Trả Lại Vấn Vương

Chương 9 - Chương 9

/13


Thiên Hinh ngồi bên cạnh Hoàng hậu thêm một lúc nữa, rồi mới nhẹ nhàng gỡ bàn tay của bà ra. Đặt xuống bên dưới tấm chăn mềm, rồi kéo tấm màn che trên giường xuống. Thiên Hinh đứng dậy bước ra khỏi Thần Hi cung, trước khi rời đi nàng còn dặn dò cung nhân cẩn thận: “Hoàng hậu đang bệnh, vì thế từ nay không được phép đốt các loại huân hương, dược liệu gì trong Thần Hi cung. Thuốc của Hoàng hậu cũng sẽ do ta đích thân đưa tới, bất kỳ lúc nào người có dấu hiệu bất thường, các người cũng phải lập tức mời Thái y đến chẩn bệnh và thông báo với ta ngay. Không được phép chậm trễ hay lơi là một giây phút nào, nếu để ta phát hiện các ngươi dám có chút sơ suất khiến bệnh tình của mẫu hậu càng nặng thêm. Thì ta sẽ đưa cả nhà các người theo bồi táng Hoàng hậu!”

Lời nói ra không hề mang theo chút sát khí, nhưng lại làm toàn bộ cung nhân trong Thần Hi cung run sợ. Tất cả đều cúi đầu cung kính đáp vâng một tiếng, hành xử cũng nhẹ nhàng cẩn trọng hơn trước rất nhiều. Thiên Hinh gật đầu hài lòng, lúc này mới ra khỏi Thần Hi cung, Quỳnh Hương vẫn đang đứng ở chỗ cũ đợi nàng. Nhìn thấy nàng bước ra, Quỳnh Hương cũng vội vàng đuổi theo, Thiên Hinh hỏi: “Bên Nhã Từ cung đã có tình hình gì chưa?”

Quỳnh Hương trả lời nàng: “Vẫn chưa có tin tức gì cả. Có cần nô tỳ sai người sang đó dò hỏi thêm không?” Thiên Hinh phất tay tỏ ý không cần: “Bây giờ ta sẽ đến Nhã Từ cung, ngươi hãy trở về Thiên Vân cung sắp xếp mọi thứ, tuyệt đối không thể để Ngọc Loan cảm thấy khó chịu khi ở trong cung.” Quỳnh Hương khẽ xoay đầu nhìn về phía hai cung nữ đang đi sau nàng một cái, hai người bọn họ nhanh chóng hiểu được ý tứ của nàng. Vội vàng tách ra khỏi đoàn bước qua bên phải đứng chờ, khi Quỳnh Hương quay đầu lại thì đã hành lễ với nàng: “Quỳnh Hương xin ghi nhớ lời công chúa!”

Thiên Hinh gật đầu với Quỳnh Hương, rồi tiếp tục tiến về phía Nhã Từ cung, còn Quỳnh Hương thì trở về Thiên Vân cung trước. Trên đường đến chỗ Thái hậu, Thiên Hinh đã suy nghĩ rất nhiều, có được sự yêu thích của Thái hậu và ý chỉ của Hoàng hậu thì chưa đủ. Muốn để Ngọc Loan an ổn sống trong cung mà không bị dị nghị là rất khó. Đối với những kẻ khác, ân sủng mà Lý gia đang nhận được đã hết sức chói mắt. Nay nếu có thêm cả Loan Nhi được sắc phong, không biết sẽ có thêm bao nhiêu kẻ ghen tức với Lý gia đây.

Còn những triều thần ngoài kia, những lão già cổ hủ đó chắc chắn sẽ không dễ dàng để yên cho chuyện này xảy ra đâu. Ngọc Loan của nàng cần phải có một lý do chính đáng để nhận chiếu chỉ sắc phong, mà không ai có thể phản đối được. Bỗng nhiên một ý tưởng xuất hiện trong đầu của nàng, Thiên Hinh mím môi để ngăn nụ cười lại. Lần này, nàng sẽ mang đến cho Loan Nhi một món quà bất ngờ, và còn có huynh muội của Tần gia nữa. Chắc chắn đó sẽ là một sự kinh ngạc dành cho bọn họ.

Đi được thêm một lúc nữa thì nàng đã đến Nhã Từ cung, cung nữ gác cửa vừa nhìn thấy nàng đã vội vàng hành lễ: “Bái kiến công chúa, công chúa vạn phúc, vạn vạn phúc!” Thiên Hinh nhìn người cung nữ này, hình như nàng đã gặp qua ở đâu đó, nhưng hiện tại lại không có cách nào nhớ ra. “Miễn lễ, không cần phải thông báo rằng ta đã đến, Loan Nhi vẫn ở trong với Thái hậu sao?” Nàng lên tiếng hỏi.

Cung nữ kia đứng thẳng người lên trả lời nàng: “Bẩm công chúa, Lý tiểu thư vẫn đang hầu chuyện Thái hậu. Thái hậu có lời dặn dò, nếu công chúa đến Nhã Từ cung thì trực tiếp mời vào, không cần qua tuyên triệu.” Thiên Hinh gật đầu rồi bước vào Nhã Từ cung. Tuy nhiên bên trong Nhã Từ cung lại không hề có bóng dáng của Ngọc Loan và Thái hậu. Trong lúc nàng đang suy nghĩ xem hai người họ đang ở đâu, thì có một cung nữ lớn tuổi đi vào từ cửa lớn tiến về phía nàng.

Người đó là Cẩm Nương, cung nữ thân tín bên cạnh Thái hậu, cũng là nha hoàn bồi giá từ lúc Thái hậu mới được gả đến hoàng thất. Khi nàng còn bé, ngoại trừ Khánh Nương là nhũ mẫu khi ở Lý phủ, thì lúc vào cung, nhũ mẫu của nàng lại là Cẩm Nương. Cẩm Nương hành lễ với nàng rồi mỉm cười: “Công chúa, hiện giờ Thái hậu và Lý tiểu thư đang ở ngoài vườn thượng uyển. Thái hậu nghe tin công chúa đến Nhã Từ cung, nên đã sai nô tỳ đến báo với người một tiếng, nếu công chúa có nhã hứng trò chuyện với Thái hậu thì xin mời theo nô tỳ đến đó.”

Thiên Hinh đưa tay ra đỡ lấy Cẩm Nương đang hành lễ với nàng, trong giọng nói của nàng có vài phần trách móc: “Cẩm Nương, người làm sao vậy? Chẳng phải Hinh Nhi đã nói, trước mặt Hinh Nhi người không cần phải hành lễ rồi sao. Người làm như vậy khác nào khiến Hinh Nhi tổn thọ, Hinh Nhi lớn lên trong vòng tay của người, không lẽ lại để người kính lễ với con sao?”

Cẩm Nương đứng lên theo tay nàng đỡ, nụ cười trên khuôn mặt của bà cũng sâu thêm vài phần: “Được công chúa yêu mến là phúc phận của nô tỳ, nhưng cung quy thì không thể làm trái. Chỉ cần trong lòng công chúa vẫn còn nhớ đến




/13

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status