Thím Trương lắc đầu một cái, “ Tôi không biết, nhưng mà cậu ta nói tên là Lam Dật Thần, có chuyện quan trọng tìm Văn Hinh.” Nhìn người đàn ông cũng có khí chất, nói năng dứt khoát, nhất định cũng là người không đơn giản.
Đi về phía trước, bước chân của Văn Hinh đột nhiên dừng lại, cô xoay người nhìn về thím Trương, cau mày hỏi: “ Lam Dật Thần?” Anh ta tới đây làm gì? Cô còn tưởng người tới là Du Thần Ích.
Du Thần Ích không tới mà anh ta lại tới, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng liên quan tới Du Thần Ích sao
Nghĩ đến đây, trong lòng đột nhiên lo lắng, sau đó đi ra phía ngoài. Lăng Hạo Hiên thấy vậy, sắc mặt nhất thời ảm đạm, sau đó cũng đi theo cô ra ngoài.
Đi tới bên ngoài, quả nhiên trông thấy Lam Dật Thần đang cắm tay vào túi quần, tựa lưng vào chiếc xe thể thao màu đỏ lửa kia, cúi đầu không biết anh ta đang nghĩ cái gì.
“ Sao anh lại tới đây?” nhìn thấy Lam Dật Thần dĩ nhiên sẽ nghĩ ngay tới Du Thần Ích, Văn Hinh tất nhiên cũng không hề vui vẻ khi gặp anh ta.
Lam Dật Thần không để ý, chỉ có chút vội vàng nói với Văn Hinh nói: “ Chị dâu, chị mau tới xem Thần Ích một chút đi, hiện giờ cậu ta sắp không thể cứu được nữa rồi!”Ngày nào cũng ngâm mình trong quán rượu, sống mơ mơ màng màng, cái gì cũng không quản, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự là không thể cứu được.
“ Anh ta thế nào?” Văn Hinh không khỏi lo lắng hỏi, suy đoán nhất định Du Thần Ích đã xảy ra chuyện gì, tình huống bây giờ có vẻ rất nguy cấp.
“ Chị đi theo tôi!” Lam Dật Thần nói đoạn kéo tay Văn Hinh muốn đưa cô ngồi vào xe của mình, lại bị người lập tức kéo lại.
“ Cô ấy sẽ không trở về cùng các người nữa!” Lăng Hạo Hiên lạnh lùng nhìn Lam Dật Thần, trong mắt đè nén tức giận.
Thím Trương cũng đẩy tay Lam Dật Thần ra, lớn tiếng nói: “ Cậu ấy nói không sai, hôm nay Văn Hinh đã là người của thiếu gia nhà tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ không trở về với các người nữa, các người chết tâm đi!” Muốn giành đàn bà với thiếu gia nhà bà, vậy cũng phải xem bọn họ có đủ bản lĩnh không đã!
"Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra?" Lỗ Cầm thấy tình huống có vẻ không đúng, nên cũng hỏi.
Lúc này, Văn Hinh lại nói ngoài dự đoán của mọi người: “ Đưa tôi đi thôi!” Cô nói với Lam Dật Thần, cũng ý bảo Lăng Hạo Hiên và Thím Trương bỏ tay cô ra.
"Văn Hinh!" Nhưng mà Lăng Hạo Hiên cũng không buông tay, " Anh ta đã hại cậu thành dạng như vậy, chẳng lẽ cậu tính lại trở lại bên cạnh anh ta sao?” Chẳng lẽ cô lại ngu như vậy sao?
Thế nhưng trên đời này những người ngu ngốc như cô không chỉ có một, cũng như anh, biết rõ tình cảm của mình đối với cô sẽ chẳng có bất kì kết quả nào, bất kì hồi đáp, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện ở bên cạnh cô, chỉ mong có thể liếc mắt nhìn mình một cái.
Thím Trương cũng không đồng ý, đành khuyên nhủ: “ Đúng vậy, Văn Hinh, tiểu tử Du Thần Ích kia vừa nhìn cũng không phải là đồ tốt, cô không cần phải trở về, lần sau còn tới bảo bảo vệ không cần cho vào!” Chung đụng với cô mấy ngày qua, ít nhiều cô cũng biết một chút về chuyện giữa Văn Hinh và Du Thần Ích.
Đi về phía trước, bước chân của Văn Hinh đột nhiên dừng lại, cô xoay người nhìn về thím Trương, cau mày hỏi: “ Lam Dật Thần?” Anh ta tới đây làm gì? Cô còn tưởng người tới là Du Thần Ích.
Du Thần Ích không tới mà anh ta lại tới, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng liên quan tới Du Thần Ích sao
Nghĩ đến đây, trong lòng đột nhiên lo lắng, sau đó đi ra phía ngoài. Lăng Hạo Hiên thấy vậy, sắc mặt nhất thời ảm đạm, sau đó cũng đi theo cô ra ngoài.
Đi tới bên ngoài, quả nhiên trông thấy Lam Dật Thần đang cắm tay vào túi quần, tựa lưng vào chiếc xe thể thao màu đỏ lửa kia, cúi đầu không biết anh ta đang nghĩ cái gì.
“ Sao anh lại tới đây?” nhìn thấy Lam Dật Thần dĩ nhiên sẽ nghĩ ngay tới Du Thần Ích, Văn Hinh tất nhiên cũng không hề vui vẻ khi gặp anh ta.
Lam Dật Thần không để ý, chỉ có chút vội vàng nói với Văn Hinh nói: “ Chị dâu, chị mau tới xem Thần Ích một chút đi, hiện giờ cậu ta sắp không thể cứu được nữa rồi!”Ngày nào cũng ngâm mình trong quán rượu, sống mơ mơ màng màng, cái gì cũng không quản, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự là không thể cứu được.
“ Anh ta thế nào?” Văn Hinh không khỏi lo lắng hỏi, suy đoán nhất định Du Thần Ích đã xảy ra chuyện gì, tình huống bây giờ có vẻ rất nguy cấp.
“ Chị đi theo tôi!” Lam Dật Thần nói đoạn kéo tay Văn Hinh muốn đưa cô ngồi vào xe của mình, lại bị người lập tức kéo lại.
“ Cô ấy sẽ không trở về cùng các người nữa!” Lăng Hạo Hiên lạnh lùng nhìn Lam Dật Thần, trong mắt đè nén tức giận.
Thím Trương cũng đẩy tay Lam Dật Thần ra, lớn tiếng nói: “ Cậu ấy nói không sai, hôm nay Văn Hinh đã là người của thiếu gia nhà tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ không trở về với các người nữa, các người chết tâm đi!” Muốn giành đàn bà với thiếu gia nhà bà, vậy cũng phải xem bọn họ có đủ bản lĩnh không đã!
"Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra?" Lỗ Cầm thấy tình huống có vẻ không đúng, nên cũng hỏi.
Lúc này, Văn Hinh lại nói ngoài dự đoán của mọi người: “ Đưa tôi đi thôi!” Cô nói với Lam Dật Thần, cũng ý bảo Lăng Hạo Hiên và Thím Trương bỏ tay cô ra.
"Văn Hinh!" Nhưng mà Lăng Hạo Hiên cũng không buông tay, " Anh ta đã hại cậu thành dạng như vậy, chẳng lẽ cậu tính lại trở lại bên cạnh anh ta sao?” Chẳng lẽ cô lại ngu như vậy sao?
Thế nhưng trên đời này những người ngu ngốc như cô không chỉ có một, cũng như anh, biết rõ tình cảm của mình đối với cô sẽ chẳng có bất kì kết quả nào, bất kì hồi đáp, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện ở bên cạnh cô, chỉ mong có thể liếc mắt nhìn mình một cái.
Thím Trương cũng không đồng ý, đành khuyên nhủ: “ Đúng vậy, Văn Hinh, tiểu tử Du Thần Ích kia vừa nhìn cũng không phải là đồ tốt, cô không cần phải trở về, lần sau còn tới bảo bảo vệ không cần cho vào!” Chung đụng với cô mấy ngày qua, ít nhiều cô cũng biết một chút về chuyện giữa Văn Hinh và Du Thần Ích.
/344
|