End chap 8***************************Chap 9 đây !!!!!!!!!
Ran bước lên xe cùng với tên áo đen bí ẩn kia. Chiếc xe phóng vụt đi. Ngồi trên xe, Ran đưa mắt quan sát khắp xe : Hừm, xem ra tên boss này phải rất giàu đấy. Một chiếc Koennigsegg Agera à. Khóe môi của Ran khẽ nhếch lên đầy bí ẩn. Dường như cô nhận ra điều gì đó. Quay mặt về phía cửa kính, tay chống lên cằm : Có lẽ............
------------------------------------------------------------------
Shinichi xách chiếc cặp trên lưng mà mặt bí xị. Cậu chàng chẳng hiểu tại sao cô nàng bác sĩ kia lại chơi khéo mình như vậy. Khoan, bác sĩ ???????
Á !!!!!!!!
Shinichi hét ầm lên khi vừa nhớ ra một việc quan trọng. Đó là ............mời cô nàng đi xem phim. Shinichi bối rối vò đầu bứt tai : Chết tiệt ! Sao mình lại qên được chứ ? Chắc cô ấy giận lắm đây. Phải gọi điện xin lỗi thôi
Nghĩ là làm, Shinichi rút vội chiếc điện thoại ra, bấm số.
-----------------------------------------------------------------
Điện thoại trong cặp Ran reo lên. Cô định rút nó ra thì bị tên áo đen ngồi cạnh ngăn cản.
- Cô làm ơn đừng nghe máy cho đến khi gặp được ông chủ.
Ran nhíu mày :
- Tại sao ?
- Cô không cần biết. Đây là lệnh của ông chủ. Chúng tôi chỉ làm theo thôi.
Ran im lặng Hừ ! Không muốn người ở đầu dây xác định được vị trí của mình thông qua GPS à. Tên trùm này cáo già gớm nhỉ. Nhưng hắn tính toán sai rồi. Khi không thấy mình nghe máy nhiều lần, chắc chắn người ở đầu dây sẽ nghĩ có chuyện không hay đang xảy ra với mình. Lúc đó, ít nhất họ sẽ đi tìm hoắc hơn là báo cho cảnh sát. Khi cảnh sát vào cuộc thì bại lộ nơi mình bị giam giữ chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nụ cười nửa miệng bí ẩn lại hiện lên trên môi Ran. Cô không hề tỏ ra sợ hãi vì cô biết : Sợ hãi chỉ càng làm ta rơi vào nguy hiểm và khiến ta mất hết lí trí, tạo cơ hội cho bọn xấu đạt được mục đích.
------------------------------------------------------------------
Shinichi nhăn mặt khi gọi mãi mà Ran chẳng nghe máy. Đây là cuộc gọi thứ .....................33 rồi . Anh chàng vội vàng chạy đến nhà Ran. May là hôm trước Ran có cho anh địa chỉ nhà để tiện có việc thì đến. Đứng trước cửa nhà Ran, Shinichi bất ngờ khi cưear ngoài vẫn khóa cẩn thận. Shinichi chống cằm : Cô ấy vẫn chưa về, đi đâu thế nhỉ ? Sao mình có linh cảm không hay thế này ?
End chap 9
Ran bước lên xe cùng với tên áo đen bí ẩn kia. Chiếc xe phóng vụt đi. Ngồi trên xe, Ran đưa mắt quan sát khắp xe : Hừm, xem ra tên boss này phải rất giàu đấy. Một chiếc Koennigsegg Agera à. Khóe môi của Ran khẽ nhếch lên đầy bí ẩn. Dường như cô nhận ra điều gì đó. Quay mặt về phía cửa kính, tay chống lên cằm : Có lẽ............
------------------------------------------------------------------
Shinichi xách chiếc cặp trên lưng mà mặt bí xị. Cậu chàng chẳng hiểu tại sao cô nàng bác sĩ kia lại chơi khéo mình như vậy. Khoan, bác sĩ ???????
Á !!!!!!!!
Shinichi hét ầm lên khi vừa nhớ ra một việc quan trọng. Đó là ............mời cô nàng đi xem phim. Shinichi bối rối vò đầu bứt tai : Chết tiệt ! Sao mình lại qên được chứ ? Chắc cô ấy giận lắm đây. Phải gọi điện xin lỗi thôi
Nghĩ là làm, Shinichi rút vội chiếc điện thoại ra, bấm số.
-----------------------------------------------------------------
Điện thoại trong cặp Ran reo lên. Cô định rút nó ra thì bị tên áo đen ngồi cạnh ngăn cản.
- Cô làm ơn đừng nghe máy cho đến khi gặp được ông chủ.
Ran nhíu mày :
- Tại sao ?
- Cô không cần biết. Đây là lệnh của ông chủ. Chúng tôi chỉ làm theo thôi.
Ran im lặng Hừ ! Không muốn người ở đầu dây xác định được vị trí của mình thông qua GPS à. Tên trùm này cáo già gớm nhỉ. Nhưng hắn tính toán sai rồi. Khi không thấy mình nghe máy nhiều lần, chắc chắn người ở đầu dây sẽ nghĩ có chuyện không hay đang xảy ra với mình. Lúc đó, ít nhất họ sẽ đi tìm hoắc hơn là báo cho cảnh sát. Khi cảnh sát vào cuộc thì bại lộ nơi mình bị giam giữ chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Nụ cười nửa miệng bí ẩn lại hiện lên trên môi Ran. Cô không hề tỏ ra sợ hãi vì cô biết : Sợ hãi chỉ càng làm ta rơi vào nguy hiểm và khiến ta mất hết lí trí, tạo cơ hội cho bọn xấu đạt được mục đích.
------------------------------------------------------------------
Shinichi nhăn mặt khi gọi mãi mà Ran chẳng nghe máy. Đây là cuộc gọi thứ .....................33 rồi . Anh chàng vội vàng chạy đến nhà Ran. May là hôm trước Ran có cho anh địa chỉ nhà để tiện có việc thì đến. Đứng trước cửa nhà Ran, Shinichi bất ngờ khi cưear ngoài vẫn khóa cẩn thận. Shinichi chống cằm : Cô ấy vẫn chưa về, đi đâu thế nhỉ ? Sao mình có linh cảm không hay thế này ?
End chap 9
/24
|