Chương 2 (1)
Eva nói,
Nơi vui chơi của ta cái gì cũng có
Chỉ thiếu duy nhất một Adam
Mà nhảy điệu Tăng-gô cần hai người
Nên lựa chọn ta đi
__________
Thời gian nghỉ trưa vừa đến, Lâm Mạnh Hi lôi kéo Vũ Hàn chạy về phía sân thể dục, Chạy nhanh một chút, nếu không sẽ không có chỗ ngồi."
"Chỗ ngồi gì?" Vũ Hàn cảm thấy kỳ lạ, cũng không phải đi xem biểu diễn.
Vừa đến sân thể dục, cô mới biết được ý của Lâm Mạnh Hi, thì ra từ cửa vào đã đầy ắp người, hơn nữa phần lớn đều là nữ sinh, vừa thét chói tai vừa ầm ĩ, hỗn loạn giống như chợ bán thức ăn.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Chuyện gì xảy ra sao? Tớ xin cậu, tớ thấy chỉ có đứa ngốc như cậu mới không biết." Lâm Mạnh Hi lôi kéo tay cô, chen đông chen tây, cuối cùng cũng lên được phía trước .
"Đây là. . . . . . Đội bóng rỗ?" Vũ Hàn nhìn thấy trước mắt có chục nam sinh cao lớn, đang luyện tập động tác ném rổ.
"Đương nhiên rồi, nếu không cậu cho rằng cái gì?" Lâm Mạnh Hi nhanh tay lẹ mắt, tìm được hai chỗ ngồi trên khán đài, liền lôi kéo cô ngồi xuống.
“Các cô ấy tới đây làm gì vậy?" Cô không hiểu nguyên nhân gì khiến nhiều nữ sinh vây xem như vậy.
"Cậu không thấy sao? Đó là bởi vì Hứa Khắc Bình và Cao Dụ Tường!" Lâm Mạnh Hi chỉ cho cô thấy.
Lúc này Vũ Hàn mới phát hiện bóng dáng hai người bọn họ, bọn họ đều mặc bộ đồ thể thao màu xanh và trắng, một thổi còi, một chỉ huy cầu thủ, cũng có vẻ oai phong tỏa sáng, khí thế hơn người.
"Tớ thấy rồi, nhưng thế thì sao?" Vũ Hàn vẫn không hiểu.
Vẻ mặt Lâm Mạnh Hi muốn té xỉu, "Cậu vẫn còn không hiểu sao?"
"Tớ. . . . . . Tớ cần hiểu gì cơ?" Vũ Hàn băn khoăn hỏi.
"Ôi, tớ nói cho cậu biết! Trường trung học Thanh Truyền không có gì giỏ, chỉ có đội bóng rổ vô địch quốc gia hai năm, danh tiếng rất lớn đó! Tất cả nam sinh bởi vì muốn tham gia đội bóng mà mới tiến vào trường học này! Hứa Khắc Bình là đội trưởng của đội bóng rổ, Cao Dụ Tường là phó đội trưởng, bọn họ là hai nam sinh đẹp trai nhất của Trường trung học Thanh Truyền, tất cả nữ sinh bởi vì hai người họ mà đến, tớ cũng không ngoại lệ, nếu không có bọn họ kêu gọi, tớ sẽ không tình nguyện tới đây đâu!"
"Oh!" Lúc này Vũ Hàn mới chợt hiểu, thì ra còn có chuyện như vậy!
"Như thế nào? Đã hiểu chút rồi chứ?"
"Hả, đã hiểu chút!" Hai nam sinh này đúng là hạc đứng giữa bầy gà, khó trách khỏi có nhiều người theo đuổi ái mộ như vậy."
"Tớ thấy tớ nên giúp cậu vào hiểu thêm, giới thiệu một chút cho cậu! Đội trưởng Hứa Khắc Bình luôn trầm mặc ít nói, có mấy phần uy phong, là biểu tượng tinh thần của đội, nhưng anh ấy chưa bao giờ liếc mắt với nữ sinh nào, hơn nữa sau khi tốt nghiệp ba mẹ anh ấy muốn đưa anh ấy đến Mĩ học, cho nên anh ấy thuộc loại đứng nhìn từ xa. Phó đội trưởng Cao Dụ Tường lại khác, anh ta đúng chuẩn Play Boy, từ năm nhất đã bắt đầu có bạn gái, không biết đã làm cho bao nhiêu cô gái đau khổ, nhưng người thích anh ta xếp thành một xe tải, nên anh ta điển hình của một tình nhân nguy hiểm ."
"Ồh. . . . . . Cám ơn cậu đã giải thích." Vũ Hàn còn chưa hiểu phân tích lý luận như thế nào!
"Mục tiêu của tớ, vốn định tiến hành cùng lúc, bắt cá hai tay, nhưng hôm nay nhìn thấy Hứa Khắc Bình, tớ liền biết tớ không có hy vọng, vẫn tập trung lực chú ý trên người Cao dụ Tường thì tốt hơn."
"Tại sao?" Vũ Hàn ngơ ngác hỏi.
Lâm Mạnh Hi yếu ớt thở dài nói: "Ôi, đây còn không phải vì cậu. . . . . ."
"Tớ? Tớ làm sao?" Vũ Hàn ngây ngốc hỏi.
"Chờ chút nữa tờ sẽ nới cho cậu, mà học trưởng Cao Dụ Tường vẫy tay về phía chúng ta kìa!" Lâm Mạnh Hi vội vàng đứng lên vẫy tay lại, cười đến mức giống như mùa Xuân nở rộ.
Vũ Hàn cũng nhìn thấy Cao Dụ Tường nhiệt tình vẫy tay về phía các cô, nhưng những cô gái khác phát hiện chuyện này lập tức quăng cho các cô ánh mắt tràn dầy địch ý.
"Mạnh Hi, các cô ấy trừng chúng ta kia. . . . . ." Vũ Hàn cảm giác lạnh toát sống lưng.
Lâm Mạnh Hi hừ một tiếng, cười nói: "Để cho bọn họ ghen tỵ chết đi, tớ mặc kệ đấy! Với lại cậu không sớm thì muộn cũng phải tập thành thói quen với loại chuyện như vậy, tin tưởng tớ là đúng không sai đâu."
"Tập thành thói quen sao?" Vũ Hàn hoang mang suy nghĩ, tại sao cô phải tập thành thói quen với loại chuyện như vậy? Lời của Lâm Mạnh Hi thật là khó hiểu.
Cao Dụ Tường vẫy tay ra hiệu với các cô, muốn các cô đi tới, Lâm Mạnh Hi còn cầu cũng không được, lôi kéo Vũ Hàn chạy tới.
Nhưng Vũ Hàn còn đang ngẩn người
/20
|