Dạ Tình đứng bên dưới hỏi:
- Thật không?
Tuy Vu Nhai lặp đi lặp lại dặn các nàng phải tin tưởng hắn không gì không làm được nhưng sao có thể không lo? Đối phương cường đại không thể so sánh, đáng sợ hơn Mông thân vương rất nhiều.
- Ít nhất theo ta thấy thì bóng đen hình người còn lại kia không có cách nào giết Vu Nhai được. Bóng đen hình người muốn giết Vu Nhai chỉ có hai cách, một là tiếp tục thần thể bị tổn thương tăng mạnh lực lượng cho bóng đen hình người. Hai là tự hắn chạy đến giết Vu Nhai!
Đan Đạo Hùng nặng nề giải thích rằng:
- Cách thứ nhất thì ta đã nói rồi, xác suất không cao. Cao thủ như hắn nếu tổn thương căn bản muốn phục hồi lại cần tiêu hao rất lớn, thậm chí khó thể đột phán ữa. Còn cách thứ hai, ha ha ha ha ha ha! Ta đã biết hơi thở của hắn, bản thể bóng đen hình người dám xuất hiện trong Bắc Đẩu hành tỉnh bây giờ thì ta sẽ khiến hắn có đến mà không có về.
Đan Đạo Hùng ngừng một lúc, lại hỏi:
- Phải rồi, rốt cuộc hắn là cái gì? Tại sao tự xưng là thần thể? Tại sao có các loại lực lượng kỳ lạ? Vu Nhai biết bí mật gì của hắn? Nói nghe chơi, có lẽ ta sẽ phân tích được thêm nhiều tin chính xác.
- Đúng đúng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đám người Lãnh Thu Dương nghe Đan Đạo Hùng hỏi thì vội tụ lại. Khi Dạ Tình cầu cứu không nói rõ ràng làm đầu óc bọn họ mờ mịt, kết quả khi chạy tới đã muộn một bước, bi kịch nhất là bị người phớt lờ.
Chúng ta chính là lãnh tụ Bắc Đẩu thành!
- Chuyện cụ thể là như vầy . . .
Dạ Tình biết rõ hơn Thủy Tinh, vội kể lại bọn họ gặp Cổ Duệ chi dân như thế nào, kể thân thế của Tiểu Mỹ. Nghe đến Cổ Duệ chi dân, mặt Đan Đạo Hùng căng cứng, mắt bắn ra tia khó tin. Lãnh Thu Dương, thậm chí là Bắc Đẩu học viện đều không rõ Cổ Duệ chi dân là ai. Mượn kiếm huynh thì chân mày nhíu chặt.
Đan Đạo Hùng hiểu biết về Cổ Duệ chi dân, một lúc sau gã gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy. Cổ Duệ chi dân, hèn gì có lực lượng kỳ dị đến thế.
Tin tức đến quá đột ngột làm Đan Đạo Hùng chấn động, vì từ đầu đến cuối Vu Nhai chưa từng kể chuyện Cổ Duệ chi dân cho gã nghe.
Vu Nhai và vị cha vợ này không có lời gì để nói, Thủy Tinh thì biết nhưng nàng không nói cho Đan Đạo Hùng.
Nghiêm Sương biết Cổ Duệ chi dân nhưng mấy ngày nay Nghiêm Lôi chỉ toàn oán trách nàng 'lúc trước không nghe lời phụ thân, giờ mất cơ hội cua Vu Nhai, tiếc ơi là tiếc' vân vân. Nghiêm Sương nghe muốn phát cuồng, làm gì có tâm tình tâm sự với Nghiêm Lôi?
Đan Đạo Hùng nhìn Dạ Tình, hỏi:
- Nhưng tình huống kỳ lạ, có rất nhiều điều không rõ. Lúc trước Vu Nhai giết Cổ Duệ chi dân ở ngoài Bắc Đẩu thành là sao?
Dạ Tình lắc đầu, lúc trước nàng chỉ biết Vu Nhai bị tập kích, hắn giết hai Cổ Duệ chi dân, ngoài ra không biết cụ thể. Đặc biệt là Dạ Tình đã bị xóa ký ức.
- Có lẽ ta biết cái gì . . .
Mượn kiếm huynh bước ra nói:
- Ta không chỉ biết, có lẽ ta là nhân vật chính trong chuyện này. Nhưng ta . . . Đã bị người xóa ký ức.
Mượn kiếm huynh liều mạng chạy về Bắc Đẩu thành, ở trước cửa thành gặp Vu Nhai, nói hết bí mật cho hắn biết. Mượn kiếm huynh kêu Vu Nhai đi báo cho Bắc Đẩu học viện, rồi hai người gặp tập kích. Mượn kiếm huynh đã quên tại sao bị tập kích. Lúc trước còn có người Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh truy sát mượn kiếm huynh, nếu gã nhớ ra Vệ gia thì chẳng phải là đoán được hết?
Những chuyện liên quan Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đều trong phạm vi sức mạnh hắc chú bao phủ. Lão nhân đại quản sự bình thường không ra tay toàn giao cho người khác, như mượn kiếm huynh và Vu Nhai ban đầu không bị lão công kích.
Tóm lại mượn kiếm huynh kể hết những gì gã biết.
- Hình như là bị Cổ Duệ chi dân tập kích lại không giống, sau đó ta chạy đến chỗ lão viện trưởng. Ta bị mất vài ký ức, rồi ta nhận được tin Vu Nhai bị nguy hiểm.
Nghe mượn kiếm huynh miêu tả, sắc mặt mọi người trầm trọng. Bắc Đẩu học viện cười khổ, lão tỏ vẻ ký ức của mình cũng bị xóa đi. Mọi người toát mồ hôi lạnh đầm đìa, đối phương là nhân vật khủng bố gì đây? Cộng với đám người Dạ Tình, Dạ a di cũng bị xóa ký ức, bọn họ còn nhớ tình hình lúc bị xóa trí nhớ.
Tức lão nhân đại quản sự cách xa phát ra thủ ấn, Bắc Đẩu học viện cũng bị tấn công.
Tóm lại trừ tin tức liên quan Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cấu kết với Cổ Duệ chi dân ra những cái nào đều nhớ rõ.
Mượn kiếm huynh còn nhớ gã chạy trốn, nhớ gã liên lục phân hội lữ giả. Nhưng chết tiệt là mượn kiếm huynh không nghĩ ra vì chuyện gì, chắc chắn không phải tin tức Tiểu Mỹ là công chúa của Cổ Duệ chi dân.
Nếu chỉ là tin tức Tiểu Mỹ là Cổ Duệ chi dân thì mượn kiếm huynh không cần đi tìm Bắc Đẩu học viện để nói chuyện.
- Hắn xóa ký ức của các ngươi nhưng không hiểu sao không xóa trí nhớ của Vu Nhai được, hắn trở thành người duy nhất biết bí mật này.
Đan Đạo Hùng tổng hợp lại tình hình, bình tĩnh nói:
- Cho nên Cổ Duệ chi dân mang Tiểu Mỹ đi liều mạng muốn giết Vu Nhai, có lẽ bí mật này rất lớn, thậm chí ảnh hưởng toàn Thần Huyền đại lục.
Mọi người giật nảy mình, chuyện xé lớn như vậy?
- Bắc Đẩu thành chủ, bây giờ ngươi lập tức báo tin lên Huyền Binh đế đô. Ngươi hãy nói ra toàn bộ sự việc, Huyền Binh đế đô sẽ biết làm như thế nào. Điều tra bên ngoài Bắc Đẩu thành, những nơi truy giết công hội lữ giả, Bạch huynh đệ, Vu Nhai, tìm xem có dấu vết gì không. Cuối cùng phái người đến mỗi một Bắc Đẩu hành tỉnh điều tra, đặc biệt là những chỗ đường cùng. Mong rằng sẽ điều tra ra chỗ Vu Nhai.
Đan Đạo Hùng biết sự việc vượt khỏi tầm với, gã nhanh chóng sắp xếp công việc. Nói sao thì Đan Đạo Hùng là hội trưởng công hội võ học, biết Cổ Duệ chi dân là cái gì nên sắp đặt đâu ra đấy.
- Tốt tốt, Đan hội trưởng, ta đi làm ngay bây giờ.
Lãnh Thu Dương chỉ có thể răm rắp nghe lời, sự việc cực kỳ nghiêm trọng, nhưng Cổ Duệ chi dân là gì?
- Phụ thân, bí mật lớn như vậy rất có thể Vu Nhai gặp nguy hiểm, e rằng Cổ Duệ chi dân kia . . .
Đan Đạo Hùng lắc đầu, nói:
- Bây giờ các ngươi chỉ có thể tin tưởng hắn, không còn cách nào khác.
Đan Đạo Hùng không chắc chắn nói lão nhân đại quản sự sẽ không liều lĩnh tổn thương thần thể giết Vu Nhai, trời biết hắn nắm giữ bí mật lớn lao gì.
Nghe Đan Đạo Hùng nói càng làm Thủy Tinh, Dạ Tình lo lắng hơn. Tuy hai nàng phải tin Vu Nhai không gì không làm được nhưng đối thủ quá khủng bố. Tuy nhiên Thủy Tinh, Dạ Tình có lo đến mấy cũng đành chịu, Đan Đạo Hùng còn bó tay.
Mọi người nhanh chóng phân công làm việc. Đám cao tầng Bắc Đẩu thành chủ cười khổ. Nghi thức Bắc Đẩu phó thành chủ nhậm chức không thể hoàn thành, sự việc khẩn cấp làm Lãnh Thu Dương ngộp thở.
Bọn họ phải trấn an tiểu thành này, phong tỏa tin tức gì đó.
- Thật không?
Tuy Vu Nhai lặp đi lặp lại dặn các nàng phải tin tưởng hắn không gì không làm được nhưng sao có thể không lo? Đối phương cường đại không thể so sánh, đáng sợ hơn Mông thân vương rất nhiều.
- Ít nhất theo ta thấy thì bóng đen hình người còn lại kia không có cách nào giết Vu Nhai được. Bóng đen hình người muốn giết Vu Nhai chỉ có hai cách, một là tiếp tục thần thể bị tổn thương tăng mạnh lực lượng cho bóng đen hình người. Hai là tự hắn chạy đến giết Vu Nhai!
Đan Đạo Hùng nặng nề giải thích rằng:
- Cách thứ nhất thì ta đã nói rồi, xác suất không cao. Cao thủ như hắn nếu tổn thương căn bản muốn phục hồi lại cần tiêu hao rất lớn, thậm chí khó thể đột phán ữa. Còn cách thứ hai, ha ha ha ha ha ha! Ta đã biết hơi thở của hắn, bản thể bóng đen hình người dám xuất hiện trong Bắc Đẩu hành tỉnh bây giờ thì ta sẽ khiến hắn có đến mà không có về.
Đan Đạo Hùng ngừng một lúc, lại hỏi:
- Phải rồi, rốt cuộc hắn là cái gì? Tại sao tự xưng là thần thể? Tại sao có các loại lực lượng kỳ lạ? Vu Nhai biết bí mật gì của hắn? Nói nghe chơi, có lẽ ta sẽ phân tích được thêm nhiều tin chính xác.
- Đúng đúng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đám người Lãnh Thu Dương nghe Đan Đạo Hùng hỏi thì vội tụ lại. Khi Dạ Tình cầu cứu không nói rõ ràng làm đầu óc bọn họ mờ mịt, kết quả khi chạy tới đã muộn một bước, bi kịch nhất là bị người phớt lờ.
Chúng ta chính là lãnh tụ Bắc Đẩu thành!
- Chuyện cụ thể là như vầy . . .
Dạ Tình biết rõ hơn Thủy Tinh, vội kể lại bọn họ gặp Cổ Duệ chi dân như thế nào, kể thân thế của Tiểu Mỹ. Nghe đến Cổ Duệ chi dân, mặt Đan Đạo Hùng căng cứng, mắt bắn ra tia khó tin. Lãnh Thu Dương, thậm chí là Bắc Đẩu học viện đều không rõ Cổ Duệ chi dân là ai. Mượn kiếm huynh thì chân mày nhíu chặt.
Đan Đạo Hùng hiểu biết về Cổ Duệ chi dân, một lúc sau gã gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy. Cổ Duệ chi dân, hèn gì có lực lượng kỳ dị đến thế.
Tin tức đến quá đột ngột làm Đan Đạo Hùng chấn động, vì từ đầu đến cuối Vu Nhai chưa từng kể chuyện Cổ Duệ chi dân cho gã nghe.
Vu Nhai và vị cha vợ này không có lời gì để nói, Thủy Tinh thì biết nhưng nàng không nói cho Đan Đạo Hùng.
Nghiêm Sương biết Cổ Duệ chi dân nhưng mấy ngày nay Nghiêm Lôi chỉ toàn oán trách nàng 'lúc trước không nghe lời phụ thân, giờ mất cơ hội cua Vu Nhai, tiếc ơi là tiếc' vân vân. Nghiêm Sương nghe muốn phát cuồng, làm gì có tâm tình tâm sự với Nghiêm Lôi?
Đan Đạo Hùng nhìn Dạ Tình, hỏi:
- Nhưng tình huống kỳ lạ, có rất nhiều điều không rõ. Lúc trước Vu Nhai giết Cổ Duệ chi dân ở ngoài Bắc Đẩu thành là sao?
Dạ Tình lắc đầu, lúc trước nàng chỉ biết Vu Nhai bị tập kích, hắn giết hai Cổ Duệ chi dân, ngoài ra không biết cụ thể. Đặc biệt là Dạ Tình đã bị xóa ký ức.
- Có lẽ ta biết cái gì . . .
Mượn kiếm huynh bước ra nói:
- Ta không chỉ biết, có lẽ ta là nhân vật chính trong chuyện này. Nhưng ta . . . Đã bị người xóa ký ức.
Mượn kiếm huynh liều mạng chạy về Bắc Đẩu thành, ở trước cửa thành gặp Vu Nhai, nói hết bí mật cho hắn biết. Mượn kiếm huynh kêu Vu Nhai đi báo cho Bắc Đẩu học viện, rồi hai người gặp tập kích. Mượn kiếm huynh đã quên tại sao bị tập kích. Lúc trước còn có người Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh truy sát mượn kiếm huynh, nếu gã nhớ ra Vệ gia thì chẳng phải là đoán được hết?
Những chuyện liên quan Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đều trong phạm vi sức mạnh hắc chú bao phủ. Lão nhân đại quản sự bình thường không ra tay toàn giao cho người khác, như mượn kiếm huynh và Vu Nhai ban đầu không bị lão công kích.
Tóm lại mượn kiếm huynh kể hết những gì gã biết.
- Hình như là bị Cổ Duệ chi dân tập kích lại không giống, sau đó ta chạy đến chỗ lão viện trưởng. Ta bị mất vài ký ức, rồi ta nhận được tin Vu Nhai bị nguy hiểm.
Nghe mượn kiếm huynh miêu tả, sắc mặt mọi người trầm trọng. Bắc Đẩu học viện cười khổ, lão tỏ vẻ ký ức của mình cũng bị xóa đi. Mọi người toát mồ hôi lạnh đầm đìa, đối phương là nhân vật khủng bố gì đây? Cộng với đám người Dạ Tình, Dạ a di cũng bị xóa ký ức, bọn họ còn nhớ tình hình lúc bị xóa trí nhớ.
Tức lão nhân đại quản sự cách xa phát ra thủ ấn, Bắc Đẩu học viện cũng bị tấn công.
Tóm lại trừ tin tức liên quan Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cấu kết với Cổ Duệ chi dân ra những cái nào đều nhớ rõ.
Mượn kiếm huynh còn nhớ gã chạy trốn, nhớ gã liên lục phân hội lữ giả. Nhưng chết tiệt là mượn kiếm huynh không nghĩ ra vì chuyện gì, chắc chắn không phải tin tức Tiểu Mỹ là công chúa của Cổ Duệ chi dân.
Nếu chỉ là tin tức Tiểu Mỹ là Cổ Duệ chi dân thì mượn kiếm huynh không cần đi tìm Bắc Đẩu học viện để nói chuyện.
- Hắn xóa ký ức của các ngươi nhưng không hiểu sao không xóa trí nhớ của Vu Nhai được, hắn trở thành người duy nhất biết bí mật này.
Đan Đạo Hùng tổng hợp lại tình hình, bình tĩnh nói:
- Cho nên Cổ Duệ chi dân mang Tiểu Mỹ đi liều mạng muốn giết Vu Nhai, có lẽ bí mật này rất lớn, thậm chí ảnh hưởng toàn Thần Huyền đại lục.
Mọi người giật nảy mình, chuyện xé lớn như vậy?
- Bắc Đẩu thành chủ, bây giờ ngươi lập tức báo tin lên Huyền Binh đế đô. Ngươi hãy nói ra toàn bộ sự việc, Huyền Binh đế đô sẽ biết làm như thế nào. Điều tra bên ngoài Bắc Đẩu thành, những nơi truy giết công hội lữ giả, Bạch huynh đệ, Vu Nhai, tìm xem có dấu vết gì không. Cuối cùng phái người đến mỗi một Bắc Đẩu hành tỉnh điều tra, đặc biệt là những chỗ đường cùng. Mong rằng sẽ điều tra ra chỗ Vu Nhai.
Đan Đạo Hùng biết sự việc vượt khỏi tầm với, gã nhanh chóng sắp xếp công việc. Nói sao thì Đan Đạo Hùng là hội trưởng công hội võ học, biết Cổ Duệ chi dân là cái gì nên sắp đặt đâu ra đấy.
- Tốt tốt, Đan hội trưởng, ta đi làm ngay bây giờ.
Lãnh Thu Dương chỉ có thể răm rắp nghe lời, sự việc cực kỳ nghiêm trọng, nhưng Cổ Duệ chi dân là gì?
- Phụ thân, bí mật lớn như vậy rất có thể Vu Nhai gặp nguy hiểm, e rằng Cổ Duệ chi dân kia . . .
Đan Đạo Hùng lắc đầu, nói:
- Bây giờ các ngươi chỉ có thể tin tưởng hắn, không còn cách nào khác.
Đan Đạo Hùng không chắc chắn nói lão nhân đại quản sự sẽ không liều lĩnh tổn thương thần thể giết Vu Nhai, trời biết hắn nắm giữ bí mật lớn lao gì.
Nghe Đan Đạo Hùng nói càng làm Thủy Tinh, Dạ Tình lo lắng hơn. Tuy hai nàng phải tin Vu Nhai không gì không làm được nhưng đối thủ quá khủng bố. Tuy nhiên Thủy Tinh, Dạ Tình có lo đến mấy cũng đành chịu, Đan Đạo Hùng còn bó tay.
Mọi người nhanh chóng phân công làm việc. Đám cao tầng Bắc Đẩu thành chủ cười khổ. Nghi thức Bắc Đẩu phó thành chủ nhậm chức không thể hoàn thành, sự việc khẩn cấp làm Lãnh Thu Dương ngộp thở.
Bọn họ phải trấn an tiểu thành này, phong tỏa tin tức gì đó.
/1991
|