Hắn cũng muốn làm một người tốt. Hắn rất thông cảm cho công chúa Linh Vũ và Luyện Khinh Vũ. Nhưng hắn sẽ không mang tính mạng của mình ra đùa. Đúng như Độc Cô Chiến Huyền đã nói, nếu như Vu Nhai đã bước lên con đường này, sẽ có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ và phải lựa chọn giữa lấy hay bỏ. Hắn phải tiếp nhận, cũng giống như công chúa Linh Vũ phải lựa chọn.
Ngày hôm sau, hắn mới thả công chúa Linh Vũ ra ngoài. Huyền Binh Đại Đế đã dẫn theo các vương xuất phát. Đồng thời Luyện Khinh Vũ cũng sẽ hộ tống xuất phát. Đến lúc đó cho dù Huyền Binh Đại Đế biết chuyện đêm nay, cũng không kịp bù đắp.
Đương nhiên, còn có một vấn đề. Chính là tất cả đều chỉ là suy nghĩ của bản thân hắn. Mọi chuyện không chắc sẽ xảy ra như hắn đã nói.
- Đúng rồi. Đây là phần đạo cụ ma pháp ghi lại thứ hai, đồng thời ghi chép đối thoại vừa rồi. Nếu như ta đánh ngất Luyện Khinh Vũ rồi mang về, nàng đưa cho hắn xem đi.
Vu Nhai lại lấy ra một phần đạo cụ ma pháp ghi chép lại ném cho công chúa Linh Vũ.
Thân ảnh hắn lóe lên, trực tiếp biến mất ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Phong Doanh.
Công chúa Linh Vũ chỉ ngơ ngác nhìn đạo cụ ma pháp ghi lại trong tay. Phong Doanh là Huyền Binh thuộc tính phong. Trong tiểu thế giới Binh Linh của nàng bao giờ cũng có gió. Gió làm rối tóc thiếu nữ, lại không có cách nào thổi khô vệt nước mắt. Bởi vì luôn xuất hiện những giọt nước mắt mới...
- Ai...
Cùng lúc đó, Thôn Thiên Kiếm Linh ở bên cạnh nhìn thấy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. Nàng cũng rời khỏi tiểu thế giới Binh Linh của Phong Doanh, trở lại tiểu thế giới Thôn Thiên Kiếm Linh của nàng.
Mà thời điểm nàng vừa tiến vào tiểu thế giới Binh Linh của mình, nàng đột nhiên ngẩn người. Chỉ thấy trong sương mù trắng xóa xuát hiện thêm một nhân ảnh. Không ngờ chính là Vu Nhai. Theo bản năng nàng nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Từ sau lần trước khi Thôn Thiên Kiếm Linh bị Vu Nhai nhìn thấy lõa thể, nàng cũng không dám lại tùy tiện lõa thể nữa. Trên người nàng bao giờ cũng mặc trang phục do phù văn ngân sắc tạo thành, lộ vẻ cổ điển ưu nhã. Chỉ là hiện tại nét mặt của nàng lại không mấy ưu nhã, mà là cảnh giác.
- Hắc hắc, lão bà Thôn Thiên Kiếm. Lẽ nào nàng không nên thưởng cho lão công nàng vì đã làm chính nhân quân tử sao? Chẳng lẽ nàng không nên đền tồi vì biểu hiện chất vấn của nàng đối với lão công vừa rồi sao?
Vu Nhai cười hắc hắc. Nói thật ra, tâm tình của hắn thật sự không tốt. Hắn tới đùa giỡn Thôn Thiên Kiếm Linh chỉ là để giảm bớt tâm tình chán nản. Đương nhiên, hắn cũng có chuyện muốn tìm nàng hỗ trợ.
- Ta... vừa rồi ngươi cố ý.
Thôn Thiên Kiếm Linh căm hận nói.
Mặt nàng lại bắt đầu đỏ lên. Cũng không biết đây là lần thứ mấy nàng hiểu nhầm gia hỏa kia. Lần này càng khó chịu nổi. Bị hắn trêu đùa lại còn không cho hiện hình. Thậm chí còn vô sỉ chạy đến trong tiểu thế giới của mình đòi đền tội. Thật đáng chết.
- Ta là cố ý. Nhưng lần này nàng lại không tin tưởng ta. Điều này làm cho ta rất tổn thương.
Vu Nhai nhún vai một cái nói.
- Ta... ta... ngươi muốn cái gì?
Thôn Thiên Kiếm Linh biết nàng đuối lý. Tuy rằng nàng thật sự rất phiền muộn, nhưng các Binh Linh khác đều tin tưởng Vu Nhai, chỉ có đại tỷ như nàng lại nghi ngờ hắn. nàng còn làm ra hành động quá kích. Thậm chí nàng còn bị các Binh Linh khác cười nhạo. Đền tội thì đền tội. Nói không chừng gia hỏa này lại muốn ở chỗ này móc ra vài kỹ năng nào đó. Dù sao đến lúc nào đó cũng sẽ cho hắn. Chỉ là Thôn Thiên Kiếm Linh lại quá thuần khiết.
- Ta nghĩ lại một chút. Nói ví dụ như một cái hôn thì thế nào?
Vu Nhai cười hắc hắc.
- Ngươi, ngươi đừng quá phận.
Thôn Thiên Kiếm Linh ngẩn người, chợt đỏ mặt nói. Vu Nhai thật sự rất muốn biết vì sao một Binh Linh còn có thể đỏ mặt. Cảm giác này có chút cổ quái. Chỉ có điều Thôn Thiên Kiếm Linh, không có gì là không thể.
- Thế nào? Nàng hiểu nhầm lão công nàng như vậy, ta chỉ muốn muốn nàng hôn một cái, còn quá phận sao? Ta là lão công nàng đấy.
Vẻ mặt Vu Nhai đau khổ, bi thương. Kỹ năng diễn xuất của gia hỏa này càng ngày càng cao. Đáng tiếc lại gặp phải người quen. Thôn Thiên Kiếm Linh làm sao có thể không biết gia hỏa này đang diễn trò. Nhưng không biết vì sao, nàng cảm giác tim đột nhiên khẩn trương như vậy. Kích động nào đó dường như ma quỷ từ bên trong linh thể nàng bạo phát ra.
Sau đó ở dưới tình huống Vu Nhai vẫn chưa kịp phản ứng, nàng ôm lấy cổ hắn, cũng nhẹ nhàng điểm lên trên môi hắn một cái. Tiếp đó, nàng liền trực tiếp biến mất. Vu Nhai không tìm được bóng người.
Vu Nhai cũng ngẩn người. Vừa rồi hắn nói đùa có được không? Hắn chủ yếu là tìm Thôn Thiên Kiếm Linh để nàng giúp một tay, đồng thời cũng muốn tìm một người tâm sự. Cuộc nói chuyện cùng công chúa Linh Vũ trước đó khiến tâm tình hắn đặc biệt xấu. Hắn chợt nhớ tới chuyện khẩu quyết cổ nhưng tối nghĩa kia. Đúng vậy. Hắn còn quên chưa hỏi nàng về chuyện bộ Khẩu quyết kia.
Có trời mới biết hắn yêu cầu như vậy, Thôn Thiên Kiếm Linh không ngờ lại thật sự thực hiện. Lại còn xấu hổ trốn đi. Ách, ngoài miệng vẫn còn truyền đến cảm giác lạnh lẽo. Linh thể hôn chính là loại cảm giác này sao?
Đầu óc Vu Nhai có chút trống rỗng.
- Lão bà Thôn Thiên Kiếm, tạm thời đừng chạy. Ta còn có việc muốn tìm nàng.
Vu Nhai mới nghĩ đến chính sự, vội vàng kêu lên. Nhưng đáng tiếc hắn gọi Thôn Thiên Kiếm Linh thế nào đi nữa, nàng cũng không có đáp lại. Tâm tình hắn từ từ hồi phục. Tâm tư quỷ quái lại bắt đầu hoạt động. Hắn thở dài nói:
- Rất có khả năng Huyền Binh Đại Đế còn có thể theo dõi nhất cử nhất động của ta cùng với công chúa Linh Vũ. Chung quy phải phát ra chút tiếng động. Ta tới tìm nàng chính là muốn ngươi đi ra bên ngoài phát ra vài âm thanh. Nếu không sẽ bị nghi ngờ.
Vẫn không có động tĩnh gì. Nàng Kiếm Linh này mỗi lần đều như thế này. Xuất hiện một vài chuyện liền trực tiếp chơi trò biến mất.
Trên thực tế, ở trong nơi nào đó của tiểu thế giới Binh Linh Thôn Thiên Kiếm, sắc mặt Thôn Thiên Kiếm Linh tối đen. Đầu óc gia hỏa này muốn bị đánh sao? Không ngờ hắn lại bảo nàng ra ngoài diễn loại âm thanh này. Thật đáng đánh. Mặc dù chỉ là diễn trò, nhưng cũng quá đáng đi.
- Nếu nàng không tới giúp ta diễn, ta chỉ có thể gọi nữ Binh Linh khác. Đến lúc đó nàng cũng đừng đố kỵ đấy?
Vu Nhai than thở.
Hắn tìm đến Thôn Thiên Kiếm Linh cũng chỉ muốn cho nàng diễn xuất một chút. Phát ra loại âm thanh nữ tính gìđó, để quấy phá tâm lý tà ác. Trước đó hắn cố ý gạt Thôn Thiên Kiếm Linh sang một bên, chuẩn bị bảo nàng phát ra âm thanh gì đó để đền tội cho hắn. Kết quả quỷ thần xui khiến hắn lại nói ra chuyện mình muốn nàng hôn môi mình. Kết quả nàng thật sự đã hôn, lại không thể sử dụng chuyện lúc trước để bắt nàng đền tội. Không có cách nào, hắn thật sự chỉ có thể bảo Binh Linh nữ tính khác. Đúng vậy Binh Linh nhiều như vậy, nữ Binh Linh tà ác hào phóng một chút vẫn phải có.
- Chờ một chút.
Thôn Thiên Kiếm Linh cuối cùng lại xuất hiện.
Ngày hôm sau, hắn mới thả công chúa Linh Vũ ra ngoài. Huyền Binh Đại Đế đã dẫn theo các vương xuất phát. Đồng thời Luyện Khinh Vũ cũng sẽ hộ tống xuất phát. Đến lúc đó cho dù Huyền Binh Đại Đế biết chuyện đêm nay, cũng không kịp bù đắp.
Đương nhiên, còn có một vấn đề. Chính là tất cả đều chỉ là suy nghĩ của bản thân hắn. Mọi chuyện không chắc sẽ xảy ra như hắn đã nói.
- Đúng rồi. Đây là phần đạo cụ ma pháp ghi lại thứ hai, đồng thời ghi chép đối thoại vừa rồi. Nếu như ta đánh ngất Luyện Khinh Vũ rồi mang về, nàng đưa cho hắn xem đi.
Vu Nhai lại lấy ra một phần đạo cụ ma pháp ghi chép lại ném cho công chúa Linh Vũ.
Thân ảnh hắn lóe lên, trực tiếp biến mất ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Phong Doanh.
Công chúa Linh Vũ chỉ ngơ ngác nhìn đạo cụ ma pháp ghi lại trong tay. Phong Doanh là Huyền Binh thuộc tính phong. Trong tiểu thế giới Binh Linh của nàng bao giờ cũng có gió. Gió làm rối tóc thiếu nữ, lại không có cách nào thổi khô vệt nước mắt. Bởi vì luôn xuất hiện những giọt nước mắt mới...
- Ai...
Cùng lúc đó, Thôn Thiên Kiếm Linh ở bên cạnh nhìn thấy cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. Nàng cũng rời khỏi tiểu thế giới Binh Linh của Phong Doanh, trở lại tiểu thế giới Thôn Thiên Kiếm Linh của nàng.
Mà thời điểm nàng vừa tiến vào tiểu thế giới Binh Linh của mình, nàng đột nhiên ngẩn người. Chỉ thấy trong sương mù trắng xóa xuát hiện thêm một nhân ảnh. Không ngờ chính là Vu Nhai. Theo bản năng nàng nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Từ sau lần trước khi Thôn Thiên Kiếm Linh bị Vu Nhai nhìn thấy lõa thể, nàng cũng không dám lại tùy tiện lõa thể nữa. Trên người nàng bao giờ cũng mặc trang phục do phù văn ngân sắc tạo thành, lộ vẻ cổ điển ưu nhã. Chỉ là hiện tại nét mặt của nàng lại không mấy ưu nhã, mà là cảnh giác.
- Hắc hắc, lão bà Thôn Thiên Kiếm. Lẽ nào nàng không nên thưởng cho lão công nàng vì đã làm chính nhân quân tử sao? Chẳng lẽ nàng không nên đền tồi vì biểu hiện chất vấn của nàng đối với lão công vừa rồi sao?
Vu Nhai cười hắc hắc. Nói thật ra, tâm tình của hắn thật sự không tốt. Hắn tới đùa giỡn Thôn Thiên Kiếm Linh chỉ là để giảm bớt tâm tình chán nản. Đương nhiên, hắn cũng có chuyện muốn tìm nàng hỗ trợ.
- Ta... vừa rồi ngươi cố ý.
Thôn Thiên Kiếm Linh căm hận nói.
Mặt nàng lại bắt đầu đỏ lên. Cũng không biết đây là lần thứ mấy nàng hiểu nhầm gia hỏa kia. Lần này càng khó chịu nổi. Bị hắn trêu đùa lại còn không cho hiện hình. Thậm chí còn vô sỉ chạy đến trong tiểu thế giới của mình đòi đền tội. Thật đáng chết.
- Ta là cố ý. Nhưng lần này nàng lại không tin tưởng ta. Điều này làm cho ta rất tổn thương.
Vu Nhai nhún vai một cái nói.
- Ta... ta... ngươi muốn cái gì?
Thôn Thiên Kiếm Linh biết nàng đuối lý. Tuy rằng nàng thật sự rất phiền muộn, nhưng các Binh Linh khác đều tin tưởng Vu Nhai, chỉ có đại tỷ như nàng lại nghi ngờ hắn. nàng còn làm ra hành động quá kích. Thậm chí nàng còn bị các Binh Linh khác cười nhạo. Đền tội thì đền tội. Nói không chừng gia hỏa này lại muốn ở chỗ này móc ra vài kỹ năng nào đó. Dù sao đến lúc nào đó cũng sẽ cho hắn. Chỉ là Thôn Thiên Kiếm Linh lại quá thuần khiết.
- Ta nghĩ lại một chút. Nói ví dụ như một cái hôn thì thế nào?
Vu Nhai cười hắc hắc.
- Ngươi, ngươi đừng quá phận.
Thôn Thiên Kiếm Linh ngẩn người, chợt đỏ mặt nói. Vu Nhai thật sự rất muốn biết vì sao một Binh Linh còn có thể đỏ mặt. Cảm giác này có chút cổ quái. Chỉ có điều Thôn Thiên Kiếm Linh, không có gì là không thể.
- Thế nào? Nàng hiểu nhầm lão công nàng như vậy, ta chỉ muốn muốn nàng hôn một cái, còn quá phận sao? Ta là lão công nàng đấy.
Vẻ mặt Vu Nhai đau khổ, bi thương. Kỹ năng diễn xuất của gia hỏa này càng ngày càng cao. Đáng tiếc lại gặp phải người quen. Thôn Thiên Kiếm Linh làm sao có thể không biết gia hỏa này đang diễn trò. Nhưng không biết vì sao, nàng cảm giác tim đột nhiên khẩn trương như vậy. Kích động nào đó dường như ma quỷ từ bên trong linh thể nàng bạo phát ra.
Sau đó ở dưới tình huống Vu Nhai vẫn chưa kịp phản ứng, nàng ôm lấy cổ hắn, cũng nhẹ nhàng điểm lên trên môi hắn một cái. Tiếp đó, nàng liền trực tiếp biến mất. Vu Nhai không tìm được bóng người.
Vu Nhai cũng ngẩn người. Vừa rồi hắn nói đùa có được không? Hắn chủ yếu là tìm Thôn Thiên Kiếm Linh để nàng giúp một tay, đồng thời cũng muốn tìm một người tâm sự. Cuộc nói chuyện cùng công chúa Linh Vũ trước đó khiến tâm tình hắn đặc biệt xấu. Hắn chợt nhớ tới chuyện khẩu quyết cổ nhưng tối nghĩa kia. Đúng vậy. Hắn còn quên chưa hỏi nàng về chuyện bộ Khẩu quyết kia.
Có trời mới biết hắn yêu cầu như vậy, Thôn Thiên Kiếm Linh không ngờ lại thật sự thực hiện. Lại còn xấu hổ trốn đi. Ách, ngoài miệng vẫn còn truyền đến cảm giác lạnh lẽo. Linh thể hôn chính là loại cảm giác này sao?
Đầu óc Vu Nhai có chút trống rỗng.
- Lão bà Thôn Thiên Kiếm, tạm thời đừng chạy. Ta còn có việc muốn tìm nàng.
Vu Nhai mới nghĩ đến chính sự, vội vàng kêu lên. Nhưng đáng tiếc hắn gọi Thôn Thiên Kiếm Linh thế nào đi nữa, nàng cũng không có đáp lại. Tâm tình hắn từ từ hồi phục. Tâm tư quỷ quái lại bắt đầu hoạt động. Hắn thở dài nói:
- Rất có khả năng Huyền Binh Đại Đế còn có thể theo dõi nhất cử nhất động của ta cùng với công chúa Linh Vũ. Chung quy phải phát ra chút tiếng động. Ta tới tìm nàng chính là muốn ngươi đi ra bên ngoài phát ra vài âm thanh. Nếu không sẽ bị nghi ngờ.
Vẫn không có động tĩnh gì. Nàng Kiếm Linh này mỗi lần đều như thế này. Xuất hiện một vài chuyện liền trực tiếp chơi trò biến mất.
Trên thực tế, ở trong nơi nào đó của tiểu thế giới Binh Linh Thôn Thiên Kiếm, sắc mặt Thôn Thiên Kiếm Linh tối đen. Đầu óc gia hỏa này muốn bị đánh sao? Không ngờ hắn lại bảo nàng ra ngoài diễn loại âm thanh này. Thật đáng đánh. Mặc dù chỉ là diễn trò, nhưng cũng quá đáng đi.
- Nếu nàng không tới giúp ta diễn, ta chỉ có thể gọi nữ Binh Linh khác. Đến lúc đó nàng cũng đừng đố kỵ đấy?
Vu Nhai than thở.
Hắn tìm đến Thôn Thiên Kiếm Linh cũng chỉ muốn cho nàng diễn xuất một chút. Phát ra loại âm thanh nữ tính gìđó, để quấy phá tâm lý tà ác. Trước đó hắn cố ý gạt Thôn Thiên Kiếm Linh sang một bên, chuẩn bị bảo nàng phát ra âm thanh gì đó để đền tội cho hắn. Kết quả quỷ thần xui khiến hắn lại nói ra chuyện mình muốn nàng hôn môi mình. Kết quả nàng thật sự đã hôn, lại không thể sử dụng chuyện lúc trước để bắt nàng đền tội. Không có cách nào, hắn thật sự chỉ có thể bảo Binh Linh nữ tính khác. Đúng vậy Binh Linh nhiều như vậy, nữ Binh Linh tà ác hào phóng một chút vẫn phải có.
- Chờ một chút.
Thôn Thiên Kiếm Linh cuối cùng lại xuất hiện.
/1991
|