Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen Pk Tiểu Thư Bé Bỏng
Chương 22: Câu chuyện nhỏ về kinh nghiệm hôn môi của Mộ Phong Triệt
/55
|
Mộ Phong Triệt đi từ trường tập bắn về thì thấy Quân Hạo ôm trong tay một cô gái ngồi ở phòng khách xem tivi. Anh và Quân Hạo đã lớn lên với nhau trong Mộ gia, chính là bạn bè chí cốt, có thể nói là thân tới mới cùng mặc một khố, cùng chung một giường. Nhưng có một tật xấu của cậu ta mà anh không thể nào chấp nhận được, đó là lăng nhăng.
Cậu ta từ khi vào cấp ba đã thay bạn gái như thay áo, thậm chí còn thường xuyên bắt cá năm sáu tay một lúc. Có lần nhìn thấy cậu ta đi với một cô, quay đầu 360 độ đã thấy cậu ta ôm ấp một cô khác. Điều này thực ra cũng không có gì là lạ, điều kiện kinh tế của cậu ta rất tốt, cũng đủ hào phóng để vung tiền cho các cô bạn gái, ngoại hình lại cao lớn, tuấn tú, có rất nhiều cô gái vây quanh cậu ta.
Thực ra số con gái vây quanh Mộ Phong Triệt cũng không ít, thậm chí còn nhiều hơn Quân Hạo nhưng anh chưa bao giờ có cảm giác gì với ai. Không phải là vì tim anh sắt đá mà là anh không thích con gái chủ động theo đuổi con trai. Hơn nữa, cường độ học hành và luyện tập của anh rất lớn, không có nhiều thời gian để đưa bạn gái khi khắp nơi như Quân Hạo. Và quan trọng nhất là, trong lòng anh luôn mang theo một bóng hình, điều này đến cả người thân thiết nhất với anh như Quân Hạo cũng không biết.
Bi mật này bị anh chôn vô cùng sâu, anh chỉ nhớ đã từng có một cô bé bẩn thỉu, quần áo rách rưới nhưng những điều đó không thể che được đôi mắt nâu to tròn sáng như sao của cô bé, nhớ đến những ngày tháng anh chăm sóc cô bé ở cái nơi khủng khiếp kia, nhớ cả lúc bám chặt góc áo anh, nhìn anh với ánh mắt dựa dẫm vô cùng đáng yêu. Đôi mắt đó khiền anh nhớ đến trong mỗi giấc mơ, khi nào nhìn thấy ai có đôi mắt như vậy, anh lại nhớ đến cô bé kia.
Thậm chí, anh còn nghĩ mình bị luyến đồng, mặc dù có thể bây giờ cô bé kia có lẽ đã lớn lên, thành một mỹ nữ được bao nhiêu người đàn ông săn đón rồi. Anh từng mong muốn mình trở thành một trong số người đàn ông đó nhưng cho dù anh có ra sức tìm kiếm nhưng không tìm được, đến tên cô anh còn không biết cơ mà.
Hôm nay Mộ Phong Triệt đột nhiên tỉnh lại giữa đêm, họng anh khô rát, hôm nay uống hơi nhiều rượu. Anh đẩy cửa bước ra ngoài, vừa ra tới phòng khách thì một loạt các từ ngữ lạ lùng truyền vào tai anh : " A...Hạo...anh nhẹ chút...ưm. " Mộ Phong Triệt chớp chớp mắt, nhẹ ? Chẳng nhẽ Hạo đang đánh con gái, bình thường cậu ta đối với con gái rất dịu dàng mà.
Mộ Phong Triệt cũng không nghĩ ngợi gì mà đi thẳng ra phòng khách, nơi đang phát ra những tiếng kêu của người con gái kia. Lập tức, hình ảnh hai người đang cuốn lấy nhau trên ghế sô pha đập vào mắt anh, trên màn hình ti vi lớn cũng đang chiếu những cảnh phim làm người ta mặt đỏ tim đập.
Mộ Phong Triệt thản nhiên tới gần hơn, thấy miệng của hai người đang dính chặt lấy nhau, anh bỗng nhiên thấy cái này có chút quen thuộc. Hình như anh cũng thấy người ta làm như vậy ngoài đường một hai lần, nhưng mà...mục đích là để làm gì ? Anh không hề cảm thấy có chút ngại ngùng mà cúi thấp xuống, quan sát kĩ động tác miệng của hai người kia, trên màn hình cũng là quay hai người đang dính miệng vào nhau. Anh có chút khó hiểu nhíu mày, mắt nhìn chăm chăm vào nơi đang hoạt động kia.
Đột nhiên cô gái mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đang phóng đại trước mắt của Mộ Phong Triệt thì đẩy Quân Hạo ra, hét lớn một tiếng. Mộ Phong Triệt bị tiếng hét của cô ta làm cho ù tai thì khó chịu lui ra phía sau, lấy ngón út ngoáy ngoáy cái tai bị đau.
Quân Hạo thấy Mộ Phong Triệt đứng đó thì kinh ngạc một hồi, cuối cùng mở miệng : " Triệt, cậu làm gì vậy". Mộ Phong Triệt ngược lại không trả lời mà hỏi lại : " Cậu đang làm gì vậy ? ".
Quân Hạo ngẩn người, làm gì là làm gì ? Là đang hôn môi chuẩn bị tiến tới bước cuối cùng a. Quân Hạo đột nhiên nhớ ra, người bạn của mình là thanh tâm quả dục, vô dục vô cầu, thậm chí đến hôn môi là gì cũng không biết, đã học hành luyện tập đến mức thành người chậm tiến rồi.
" Ý cậu hỏi là hôn môi ? "
" Hôn môi ?" Mộ Phong Triệt ngẩn người.
"Đúng vậy, là môi hai người dính lấy nhau sau đó dùng lưỡi quấn lấy nhau để thể hiện tình cảm đó "
" Dùng lưỡi ? Không mất vệ sinh sao ? "
" Không có, cậu cứ thử đi rồi sẽ biết "
Cuộc hội thoại của hai người khiến cô gái ở bên cạnh run cả người, nhìn hai người như quái vật. Kết quả là tối đó Quân Hạo phải ôm chăn ngủ một mình và Mộ Phong Triệt sau này khi gặp được Lạc Vi Vi thì đã cảm nhận sâu sắc được cách " thể hiện tình cảm" này
Cậu ta từ khi vào cấp ba đã thay bạn gái như thay áo, thậm chí còn thường xuyên bắt cá năm sáu tay một lúc. Có lần nhìn thấy cậu ta đi với một cô, quay đầu 360 độ đã thấy cậu ta ôm ấp một cô khác. Điều này thực ra cũng không có gì là lạ, điều kiện kinh tế của cậu ta rất tốt, cũng đủ hào phóng để vung tiền cho các cô bạn gái, ngoại hình lại cao lớn, tuấn tú, có rất nhiều cô gái vây quanh cậu ta.
Thực ra số con gái vây quanh Mộ Phong Triệt cũng không ít, thậm chí còn nhiều hơn Quân Hạo nhưng anh chưa bao giờ có cảm giác gì với ai. Không phải là vì tim anh sắt đá mà là anh không thích con gái chủ động theo đuổi con trai. Hơn nữa, cường độ học hành và luyện tập của anh rất lớn, không có nhiều thời gian để đưa bạn gái khi khắp nơi như Quân Hạo. Và quan trọng nhất là, trong lòng anh luôn mang theo một bóng hình, điều này đến cả người thân thiết nhất với anh như Quân Hạo cũng không biết.
Bi mật này bị anh chôn vô cùng sâu, anh chỉ nhớ đã từng có một cô bé bẩn thỉu, quần áo rách rưới nhưng những điều đó không thể che được đôi mắt nâu to tròn sáng như sao của cô bé, nhớ đến những ngày tháng anh chăm sóc cô bé ở cái nơi khủng khiếp kia, nhớ cả lúc bám chặt góc áo anh, nhìn anh với ánh mắt dựa dẫm vô cùng đáng yêu. Đôi mắt đó khiền anh nhớ đến trong mỗi giấc mơ, khi nào nhìn thấy ai có đôi mắt như vậy, anh lại nhớ đến cô bé kia.
Thậm chí, anh còn nghĩ mình bị luyến đồng, mặc dù có thể bây giờ cô bé kia có lẽ đã lớn lên, thành một mỹ nữ được bao nhiêu người đàn ông săn đón rồi. Anh từng mong muốn mình trở thành một trong số người đàn ông đó nhưng cho dù anh có ra sức tìm kiếm nhưng không tìm được, đến tên cô anh còn không biết cơ mà.
Hôm nay Mộ Phong Triệt đột nhiên tỉnh lại giữa đêm, họng anh khô rát, hôm nay uống hơi nhiều rượu. Anh đẩy cửa bước ra ngoài, vừa ra tới phòng khách thì một loạt các từ ngữ lạ lùng truyền vào tai anh : " A...Hạo...anh nhẹ chút...ưm. " Mộ Phong Triệt chớp chớp mắt, nhẹ ? Chẳng nhẽ Hạo đang đánh con gái, bình thường cậu ta đối với con gái rất dịu dàng mà.
Mộ Phong Triệt cũng không nghĩ ngợi gì mà đi thẳng ra phòng khách, nơi đang phát ra những tiếng kêu của người con gái kia. Lập tức, hình ảnh hai người đang cuốn lấy nhau trên ghế sô pha đập vào mắt anh, trên màn hình ti vi lớn cũng đang chiếu những cảnh phim làm người ta mặt đỏ tim đập.
Mộ Phong Triệt thản nhiên tới gần hơn, thấy miệng của hai người đang dính chặt lấy nhau, anh bỗng nhiên thấy cái này có chút quen thuộc. Hình như anh cũng thấy người ta làm như vậy ngoài đường một hai lần, nhưng mà...mục đích là để làm gì ? Anh không hề cảm thấy có chút ngại ngùng mà cúi thấp xuống, quan sát kĩ động tác miệng của hai người kia, trên màn hình cũng là quay hai người đang dính miệng vào nhau. Anh có chút khó hiểu nhíu mày, mắt nhìn chăm chăm vào nơi đang hoạt động kia.
Đột nhiên cô gái mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đang phóng đại trước mắt của Mộ Phong Triệt thì đẩy Quân Hạo ra, hét lớn một tiếng. Mộ Phong Triệt bị tiếng hét của cô ta làm cho ù tai thì khó chịu lui ra phía sau, lấy ngón út ngoáy ngoáy cái tai bị đau.
Quân Hạo thấy Mộ Phong Triệt đứng đó thì kinh ngạc một hồi, cuối cùng mở miệng : " Triệt, cậu làm gì vậy". Mộ Phong Triệt ngược lại không trả lời mà hỏi lại : " Cậu đang làm gì vậy ? ".
Quân Hạo ngẩn người, làm gì là làm gì ? Là đang hôn môi chuẩn bị tiến tới bước cuối cùng a. Quân Hạo đột nhiên nhớ ra, người bạn của mình là thanh tâm quả dục, vô dục vô cầu, thậm chí đến hôn môi là gì cũng không biết, đã học hành luyện tập đến mức thành người chậm tiến rồi.
" Ý cậu hỏi là hôn môi ? "
" Hôn môi ?" Mộ Phong Triệt ngẩn người.
"Đúng vậy, là môi hai người dính lấy nhau sau đó dùng lưỡi quấn lấy nhau để thể hiện tình cảm đó "
" Dùng lưỡi ? Không mất vệ sinh sao ? "
" Không có, cậu cứ thử đi rồi sẽ biết "
Cuộc hội thoại của hai người khiến cô gái ở bên cạnh run cả người, nhìn hai người như quái vật. Kết quả là tối đó Quân Hạo phải ôm chăn ngủ một mình và Mộ Phong Triệt sau này khi gặp được Lạc Vi Vi thì đã cảm nhận sâu sắc được cách " thể hiện tình cảm" này
/55
|