Hạ Ngưng Âm mang theo hợp đồng đến một quán cà phê cao cấp, khi đến nơi có một người hướng cô vẫy tay.
“Cô Hạ, mời ngồi” Nhã Tư cười và làm động tác mời, trên môi cô nở nụ cười, trông cô rất xinh đẹp.
“Cảm ơn cô” Cô gật đầu với giọng nói tự nhiên, ngồi đối diện với Nhã Tư, thực sự, khi cô nhận được điện thoại, cô có chút ngạc nhiên, nhưng không nhiều lắm, bởi vì cô biết Nhã Tư sẽ tìm cô,vì cô là người thứ ba xen vào giữa quan hệ của cô ấy với bạn trai, nếu là cô nếu cô biết bạn trai mình có một mối tình khác thì cô cũng làm như vậy.
Nhưng cô có chút ngạc nhiên, cô nghĩ khi cô đến muộn thì cô ấy sẽ khó chịu một chút
“Cô Hạ cô có muốn uống gì không” Nhã Tư ngồi đối diện với cô, mỉm cười, thân thiện hỏi.
Hạ Ngưng Âm cười nhẹ nhàng, “uh…..nước đun sôi, cám ơn cô.”
Hạ Ngưng Âm nở nụ cười, vì lời mời của Nhã Tư, mà bây giờ tim cô đang đập rất nhanh, cô nghĩ Nhã Tư sẽ tát vào mặt của cô, nhưng bây giờ cô ấy chỉ mỉm cười với cô, cô không biết mục đích thật sự của cô ấy là gì nên bây giờ trái tim của cô như đập nhanh hơn.
Hạ Ngưng Âm nắm ngón tay của mình, Nhã Tư thấy vậy, miệng hơi nhếch lên, đôi mắt nhìn theo cử động của cô, giả vờ bối rối và hỏi: “Trông cô có vẻ lo lắng.”
“Có một chút” Cô trả lời một cách trung thực và cô không cần phải giả vờ.
Đúng, cô có chút lo lắng, trước đây anh đã cứu cô, vì vậy hôm nay cô mới ngồi đây nói chuyện với cô ấy, nhưng không phải là cô sẽ đồng ý với đề nghị của cô ấy, nhưng không có vấn đề gì, cô ấy là bạn gái của anh, bạn gái của vị cứu tinh của cô, vì vậy cô đã đến.
Cô có lẽ đã nghĩ đến mục đích của cô ấy, nên cô muốn giải thích với cô ấy, cô là thư ký của anh, nên cô không thể đe dọa được cô.
“Được rồi, tôi sẽ không nói lời vô nghĩa” Nhã Tư ngờ vực nhìn cô, không còn mỉm cười, đột nhiên giọng nói trở nên lạnh lung và nói thẳng chủ đề: “Tôi với anh ấy sẽ kết hôn với anh ấy, điều này, cô biết.”
Hạ Ngưng Âm được bồi bàn đưa cho một cốc nước, tay giữ cốc đột nhiên run lên, cô nói “ah?Tôi sẽ tham gia.”
Nhã Tư mỉm cười, bàn tay chạm vào tóc, cúi đầu mỉm cười, trên khuôn mặt vẫn nở nụ cười và nói, “Tôi nghĩ rằng cô biết, nhưng không sao cả, sau khi chúng tôi kết hôn, chúng tôi sẽ không định cư ở đây nên gần đây anh ấy bận rộn, nên không có thời gian nói cho cô biết. ”
“Vậy hả” Hạ Ngưng Âm sau khi nghe được, nở một nụ cười gượng gạo, tay cầm ly nước trở nên cứng ngắc, nghe được tin tức bất ngờ.
Kể từ hôm đó đã hơn một tuần trôi qua, cô chỉ thấy anh trong giờ làm việc, cô nghĩ anh đang bận rộn với các dự án.
Nhưng khi mọi việc đã ổn, cô thấy Lam Nguy đối với mình khiêm tốn hơn trước, vì vậy cô đã phủ định suy đoán đầu tien của mình, rất nhiều lần cô hỏi anh tại sao không ngủ, cô suy nghĩ mối quan hệ của cô và anh, nhưng cô đã không nói ra, và điều đó làm cô ngạt thở.
Cô đã cố gắng để suy nghĩ đơn giản, nhưng bây giờ cô biết, anh làm những chuyện đó vì suy nghĩ cho cuộc sống của anh sau khi kết hôn, làm thế nào mà cô đã quên, anh là người đã có bạn gái,,và họ sắp kết hôn, đó là chuyện bình thường, không có gì gây sốc.
Nhã Tư uống một ngụm cà phê, nhìn chằm chằm cô, ngụ ý chế nhạo, đặt cốc xuống, Nhã Tư nhìn thẳng về cô, lặng lẽ nói: “Cô Hạ tôi nghĩ rằng, cô biết tôi nói cho cô có nghĩa là để cho cô biết những tin tức chúng tôi kết hôn. ”
“……Tôi không hiểu.”Hạ Ngưng Âm đã bình tĩnh hơn sau khi nghe tin tức đó, cô nhìn chằm chằm vào Nhã Tư.
“Có một việc cô không biết, nó cũng không quan trọng, nhưng tôi cũng sẽ nói.” Nhã Tư vẫn nở nụ cười, giọng nói rất vui vẻ, hào phóng, cho biết: “những việc trước đây cô đã làm với anh chàng đó, tôi đã biết và tôi đã thuyết phuc Hàn rút ngắn hợp đồng của cô xuống còn ba tháng, và vẫn trả cho cô năm triệu, cô thấy nó như thế nào?”
Hạ Ngưng Âm có vẻ hơi vô thức, đấu tranh để nói “Vâng, tôi nghĩ………”
Hạ Ngưng Âm cau mày giọng nói cũng mạnh mẽ hơn, nếu như cô nói có thì cô chỉ còn ba tháng,,tin tức này làm tim cô rối loạn, nó giống như một quả bom, đâm vào trái tim của cô, cô đã chuẩn bị để chi tiêu trong một năm và giờ tất cả mọi thứ thay đổi, cô cảm thấy mình không chấp nhạn được nó.
Tay Nhã Tư đang cầm cái ly đột nhiên nắm chặt lại, im lặng một lúc rồi sau đó cô nói với khuôn mặt kiên nhẫn và tốt bụng: “Cô Hạ, tôi nghĩ rằng nó rất tốt, cô sẽ cảm thấy rất vui vì không bao lâu nữa cô sẽ được tự do, khong phải sao?”
Cô cảm thấy có cái gì đó vướng ở cổ họng mình, giống như có rào cản ngôn ngữ, cô không thể phát ra âm thanh.
Đúng, cô nên vui mừng vì mình sắp được tự do, trước đây cô luôn nghĩ về nó. Bây giờ, khi mà thời điểm đố sắp đến gần, nhưng cô lại cảm thấy không muốn. Đáng lẽ cô nên vui mừng mới phải, cô nen cảm thấy hạnh phúc…..
Hạ Ngưng Âm cảm thấy buồn rầu, trên khuân mặt tái nhợt đi, Nhã Tư nhìn thấy vậy, cảm thấy vui vẻ, như là quan tâm đến cô và nói: “Cô Hạ cô cảm thấy không khỏe chỗ nào sao?”
Hạ Ngưng Âm bất đắc dĩ lắc đầu “Không, tôi rất khỏe, cám ơn cô đã quan tâm.”
“Oh, ý của cô là?”Nhã Tư nhìn cô vẫn còn đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình.
“Tôi………xin lỗi, vậy ý của Tư tổng là.” Cô ngưng lại một lúc, cô tìm một cái cớ để nói, nhưng cô nói rất nhẹ: “Nếu như Tư tổng đồng ý thì…,cô biết đấy, tôi không có quyền định đoạt.”
“Oh, vậy là đươc rồi” Nhã Tư ra vẻ không quan tâm nói: “Được rồi đừng lo lắng, tôi sẽ nói lại vói anh ấy, và chúng tôi sắp kết hôn, kết hôn và hôm nay tôi ở đây là tìm được sự đồng ý của cô.”
“Ah này” Nhã Tư khắc chế lại cảm xúc bị ức chế, hoảng loạn, cười với cô, “Tôi không quan tâm, để được tự do càng sớm càng tốt,mà theo tôi…… cô nên biết mình nên làm gì.”
“Được” Nhã Tư nở nụ cười chiến thắng, tận hưởng khuôn mặt đau khổ của cô, hiện lên một nụ cười mỉa mai, với thanh âm rất nhỏ “nếu trong tương lai chúng ta có dịp hợp tác, tôi sẽ ưu tiên cô.”Sau đó trả tiền và bước ra khỏi nhà hàng.
Hạ Ngưng Âm vẫn cúi đầu xuống, thậm chí không nhớ được gì, và cũng không biết Nhã Tư để tiền ở đó khi nào.
Cho đến ngày hôm nay, cô không biết rằng cô đang ở trong tình yêu với người đàn ông lạnh lùng, kiêu ngạo mà làm tổn thương cô rất nhiều lần, cô không bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ thực sự thích anh ấy, cô nhớ cô ghét anh thậm chí còn ghê tởm anh nữa, nhưng cô không biết từ khi nào cô đã không còn ghét anh nữa……
Anh ta không tốt, cô cần sự.tỉnh táo, cô không thích anh ta.
Mắt hơi đầu ẩm ướt, chệnh choạng đi đến trạm xe buýt chờ xe buýt, nhìn vào âm thanh mùa hè ngưng tụ tiếp theo Nếu không có một vài người khác gần nhau, các hành động có thể được nhìn thấy bằng cái nhìn ngọt ngào với nhau.
Chiếc xe đến, người phụ nữ bên cạnh đi vào, người đàn ông lầm lì, từ đầu đến cuối không nói một lời và nhìn người phụ nữ, bởi vì xe buýt là tuần tra rất đông đúc bên cạnh người phụ nữ ý thức, kéo cô bằng cửa sổ, vị trí tinh khiết hơn, người phụ nữ mỉm cười, đôi tai điếc, nhưng vẫn tiếp tục chuyến bay của mình, mặc dù không phải là một người đàn ông để nói chuyện, nhưng không lộ vẻ thiếu kiên nhẫn quá nhỏ
Nhìn xe buýt đi, xe buýt đậu bên cạnh một cửa sổ xe limousine đen chạy chậm dần, chiếc xe ngồi hai người..
Người tài xế nhìn ra phía sau thấy trán của Nhã Tư đang nhăn lại “Nhã Tư cô thực sự không sao chứ.”
“Tôi khỏe không sao cả, tôi phải làm vậy, vì cuộc sống sau này của tôi, bây giờ có thể đi.” Nhã Tư nhắm mắt lại rõ rang không muốn nói qua nhiều.
“Tôi biết cô làm vậy vì hạnh phúc của cô, nhưng có thể nói Hạ Ngưng Âm là vô tội, vì vậy…….”và tài xế thở dài.
Nhã Tư mở mắt nhìn vào tài xế, giọng nói sắc nhọn nói: "Cô ấy là vô tội,còn tôi chỉ đáng bị bỏ rơi phải không?".
"Tôi không có ý, tôi ......" tài xế nhức đầu nhìn vào Nhã Tư à không biết làm sao để cho cô ấy hết giận.
“Trong mắt của anh tôi là người phụ nữ xấu xa” Nhã Tư nhìn không hài lòng vào tài xế, lên giọng: ".Tôi làm những điều có ý nghĩa riêng của tôi, không đến lượt anh nói."
Tài xế thở dài thất vọng, nói :. "Với em, em biết những điều như"
Nhã Tư không tiếp tục nói nữa mà nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh, cô biết việc cô làm ngày hôm nay sẽ có ngày cô sẽ hối tiếc, nhưng cô vẫn làm theo con tim của mình. Mặc dù không muốn thừa nhận rằng cô đang ở trong tình yêu với anh, thực sự trong tình yêu,cô không bao giờ nghi ngờ. Ngón tay thon thả nhẹ nhàng lau nước mắt trong đôi mắt của mình, Nhã Tư mờ nhạt, nói :. "Thôi, quay trở lại."
Tài xế nhìn cô một lúc, trong đôi mắt ẩn dấu gì đó.
Hạ Ngưng Âm đi bộ xung quanh, nhìn không thấy bộ phim mình thích, cảm xúc chán nản trở lại phòng làm việc.
Tắt máy tính sắp xếp lại tài liệu, cô nhìn vào cách cửa đang đóng, không biết bao lâu đến khi nghe được tiếng mở cửa,anh đi ra khỏi nở nụ cười, nhìn thấy cô anh hỏi: “Cô đã trở lại, sao mà trễ qua vậy.”
Khi cô về tới nhà, trời đã được một chút muộn, mở cửa, đèn trên, nghe âm thanh giật mình vào mùa hè tới, cô nghĩ anh sẽ không bị lạnh, anh đã có hơn một tuần đã không trở lại, và anh làm nhiều bận rộn với một cái gì đó, Ví dụ, kế hoạch cho một đám cưới, viết giấy mời…...
P/s : chương này dịch giả mới nên các bạn hãy nhận xét về cách dịch nhé. Bên mình đang tuyển người dịch :) thanks
>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em
/140
|