Trình Ly Nguyệt khuôn mặt sầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn khuôn mặt cảnh cáo của Thẩm Quân Dao, "Lục phu nhân, cô nói những lời này có ý gì?"
Thẩm Quân Dao vòng tay cười nhạt một tiếng, "Ý gì à? Cô còn không biết hay sao? Bữa nay Tuấn Hiên nói cho tôi, anh ấy gặp cô ở nhà hàng, cô nói, cái thành phố A lớn vậy, sao mà lại cứ để các người gặp nhau vậy? Có phải là cô đang cố ý tạo cơ hội tiếp cận anh ấy?"
Trình Ly Nguyệt nghe xong, cười ra tiếng, "Tôi tại sao lại tự tạo cơ hội tiếp cận người đàn ông đã bỏ rơi tôi?"
Sự tức giận trên khuôn mặt Thẩm Quân Dao không giảm đi, có chút sắc bén nói, "Tại sao à? Đương nhiên là Tuấn Hiên nhà tôi có tiền, cô muốn trước mặt anh ấy lấy được sự đồng tình, để anh ấy tội nghiệp cô, tiếc rẻ cho cô, để cô từ trên người anh ấy lấy được chút lợi ích."
"Lục phu nhân, cô nói chuyện khách khí một chút, tôi cho dù nghèo hơn, không có tiền đi nữa, tôi cũng tuyệt đối không lấy một xu tiền tội nghiệp với bố thí của Lục Tuấn Hiên, nếu như tôi thực sự muốn, thì cũng phải lấy lại mười lăm phần trăm cổ phần Lục gia đã bị anh ta cướp lấy." Tiếng nói của Trình Ly Nguyệt vang vọng.
Thẩm Quân Dao nghe xong, lập tức đồng tử mở to, "Cô vẫn còn nghĩ đến việc lấy về mười lăm phần trăm cổ phần nữa à?"
"Tôi đương nhiên muốn, vì đó vốn dĩ là của tôi, năm đó các người cùng nhau lập kế hại tôi, cướp từ tay tôi, tôi lấy lại, có gì không được chứ?" Trình Ly Nguyệt lạnh lùng đáp.
Thẩm Quân Dao dường như nghe thấy chuyện cười vậy, cười nhạt lên tiếng, "Trình Ly Nguyệt, đơn ly hôn năm đó đã ghi rất rõ ràng, cô nguyện ý bỏ qua mười lăm phần trăm cổ phần đó rồi, toàn bộ giao cho Tuấn Hiên, hiện tại, cô còn muốn lấy lại? Nằm mơ đi!"
Trình Ly Nguyệt vốn dĩ nội tâm như bị kim đâm khó chịu, nhưng mà, cô ngẩng đầu, không cam tâm trả lời, "Cuộc đời này còn dài lắm, ai biết được tôi còn có khả năng đó không?"
"Nói như vậy, chuyện gặp trong nhà hàng không phải cô cố ý tạo ra rồi?" Thẩm Quân Dao híp mắt hỏi.
Trình Ly Nguyệt cũng hiểu, Thẩm Quân Dao nói những thứ này, là muốn từ cô lấy được một chút đáp án yên tâm, cô nói, "Nếu không có việc gì nữa, tôi phải làm việc rồi."
Thẩm Quân Dao thấy cô nói không rõ ràng, lập tức kêu cô, "Cô nói rõ ràng cho tôi, cô với Tuấn Hiên gặp trong nhà hàng, có phải là do cô sắp xếp không?"
"Nếu đúng thì sao? Không đúng thì sao? Tóm lại, tôi có tự do làm việc mình thích" Trình Ly Nguyệt cũng không muốn cô ta dễ chịu, nói xong, đẩy cửa rời khỏi.
Thẩm Quân Dao tức đến nỗi cắn môi, sắc mặt khó coi, nếu như nghĩ kỹ, vừa rồi lời nói của Trình Ly Nguyệt đã có đáp án, thế mà, Thẩm Quân Dao lại không dám buông lỏng, vì Lục Tuấn Hiên đối với cô ta đã nảy sinh sự thông cảm và đồng tình rồi.
Trình Ly Nguyệt hiện tại, dường như là một quả bom ở gần Lục Tuấn Hiên lúc nào cũng có thể nổ tung, giống như cô năm đó, bất cứ lúc nào cũng có thể xuống tay với Lục Tuấn Hiên, Thẩm Quân Dao không dám sơ ý đâu.
Hơn nữa, có những chuyện chỉ có Thẩm Quân Dao biết, đó chính là cô tưởng Lục Tuấn Hiên sẽ yêu cô cả đời này, nhưng mà, bốn năm trở lại đây, cô phát hiện, Lục Tuấn Hiên cũng không phải yêu cô giống như cô nghĩ.
Thẩm Quân Dao đẩy cửa từ phòng họp đi ra, cô cũng không muốn đi tìm Trình Ly Nguyệt nữa, cô muốn bây giờ đi dạo phố mua quần áo mới, chỉ cần có trang điểm bản thân xinh đẹp quý phái, con mắt của Lục Tuấn Hiên sẽ không nhìn vào đứa con gái khác nữa.
Cô muốn vào nhà vệ sinh hóa trang thêm, cầm theo túi xách đi vào trong, cô trước tiên đẩy một phòng ngăn cách ngồi vào trong.
Mà lúc đó, ngoài cửa lập tức giống như ập tới mấy nữ nhân viên, xì xào nói chuyện.
"Nghe nói chưa? Sáng nay Trình thiết kế gia ngồi chiếc xe thể thao mấy chục triệu tệ để đi làm đó."
"Nghe nói rồi! Chúng tôi sớm đã đoán được người đó là ai rồi."
Một cô gái vừa mới đến không hiểu gì hỏi, "Là ai?"
"Thì là nam chủ nhân của tòa nhà hùng vĩ đối diện chúng ta, tổng tài tập đoàn Cung thị Cung Dạ Tiêu đó!"
"Các người nói, Trình thiết kế gia thật sự ở cùng với Cung Dạ Tiêu không? Nếu như họ đang quen nhau, Trình thiết kế gia cần gì làm việc ở đây nữa?"
"Phụ nữ nhất định phải độc lập, cho dù bạn trai của cô có là người giàu nhất thế giới này, không lẽ cô chỉ có thể làm phú bà thôi? Tôi đánh giá cao Trình thiết kế gia."
"Quá lợi hại rồi, một bà mẹ đơn thân một mình nuôi con như cô ấy lại còn có thể hấp dẫn được Cung Dạ Tiêu."
Mấy cô gái vừa đi vệ sinh vừa nói chuyện, chớp mắt lại ào ào rời khỏi.
Còn phòng vệ sinh trong cùng, có một thân hình đang bị sốc, Thẩm Quân Dao ngồi trên ghế toilet, một đôi mắt đẹp tinh tế, hoàn toàn bị sốc, không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Cái gì? Trình Ly Nguyệt là bà mẹ đơn thân? Còn bị Cung Dạ Tiêu theo đuổi?
Cung Dạ Tiêu là ai, cô từ sáng đến tối tìm kiếm bảng xếp hạng tỉ phú, sao mà không biết được? Nghe truyền miệng, người đàn ông này quyết đoán máu lạnh, mạnh mẽ lang sói, bốn năm trước chỉ là thiếu gia nhà họ Cung, luôn có tin đồn nói nhà họ Cung phát sinh cuộc đại chiến tranh quyền kế thừa, cuối cùng, anh đuổi hai người chú đi, ngồi vững tại cái vị trí tổng tài tập đoàn Cung Thị, ba năm thời gian, tài sản tư của anh đạt đến số một thế giới.
Mà bây giờ, người đàn ông này lại theo đuổi Trình Ly Nguyệt? Thẩm Quân Dao nghĩ đến tại cửa quán cà phê hôm đó, chiếc siêu xe ngàn vạn đón cô, cô nghĩ, không lẽ đó là sự thật?
Đợi chút, Trình Ly Nguyệt còn có một đứa con? Thẩm Quân Dao nhất thời nhận được quá nhiều thông tin rồi, làm cô khó tiêu hóa, Trình Ly Nguyệt ở đâu ra đứa con? Mấy tuổi rồi?
Thẩm Quân Dao từ phòng vệ sinh đi ra, cô nghĩ, chuyện như vậy, chỉ cần ra quầy tiếp tân hỏi dò là được.
Cô bỏ xuống thân thế cao ngạo, đi đến quầy, các cô gái ở quầy tiếp tân lập tức nghênh tiễn cô, tưởng là cô rời khỏi, thì thấy Thẩm Quân Dao có chút hiếu kì cười hỏi, "Tôi mới nghe nói Trình thiết kế gia của các cô là bà mẹ đơn thân, đó là thật chứ? Nhìn không ra đó!"
"Đúng ạ! Đó là sự thật, Trình thiết kế gia của chúng tôi dù mới hai mươi bốn tuổi, nhưng con cô ấy được ba tuổi rồi đó!" Cô gái quầy tiếp tân vốn là người thích nói chuyện phiếm, hơn nữa, Thẩm Quân Dao thân phận cao quý, có thể cùng cô ấy nói chuyện, cô đương nhiên vinh hạnh không muốn giấu diếm gì.
Thẩm Quân Dao hơi sốc, ba tuổi rồi? Trình Ly Nguyệt lấy đâu ra một đứa nhóc ba tuổi? "Con trai hay con gái vậy!"
"Là cậu bé rất đẹp trai, một đứa trẻ rất đẹp! Là đứa bé đẹp trai nhất chúng tôi từng thấy."
Thẩm Quân Dao nghe đến những lời này, thật không muốn nghe, khóe môi cười nhạt một tiếng, quay đầu rời khỏi.
Từ công ty đi ra, Thẩm Quân Dao cười mỉa, không lẽ ba năm trước Trình Ly Nguyệt vừa ra nước ngoài là lập tức với đàn ông khác sinh ra đứa trẻ đó, chuyện như vậy, cô có cơ hội nhất định phải nói cho Tuấn Hiên, cho anh ta biết, Trình Ly Nguyệt bấn cỡ nào.
Buổi trưa, Trình Ly Nguyệt đang vùi đầu thiết kế một phần thiết kế mới, điện thoại vang lên.
Là số điện thoại lạ, cô nhấc máy, "A lô! Ai vậy ạ!"
"Mami, là con nè!" Cậu nhóc giọng nói non nớt từ bên kia truyền đến.
Trình Ly Nguyệt mắt nheo lại, bất giác, "Tiểu Trạch, là điện thoại của ai?"
"Của ba á!"Cậu nhóc nói như đúng rồi.
====
End chương 49
Thẩm Quân Dao vòng tay cười nhạt một tiếng, "Ý gì à? Cô còn không biết hay sao? Bữa nay Tuấn Hiên nói cho tôi, anh ấy gặp cô ở nhà hàng, cô nói, cái thành phố A lớn vậy, sao mà lại cứ để các người gặp nhau vậy? Có phải là cô đang cố ý tạo cơ hội tiếp cận anh ấy?"
Trình Ly Nguyệt nghe xong, cười ra tiếng, "Tôi tại sao lại tự tạo cơ hội tiếp cận người đàn ông đã bỏ rơi tôi?"
Sự tức giận trên khuôn mặt Thẩm Quân Dao không giảm đi, có chút sắc bén nói, "Tại sao à? Đương nhiên là Tuấn Hiên nhà tôi có tiền, cô muốn trước mặt anh ấy lấy được sự đồng tình, để anh ấy tội nghiệp cô, tiếc rẻ cho cô, để cô từ trên người anh ấy lấy được chút lợi ích."
"Lục phu nhân, cô nói chuyện khách khí một chút, tôi cho dù nghèo hơn, không có tiền đi nữa, tôi cũng tuyệt đối không lấy một xu tiền tội nghiệp với bố thí của Lục Tuấn Hiên, nếu như tôi thực sự muốn, thì cũng phải lấy lại mười lăm phần trăm cổ phần Lục gia đã bị anh ta cướp lấy." Tiếng nói của Trình Ly Nguyệt vang vọng.
Thẩm Quân Dao nghe xong, lập tức đồng tử mở to, "Cô vẫn còn nghĩ đến việc lấy về mười lăm phần trăm cổ phần nữa à?"
"Tôi đương nhiên muốn, vì đó vốn dĩ là của tôi, năm đó các người cùng nhau lập kế hại tôi, cướp từ tay tôi, tôi lấy lại, có gì không được chứ?" Trình Ly Nguyệt lạnh lùng đáp.
Thẩm Quân Dao dường như nghe thấy chuyện cười vậy, cười nhạt lên tiếng, "Trình Ly Nguyệt, đơn ly hôn năm đó đã ghi rất rõ ràng, cô nguyện ý bỏ qua mười lăm phần trăm cổ phần đó rồi, toàn bộ giao cho Tuấn Hiên, hiện tại, cô còn muốn lấy lại? Nằm mơ đi!"
Trình Ly Nguyệt vốn dĩ nội tâm như bị kim đâm khó chịu, nhưng mà, cô ngẩng đầu, không cam tâm trả lời, "Cuộc đời này còn dài lắm, ai biết được tôi còn có khả năng đó không?"
"Nói như vậy, chuyện gặp trong nhà hàng không phải cô cố ý tạo ra rồi?" Thẩm Quân Dao híp mắt hỏi.
Trình Ly Nguyệt cũng hiểu, Thẩm Quân Dao nói những thứ này, là muốn từ cô lấy được một chút đáp án yên tâm, cô nói, "Nếu không có việc gì nữa, tôi phải làm việc rồi."
Thẩm Quân Dao thấy cô nói không rõ ràng, lập tức kêu cô, "Cô nói rõ ràng cho tôi, cô với Tuấn Hiên gặp trong nhà hàng, có phải là do cô sắp xếp không?"
"Nếu đúng thì sao? Không đúng thì sao? Tóm lại, tôi có tự do làm việc mình thích" Trình Ly Nguyệt cũng không muốn cô ta dễ chịu, nói xong, đẩy cửa rời khỏi.
Thẩm Quân Dao tức đến nỗi cắn môi, sắc mặt khó coi, nếu như nghĩ kỹ, vừa rồi lời nói của Trình Ly Nguyệt đã có đáp án, thế mà, Thẩm Quân Dao lại không dám buông lỏng, vì Lục Tuấn Hiên đối với cô ta đã nảy sinh sự thông cảm và đồng tình rồi.
Trình Ly Nguyệt hiện tại, dường như là một quả bom ở gần Lục Tuấn Hiên lúc nào cũng có thể nổ tung, giống như cô năm đó, bất cứ lúc nào cũng có thể xuống tay với Lục Tuấn Hiên, Thẩm Quân Dao không dám sơ ý đâu.
Hơn nữa, có những chuyện chỉ có Thẩm Quân Dao biết, đó chính là cô tưởng Lục Tuấn Hiên sẽ yêu cô cả đời này, nhưng mà, bốn năm trở lại đây, cô phát hiện, Lục Tuấn Hiên cũng không phải yêu cô giống như cô nghĩ.
Thẩm Quân Dao đẩy cửa từ phòng họp đi ra, cô cũng không muốn đi tìm Trình Ly Nguyệt nữa, cô muốn bây giờ đi dạo phố mua quần áo mới, chỉ cần có trang điểm bản thân xinh đẹp quý phái, con mắt của Lục Tuấn Hiên sẽ không nhìn vào đứa con gái khác nữa.
Cô muốn vào nhà vệ sinh hóa trang thêm, cầm theo túi xách đi vào trong, cô trước tiên đẩy một phòng ngăn cách ngồi vào trong.
Mà lúc đó, ngoài cửa lập tức giống như ập tới mấy nữ nhân viên, xì xào nói chuyện.
"Nghe nói chưa? Sáng nay Trình thiết kế gia ngồi chiếc xe thể thao mấy chục triệu tệ để đi làm đó."
"Nghe nói rồi! Chúng tôi sớm đã đoán được người đó là ai rồi."
Một cô gái vừa mới đến không hiểu gì hỏi, "Là ai?"
"Thì là nam chủ nhân của tòa nhà hùng vĩ đối diện chúng ta, tổng tài tập đoàn Cung thị Cung Dạ Tiêu đó!"
"Các người nói, Trình thiết kế gia thật sự ở cùng với Cung Dạ Tiêu không? Nếu như họ đang quen nhau, Trình thiết kế gia cần gì làm việc ở đây nữa?"
"Phụ nữ nhất định phải độc lập, cho dù bạn trai của cô có là người giàu nhất thế giới này, không lẽ cô chỉ có thể làm phú bà thôi? Tôi đánh giá cao Trình thiết kế gia."
"Quá lợi hại rồi, một bà mẹ đơn thân một mình nuôi con như cô ấy lại còn có thể hấp dẫn được Cung Dạ Tiêu."
Mấy cô gái vừa đi vệ sinh vừa nói chuyện, chớp mắt lại ào ào rời khỏi.
Còn phòng vệ sinh trong cùng, có một thân hình đang bị sốc, Thẩm Quân Dao ngồi trên ghế toilet, một đôi mắt đẹp tinh tế, hoàn toàn bị sốc, không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Cái gì? Trình Ly Nguyệt là bà mẹ đơn thân? Còn bị Cung Dạ Tiêu theo đuổi?
Cung Dạ Tiêu là ai, cô từ sáng đến tối tìm kiếm bảng xếp hạng tỉ phú, sao mà không biết được? Nghe truyền miệng, người đàn ông này quyết đoán máu lạnh, mạnh mẽ lang sói, bốn năm trước chỉ là thiếu gia nhà họ Cung, luôn có tin đồn nói nhà họ Cung phát sinh cuộc đại chiến tranh quyền kế thừa, cuối cùng, anh đuổi hai người chú đi, ngồi vững tại cái vị trí tổng tài tập đoàn Cung Thị, ba năm thời gian, tài sản tư của anh đạt đến số một thế giới.
Mà bây giờ, người đàn ông này lại theo đuổi Trình Ly Nguyệt? Thẩm Quân Dao nghĩ đến tại cửa quán cà phê hôm đó, chiếc siêu xe ngàn vạn đón cô, cô nghĩ, không lẽ đó là sự thật?
Đợi chút, Trình Ly Nguyệt còn có một đứa con? Thẩm Quân Dao nhất thời nhận được quá nhiều thông tin rồi, làm cô khó tiêu hóa, Trình Ly Nguyệt ở đâu ra đứa con? Mấy tuổi rồi?
Thẩm Quân Dao từ phòng vệ sinh đi ra, cô nghĩ, chuyện như vậy, chỉ cần ra quầy tiếp tân hỏi dò là được.
Cô bỏ xuống thân thế cao ngạo, đi đến quầy, các cô gái ở quầy tiếp tân lập tức nghênh tiễn cô, tưởng là cô rời khỏi, thì thấy Thẩm Quân Dao có chút hiếu kì cười hỏi, "Tôi mới nghe nói Trình thiết kế gia của các cô là bà mẹ đơn thân, đó là thật chứ? Nhìn không ra đó!"
"Đúng ạ! Đó là sự thật, Trình thiết kế gia của chúng tôi dù mới hai mươi bốn tuổi, nhưng con cô ấy được ba tuổi rồi đó!" Cô gái quầy tiếp tân vốn là người thích nói chuyện phiếm, hơn nữa, Thẩm Quân Dao thân phận cao quý, có thể cùng cô ấy nói chuyện, cô đương nhiên vinh hạnh không muốn giấu diếm gì.
Thẩm Quân Dao hơi sốc, ba tuổi rồi? Trình Ly Nguyệt lấy đâu ra một đứa nhóc ba tuổi? "Con trai hay con gái vậy!"
"Là cậu bé rất đẹp trai, một đứa trẻ rất đẹp! Là đứa bé đẹp trai nhất chúng tôi từng thấy."
Thẩm Quân Dao nghe đến những lời này, thật không muốn nghe, khóe môi cười nhạt một tiếng, quay đầu rời khỏi.
Từ công ty đi ra, Thẩm Quân Dao cười mỉa, không lẽ ba năm trước Trình Ly Nguyệt vừa ra nước ngoài là lập tức với đàn ông khác sinh ra đứa trẻ đó, chuyện như vậy, cô có cơ hội nhất định phải nói cho Tuấn Hiên, cho anh ta biết, Trình Ly Nguyệt bấn cỡ nào.
Buổi trưa, Trình Ly Nguyệt đang vùi đầu thiết kế một phần thiết kế mới, điện thoại vang lên.
Là số điện thoại lạ, cô nhấc máy, "A lô! Ai vậy ạ!"
"Mami, là con nè!" Cậu nhóc giọng nói non nớt từ bên kia truyền đến.
Trình Ly Nguyệt mắt nheo lại, bất giác, "Tiểu Trạch, là điện thoại của ai?"
"Của ba á!"Cậu nhóc nói như đúng rồi.
====
End chương 49
/1503
|