Trở Thành Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng

Chương 9

/583


Edit: Thiên Hy

Beta: Heloaphr

----------------

Tại Tô gia.

Mẹ Tô nhìn chằm chằm người phụ nữ đang mang thai trước mặt, tuổi cũng không lớn hơn Tô Thiên Ngữ là bao. Chị ta gắt gao dựa sát vào Tô Thương Vinh, dùng thái độ của người chiến thắng nói chuyện với mẹ Tô: "Chị."

Tiếng "Chị" này làm mẹ Tô kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mức suýt nữa ngất. Khuôn mặt bà ta bảo dưỡng bao nhiêu năm trời nhăn lại, giọng nói sắc nhọn: "Tô Thương Vinh! Ông......Ông......!"

Bà nâng tay lên, chỉ thẳng mặt cha Tô. Người sau sắc mặt khó coi nhanh chóng đẩy tay bà ta ra.

"Chị.... dì không nên trách Thương Vinh." Tần Hân cười nhẹ, khuôn mặt trẻ trung không sợ nhìn mẹ Tô: "Thật ngại quá. Nếu chị không thích được gọi là 'chị', thì em đây đành phải gọi là dì rồi."

"Em mang thai được tám tháng rồi, là con trai." Tần Hân tay chống thắt lưng, nói tiếp: "Lúc mới phát hiện em cũng định phá rồi, là Thương Vinh bắt em giữ lại đấy. Em cũng đâu biết anh ấy yêu em như vậy, cho nên xin lỗi chị nhiều."

"Chuyện này, đại tiểu thư cũng biết mà." Tần Hân nói xong, cười khanh khách nhìn về phía Tô Thiên Ngữ.

 


"Cái gì...... Sao cơ?" Mẹ Tô vừa biết được mình bị chồng phản bội còn chưa kịp bình tĩnh, quay qua nhìn Tô Thiên Ngữ, không ngờ con gái mình cũng biết chuyện này?

"Mẹ! Mẹ nghe con giải thích!" Tô Thiên Ngữ trong lòng mắng câu đáng chết. Cô ta đương nhiên đã sớm biết sự tồn tại của Tần Hân, cũng đã từng nghĩ đến chuyện xử lý Tần Hân, nhưng như vậy sẽ làm cha Tô chán ghét cô ta, không có lời. Không bằng lợi dụng chuyện này để cha Tô đối xử tốt với cô ta hơn.

Mặt khác chờ cơ hội đến, im lặng xử lý Tần Hân.

Nhưng cô ta không nghĩ tới, đêm nay Tần Hân đột nhiên tìm tới cửa.

"Gần đây sức khỏe của mẹ không tốt lắm. Con lo nếu nói cho mẹ, mẹ sẽ không chịu nổi......"

Tần Hân cao giọng: "Đại tiểu thư, cô đừng quên. Trước đây có rất nhiều lần tôi và Thương Vinh gặp mặt được là nhờ công của cô đó."

"Cô câm miệng!" Tô Thiên Ngữ đi về hướng chị ta, giơ tay lên.

Tần Hân đỡ bụng: "Đại tiểu thư, cần tôi nhắc cho cô nhớ một chút không? Cô chỉ là con nuôi của Tô gia, mà trong bụng tôi bây giờ chính là con ruột của Thương Vinh. Động đến tôi thì không sao, nhưng động đến đứa bé......"

Tô Thương Vinh trầm giọng: "Thiên Ngữ, đây không phải là chuyện của con. Tránh ra."


Nói xong ông ta cẩn thận đỡ Tần Hân ngồi xuống, khi ngẩng đầu lên lại thì toát ra vẻ uy nghiêm của gia chủ.

"Nếu bà đã biết rồi thì tôi cũng không cần giấu nữa." Ông nói với mẹ Tô: "Tôi không quan tâm bà có chấp nhận hay không, đứa con trong bụng Tiểu Hân tôi chắc chắn muốn. Bà tốt nhất đừng gây chuyện, nếu lớn chuyện thì người có hại chính là bà."

Mẹ Tô cảm thấy mấy lời này có chút quen tai. Hình như không lâu trước đây, bà ta cũng dùng giọng điệu này nói chuyện với con gái ruột của mình.

Đao không rơi trên người mình thì không biết đau.

Mẹ Tô giận run người, huyết áp tăng cao. Đời này của bà trôi qua quá thuận lợi rồi. Khi còn trẻ gả cho Tô Thương Vinh, ông ta yêu thương bà vô cùng, ai cũng hâm mộ.

Khi con gái ruột đi lạc, Tô Thiên Ngữ xuất hiện làm bà ta áy náy vô cùng, nên tất cả tình thương đều dành cho cô ta, xoa dịu nỗi đau trong lòng bà.

Sau này lại có Tô Thiên Tập, có gái có trai, vợ chồng yêu thương nhau. Ở trong cái vòng của mấy phu nhân, bà luôn được người ta hâm mộ.

Bây giờ, sự tồn tại của Tần Hân đã cho bà ta một cái tát đau điếng người. Chồng và con gái cùng phản bội mình, trong lòng bà nghẹn lại, không thể nào nguôi giận, lồng ngực bắt đầu cảm thấy đau nhức.

Bà càng giận thì càng đau, mà càng đau thì càng làm cho bà nhớ tới chuyện mình từng nói với Tô Trầm Ngư mấy lời này lúc trước. Lần đầu tiên mẹ Tô cảm thấy, có phải bản thân mình quá bất công, quá yêu thương Thiên Ngữ rồi không?

Thậm chí bà ta còn bắt đầu tưởng tượng, nếu Tô Trầm Ngư biết Tô Thương Vinh nɠɵạı ŧìиɦ, con bé chắc chắn sẽ không do dự đi nói cho mình, mà không phải cùng Tô Thương Vinh hợp tác lừa gạt bà.

Tô Thiên Tập về phòng, cũng chưa ngủ. Lúc nãy cậu gửi vài tin nhắn cho Tô Trầm Ngư nhưng cô vẫn chưa trả lời, gọi điện thoại cũng không nghe máy. Cuối cùng cậu tức giận quá chơi mấy ván game, đang chơi thì nghe dưới lầu có người lớn tiếng. Không lẽ Tô Trầm Ngư về rồi?

Tô Thiên Tập trong lòng ngứa ngáy, ngồi dậy, nhỏ giọng nói thầm: "Mình chỉ đi xuống nhìn một chút thôi......"

Nếu Tô Trầm Ngư bị mắng quá thảm, cậu sẽ làm người tốt giúp cô.

Tô Thiên Tập sau khi quyết định xong vội mang dép rồi ra ngoài, nhưng cậu lại phát hiện ra, Tô Trầm Ngư căn bản chưa về, trong nhà lại có thêm một người phụ nữ đang mang thai. Cậu đứng trong góc tường nghe một lúc mới hiểu rõ tình huống.

Cha cậu nɠɵạı ŧìиɦ, tiểu tam đang mang thai tìm tới cửa công khai chủ quyền. Cha cậu giúp tiểu tam không giúp mẹ, chị cậu biết cha nuôi tiểu tam, còn giúp cha gạt mẹ......

Đây cmn... lượng tin tức quá nhiều!

Thiếu niên mười ba tuổi trừng mắt, cảm thấy thế giới này thật phức tạp!

Theo lý hẳn là cậu nên lao xuống che chở cho mẹ, chống lưng cho mẹ, chất vấn cha. Nhưng mạch não của thiếu niên này có vẻ không được bình thường, cậu xoay người chạy lên lầu, gấp gáp gửi Wechat cho Tô Trầm Ngư:

【Chị không cần về nhà!】

【Trong nhà đang xảy ra chuyện lớn!】

【Cha mẹ không rảnh quan tâm chị đâu!】

Cậu cảm thấy mình thật tốt. Nếu Tô Trầm Ngư trở về, khẳng định sẽ bị ba mẹ mắng, còn phải xin lỗi với chị hai. Tuy cô không cố ý, nhưng lại hại chị hai bị mắng trên hotsearch, nói xin lỗi cũng không sai.

Nhưng trong lòng cô nhất định sẽ không vui.

Cho nên tốt nhất đừng quay về, không bị ai mắng, cũng không cần xin lỗi.

Thiếu niên cảm thấy mình thật là 'quá trưởng thành'!

Sau đó, cậu nhận được tin nhắn của Tô Trầm Ngư:【 Mở cửa, chị về rồi.】

Tô Thiên Tập: "......"

*******


/583

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status