Chương 200: Đưa ra lựa chọn
Tần Lạc không cự tuyệt ý tốt của anh nữa, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện, trong đầu cô có chút loạn, hơn nữa cô thực sự không thích đối phó với phóng viên.
Sau khi lên xe, hai người ai cũng không có mở miệng trước.
Yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng hít thở của anh cũng có thể nghe được.
Bỗng nhiên Hoắc Kỷ Thành mở miệng: "Lạc Lạc, ở lại thành phố A được không?"
Trong khoảng thời gian này anh sẽ bề bộn nhiều việc, anh hi vọng cô có thể ở lại bên cạnh mình, như vậy anh mới có thể chăm sóc cho cô tốt hơn, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.
Trong đầu Tần Lạc rất rối loạn, cứ như vậy tha thứ cho anh sao?
Cô xoay đầu ngó ra ngoài cửa sổ: "Tôi còn chưa nghĩ ra."
Đột nhiên Hoắc Kỷ Thành cầm tay cô: "Chuyện trước kia đều do anh không tốt, anh bảo đảm từ giờ trở đi sẽ không lừa gạt em nữa, mỗi một câu anh nói với phóng viên đều xuất phát từ đáy lòng, Hoắc Kỷ Thành anh đời này chỉ cần một người phụ nữ là em!"
Con ngươi đen thâm thúy thâm tình của anh, như vòng xoáy đen khổng lồ hấp dẫn cô không thể nhúc nhích.
Xong rồi!
Trái tim cô lại bắt đầu nhảy "Thình thịch".
Giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra.
Phụ nữ luôn luôn không thể ngăn cản lời ngon tiếng ngọt cùng hành động uất ức liên tiếp của đàn ông, nhất là người phụ nữ này lại còn có hàng nghìn hàng vạn quan hệ với người đàn ông.
Tần Lạc cảm thấy, có lẽ Hoắc Kỷ Thành là số kiếp đời này của cô!
"Lời ngon tiếng ngọt ai cũng nói được, nhưng thật sự làm được thì ít lại càng ít."
"Anh có thể cho em thời gian quan sát anh, trong lúc đó một khi em phát hiện anh lừa gạt em hoặc làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với em, thì em xử trí anh thế nào, không một câu oán hận."
Hoắc Kỷ Thành thâm tình chân thành nói, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nói lời tâm tình cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Tần Lạc có chút đau đầu, Mary nói quả thật rất đúng, người đàn ông này thay đổi rất nhiều, đã nói mình vừa mới bắt đầu quen anh, hoàn toàn chính là Đại Ma Vương núi băng lạnh lùng bá đạo lại không nói đạo lý!
Bây giờ, nói được lời tâm tình không cần nhắc có bao nhiêu trôi chảy.
"Tôi phải suy nghĩ đã! Trong đầu tôi bây giờ rất loạn."
Tần Lạc rút tay mình về, còn bị anh nắm tiếp cô cũng không biết mình có thể nói ra lời gì.
Phụ nữ! Thật là động vật tình cảm.
Hoắc Kỷ Thành thấy thế tấn công gần được, cũng im miệng, cho cô một chút thời gian suy xét cũng là điều cần thiếu.
"Ừ, anh không dồn ép em."
Nhìn đi! Nói lời này có bao nhiêu thấu tình đạt lý!
Tần Lạc có chút nghi ngờ có phải gần đây người đàn ông này có học lớp huấn luyện tình cảm gì không, sao đột nhiên trở nên săn sóc tỉ mỉ như vậy hả?
Hoàn toàn khác với con người trước kia của anh!
Hoắc Kỷ Thành rất thân sĩ đưa Tần Lạc đến cửa nhà mới rời đi, trước khi rời đi anh gọi điện thoại cho Trình Sâm, bảo anh ta liên hệ với bảo vệ tiểu khu Tần Lạc ở, cần phải bảo đảm không có bất kỳ quấy nhiễu gì.
****
Lúc trời tối, Tần Lạc mất ngủ, trong đầu lộn xộn không rõ ràng, hai con người nhỏ tranh luận không ngừng, luôn không cho ra được kết luận.
Thế cho nên sáng ngày thứ hai tỉnh lại, hai con mắt cô hoàn toàn là mắt gấu mèo, phấn trang điểm cũng không che được.
Rời giường, đánh răng, rửa mặt, Tần Lạc quyết định mặc kệ có ở lại Bắc Kinh không, hôm nay cô vẫn phải qua đó, dù sao công ty đối xử tốt với cô, cho dù từ chức, vậy cũng phải tự mình qua đó mới được.
Cô vừa đến công ty, đồng nghiệp Tiểu Kim liền cười tít mắt chào đón: "Oa! Thật tốt quá! Rốt cục lại nhìn thấy cô khỏe mạnh hoạt bát!"
Tần Lạc mỉm cười: "Cảm ơn cô đã đúng lúc gọi điện thoại cấp cứu, nếu không thì thương thế của tôi sẽ càng nghiêm trọng."
Tiểu Kim xua tay: "Ai nha! Mọi người đều là đồng nghiệp, điều nên làm thôi! Cô không có việc gì thì tốt rồi, lúc ấy tôi suýt bị hù chết, thật xin lỗi trong lúc
/282
|