*Tối*
Bữa ăn của nhà Diễm hôm nay may mắn là món châu Á, Quyên thở phào, đỡ phải nghe giảng dạy cách ăn uống. Trong bữa ăn rất thuận lợi, mọi người vui vẻ. Bà Bích hỏi Quyên:
- Diễm à, mai mẹ sẽ gọi người thu dọn quần áo của con sang nhà Phúc nhé. Con thấy sao?
- Vâng, vậy cũng được thưa mẹ.
- Nay đi từ thiện ở đấy ổn thỏa chứ con.
- Rất ok mẹ ạ, mấy đứa nhóc tuy nghịch ngợm nhưng khá ngoan ngoãn. Con rất thích bọn chúng.
- Ừ, con sang nhà chồng mẹ chúc con hạnh phúc nhé.
- Vâng con cảm ơn mẹ. Xa mẹ con thấy nhớ mẹ lắm.
- Gớm, cô yêu tôi lắm cơ – Bà Bích trêu đùa.
- Hì hì, thôi con xin phép cha mẹ con lên phòng. – Quyên đứng dậy vào phòng.
Quyên đi lên lầu, cô phải chuẩn bị tinh thần cho ngày mai nữa. Bắt đầu từ mai, Quyên sẽ không phải đi chụp hình, người mẫu này nọ.. hơn thế nữa là sống chung một ngôi nhà với Phúc. Quyên rất háo hức.
Quyên và tiên linh ngồi ra cửa sổ, ngồi tâm sự:
Quyên: - Sắp được làm vợ anh ấy rồi, á á á sướng quá!!!
- Gớm, có thế thôi mà cũng phải hét lên.
- Ông không biết nó vui như nào đâu. À này, nói cho tôi về cô gái mà hôm nọ ông kể đi.
- Ta không biết có nên kể cho con nghe hay không. Nhưng về cô gái đó, con chỉ cần nhớ rằng, nó bị tai nạn cách đây 3 năm, lúc đấy phải sang Mỹ chữa trị, đến giờ cô gái đó vẫn chưa trở về và tình hình không biết ra sao.
- Chẳng phải ông luôn biết người trần như thế nào sao? Nói cho tôi biết đi.
- Ta xin lỗi, ta không thể nói bây giờ được. Con dần dần sẽ hiểu mọi chuyện như nào thôi.
Quyên muốn hỏi: Cô gái đó tại sao bị tai nạn, tại sao Phúc không đi cùng cô gái đó? – Nhưng cô thấy tiên linh cũng cố chấp mới nói được bằng ấy nên Quyên không ép ông nói.
Chuyện ấy cũng không quan trọng, quan trọng là hiện tại Quyên đã là vợ sắp cưới của Phúc, dù cho có gì ngăn cản thì cô vẫn không nản lòng. Mặc dù cô biết, điều mình làm trong hiện tại nó sẽ ảnh hưởng đa phần trong tương lai. Nếu như Quyên có làm cho Phúc yêu đi nữa, thì cũng chỉ là thay thế cho Diễm, một năm nữa mọi chuyện với Quyên sẽ thay đổi?!
Quyên nằm ngủ trên giường mà nước mắt cứ rơi xuống, ướt thẫm cả vùng gối, cảm đêm tĩnh mịch Quyên cảm giác cô đơn, đang len lỏi vào tim mình.
Cô yêu anh, có phải sự lựa chọn chính xác?
Bữa ăn của nhà Diễm hôm nay may mắn là món châu Á, Quyên thở phào, đỡ phải nghe giảng dạy cách ăn uống. Trong bữa ăn rất thuận lợi, mọi người vui vẻ. Bà Bích hỏi Quyên:
- Diễm à, mai mẹ sẽ gọi người thu dọn quần áo của con sang nhà Phúc nhé. Con thấy sao?
- Vâng, vậy cũng được thưa mẹ.
- Nay đi từ thiện ở đấy ổn thỏa chứ con.
- Rất ok mẹ ạ, mấy đứa nhóc tuy nghịch ngợm nhưng khá ngoan ngoãn. Con rất thích bọn chúng.
- Ừ, con sang nhà chồng mẹ chúc con hạnh phúc nhé.
- Vâng con cảm ơn mẹ. Xa mẹ con thấy nhớ mẹ lắm.
- Gớm, cô yêu tôi lắm cơ – Bà Bích trêu đùa.
- Hì hì, thôi con xin phép cha mẹ con lên phòng. – Quyên đứng dậy vào phòng.
Quyên đi lên lầu, cô phải chuẩn bị tinh thần cho ngày mai nữa. Bắt đầu từ mai, Quyên sẽ không phải đi chụp hình, người mẫu này nọ.. hơn thế nữa là sống chung một ngôi nhà với Phúc. Quyên rất háo hức.
Quyên và tiên linh ngồi ra cửa sổ, ngồi tâm sự:
Quyên: - Sắp được làm vợ anh ấy rồi, á á á sướng quá!!!
- Gớm, có thế thôi mà cũng phải hét lên.
- Ông không biết nó vui như nào đâu. À này, nói cho tôi về cô gái mà hôm nọ ông kể đi.
- Ta không biết có nên kể cho con nghe hay không. Nhưng về cô gái đó, con chỉ cần nhớ rằng, nó bị tai nạn cách đây 3 năm, lúc đấy phải sang Mỹ chữa trị, đến giờ cô gái đó vẫn chưa trở về và tình hình không biết ra sao.
- Chẳng phải ông luôn biết người trần như thế nào sao? Nói cho tôi biết đi.
- Ta xin lỗi, ta không thể nói bây giờ được. Con dần dần sẽ hiểu mọi chuyện như nào thôi.
Quyên muốn hỏi: Cô gái đó tại sao bị tai nạn, tại sao Phúc không đi cùng cô gái đó? – Nhưng cô thấy tiên linh cũng cố chấp mới nói được bằng ấy nên Quyên không ép ông nói.
Chuyện ấy cũng không quan trọng, quan trọng là hiện tại Quyên đã là vợ sắp cưới của Phúc, dù cho có gì ngăn cản thì cô vẫn không nản lòng. Mặc dù cô biết, điều mình làm trong hiện tại nó sẽ ảnh hưởng đa phần trong tương lai. Nếu như Quyên có làm cho Phúc yêu đi nữa, thì cũng chỉ là thay thế cho Diễm, một năm nữa mọi chuyện với Quyên sẽ thay đổi?!
Quyên nằm ngủ trên giường mà nước mắt cứ rơi xuống, ướt thẫm cả vùng gối, cảm đêm tĩnh mịch Quyên cảm giác cô đơn, đang len lỏi vào tim mình.
Cô yêu anh, có phải sự lựa chọn chính xác?
/20
|