Thôi!
Cô chủ động lần thứ nhất, hình như là bọn họ lần đầu tiên gây gổ, loại cảm giác này siêu cấp không tốt , trong lòng cô có loại cảm giác trống trải.
Buổi tối trước khi ngủ gọi điện thoại cho anh : “Khốn kiếp, anh ở đâu?"
Đầu kia bắt máy cũng là giọng nói một cô gái: “Này, cô tìm ai à?"
“Cô là ai, Lữ Trị có ở đây không?"
“A Trị uống say, đang ngủ. Cô cũng biết đàn ông có lúc cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, vào lúc này anh ấy ngủ giống như heo chết vậy."
Cô gái kia ở trong điện thoại cố ý nói vô cùng mập mờ.
Tiểu Ốc cũng không tin tưởng anh ấy sẽ dễ dàng phản bội mình: “Gọi anh ấy nghe điện thoại."
“A Trị, nghe điện thoại."
Cô gái trao đổi hai tiếng, chỉ nghe thấy Lữ Trị dùng ngôn ngữ say nhận lấy điện thoại:
“Người nào đó?"
“Khốn kiếp! Anh bây giờ ở nơi nào? Thế nào vẫn chưa về nhà?"
“Anh uống một chút rượu, thư ký đang chăm sóc anh, em không phải quan tâm, anh hiện tại không muốn gặp em, ngày mai anh phải đi Mĩ họp, em muốn làm cái gì thì làm cái đó đi! Anh lần này sẽ không ngăn cản em.
Thanh âm của anh nghe vừa mệt mỏi vừa thương tâm.
Tiểu Ốc không nhịn được nói: “Được rồi! Vậy sự nghiệp anh quan trọng, chỉ cần lần này em có thể còn sống trở lại, chúng ta đính hôn đi!"
“Tiểu Ốc em. . . . ."
“Bởi vì em muốn anh biết, em là thật lòng cùng anh tiến tới, em chưa từng nói qua cho anh biết, em thích anh. Đúng vậy em thích anh! Anh thích nhất ba cái chữ kia, em trở lại sẽ nói cho anh biết, nhất định phải chờ em."
Cô nghĩ tới nghĩ lui, không phải không muốn ở lại chỗ này, chỉ là sợ liên lụy anh, còn sợ đắc tội với người thân của anh, nếu là tự mình bắt em của anh, đắc tội ba anh, sau này cô làm sao có thể cùng anh kết hôn?
Lữ Trị vừa nghe, cũng cảm thấy giống nằm mơ: “Em lặp lại lần nữa!Anh không phải đang nằm mơ đi!"
Tiểu Ốc lắc đầu: “Không phải nằm mơ, nói một trăm lần đều là chờ em trở lại liền đính hôn, sau đó thổ lộ với anh. Lần này dù sao không ai biết thân phận của em, dây chuyền em sẽ vẫn mang."
Hòa khí Lữ Trị trong nháy mắt liền bị vài ba lời của cô cho san bằng rồi, vui vẻ, rất dễ nói chuyện mà nói:
“Vậy em nhất định phải trở về sớm chút, anh sẽ nghĩ tới em."
Sau khi Tiểu Ốc cúp điện thoại, đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng, thư ký của anh là một nam a!
Cô chủ động lần thứ nhất, hình như là bọn họ lần đầu tiên gây gổ, loại cảm giác này siêu cấp không tốt , trong lòng cô có loại cảm giác trống trải.
Buổi tối trước khi ngủ gọi điện thoại cho anh : “Khốn kiếp, anh ở đâu?"
Đầu kia bắt máy cũng là giọng nói một cô gái: “Này, cô tìm ai à?"
“Cô là ai, Lữ Trị có ở đây không?"
“A Trị uống say, đang ngủ. Cô cũng biết đàn ông có lúc cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, vào lúc này anh ấy ngủ giống như heo chết vậy."
Cô gái kia ở trong điện thoại cố ý nói vô cùng mập mờ.
Tiểu Ốc cũng không tin tưởng anh ấy sẽ dễ dàng phản bội mình: “Gọi anh ấy nghe điện thoại."
“A Trị, nghe điện thoại."
Cô gái trao đổi hai tiếng, chỉ nghe thấy Lữ Trị dùng ngôn ngữ say nhận lấy điện thoại:
“Người nào đó?"
“Khốn kiếp! Anh bây giờ ở nơi nào? Thế nào vẫn chưa về nhà?"
“Anh uống một chút rượu, thư ký đang chăm sóc anh, em không phải quan tâm, anh hiện tại không muốn gặp em, ngày mai anh phải đi Mĩ họp, em muốn làm cái gì thì làm cái đó đi! Anh lần này sẽ không ngăn cản em.
Thanh âm của anh nghe vừa mệt mỏi vừa thương tâm.
Tiểu Ốc không nhịn được nói: “Được rồi! Vậy sự nghiệp anh quan trọng, chỉ cần lần này em có thể còn sống trở lại, chúng ta đính hôn đi!"
“Tiểu Ốc em. . . . ."
“Bởi vì em muốn anh biết, em là thật lòng cùng anh tiến tới, em chưa từng nói qua cho anh biết, em thích anh. Đúng vậy em thích anh! Anh thích nhất ba cái chữ kia, em trở lại sẽ nói cho anh biết, nhất định phải chờ em."
Cô nghĩ tới nghĩ lui, không phải không muốn ở lại chỗ này, chỉ là sợ liên lụy anh, còn sợ đắc tội với người thân của anh, nếu là tự mình bắt em của anh, đắc tội ba anh, sau này cô làm sao có thể cùng anh kết hôn?
Lữ Trị vừa nghe, cũng cảm thấy giống nằm mơ: “Em lặp lại lần nữa!Anh không phải đang nằm mơ đi!"
Tiểu Ốc lắc đầu: “Không phải nằm mơ, nói một trăm lần đều là chờ em trở lại liền đính hôn, sau đó thổ lộ với anh. Lần này dù sao không ai biết thân phận của em, dây chuyền em sẽ vẫn mang."
Hòa khí Lữ Trị trong nháy mắt liền bị vài ba lời của cô cho san bằng rồi, vui vẻ, rất dễ nói chuyện mà nói:
“Vậy em nhất định phải trở về sớm chút, anh sẽ nghĩ tới em."
Sau khi Tiểu Ốc cúp điện thoại, đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng, thư ký của anh là một nam a!
/282
|