Chương 111
Bộ dáng của anh vậy là sao? Làm bộ như không biết gì cả, chẳng lẽ anh lại muốn chơi trò gì với cô nữa sao? Cô có thể tự mình hiểu , hôm nay thu thập xong ngày mai cô có thể đi , cô một phút cũng không lưu lại,không muốn cho bị người ta đuổi!
Hiện tại là lúc nào rồi, vậy mà anh còn muốn đùa giỡn cô! Càng nghĩ càng tức, trừng mắt nhìn Tư Khảm Hàn liếc mắt một cái, dùng lực rút tay bị anh nắm về, nhưng cho dù cô dùng sức như thế nào đều không thoát khỏi tay anh, Hạ Ngưng Âm liếc nhìn anh, giận dữ hét lên: "Anh không có mắt sao?"
Nhìn trong hành lí của cô thấy có rất nhiều chai lọ, , cảm giác giống như chuyển nhà?
Tuy bất mãn khi cô gào to rống lớn, nhưng là anh vẫn không lựa chọn bỏ qua, Tư Khảm Hàn nhíu mày, nói ra ý nghĩ của chính mình: "Em thu thập đồ để làm gì? Tôi chưa nói muốn di chuyển đi hoặc là cái gì mà."
"Anh buông tay tôi ra? !" Trong lòng cô cười lạnh, cô không nghĩ muốn cùng anh so đo, bất quá anh thậm chí ngay cả lúc này vậy mà không buông tha cô, liền không đáng tha thứ! Đừng tưởng rằng cô thích anh, là có thể muốn làm gì thì làm, khiêu khích giới hạn của cô!
"Em không nói ra nguyên nhân thì tôi không buông tay!" Tư Khảm Hàn không đem tức giận của cô để vào mắt, cố chấp để nghe đáp án.
Hạ Ngưng Âm khẽ cắn môi, nhìn Tư Khảm Hàn với ánh mắt lạnh lùng, hốc mắt cũng đỏ lên "Ngày mai là một ngày cuối cùng, tôi hiện tại thu thập đồ không phải vừa lúc sao? !"
Tư Khảm Hàn nheo lại đôi mắt, nghe không hiểu cô đang nói cái gì, nhưng là nhìn thấy măt cô đỏ lên , trái tim anh thắt lại, anh không dám lớn tiếng, trầm giọng hỏi: "Sao lại còn một ngày? Hả?"
Môi dưới cô hiện len đấu rang, cô không muốn anh nhìn thấy cô khóc, Hạ Ngưng Âm quay mặt, thân thể cô có chút run rẩy.
Hạ Ngưng Âm liều mạng khống chế được chính mình, tận lực không cho anh nghe được cô trong lời nói nghẹn ngào, "Ngày mai liền là ngày chúng ta chấm dứt hợp đồng ba tháng , ngày mai là ngày cuối , anh không phải nói hợp đồng của chúng ta chỉ cố ba tháng thôi sao?"
"Cái gì? ! Tôi khi nào thì với cô nói như vậy? Tôi như thế nào không có nhớ? !" Tư Khảm Hàn thề, anh đã tận lực khống chế được thanh âm của mình, nếu không phải thấy cô khóc , anh thật muốn cười ra tiếng, bất đắc dĩ xoa trán, anh thật sự không biết cô đang nói cái gì.
"Anh là chưa nói , đúng rồi nhưng đã có người thay anh nói rồi." Hạ Ngưng Âm hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Tư Khảm Hàn, khuôn mặt cô trở nên lạnh lùng.
"Người nào? ! Tôi như thế nào không biết tôi muốn thay đổi hợp đồng?" Tư Khảm Hàn nheo mắt lại, ánh mắt của cô thấy anh không thoải mái, anh không thích cô dùng ánh mắt như vậy nhìn anh, tuy nhiên trong lòng đã có đáp án, nhưng là anh vẫn lại là nghĩ muốn xác nhận một phen.
Cô không nghĩ muốn cùng Tư Khảm Hàn nói nhiều , Hạ Ngưng Âm hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn anh, khinh thường nói: "Vị hôn thê của anh- cô Nhã Tư, yên tâm, tôi sẽ tuân thủ hợp đồng, các người muốn thay đổi ước, tôi có cầu còn không được."
"Nhã Tư không là vị hôn thê của tôi, tôi chỉ có thể nói chuyện này tôi không rõ ràng lắm, tôi cho tới bây giờ cũng chưa nói qua muốn thay đổi ." Lúc này, Tư Khảm Hàn tỉnh táo lại, ánh mắt trở nên lãnh khốc, lạnh giọng hỏi: "Cô khi nào thì cùng cô ta nói chuyện?"
Nghe được Tư Khảm Hàn trả lời, Hạ Ngưng Âm run sợ, đáy lòng mừng như điên, lại sợ là Tư Khảm Hàn đùa bỡn, khóe miệng sắp cười tươi liền cường bạo thu trở về, phòng bị cười lạnh một phen, không thèm quan tâm nói: "Tôi không biết các người muốn làm gì, bất quá của các người làm gì tôi không quan tâm, nếu anh muốn biết thì chính anh đến hỏi vị hôn thê của anh!"
Không nghĩ muốn cô lại hiểu lầm anh cùng Nhã Tư , Tư Khảm Hàn lại không hờn giận cô, "Tôi nói lại lần nữa xem, cô ta không là vị hôn thê của tôi, tôi... Chúng tôi đã chia tay rồi."
"Cái gì? !" Hạ Ngưng Âm không thể tin được lỗ tai của chính mình , trừng to mắt, không thể tin hỏi: "Các người chia tay rồi hả ? Thế nào mà có khả năng đó? !"
"Vì cái gì không có khả năng? !" Rất không hài lòng với hoài nghi của cô, nhớ tới cô còn không có trả lời câu hỏi của anh, Tư Khảm Hàn nhíu mày, " Cô còn không có nói cho tôi biết côta khi nào thì đi tìm cô, cô ta nói cái gì?"
Nhìn bộ dáng Tư Khảm Hàn cô không nghĩ là anh đang nói dối, anh không có chuyện gì mà đi lừa cô mới phải, trái tim đập mạnh, khóe miệng chậm rãi nở nụ cười, được Tư Khảm Hàn giải đáp vấn đề, lập tức luống cuống tay chân , che dấu đáy mắt vui sướng, chu mỏ lên, cằm hơi hơi nghiêng hướng về phía trước , "Tôi, tôi không nhớ rõ ngày nào, hình như là ngày 13."
Dừng một chút, Hạ Ngưng Âm còn nói: "Cô ấy còn nói, chuyện trước kia của anh cô ấy không quản,hai người sắp kết hôn , cho nên, cho nên cô ấy nói với tôi đã cùng với anh thương lượng đem hợp đồng kỳ hạn giảm thành ba tháng, mà số tiền trước đây là mười triệu bây giờ trở thành năm triệu." Sợ anh không tin, Hạ Ngưng Âm vội vàng nói: "Cô ấy thật là nói như vậy."
" Ngày 13?" Tư Khảm Hàn nhíu mày, cẩn thận nghĩ nghĩ, lại hỏi: "Có phải hay không phát sinh sau ngày cô xém bị tai nạn?”
“ Phải." Hạ Ngưng Âm gật đầu, có chút không hiểu biếttại sao anh đẻ ý đến như vậy, mục đích của anh là gì, anh quan tâm việc thay đổi hợp đồng sao? Cô thật sự là không hiểu nổi suy nghĩ của anh.
Kết hợp chuyện của cô nói, anh thật không hiểu lắm, bất quá Hạ Ngưng Âm lại không giống như là đang nói dối.
Anh rất khó hiểu mục đích của Nhã Tưlà gì, nếu là vì trả thù anh cùng cô chia tay, hay là xuất từ việc không cam lòng, cho nên cố ý để cho Hạ Ngưng Âm hiểu lầm anh?
Chắc không, Tư Khảm Hàn lập tức phủ định ý nghĩ của chính mình, anh hiểu Nhã Tư, nếu cô hận anh, cô cũng sẽ không làm loại sự tình này , nếu loại bỏ nguyên nhân này , anh nghĩ không ra cái khác, mục đích của cô tới cùng là cái gì?
Tư Khảm Hàn giương mắt nhìn cô,nhíu mày, không hề chớp mắt nhìn cô xem cô có che dấu gì không , nhưng là vẫn như cũ trên mặt Hạ Ngưng Âm đều là vui mừng, mục đích của Nhã Tưcó nhiều diieemr nghi vấn, bất quá, anh có rất nhiều thời gian để biết.
"Anhkhông tin tôi sao? Những điều tôi nói đều là thật sự!" Bị Tư Khảm Hàn nhìn nội tâm cô hoảng hốt, cho rằng Tư Khảm Hàn không tin lời cô nói, Hạ Ngưng Âm nhếch lên miệng lên thanh minh cho bản thân, thái độ cực kỳ thật sự, chỉ kém không giơ tay lên trời thề thôi.
"Tôi biết cô không có nói dối." Tư Khảm Hàn gật gật đầu, môi mỏng lộ ra nhợt nhạt ý cười, cô nói dối hay không nói dối anh ,làm sao mà nhìn không ra.
"Vậy anh dùng ánh mắt kia nhìn tôi là có ý tứ gì?" Hạ Ngưng Âm bĩu môi, được anh tin tưởng cố rất vui vẻ, nhưng mà cô cũng không quên ánh mắt vừa rồi anh nhìn cô, cô chịu không nổi nhất là người khác nhìn cô với ánh mắt hoài nghi, trong mắt cô đó là điều vũ nhục.
P/s : vì mọi người G+ thich doc truyen nên tặng thêm chương này trong ngày hum nay
>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em
/140
|