Chương 20: Tại sao ngủ ở trên một cái giường (1)
Editor: May
Tả Hàn Thành làm tư thế muốn cởi bỏ dây lưng áo tắm dài vừa mới buộc xong, thong thả ung dung nói: “Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng là nền tảng của hôn nhân hạnh phúc, tuy rằng cô nhóc em quá non nớt, nhưng hẳn có thể miễn cưỡng tính là một người phụ nữ.”
“Anh…… anh đừng tới đây!”
Vốn tưởng rằng ở chỗ này hoà bình hai đêm, anh hẳn là xem ở phần thượng chính mình vẫn là một học sinh cao trung, sẽ không thật sự cầm thú như vậy, làm gì đó với cô.
Nhưng thấy động tác cởi dây lưng áo tắm bây giờ của anh, An Hảo nhanh chóng đứng dậy vòng tới phía sau sô pha, lại vội vàng cầm lấy quần áo muốn tắm rửa của mình trên sô pha, nói: “Anh đi phòng sách của anh! Tôi đi tắm rửa! Tạm biệt!”
Cô trực tiếp vội vàng chui vào phòng tắm, dùng sức đóng cửa phòng tắm lại, còn khóa trái ở bên trong.
Khóa trái xong nghĩ đến đây là nhà anh, lỡ như anh thú tính quá độ lại đi cầm chìa khóa tới mở cửa thì phải làm sao bây giờ, vì thế ở trong phòng tắm trằn trọc hồi lâu, cầm lấy một dây móc treo có thể chuyển động trên tường, treo tới chỗ ổ khóa bên trong, xác định lúc này Tả Hàn Thành tuyệt đối sẽ không vào được, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lúc tắm rửa, bên ngoài rất an tĩnh, hình như Tả Hàn Thành cũng không có ý tới đây muốn phá cửa tiến vào.
An Hảo thường thường nhìn ra bên ngoài một cái, ở trong ánh đèn bên ngoài, cũng không nhìn thấy thân ảnh anh đi tới phòng tắm bên này, trái tim vốn đang có chút treo cao rốt cuộc hoàn toàn thả xuống.
Sau khi tắm xong làm khô tóc, đi ra phòng tắm, thấy phòng khách không có thân ảnh Tả Hàn Thành, An Hảo rón ra rón rén một đường trực tiếp chạy về phòng ngủ.
Sau khi vào cửa liền lần thứ hai nhanh chóng khóa trái cửa phòng ngủ, lấy dây móc nhỏ lấy ra từ trong phòng tắm thả lên, đại công cáo thành, vui vẻ vỗ tay xoay người liền muốn lên giường.
Khoảnh khắc mới vừa quay người lại suýt nữa đã thét chói tai ra tiếng, vội vàng che kín miệng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tả Hàn Thành lại có thể đang nằm ở trên giường trong phòng ngủ.
Vừa rồi anh không ở phòng khách, cho nên không phải anh hẳn nên là ở trong phòng sách sao?
Tiến vào phòng ngủ khi nào?
Cô quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa vừa rồi phí tâm khóa trái, lại giương mắt nhìn về phía Tả Hàn Thành.
Anh còn chưa ngủ, đã thay bộ đồ ngủ màu xanh đen, đang dựa vào đầu giường, trong tay cầm sơ đồ phác thảo phòng ở tầng hai cô đã vẽ lúc trước.
An Hảo nhân lúc anh không thấy nhìn về phía mình, xoay người liền muốn mở cửa trực tiếp đi ra ngoài, tay mới vừa đụng tới khoá cửa đã đột nhiên nghe thấy giọng nói của Tả Hàn Thành vang lên.
“Lại đây ngủ.”
An Hảo đứng ở cửa qua một lúc vẫn không dám hành động, thật sự là tiến thoái lưỡng nan, có chút rối rắm nhìn người đàn ông tướng mạo đường đường chiếm cứ nửa giường lớn kia, cô lại không có lý do xua đuổi anh, rốt cuộc nơi này là nhà của anh.
Nhưng luôn không đến mức bắt cô ngủ với anh ở trên một cái giường đi, vậy mà vừa rồi cô còn chạy đi tắm rửa, chẳng phải là ân cần tắm rửa sạch sẽ chính mình đưa đến trong miệng sói xám ư?
Nhận thấy được cô nhóc kia giống như hóa đá dựa vào cửa bất động, Tả Hàn Thành lạnh nhạt liếc cô một cái: “Toàn bộ bạn học nam trong trường đều bị em đùa giỡn một lần, em còn thiếu một người như tôi?”
/2130
|