Thẩm Quân Dao mất ngủ đến nửa đêm vì phải ôm Lục Tuấn Hiên, phải đến ba giờ sáng cô ta mới ngủ được, lúc này cô vẫn đang ngủ say, bỗng cảm thấy phía dưới ấm ấm, cảm giác này khiến cô ta nhanh chóng ngồi dậy, cúi đầu kiểm tra.
Khóe môi nở nụ cười vui vẻ, không ngờ vì ăn quá nhiều đồ bổ nên kinh nguyệt lại đến sớm hơn dự kiến.
Cô ta vội vàng xuống giường dùng băng bệ sinh, sự kích động này khiến cô ta tạm thời không biết phải làm gì, cô ta ngồi trên sofa, lần đầu cảm thấy chuyện đến ngày đèn đỏ vừa là một việc vừa vui vừa bực bội.
Cô ta cắn môi, thầm nghĩ, ngày đầu tiên và ngày thứ hai cô ta có hơi nhiều, vì thế cô ta phải đợi đến ngày thứ ba sẽ đi tìm Trình Ly Nguyệt, bỗng nhiên cô ta phát hiện ra rằng, hôm nay đã là thứ năm, ngày thứ ba của cô ta sẽ rơi vào thứ bảy Trình Ly Nguyệt chắc chắn sẽ không đi làm.
Cô ta tuyệt đối không thể để lỡ cơ hội lần này, nếu đợi đến lần sau thì đứa bé trong bụng cô ta đã ba tháng rồi, đến lúc đó bụng sẽ phải hơi nhô lên, cô ta không thể nào diễn tiếp được.
"Xem ra, chỉ có thể là ngày mai rồi, Thẩm Quân Dao cắn răng, nở một nụ cười âm hiểm, Trình Ly Nguyệt bắt buộc phải trả giá cho vụ mang thai giả này của cô ta.
Đến lúc đó, nỗi hận của Lục Tuấn Hiên và của cả nhà họ Lục đều sẽ trút hết lên đầu cô ta, cả đời nay cô ta đừng hòng rửa sạch được.
Càng đừng nói đến Lục Chinh sẽ còn tình cảm gì với cô ta, đến lúc đó anh ta chắc chắn cũng sẽ tức giận đến mức muốn giết cô ta thôi!
Bây giờ chỉ đợi đến ngày mai thôi, cô ta bắt buộc phải tìm được một cái cớ cãi nhau một trận với Trình Ly Nguyệt.
Thẩm Quân Dao suy nghĩ kỹ, ánh mắt lia tới một chiếc bóp tiền đặt trên bàn, bóp tiền này màu đen, là của Lục Tuấn Hiên.
Thẩm Quân Dao kinh ngạc, sao sáng nay anh ta ra ngoài mà không mang theo bóp tiền? Thẩm Quân Dao đi đến chỗ chiếc tủ, cầm bóp tiền của Lục Tuấn Hiên lên, bên trong chỉ có 10 ngàn tệ tiền mặt, 6-7 tấm thẻ màu đen và màu vàng, đều là thẻ tín dụng hạn mức cao, Thẩm Quân Dao rút một tấm từ trong đó ra, hôm nay cô ta có thể quẹt thoải mái một hôm rồi.
Cô ta đang lục tìm các ngõ ngách trong bóp tiền, muốn xem thử trong túi tiền của anh ta có những gì, đột nhiên, trong một ngăn túi ẩn, cô ta cảm thấy hình như có một tấm hình bên trong đó, cô ta khều tấm hình ra, vừa nhìn, cả người liền ngơ ngác.
Đây là tấm hình thời còn trẻ của Trình Ly Nguyệt, được Lục Tuấn Hiên cắt thành ảnh nhỏ, ánh mắt của Trình Ly Nguyệt rớm lệ, dáng vẻ đáng thương, trông rất khiến người ta thấy yêu mến.
Lồng ngực Thẩm Quân Dao phập phồng, cô ta thở hổn hển, việc này thật sự làm tổn thương cô ta, mỗi ngày Lục Tuấn Hiên đều ở bên cô ta, nhưng trong bóp tiền của anh ta lại không hề có một tấm ảnh nào của cô, mà lại cất giấu tấm hình này của Trình Ly Nguyệt?
Anh ta đặt trong túi tiền, có phải có nghĩa là anh ta sẽ thường lấy ra vào lúc rảnh rỗi không?
Thẩm Quân Dao tức đến mức muốn xé nát bức hình đó, nhưng cô ta đã kiềm chế được, ngay mai có thể lợi dụng tấm hình này để đi tìm Trình Ly Nguyệt tính sổ, dùng lý do Trình Ly Nguyệt dụ dỗ chồng cô ta, đây chẳng phải là một lý do rất hay hay sao? Đến lúc đó, để cho Lục Tuấn Hiên nảy sinh lòng hổ thẹn với cô ta, đợi sau khi cô ta bị sảy thai, thì chẳng phải anh ta sẽ càng thương yêu cô ta hơn hay sao?
Thẩm Quân Dao tức giận đùng đùng, một tháng vừa qua, mỗi tối Lục Tuấn Hiên đều ngủ bên cạnh cô ta, nhưng không hề chạm vào cô ta, anh ta cũng mới 29 tuổi, sao anh ta có thể không có nhu cầu sinh lý được chứ?
Vậy anh ta giải quyết bằng cách nào? Tìm phụ nữ? Thẩm Quân Dao biết Lục Tuấn Hiên có chứng thích sạch sẽ ở phương diện này, nhìn thấy tấm hình của Trình Ly Nguyệt, mắt Thẩm Quân Dao lóe lên tia oán hận.
Mặc kệ thế nào, cô ta đều phải khiến cho Lục Tuấn Hiên cắt đứt hết tình cảm với Trình Ly Nguyệt.
Trong phòng họp thiết kế đá quý của Thế Tước.
Linda đang mở cuộc họp phản hồi ý kiến khách hàng mỗi tuần một lần, sau khi thu thập sự hài lòng và không hài lòng của khách hàng, là quản lý cao cấp trong công ty, cô ấy vẫn thẳng thắng phê bình.
Trong đó, đối với thiết kế của Giản Vân, cô ấy cũng nhận xét thẳng thừng: "Giản Vân, thiết kế của cô bị khách hàng trả về nhiều lần, lý do là thiết kế của cô quá phô trường, thiếu cảm giác chân thành, hy vọng sau này cô hãy chú ý hơn, bỏ ra thêm một ít tâm tư và kỷ xảo trên phương diện thiết kế, quan trọng hơn là phải đặt cả linh hồn mình vào, chứ không phải chỉ thấy đẹp là xong."
Giản vân cúi đầu, đáp: "Tôi sẽ cố gắng sửa chữa lại."
"Và lần này, người chúng ta đáng phải biểu dương là Trình Ly Nguyệt, thiết kế của cô ấy rất được yêu thích, tỷ lệ đồng ý lên đến 70%, đã có mười mấy khách hàng lựa chọn dùng bản thiết kế của cô ấy, mọi người phải học tập theo cô ấy đấy nhé."
Tuy Trình Ly Nguyệt được biểu dương, nhưng cô chỉ cười mỉm, không hề tỏ vẻ tự đắc.
Khi Giản Vân nghe Linda biểu dương xuong, cô ta muốn nhìn thử xem Trình Ly Nguyệt đắc ý ra sao, nhưng cô ta vừa ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Trình Ly Nguyệt đang cầm bút, khẽ mỉm cười, nhìn Linda với ánh mắt rất tự nhiên.
Giản Vân sửng sốt, cúi đầu chìm vào trong suy nghĩ của bản thân, cứ cách ngày Hoắc Yên Nhiên lại gọi điện thoại cho cô ta, hỏi xem cô ta có cách nào khiến Trình Ly Nguyệt thân bại danh liệt hay không, và cô ta thật sự chưa tìm được cơ hội đó.
Linda nhìn Trình Ly Nguyệt, trong lòng tán thưởng, cô rất thích tính cách của Trình Ly Nguyệt, cô vẫn giữ được phong cách làm những thứ mình thích làm, trở thành người mình muốn trở thành.
Vì thế, tác phẩm của cô ấy đều chứa đầy linh hồn và tình cảm với đá quý, chứ không phải là một món trang sức lạnh băng.
Trước khi tan họp, Linda đột nhiên nói với cấp dưới: "Hôm qua tôi vừa nói chuyện với một khách hàng rất quan trọng, thân phận của bà ấy rất cao quý, là thành viên hoàng gia, bà ấy nhìn trúng công ty chúng ta, rất hài lòng với quan niệm của chúng ta, vì thế bà ấy quyết định đặt một bộ trang sức ở công ty chúng ta, tôi đang nghĩ nhiệm vụ này nên giao cho ai đây."
"Khách hàng quan trọng như thế, chắc chắn chúng ta không thể đảm nhiệm nỗi, chỉ có thể để Trình Ly Nguyệt - nhà thiết kế hàng đầu của chúng ta ra tay rồi."
"Đúng vậy! Chị Ly Nguyệt là nhà thiết kế nổi tiếng của chúng ta, tin chắc chị ấy sẽ làm rất xuất sắc."
Giản Vân ở bên cạnh, mặt mày cô ta trở nên xấu xí, tốt xấu gì cô ta cũng là một trong những nhà thiết kế quốc tế trứ danh, không ngờ khi vào đây, mọi vinh quang đều bị Trình Ly Nguyệt che lấp, cứ như muốn quy cô ta về chung với nhóm nhà thiết kể sơ đẳng vậy.
Cái cảm giác bị nghi ngờ năng lực vô cùng khó chịu, cô ta dùng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Trình Ly Nguyệt.
"Ly Nguyệt, giao cho em được chứ!" Linda nhìn Trình Ly Nguyệt.
Trình Ly Nguyệt cũng thấy áp lực, cô cười hỏi: "Cần hoàn thành trong thời gian bao lâu?"
"Bà ấy cho chúng ta thời gian một tháng, và chỉ giao cho công ty chúng ta thiết kế vì thế chúng ta càng phải chú tâm hơn, tuyệt đối không thể để lỡ sinh nhật của khách hàng này."
"Thành viên hoàng gia? Vậy thì hay rồi, nếu có thể quảng bá được công ty với hoàng gia, nói không chừng công ty chúng ta còn có thể trở thành nơi chuyên thiết kế trang sức dành cho họ nữa đấy!" Có một nhân viên kinh ngạc kêu lên.
Khóe môi nở nụ cười vui vẻ, không ngờ vì ăn quá nhiều đồ bổ nên kinh nguyệt lại đến sớm hơn dự kiến.
Cô ta vội vàng xuống giường dùng băng bệ sinh, sự kích động này khiến cô ta tạm thời không biết phải làm gì, cô ta ngồi trên sofa, lần đầu cảm thấy chuyện đến ngày đèn đỏ vừa là một việc vừa vui vừa bực bội.
Cô ta cắn môi, thầm nghĩ, ngày đầu tiên và ngày thứ hai cô ta có hơi nhiều, vì thế cô ta phải đợi đến ngày thứ ba sẽ đi tìm Trình Ly Nguyệt, bỗng nhiên cô ta phát hiện ra rằng, hôm nay đã là thứ năm, ngày thứ ba của cô ta sẽ rơi vào thứ bảy Trình Ly Nguyệt chắc chắn sẽ không đi làm.
Cô ta tuyệt đối không thể để lỡ cơ hội lần này, nếu đợi đến lần sau thì đứa bé trong bụng cô ta đã ba tháng rồi, đến lúc đó bụng sẽ phải hơi nhô lên, cô ta không thể nào diễn tiếp được.
"Xem ra, chỉ có thể là ngày mai rồi, Thẩm Quân Dao cắn răng, nở một nụ cười âm hiểm, Trình Ly Nguyệt bắt buộc phải trả giá cho vụ mang thai giả này của cô ta.
Đến lúc đó, nỗi hận của Lục Tuấn Hiên và của cả nhà họ Lục đều sẽ trút hết lên đầu cô ta, cả đời nay cô ta đừng hòng rửa sạch được.
Càng đừng nói đến Lục Chinh sẽ còn tình cảm gì với cô ta, đến lúc đó anh ta chắc chắn cũng sẽ tức giận đến mức muốn giết cô ta thôi!
Bây giờ chỉ đợi đến ngày mai thôi, cô ta bắt buộc phải tìm được một cái cớ cãi nhau một trận với Trình Ly Nguyệt.
Thẩm Quân Dao suy nghĩ kỹ, ánh mắt lia tới một chiếc bóp tiền đặt trên bàn, bóp tiền này màu đen, là của Lục Tuấn Hiên.
Thẩm Quân Dao kinh ngạc, sao sáng nay anh ta ra ngoài mà không mang theo bóp tiền? Thẩm Quân Dao đi đến chỗ chiếc tủ, cầm bóp tiền của Lục Tuấn Hiên lên, bên trong chỉ có 10 ngàn tệ tiền mặt, 6-7 tấm thẻ màu đen và màu vàng, đều là thẻ tín dụng hạn mức cao, Thẩm Quân Dao rút một tấm từ trong đó ra, hôm nay cô ta có thể quẹt thoải mái một hôm rồi.
Cô ta đang lục tìm các ngõ ngách trong bóp tiền, muốn xem thử trong túi tiền của anh ta có những gì, đột nhiên, trong một ngăn túi ẩn, cô ta cảm thấy hình như có một tấm hình bên trong đó, cô ta khều tấm hình ra, vừa nhìn, cả người liền ngơ ngác.
Đây là tấm hình thời còn trẻ của Trình Ly Nguyệt, được Lục Tuấn Hiên cắt thành ảnh nhỏ, ánh mắt của Trình Ly Nguyệt rớm lệ, dáng vẻ đáng thương, trông rất khiến người ta thấy yêu mến.
Lồng ngực Thẩm Quân Dao phập phồng, cô ta thở hổn hển, việc này thật sự làm tổn thương cô ta, mỗi ngày Lục Tuấn Hiên đều ở bên cô ta, nhưng trong bóp tiền của anh ta lại không hề có một tấm ảnh nào của cô, mà lại cất giấu tấm hình này của Trình Ly Nguyệt?
Anh ta đặt trong túi tiền, có phải có nghĩa là anh ta sẽ thường lấy ra vào lúc rảnh rỗi không?
Thẩm Quân Dao tức đến mức muốn xé nát bức hình đó, nhưng cô ta đã kiềm chế được, ngay mai có thể lợi dụng tấm hình này để đi tìm Trình Ly Nguyệt tính sổ, dùng lý do Trình Ly Nguyệt dụ dỗ chồng cô ta, đây chẳng phải là một lý do rất hay hay sao? Đến lúc đó, để cho Lục Tuấn Hiên nảy sinh lòng hổ thẹn với cô ta, đợi sau khi cô ta bị sảy thai, thì chẳng phải anh ta sẽ càng thương yêu cô ta hơn hay sao?
Thẩm Quân Dao tức giận đùng đùng, một tháng vừa qua, mỗi tối Lục Tuấn Hiên đều ngủ bên cạnh cô ta, nhưng không hề chạm vào cô ta, anh ta cũng mới 29 tuổi, sao anh ta có thể không có nhu cầu sinh lý được chứ?
Vậy anh ta giải quyết bằng cách nào? Tìm phụ nữ? Thẩm Quân Dao biết Lục Tuấn Hiên có chứng thích sạch sẽ ở phương diện này, nhìn thấy tấm hình của Trình Ly Nguyệt, mắt Thẩm Quân Dao lóe lên tia oán hận.
Mặc kệ thế nào, cô ta đều phải khiến cho Lục Tuấn Hiên cắt đứt hết tình cảm với Trình Ly Nguyệt.
Trong phòng họp thiết kế đá quý của Thế Tước.
Linda đang mở cuộc họp phản hồi ý kiến khách hàng mỗi tuần một lần, sau khi thu thập sự hài lòng và không hài lòng của khách hàng, là quản lý cao cấp trong công ty, cô ấy vẫn thẳng thắng phê bình.
Trong đó, đối với thiết kế của Giản Vân, cô ấy cũng nhận xét thẳng thừng: "Giản Vân, thiết kế của cô bị khách hàng trả về nhiều lần, lý do là thiết kế của cô quá phô trường, thiếu cảm giác chân thành, hy vọng sau này cô hãy chú ý hơn, bỏ ra thêm một ít tâm tư và kỷ xảo trên phương diện thiết kế, quan trọng hơn là phải đặt cả linh hồn mình vào, chứ không phải chỉ thấy đẹp là xong."
Giản vân cúi đầu, đáp: "Tôi sẽ cố gắng sửa chữa lại."
"Và lần này, người chúng ta đáng phải biểu dương là Trình Ly Nguyệt, thiết kế của cô ấy rất được yêu thích, tỷ lệ đồng ý lên đến 70%, đã có mười mấy khách hàng lựa chọn dùng bản thiết kế của cô ấy, mọi người phải học tập theo cô ấy đấy nhé."
Tuy Trình Ly Nguyệt được biểu dương, nhưng cô chỉ cười mỉm, không hề tỏ vẻ tự đắc.
Khi Giản Vân nghe Linda biểu dương xuong, cô ta muốn nhìn thử xem Trình Ly Nguyệt đắc ý ra sao, nhưng cô ta vừa ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Trình Ly Nguyệt đang cầm bút, khẽ mỉm cười, nhìn Linda với ánh mắt rất tự nhiên.
Giản Vân sửng sốt, cúi đầu chìm vào trong suy nghĩ của bản thân, cứ cách ngày Hoắc Yên Nhiên lại gọi điện thoại cho cô ta, hỏi xem cô ta có cách nào khiến Trình Ly Nguyệt thân bại danh liệt hay không, và cô ta thật sự chưa tìm được cơ hội đó.
Linda nhìn Trình Ly Nguyệt, trong lòng tán thưởng, cô rất thích tính cách của Trình Ly Nguyệt, cô vẫn giữ được phong cách làm những thứ mình thích làm, trở thành người mình muốn trở thành.
Vì thế, tác phẩm của cô ấy đều chứa đầy linh hồn và tình cảm với đá quý, chứ không phải là một món trang sức lạnh băng.
Trước khi tan họp, Linda đột nhiên nói với cấp dưới: "Hôm qua tôi vừa nói chuyện với một khách hàng rất quan trọng, thân phận của bà ấy rất cao quý, là thành viên hoàng gia, bà ấy nhìn trúng công ty chúng ta, rất hài lòng với quan niệm của chúng ta, vì thế bà ấy quyết định đặt một bộ trang sức ở công ty chúng ta, tôi đang nghĩ nhiệm vụ này nên giao cho ai đây."
"Khách hàng quan trọng như thế, chắc chắn chúng ta không thể đảm nhiệm nỗi, chỉ có thể để Trình Ly Nguyệt - nhà thiết kế hàng đầu của chúng ta ra tay rồi."
"Đúng vậy! Chị Ly Nguyệt là nhà thiết kế nổi tiếng của chúng ta, tin chắc chị ấy sẽ làm rất xuất sắc."
Giản Vân ở bên cạnh, mặt mày cô ta trở nên xấu xí, tốt xấu gì cô ta cũng là một trong những nhà thiết kế quốc tế trứ danh, không ngờ khi vào đây, mọi vinh quang đều bị Trình Ly Nguyệt che lấp, cứ như muốn quy cô ta về chung với nhóm nhà thiết kể sơ đẳng vậy.
Cái cảm giác bị nghi ngờ năng lực vô cùng khó chịu, cô ta dùng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Trình Ly Nguyệt.
"Ly Nguyệt, giao cho em được chứ!" Linda nhìn Trình Ly Nguyệt.
Trình Ly Nguyệt cũng thấy áp lực, cô cười hỏi: "Cần hoàn thành trong thời gian bao lâu?"
"Bà ấy cho chúng ta thời gian một tháng, và chỉ giao cho công ty chúng ta thiết kế vì thế chúng ta càng phải chú tâm hơn, tuyệt đối không thể để lỡ sinh nhật của khách hàng này."
"Thành viên hoàng gia? Vậy thì hay rồi, nếu có thể quảng bá được công ty với hoàng gia, nói không chừng công ty chúng ta còn có thể trở thành nơi chuyên thiết kế trang sức dành cho họ nữa đấy!" Có một nhân viên kinh ngạc kêu lên.
/1503
|