- Không biết trời cao đất rộng. Đường huynh Cửu Tà, loại rác rưởi bị trục xuất khỏi gia môn như vậy, đường huynh cũng muốn bảo vệ sao?
Chân mày Độc Cô Cửu Tiên khẽ nhíu một cái, cuối cùng liếc mắt nhìn Vu Nhai, lại nói:
- Hay là thôi đi, chúng ta cứ đi uống rượu thôi. Đúng rồi, Độc Cô Minh này hiện tại là người của ta. Hắn mạo phạm đường huynh, ta thay mặt hắn xin lỗi huỵnh. Mong đường huynh Cửu Tà cho ta chút mặt mũi, không để cho ta quá khó xử mới đúng!
Ánh mắt Độc Cô Cửu Tà chớp động vài cái. Hắn nhìn Vu Nhai một chút, lại nhìn Độc Cô Cửu Tiên một chút.
- Cửu Tà huynh, ta cũng không muốn để cho huynh khó xử. Huynh cũng biết trước đây tội trạng này thực sự có vấn đề. Khi đó ta chỉ là một người đáng thương không dung nhập được kiếm Huyền Binh. Mà bây giờ, ta là Linh Binh Sư đỉnh phong!
Vu Nhai cười nói. Đối với Độc Cô Cửu Tà, Vu Nhai tất nhiên thấy cảm kích. Chỉ có điều hắn cũng biết, Độc Cô Minh đã bày bố xong, đã tính cả chuyện Độc Cô Cửu Tà tồn tại. Nếu không Độc Cô Cửu Tiên sẽ không xuất hiện vào lúc này. Cho dù Độc Cô Cửu Tà ra tay cũng vô dụng. Cục diện ngày hôm nay nhất định phải do chính hắn tới phá.
Chân mày Độc Cô Cửu Tà giãn ra, vỗ nhẹ vào vai Vu Nhai nói:
- Đáng giết thì giết, đáng đánh thì đánh. Tuy rằng chuyện này không có liên quan gì đến ta, nhưng nếu ta đi ra, có người còn uy hiếp ta, vậy ta đã có liên quan. Hừ, ngày hôm nay chúng ta đều rất bị động, bị người mưu hại. Nhưng bọn họ hình như phát động hơi sớm một chút. Chỉ cần ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan sẽ không tính là ở trong Độc Cô Kiếm Vực nữa. Hắc hắc, ngươi hiểu chứ?
Vu Nhai gật đầu. Hiển nhiên Độc Cô Cửu Tà vừa dạy hắn một phương pháp để chạy trốn. Hắn tất nhiên đã nghĩ đến điều này. Chỉ có điều, vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối không muốn dùng.
Đúng như hắn đã nói, Đồ cặn bã Vu Nhai khi đó chỉ là một phế vật. Mà bây giờ hắn là Linh Binh Sư đỉnh phong. Điều đó cũng không phải nói hắn hiện tại có thật lợi hại hay không, có thể đối chọi với Độc Cô gia hay không, mà là thủ đoạn. Khi đó bất kỳ kẻ nào tùy tiện đi ra, đều có thể hại chết hắn. Mà bây giờ hắn nắm giữ thực lực. Tội trạng vừa đọc lúc nãy, hắn cũng có cơ hội có thể rửa sạch. Khi đó hắn không có người nào quan tâm. Mà bây giờ, ngoại trừ thực lực ra, hắn có Độc Cô Cửu Tà thậm chí Độc Cô Cửu Huyền giúp đỡ, cơ hội rất lớn!
Đương nhiên, Vu Nhai đối với chuyện rửa sạch tội trạng gì đó, hoàn toàn không có hứng thú. Đây chỉ là tội trạng do Độc Cô gia áp đặt cho hắn. Điều hắn muốn chỉ là báo thù cho mẫu thân. Tuy rằng ký ức còn chưa phải quá rõ ràng, nhưng hắn cảm giác được, từ khi mới bắt đầu tiến vào Độc Cô gia, mẫu thân bị phế bỏ huyền khí đến khi Đồ cặn bã Vu Nhai không cách nào dung hợp được kiếm Huyền Binh bị trục xuất khỏi gia môn, thậm chí lập lên tội trạng này, đều có một bàn tay vô hình ở phía sau đẩy mạnh.
- Ha ha, đường đệ Cửu Tiên, vậy chúng ta bây giờ đi uống rượu thôi!
Độc Cô Cửu Tà trực tiếp xoay người, đi về phía tửu quán bên cạnh. Độc Cô Cửu Tiên khẽ nhíu mày, lại liếc mắt quan sát Vu Nhai. Tiểu tử này có gì lợi hại, không ngờ lại khiến Độc Cô Cửu Tà thu tay lại, khiến Độc Cô Cửu Tà đối với hắn lại tự tin như vậy. Về phần chạy ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan, ha ha, hắn có khả năng này sao? Ba người bọn họ một khi đã tới, rõ ràng không phải để trang trí. Hắn lại lạnh lung nhìn lướt qua các kỵ sĩ dự bị. Độc Cô Cửu Tiên nói:
- Vị kỵ sĩ đại nhân Huyền Điện này, mong ngài quản lý nghiêm người phía dưới của ngài. Nơi này là tỉnh Kiếm Vực, chuyện trước mắt là chuyện nhà của Độc Cô gia.
Sắc mặt Yến đại nhân lãnh tuấn. Hắn tất nhiên cũng không nghĩ tới lại có chuyện đột nhiên xảy ra, hơn nữa còn phát triển trở thành như vậy. Đối với sự uy hiếp của Độc Cô Cửu Tiên trong long hắn tất nhiên đặc biệt bất mãn. Nhưng hắn cũng biết, nếu như là người khác, chuyện khác hắn có thể đi ra biện hộ cho, Độc Cô gia cũng sẽ cho hắn mặt mũi. Nhưng Vu Nhai xem như là người của Độc Cô gia. Đây là chuyện nhà của Độc Cô gia. Hắn không có cách nào nhúng tay.
Vừa rồi người bán kiếm kia hãm hại đủ loại, điều này là vô dụng!
Người kia của Độc Cô gia có thể nói là đã chết. Vu Nhai cũng thật sự sử dụng kiếm. Người chết không có đối chứng. Ngươi tìm ai nói rõ lí lẽ đây? Cho dù người còn sống, lấy phong cách hành sự với Độc Cô gia, trực tiếp giết người này, ngươi có thể làm gì?
Bá đạo, Độc Cô gia có vốn để bá đạo!
- Vu Nhai!
Đám người Lữ Nham tiến về phía trước một bước. Mặc dù mọi người đều rất mệt mỏi, nhưng bây giờ phải đứng ra. Điều khiến người ta bất ngờ chính là người của tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu đều đứng dậy. Phải biết rằng, nếu như bọn họ thật sự dám động thủ đối với người của Độc Cô gia, cho dù là kỵ sĩ dự bị cũng không có cách nào sống sót ra ngoài.
Trong lòng Yến đại nhân thầm thở dài. Khả năng liên kết của Vu Nhai thật đúng là mạnh mẽ. Đáng tiếc.
- Hạng Phi, kéo những người này trở lại. Người nào không trở lại, đánh ngất tất cả cho ta!
Yến đại nhân hạ lệnh.
- Vâng!
Hạng Phi tuy rằng lỗ mãng, nhưng cũng biết phân biệt chuyện nặng nhẹ.
Thật ra hắn cũng rất muốn ra tay. Nhưng nếu như hắn ra tay, ắt sẽ dẫn tới người mạnh hơn đến đây. Đám thế hệ trẻ của Độc Cô gia tới trước cũng không phải là người đơn giản. Đương nhiên, hắn cũng bắt đầu suy nghĩ. Nếu như cảm thấy không thích hợp, có lẽ có thể đưa Vu Nhai ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan.
- Các ngươi không nên vọng động!
Vu Nhai nhìn mọi người nói:
- Bọn họ nói không sai. Nơi đây là Độc Cô gia. Đây là chuyện của riêng ta. Lữ Nham, nếu như là ngươi, ngươi muốn ta giúp ngươi giết chết Lữ Băng hay ngươi sẽ tự mình động thủ? Dạ Tình, đừng nói cái gì như nàng thiếu ta một mạng. Nàng đã trả lại hết rồi. Nếu như lần này ta sống sót, các ngươi sẽ bắt đầu chết!
- Chúng ta...
- Thực sự là cảm động. Hắc hắc, nghe nói ngươi còn có một vị hôn thê. Nghe nói bộ dạng của nàng cũng không tồi. Yên tâm đi. Chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ bắt nàng về. Ta nghĩ không ít người trong Độc Cô gia sẽ thích nàng. Độc Cô Minh cười nói.
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, lạnh lùng nói:
- Nghiêm Sương, xem ra trong chuyện này có chút mờ ám. Có người âm thầm truyền tin tức của chúng ta đến tỉnh Kiếm Vực. Sau khi trở về, bảo Nghiêm Lôi đại nhân điều tra cẩn thận, xem ai là người đã bán đứng tỉnh Bắc Đấu chúng ta!
Chuyện vị hôn thê căn bản chỉ là truyền loạn. Chẳng qua là trước đây Dạ Tình vì ứng phó với Lý Thân Phách gây ra. Loại chuyện này cho dù là Lý Thân Phách lấy thân phận Lý gia tới trong Độc Cô gia điều tra, loại gia hỏa như Độc Cô Minh cũng không có khả năng biết được. Lại nói, thật sự không cần tới Độc Cô gia điều tra, chuyện Vu Nhai chính là Độc Cô Nhai ở trong Dao Quang Thành có rất nhiều người đều biết.
Chân mày Độc Cô Cửu Tiên khẽ nhíu một cái, cuối cùng liếc mắt nhìn Vu Nhai, lại nói:
- Hay là thôi đi, chúng ta cứ đi uống rượu thôi. Đúng rồi, Độc Cô Minh này hiện tại là người của ta. Hắn mạo phạm đường huynh, ta thay mặt hắn xin lỗi huỵnh. Mong đường huynh Cửu Tà cho ta chút mặt mũi, không để cho ta quá khó xử mới đúng!
Ánh mắt Độc Cô Cửu Tà chớp động vài cái. Hắn nhìn Vu Nhai một chút, lại nhìn Độc Cô Cửu Tiên một chút.
- Cửu Tà huynh, ta cũng không muốn để cho huynh khó xử. Huynh cũng biết trước đây tội trạng này thực sự có vấn đề. Khi đó ta chỉ là một người đáng thương không dung nhập được kiếm Huyền Binh. Mà bây giờ, ta là Linh Binh Sư đỉnh phong!
Vu Nhai cười nói. Đối với Độc Cô Cửu Tà, Vu Nhai tất nhiên thấy cảm kích. Chỉ có điều hắn cũng biết, Độc Cô Minh đã bày bố xong, đã tính cả chuyện Độc Cô Cửu Tà tồn tại. Nếu không Độc Cô Cửu Tiên sẽ không xuất hiện vào lúc này. Cho dù Độc Cô Cửu Tà ra tay cũng vô dụng. Cục diện ngày hôm nay nhất định phải do chính hắn tới phá.
Chân mày Độc Cô Cửu Tà giãn ra, vỗ nhẹ vào vai Vu Nhai nói:
- Đáng giết thì giết, đáng đánh thì đánh. Tuy rằng chuyện này không có liên quan gì đến ta, nhưng nếu ta đi ra, có người còn uy hiếp ta, vậy ta đã có liên quan. Hừ, ngày hôm nay chúng ta đều rất bị động, bị người mưu hại. Nhưng bọn họ hình như phát động hơi sớm một chút. Chỉ cần ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan sẽ không tính là ở trong Độc Cô Kiếm Vực nữa. Hắc hắc, ngươi hiểu chứ?
Vu Nhai gật đầu. Hiển nhiên Độc Cô Cửu Tà vừa dạy hắn một phương pháp để chạy trốn. Hắn tất nhiên đã nghĩ đến điều này. Chỉ có điều, vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối không muốn dùng.
Đúng như hắn đã nói, Đồ cặn bã Vu Nhai khi đó chỉ là một phế vật. Mà bây giờ hắn là Linh Binh Sư đỉnh phong. Điều đó cũng không phải nói hắn hiện tại có thật lợi hại hay không, có thể đối chọi với Độc Cô gia hay không, mà là thủ đoạn. Khi đó bất kỳ kẻ nào tùy tiện đi ra, đều có thể hại chết hắn. Mà bây giờ hắn nắm giữ thực lực. Tội trạng vừa đọc lúc nãy, hắn cũng có cơ hội có thể rửa sạch. Khi đó hắn không có người nào quan tâm. Mà bây giờ, ngoại trừ thực lực ra, hắn có Độc Cô Cửu Tà thậm chí Độc Cô Cửu Huyền giúp đỡ, cơ hội rất lớn!
Đương nhiên, Vu Nhai đối với chuyện rửa sạch tội trạng gì đó, hoàn toàn không có hứng thú. Đây chỉ là tội trạng do Độc Cô gia áp đặt cho hắn. Điều hắn muốn chỉ là báo thù cho mẫu thân. Tuy rằng ký ức còn chưa phải quá rõ ràng, nhưng hắn cảm giác được, từ khi mới bắt đầu tiến vào Độc Cô gia, mẫu thân bị phế bỏ huyền khí đến khi Đồ cặn bã Vu Nhai không cách nào dung hợp được kiếm Huyền Binh bị trục xuất khỏi gia môn, thậm chí lập lên tội trạng này, đều có một bàn tay vô hình ở phía sau đẩy mạnh.
- Ha ha, đường đệ Cửu Tiên, vậy chúng ta bây giờ đi uống rượu thôi!
Độc Cô Cửu Tà trực tiếp xoay người, đi về phía tửu quán bên cạnh. Độc Cô Cửu Tiên khẽ nhíu mày, lại liếc mắt quan sát Vu Nhai. Tiểu tử này có gì lợi hại, không ngờ lại khiến Độc Cô Cửu Tà thu tay lại, khiến Độc Cô Cửu Tà đối với hắn lại tự tin như vậy. Về phần chạy ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan, ha ha, hắn có khả năng này sao? Ba người bọn họ một khi đã tới, rõ ràng không phải để trang trí. Hắn lại lạnh lung nhìn lướt qua các kỵ sĩ dự bị. Độc Cô Cửu Tiên nói:
- Vị kỵ sĩ đại nhân Huyền Điện này, mong ngài quản lý nghiêm người phía dưới của ngài. Nơi này là tỉnh Kiếm Vực, chuyện trước mắt là chuyện nhà của Độc Cô gia.
Sắc mặt Yến đại nhân lãnh tuấn. Hắn tất nhiên cũng không nghĩ tới lại có chuyện đột nhiên xảy ra, hơn nữa còn phát triển trở thành như vậy. Đối với sự uy hiếp của Độc Cô Cửu Tiên trong long hắn tất nhiên đặc biệt bất mãn. Nhưng hắn cũng biết, nếu như là người khác, chuyện khác hắn có thể đi ra biện hộ cho, Độc Cô gia cũng sẽ cho hắn mặt mũi. Nhưng Vu Nhai xem như là người của Độc Cô gia. Đây là chuyện nhà của Độc Cô gia. Hắn không có cách nào nhúng tay.
Vừa rồi người bán kiếm kia hãm hại đủ loại, điều này là vô dụng!
Người kia của Độc Cô gia có thể nói là đã chết. Vu Nhai cũng thật sự sử dụng kiếm. Người chết không có đối chứng. Ngươi tìm ai nói rõ lí lẽ đây? Cho dù người còn sống, lấy phong cách hành sự với Độc Cô gia, trực tiếp giết người này, ngươi có thể làm gì?
Bá đạo, Độc Cô gia có vốn để bá đạo!
- Vu Nhai!
Đám người Lữ Nham tiến về phía trước một bước. Mặc dù mọi người đều rất mệt mỏi, nhưng bây giờ phải đứng ra. Điều khiến người ta bất ngờ chính là người của tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu đều đứng dậy. Phải biết rằng, nếu như bọn họ thật sự dám động thủ đối với người của Độc Cô gia, cho dù là kỵ sĩ dự bị cũng không có cách nào sống sót ra ngoài.
Trong lòng Yến đại nhân thầm thở dài. Khả năng liên kết của Vu Nhai thật đúng là mạnh mẽ. Đáng tiếc.
- Hạng Phi, kéo những người này trở lại. Người nào không trở lại, đánh ngất tất cả cho ta!
Yến đại nhân hạ lệnh.
- Vâng!
Hạng Phi tuy rằng lỗ mãng, nhưng cũng biết phân biệt chuyện nặng nhẹ.
Thật ra hắn cũng rất muốn ra tay. Nhưng nếu như hắn ra tay, ắt sẽ dẫn tới người mạnh hơn đến đây. Đám thế hệ trẻ của Độc Cô gia tới trước cũng không phải là người đơn giản. Đương nhiên, hắn cũng bắt đầu suy nghĩ. Nếu như cảm thấy không thích hợp, có lẽ có thể đưa Vu Nhai ra khỏi Thiên Kiếm Hùng Quan.
- Các ngươi không nên vọng động!
Vu Nhai nhìn mọi người nói:
- Bọn họ nói không sai. Nơi đây là Độc Cô gia. Đây là chuyện của riêng ta. Lữ Nham, nếu như là ngươi, ngươi muốn ta giúp ngươi giết chết Lữ Băng hay ngươi sẽ tự mình động thủ? Dạ Tình, đừng nói cái gì như nàng thiếu ta một mạng. Nàng đã trả lại hết rồi. Nếu như lần này ta sống sót, các ngươi sẽ bắt đầu chết!
- Chúng ta...
- Thực sự là cảm động. Hắc hắc, nghe nói ngươi còn có một vị hôn thê. Nghe nói bộ dạng của nàng cũng không tồi. Yên tâm đi. Chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ bắt nàng về. Ta nghĩ không ít người trong Độc Cô gia sẽ thích nàng. Độc Cô Minh cười nói.
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, lạnh lùng nói:
- Nghiêm Sương, xem ra trong chuyện này có chút mờ ám. Có người âm thầm truyền tin tức của chúng ta đến tỉnh Kiếm Vực. Sau khi trở về, bảo Nghiêm Lôi đại nhân điều tra cẩn thận, xem ai là người đã bán đứng tỉnh Bắc Đấu chúng ta!
Chuyện vị hôn thê căn bản chỉ là truyền loạn. Chẳng qua là trước đây Dạ Tình vì ứng phó với Lý Thân Phách gây ra. Loại chuyện này cho dù là Lý Thân Phách lấy thân phận Lý gia tới trong Độc Cô gia điều tra, loại gia hỏa như Độc Cô Minh cũng không có khả năng biết được. Lại nói, thật sự không cần tới Độc Cô gia điều tra, chuyện Vu Nhai chính là Độc Cô Nhai ở trong Dao Quang Thành có rất nhiều người đều biết.
/1991
|