Chương 127
“ Anh, em…..” Hạ Ngưng Âm cắn môi dưới, trong lòng kích động không thôi, đối với sự hiểu biết về Tư Khảm Hàn, anh không bao giờ làm việc này, mà cô cũng không quá hy vọng như vậy, trước đây xem tivi người ta làm vậy thì cảm thấy nó lập dị, nhưng mà hiện tại, cô không ngại lập dị một lần, chết tiệt mũi tự nhiên chua xót là có chuyện gì?
Tay nắm hoa có chút lực, ánh mắt tập trung tại khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Ngưng Âm: “ Em….”
Nhìn thấy khuôn mặt bất an của Tư Khảm Hàn, Hạ Ngưng Âm bật cười, cô khó thấy khuôn mặt như vậy của anh, cô cũng nên vừa lòng: “ Được, em bằng lòng.” Nói xong nhận lấy bó hoa trong tay Tư Khảm Hàn, ôm lấy eo của anh, mới phát hiện cơ thịt của anh căng thẳng đến cỡ nào, trong lòng cười ha ha.
“ Đợi một chút.” Tư Khảm Hàn đẩy Hạ Ngưng Âm ra, mở hộp, dêm nhẫn trong đó deo vào ngón sáp út của cô sau đó nhìn cô: “ Hạ Ngưng Âm, anh nói trước, nếu em nhận cái này, bất luận sau này xảy ra chuyện gì em cũng không được đổi ý, em… Hạ Ngưng Âm là người phụ nữ của anh, em hiểu chưa?”
“ Được!” Hạ Ngưng Âm đáp ứng rất vang dội, chân mày cong lên, khẽ cười nhìn anh: “ Em có thể nói là, anh… Tư Khảm Hàn cả đời đều là người đàn ông của Hạ Ngưng Âm sao?”
Đeo nhẫn vào tay Hạ Ngưng Âm, Tư Khảm Hàn gật đầu, còn nói: “ Em có thể nói như vậy,anh hứa với em, về sau thế giới của anh trung tâm chỉ có em.”
“ Oa!” Mắt Hạ Ngưng Âm sáng lên, le lưỡi: “ Này xem như là lời hứa ư?”
“ Em thích không. Tư Khảm tiếp tục gật dầu, lại nhíu mi: “ Em cảm thấy lãng mạng sao?”
“ Trời ơi!” Hạ Ngưng Âm đỏ mặt, đầu gật gật, bất qua nói chung, con trai sẽ không hỏi như vậy, khó hiểu hỏi: “ Vì cái gì hỏi như vậy?”
Tư Khảm Hàn nhẹ nhàng thở dài, đầu lông mày nhăn lại: “ Bách nói, cầu hôn thì phải lãng mạng con gái mới đáp ứng, nhứng cái này là cậu ấy dạy anh.” Anh giống như có phần không được tự nhiên: “ Bất quá anh không thích như vậy, về sau chúng ta còn ở chung, đường đi còn rất dài, không cần thiết làm mấy thứ này để vững chắc mối quan hệ.”
“ Ách…” Hạ Ngưng Âm gật đầu, cảm thấy anh mói có lý, nhưng cô không thể nói, hiện tại Tư Khảm Hàn rất là đáng yêu, đặc biệt suy ngũi của anh khác với các bạn cùng tuổi, như vậy cực kỳ chín chắn, cô mong đợi về sau ở chung cùng Tư Khảm Hàn.
“ Như thế nào? Có hài lòng không?” Đứng ở trước gương nhìn bộ váy cưới.
“ Rât đẹp! Cám ơn anh.” Hạ Ngưng Âm xoay người cám ơn.
Tư Khảm Hàn mặc đồ tây đi đến, nhìn thấy Hạ Ngưng Âm mặc váy cưới, ánh mắt chớp lên.
“ Hàn, như thế nào? Tay nghề của tớ không tệ chứ?” Thấy được vẻ thất thần của Tư Khảm Hàn, Bách ở một bên dương dương đắc ý cười, nói xong, quay sang chỉnh trang sức trên đầu Hạ Ngưng Âm, hai người đứng chung rất xứng đôi, cười hài lòng: “ Ừ, không sai, rất xứng đôi.”
Tư Khảm Hàn thay cô chỉnh lại cọng tóc, Hạ Ngưng Âm có chút không được tự nhiên, quay mặt, sau một lúc, Tư Khảm Hàn mới nói: “ Được.” Quay đầu nói với Bách: “ Bách, lấy them mấy bộ đi, cậu đi về trước đi.”
Bách đi rồi, Tư Khảm Hàn lái xe đưa Hạ Ngưng Âm về, nhìn thấy khupon mặt Hạ nGưng Âm có chút trắng, nhíu mày lo lắng, dừng xe ở một bên: “ Làm sao vậy? Không thoải mái ở chỗ nào sao?”
Hạ Ngưng Âm lắc đầu, miệng không có chút máu, cười an ủi Tư Khảm Hàn: “ Đột nhiên cảm thấy ngực không tốt, giống như… Giống như cảm giác hít thở không thông, hiện tại tốt hơn nhiều.”
Tư Khảm Hàn thất vọng, nắm chặt tay lại: “ Có muốn đi bệnh viện không?”
“ Không cần, hiện tại không có việc gì rồi.” Hạ Ngưng Âm dừng lại hít thở một lúc, cảm giác vừa nãy không còn, sắc mặt cũng tốt hơn.
Lúc này Tư Khảm Hàn mới thở dài nhẹ nhõm, đem Hạ Ngưng Âm về nhà, rót cho cô chén nước, nhớ tới chuyện vừa rồi, khuôn mặt có chút kích động: “ Tiểu Âm, hai ngày nay nếu không có việc gì thì ở nhà,không được đi đâu cả, biết không?”
“ Vì cái gì?” Hạ Ngưng Âm khó hiểu.
“ Em… Mấy ngày nay than thể em không khỏe, hiện tại thời tiết lạnh, ra ngoài đễ cảm lạnh.” Tư Khảm Hàn ấp úng nói xong rất giống nói dối.
“ Được rồi.” Nhìn thấy Tư Khảm Hàn lo lắng, Hạ Ngưng Âm cũng biết, mà cô cũng không có việc gì, không ra ngoài cũng không sao.
Hôn lễ trước một ngày, ba Hạ Ngưng Âm ra cửa chuẩn bị cho hôn lễ, Hạ Ngưng Âm đang ăn cơm trưa,bỗng niên,cái loại cảm giác hít thở không thông lại xuất hiện, loại cảm giác này mỗi ngày đều xuất hiện một lần, Hạ Ngưng Âm có chút bất an, chẳng lẽ cô bị bệnh gì, nghĩ như vậy, cảm giác càng thêm trầm trọng, Hạ Ngưng Âm ngồi không yên, muốn gọi điện thoại cho Tư
Khảm Hàn, nhưng mà nhớ đến mấy ngày nay anh ấy bận rộn với việc hôn lễ, bề bộn nhiều việc, cho nên cô không nghĩ đến nữa, lên lầu thay đồ rồi đi ra ngoài.
Cô muốn đi đến bệnh viện gần đây xem một chút, tuy nhiên gần ngày kết hôn không nên đi bệnh viện, nhưng cô không nhịn được, mấy ngày nay cô rất sợ, ngồi trên tắc xi, Hạ Ngưng Âm đắm chìm trong suy nghĩ của mình, không phát hiện xe có vấn đề, đột nhiên, lái xe quay sang, duỗi một tay ra sau, dùng cái khăn che mũi Hạ Ngưng Âm lại, Hạ Ngưng Âm không kịp phản ứng, trong một lúc té xỉu trên xe.
/140
|