Chương 104
Anh đã quay trở lại. Hạ Ngưng Âm ngạc nhiên, cô nhìn anh, có phải anh trở lại để nói lời chia tay với cô không?
Hạ Ngưng Âm nhìn vào phòng anh, mắt cô đỏ lên, cô cảm thấy trái tim mình như có ai bóp chặt, cơ thể cô run nhẹ, Tư Khảm Hàn thấy vậy nhẹ nhàng hỏi cô: “Tại sao cô khóc vậy, có chuyện gì xảy ra sao.”
Tư Khảm Hàn chạm vào khuôn mặt đang khóc của cô, anh nghĩ cô đã làm sai việc gì, mặc dù tâm trạng gần đây của cô đã tốt hơn nhưng hôm nay cô có chút khác mọi khi.
“Là anh …..” Hạ Ngưng Âm nhìn anh nhỏ giọng trả lời,Tư Khảm Hàn tự nhiên đỏ mặt, quên luôn lời tiếp theo phải nói gì tiếp theo.
Tư Khảm Hàn quay mặt sang chỗ khác, bỏ tay của mình ra khỏi mặt của Hạ Ngưng Âm, cảm thấy chột dạ, “Ah phải, mọi chuyện đã được giải quyết xong, nên tôi được về sớm.”
“Ah, tôi vào phòng trước đây, tạm biệt.”Hạ Ngưng Âm cười nhẹ đi thẳng về phòng, đóng cửa lại.
Tư Khảm Hàn đứng im tại chỗ, nhìn theo bóng lưng của Hạ Ngưng Âm cho đến khi cửa đóng lại.
Nếu anh không nhầm, khi anh nhìn vào đôi mắt của cô, anh thấynhư có một bức tường, nơi đó ngăn cách giữa anh và cô, anh cảmbthấy rằng bức tường đó như có một lời nói vô hình nói rằng “Không được chạm vào tôi.”
Anh nhớ ngày hôm nay trong công ty thấy cô vẫn còn bình thường, cô đã cười với anh, tâm trạng của anh đã tốt hơn nhiều, anh nghĩ rằng cô đã tha thứ cho anh, và bây giờ nụ cười của cô chỉ đơn giản là không muốn cười với anh nữa.
Vì vậy, đây chỉ là tưởng tượng của anh, chỉ là ảo tưởng mà thôi. bản quyền thichdoc truyen.com - đọc nhanh nhất tại t hichdoc truyen.com
Hạ Ngưng Âm ngồi ở trên giường, để tay lên trán nhìn lên trần nhà, đã mấy tiếng trôi qua mà cô không thể nào ngủ được, và bây giờ mắt cô đã sưng lên.
Cô cứ nằm như vậy cho đến khi trời sáng lên, cô đi vào phòng tắm, rửa mặt và ra phòng khách, Tư Khảm Hàn đang ở trong nhà ăn thấy cô, tâm trạng rất tốt nói với cô “Tôi đã mua đồ ăn sáng, cùng nhau ăn chung đi.”
Hạ Ngưng Âm gật đầu, thấy bát cháo cá mình vẫn yêu thích ở trên bàn, trái tim cô lại đập loạn nhịp, suy nghĩ về anh, anh không phải người xấu, anh rất cẩn thận, mỗi lần cô thích ăn cái gì anh đều đi mua cho cô ăn, và anh không phải là người cầu kỳ.
Cô dùng giọng lạnh lùng nhìn anh và mỉm cười “cảm ơn anh.”
Anh cau mày, anh nhớ cô hiếm khi nói cảm ơn với anh, vì vậy khi cô đột nhiên nói vậy, anh có cảm giâc xa lạ, và anh không thích cô nói như vậy vì nó rất xa cách.
“Tại sao cô lại ăn nói khách sáo với tôi vậy? Tôi chỉ thuận tiện mua cho cô vậy thôi, cô ăn đi, tôi không cần cô phải cảm ơn, nghe giống như người xa lạ vậy.”
“Xin lỗi, tôi không biết rằng anh không thích, lần sau tôi sẽ chú ý.” Hạ Ngưng Âm ngưng giọng ngẩng đầu nhìn anh “thỉnh thoảng nói cảm ơn cũng tốt mà, không tốt sao?”
“Không có.” Tư Khảm Hàn nhún vai, nghe giọng của cô thoải mái giống như trước đây, anh cảm thấy nhẹ nhõm “Ăn nhanh đi, cho cô một phút, rồi tôi chở cô đi đến công ty.”
“Không cần.” Hạ Ngưng Âm trả lời theo phản xạ roòi sau đó im lặng.
“Tại sap?” Tư Khảm Hàn dùng giọng lạnh lùng nhìn cô “Cô phải mua đồ gì trên đường hả?”
Không biết rằng anh muốn lamd gì, cô nhìn anh rồi nói “Đi chung xe với anh đến công ty, đồng nghiệp mà nhìn thấy mọi người sẽ nghĩ tôi như thế nào, nếu mọi người thấy tôi đi chung xe với anh thì sẽ có tin đồn không hay, tôi không thích như vậy.”
“Bọn họ có miệng thì bọn họ nói, tại sao cô phải lo lắng về điều đó?”Tư Khảm Hàn lạnh lung nhún vai thờ ơ, làm như chuyện đó rất bình thường.
“Anh không quan tâm, nhưng mà tôi quan tâm.”Hạ Ngưng Âm cúi đầu xuống che đấu ánh mắt, nói giọng châm biếm “Anh không phải người bị họ nói anh đâu có biết rằng có rất nhiều người nói những lời gì với tôi.”
Tư Khảm Hàn giọng trở nên lạnh lùng hơn, anh hỏi: “Có chuyện như vậy nữa sao, tôi lại không biết rằng công ty của tôi lại trở thành cái nơi để cho mọi người bàn tán.”
“Nhưng sự thật là tôi vẫn bị mọi người chỉ trích rằng tôi là hồ ly tinh chuyen đi dụ dỗ bạn trai của người khác, họ nói vậy cũng đâu có sai gì đâu. ” Hạ Ngưng Âm nói một cách buồn bã “ Kể từ khi xảy ra chuyên đó, làm thế nào mà bắt người ta không nói được, họ cũng có miệng chẳng lẽ bắt họ câm.” Cô nói mặc dù tự ti nhưng giọng của cô mang theo vẻ mỉa mai và trào phúng.
Tư Khảm Hàn nhìn cô với gương mặt lạnh lùng, anh bỏ chiếc thìa đang cầm trong tay xuống, dung giọng lạnh lùng hỏi cô : “Cô nói vậy là có ý gì?”
“Tôi có nói gì sai sao?” Hạ Ngưng Âm hỏi với giọng nói vô tội “Tôi quyến rũ bạn trai của người khác, tôi dùng cơ thể của mình để đổi lấy công việc?”
“Cô! Tôi cấm cô không được nói như vậy!” Tư Khảm Hàn nhìn vẻ bối rối của cô và trái tim anh cảm thấy có lỗi, công việc của anh luôn mạnh mẽ và kiên quyết, anh biết cô làm vậy để được vào công ty, và anh cũng không biết những việc như vậy, tại sao họ lại có thể nói với cô những lời như vậy.
Hạ Ngưng Âm ra vẻ thờ ơn nhún vai “Đó là sự thật, tôi chỉ nói đúng sự thật mà thôi.”
“Tôi xin lỗi, tôi đã không biết, tôi đã không quan tâm đến cảm xúc của cô, cô nói đi tôi có thể làm như thế nào? Tôi hứa tôi nhất định sẽ làm được.”Tư Khảm Hàn nhẹ nhàng nói, giọng nói của anh rất thấp, cũng rất đễ nghe, và anh nói xin lỗi với cô.
Hạ Ngưng Âm im lặng, cô không nói gì cả, vẻ mặt cô rất bình tĩnh nhưng trong tâm cô đang run lên, tay cầm thìa của cô cũng run. Cô nghĩ anh sẽ mỉa mai cô như trước đây, nhưng sự thật lại trớ trêu, cô không bao giờ nghĩ rằng anh lại xin lỗi cô, điều này làm cô rất ngạc nhiên.
Anh nói giọng rất nhẹ nhàng, cô cảm thấy rằng cô rất hạnh phúc, và đột nhiên cô rất muốn khóc, anh đã nói xin lỗi với cô, cô không muốn, cô thà rằng anh nói chuyện lạnh nhạt với cô, hoặc những lời lẽ cay độc, có lẽ như vậy sẽ tốt hơn, cô không bao giờ có hy vọng rằng trong trái tim của anh có một chút xíu hình bóng của cô.
Cô biết rõ ràng mối quan hệ giữa anh và cô, và cô cũng biết rằng mình sẽ không có một cơ hội nào dù đó chỉ là nhỏ nhoi, cô không dám mơ mộng, nhưng cô chỉ là một người phụ nữ bình thường, cô cũng có mong muốn giống mọi người có được người mình yêu.
Cô không phải là người con gái ngây thơ, cô không muốn mình đắm chìm trong tưởng tượng, cô biết anh không thuộc về cô, vafcoo không nên có những suy nghĩ đó với anh, làm như vậy sẽ không tốt cho cô, cô không thể thay đổi được sự thạt là anh đã có bạn gái, nhưng cô không thể điều khiển được suy nghĩ của mình, cô sẽ chon sâu những ý tưởng của mình.
Hạ Ngưng Âm không nói chuyện, Tư Khảm Hàn cảm thấy lo lắng, sợ cô buồn nên anh đã cố gắng thuyết phục cô “Tôi biết có những thứ qua rồi thì không thể nào lấy lại được, vì vậy tôi hứa sẽ cố gắng bù đắp lại cho cô.”
“Oh.” Hạ Ngưng Âm nở nụ cười mỉa mai, nhìn mặt anh, châm biếm và nói “Tư Khảm Hàn tại sao anh phải làm như vậy, tại sao anh phải xin lỗi tôi, tôi chỉ là người phụ nữ anh dùng tiền để mua về thôi mà, tôi cảm thấy không sao cả, tôi vẫn sống tốt, anh không cần phải làm gì cả. Tại sao anh lại quan tâm đến tôi vậy? ………. Anh thích tôi?Anh đau lòng cho tôi khi tôi bị người khác mắng ư?”
Cô lại im lặng, lời nói của cô đã được lặp đi lặp lại, truyền vào tai của anh.
Đồng thời anh hiểu rằng, cô không thích anh, vì nếu cô thích anh thì cô sẽ không nói những lời như vậy, cô sẽ không dùng giọng như vậy để nói chuyện với anh.
Hạ Ngưng Âm giữ chặt lòng bàn tay chờ đợi câu trả lời của anh.
Tư Khảm Hàn chỉ cúi đầu không biết anh đang suy nghĩ cái gì, cô có một chút lo lắng, cô thấy anh không phản ứng, cô rất ngạc nhiên, cô nghĩ có lẽ anh đang cười nhạo cô.
Trái tim của anh đau nhói, anh dùng giọng nói lạnh lùng nhưng mà nhẹ nhàng nói với cô “ Tôi phải làm như thế nào thì cô mới tin tưởng tôi.”
p/s: sẽ có ít nhất 2 chương trong 1 ngày nhé , mọi người hãy để lại mail dưới cmt nhé :)
>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em
/140
|