lần, Tô Tín bị những cái tên bên trong làm mê man, công pháp cường hãn kinh thiên động địa.
Thượng Quan Kim Hồng, Đông Phương Bất Bại, Hùng Bá, Lý Trầm Chu, Thạch Chi Hiên, Nguyên Thập Tam Hạn, Bàng Ban, Vạn Quy Tàng, Diệp Cô Thành…
Phần đông nhân vật phản diện như thế khiến tâm thần Tô Tín phấn khích, nhưng nhìn thấy cái giá hối đoái công pháp lại khiến Tô Tín như rơi vào hầm băng.
Công pháp tứ tinh rút thưởng muốn chỉ định cần cái giá 3200 điểm, còn trong cửa hàng thì cái giá lại tăng gấp đôi.
Tứ tinh bán cần một vạn điểm mà công pháp ngũ tinh cần hai vạn điểm mới có thể hối đoái.
- Hệ thống, giá tiền của ngươi đắt quá, không hợp thói thường gì cả! Giá cả đắt như vậy, chi bằng ta trực tiếp đi rút thưởng.
Hệ thống giải thích nói:
- Công pháp tứ tinh hối đoái tăng giá gấp đôi là bình thường. Kí chủ tiến hành rút thưởng thì là nhân vật tùy cơ, mà cửa hàng có thể chỉ định mua sắm công pháp của nhân vật cho nên giá cả gấp bội.
Mà công pháp tứ tinh bán và ngũ tinh giá cả đắt đỏ nhưng được lời hơn khi rút thưởng.
Nếu kí chủ rút ra nhân vật có công pháp tứ tinh bán thì không cho phép dùng phản phái trị tiến hành chỉ định rút ra nên có khả năng rút không trúng, chỉ có thể dùng 1000 điểm phản phái trị giá tăng 10% xác xuất thành công.
Cho nên kí chủ muốn trăm phần trăm rút công pháp tứ tinh bán thì cần phải trả giá một lần rút thưởng cao cấp và một vạn phản phái trị.
Mà bây giờ kí chủ chỉ cần một vạn điểm phản phái trị là có thể đạt được công pháp tứ tinh bán, còn có thể bớt được một lần rút thưởng cao cấp.
Nghe hệ thống giải thích, Tô Tín lập tức ngậm ngùi im lặng.
Nghe hệ thống nói thế còn giống như mình đang khôn lỏi vậy.
Lại xem các hạng mục khác, giá cả đều phổ biến hơi cao ví dụ như Thiếu Lâm tự Tiểu Hoàn đan nhị tinh bán vậy mà cần 200 điểm phản phái trị mới có thể hối đoái.
Đan dược tu luyện bình thường mà dùng phản phái trị hối đoái chẳng khác gì lỗ vốn.
Một vài thứ cũng có giá cao ví dụ như Linh Thần Đan có thể trợ giúp võ giả đột phá Tiên Thiên đánh giá đẳng cấp tam tinh chào giá mới 300 điểm phản phái trị. Giá cả của nó tương đương đan dược tu luyện bình thường.
Nhưng ở bên ngoài, Linh Thần Đan chính là thứ có tiền cũng không mua được vì nghe nói thứ này chính là đan dược độc môn của Tây Cương Mật Tông luyện chế, rất ít lưu truyền trong võ lâm Trung Nguyên.
Còn lại binh khí và tạp vật quá nhiều, Tô Tín lật xem sau đó không nhìn nữa. Nếu cần thì mình tới đây tìm sau.
Cửa hàng hệ thống làm Tô Tín kinh ngạc nhất chính là tiêu hao phẩm.
Giá cả tiêu hao phẩm cũng rất đắt, mỗi món đều có giá một phần mười công pháp.
Ví dụ trước kia Tô Tín rút ra Hỏa Diễm Đao tổng hợp đánh giá là tam tinh bán, chỉ định rút ra cần 1600 điểm phản phái trị, cửa hàng thì cần tới 3200 điểm, tiêu hao phẩm giá cả là 320 điểm.
Tô Tín đã nhìn thấy uy lực của Hỏa Diễm Đao, tuyệt đối là thần kỹ bảo vệ tính mạng, 320 điểm phản phái trị đổi một cơ hội bảo vệ tính mạng, dùng phản phái trị không lỗ.
Huống hồ vũ kỹ Hỏa Diễm Đao là thứ không có lợi nhất bởi vì Hỏa Diễm Đao chỉ dùng được một lần.
Thông qua tiêu hao phẩm thuyết minh rõ ràng, Tô Tín mới biết có cái tiêu hao phẩm chỉ dùng theo số lần, có cái tính toán dựa vào thời gian, thời gian từ một phút đồng hồ đến nửa canh giờ không đều.
Thí dụ như Hùng Bá có Tam Phân Quy Nguyên Khí. Nó không thể sử dụng theo số lần mà là thời hạn nửa khắc đồng hồ.
Trong nửa khắc đồng hồ, chỉ cần nội lực của ngươi sung túc liền có thể vô hạn sử dụng Tam Phân Quy Nguyên Khí.
Mà Thiên Ngoại Phi Tiên của Diệp Cô Thành lại dựa vào số lần tính toán.
Phương thức hối đoái vô cùng linh hoạt nên vào thời điểm khác nhau Tô Tín có thể lựa chọn sử dụng tiêu hao phẩm khác nhau.
Đương nhiên tiêu hao phẩm còn có một hạn chế. Đó là trong vòng một ngày chỉ có thể sử dụng tiêu hao phẩm ba lần, thời gian cách nhau một giờ.
Đó là vì phòng ngừa Tô Tín liên tục sử dụng tiêu hao phẩm tạo thành uy lực không công bằng.
Tỷ như đòn sát thủ Thiên Ngoại Phi Tiên. Nếu như có thể liên tục sử dụng chính là bù. Với tính năng của hệ thống tuyệt đối không thể để phát sinh chuyện như vậy.
- Đúng rồi, ban thưởng nhiệm vụ còn có quyền hạn chỉ định cấp bậc tam tinh bán. Hiện tại ta cũng muốn sử dụng để rút ra công pháp.
Trên màn hình lớn xuất hiện một loạt nhân vật không ngừng biến ảo, cuối cùng xuất hiện một thân ảnh nhỏ gầy.
Đó là người mặc áo trắng, màu da trắng nõn, hình dáng tuấn tú, người thanh niên diện mạo anh tuấn, dáng người cao to ngọc thụ phong lâm.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài thì đây tuyệt đối là thanh niên hiệp sĩ phóng khoáng, nhưng thật ra người này lại lòng muông dạ thú, âm hiểm xấu xa, ác độc hung tàn, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, thậm chí vì quyền lực thí huynh phản hữu, chính là đại nhân vật phản diện.
Hắn là một trong những nhân vật chính trong Anh Hùng Thuyết Anh Hùng của Ôn Thụy An, chính là Bạch Sầu Phi!
Bạch Sầu Phi có tính cách âm dương hai mặt: một mặt cậy tài khinh người, lời nói sắc bén và tiêu sái xuất trần; đồng thời lại lòng muông dạ thú, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
Bạch Sầu Phi là nhân vật phản diện triệt để nhưng trên người có chút tính chất đặc biệt khiến kẻ khác không thể không bội phục.
Ôn Thụy An bình cả đời Bạch Sầu Phi bằng tám chữ: tướng phi chi tâm, vĩnh viễn bất tử.
Cả đời Bạch Sầu Phi không ngừng gặp áp chế. Khi bại khi thắng, gặp mạnh càng mạnh, trăm gãy không ngã. Cho dù hắn thí huynh phản hữu, hai tay đều là máu tanh nhưng hành vi của hắn lại là thủ đoạn kiêu hùng.
Không phân đúng sai thiện ác, Tô Tín bội phục nhất một điểm ở Bạch Sầu Phi. Đó chính là hắn kiên cường.
Sau khi gặp được đủ loại bất bình và đả kích nhưng hắn vẫn kiêu ngạo chấp tay nhìn trời: trời cao mặc ta bay lượn.
Hắn không có tình cảnh như đại ca Tô Mộng Chẩm.
Hắn cũng không có sư môn hiển hách như Vương Tiểu Thạch, xuất thân Tự Tại Môn có vô số cao thủ đứng đầu.
Cái hắn có chỉ là ý chí chiến đấu bất khuất và dã tâm!
Đây cũng là Bạch Sầu Phi, chính là Bạch Sầu Phi muốn bay lượn trên cửu trùng thiên!
***
/773
|