Chương 6.2: Con nhóc đó uống lộn thuốc sao?
Cô đã từng là tiểu thư nhà họ An, tiểu công chúa nổi tiếng trong xã hội thượng lưu thành phố Giang Châu, chi phí sinh hoạt đều khiến cho tất cả mọi người phải hâm mộ.
Sau này cô bị đuổi ra khỏi nhà họ An, con gái ngoài giá thú trở thành cô chủ mới của nhà họ An, tuổi còn nhỏ đã bị vứt bỏ nên cô vô cùng mẫn cảm, không cam lòng, một lòng muốn giành lại những thứ vốn dĩ thuộc về mình.
Cô không cho phép mình yếu kém hơn cô em gái của mình là An Vân Tuyết, cho nên mặc dù đã không có điều kiện như trước, nhưng cô vẫn nhẫn nhịn, cố gắng hết sức để khiến cuộc sống của mình trở nên “za hoa” hơn.
Lục Hạo Đình biết cô tổn thương trong lòng, cho nên anh mới khiến có căn nhà này trở nên xa hoa và tinh xảo như vậy, thật ra nếu không phải nơi đây thuận tiện đến trường thì rất có thể anh đã mua luôn một căn biệt thự cho cô ở, vì muốn vết sẹo trong lòng cô có thể chữa lành nhanh hơn.
Cố Vân Tịch nhìn cảnh tượng quen thuộc này, chìm vào hồi ức.
Cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên!
Cốc cốc cốc!
“Vân Tịch, có đói bụng không? Ra ngoài ăn chút đồ ăn đi!”. Đây là giọng nói của Lục Hạo Đình.
Cố Vân Tịch lấy lại tinh thần, để cặp sách xuống, ra phòng khách ăn.
Cô biết đây cũng là bữa trưa, Lục Hạo Đình và Lưu Tinh Trì bận rộn lâu như vậy, có lẽ vẫn chưa ăn cơm.
Mở cửa ra, quả nhiên thấy Lục Hạo Đình đứng ở cửa, anh vừa mới tắm xong, trên người mặc đồ ở nhà thoải mái, tóc vẫn còn ướt, đang cầm khăn lau.
Cố Vân Tịch đi tới nhận lấy khăn mặt trong tay anh, nhón chân lên lau tóc cho anh, Lục Hạo Đình nhất thời cứng đờ!
Anh không khỏi cúi đầu xuống một chút để cô lau không vất vả.
Bàn tay mềm mại của cô gái di qua di lại trên đầu anh cách một lớp khăn, khiến anh có cảm giác khác thường, cảm giác này rất thoải mái, khiến anh hơi luyến tiếc khi nó kết thúc.
Giang Minh Hàn và Lưu Tinh Trì đang bày đồ ăn ra cũng sững sờ, liếc nhau, đều nhìn thấy được sự khó tin trong mắt đối phương!
Lau tóc xong, Cố Vân Tịch nói: “Xong rồi!”.
Lục Hạo Đình đứng không nhúc nhích, nhìn chằm chằm cô!
“Làm sao vậy?”.
“…Không có gì!”.
Lục Hạo Đình xoay người, khoé môi không khỏi nhếch lên một cái, đi tới cạnh bàn ăn.
Cố Vân Tịch đoán không lầm, Lục Hạo Đình và Lưu Tinh Trì bận rộn đến bây giờ vẫn chưa ăn cơm, cho nên vừa từ bệnh viện về, Giang Minh Hàn đã gọi đồ ăn bên ngoài, bây giờ bọn họ về tới nơi, chẳng mấy chốc đồ ăn đã được giao tới.
Cố Vân Tịch ngồi bên cạnh Lục Hạo Đình!
Một loạt động tác đơn giản tự nhiên này khiến lòng chờ mong của Lục Hạo Đình lại bị khơi dậy.
Trước đây cô nhóc này lúc nào cũng trốn tránh anh, bây giờ…không sợ anh nữa sao?
Cố Vân Tịch rất tự nhiên, nhưng Giang Minh Hàn lại nghĩ không ra, nhìn thấy nào cũng cảm thấy Cố Vân Tịch bây giờ không giống bình thường.
Nhưng mà ngay sau đó, sắc mặt Giang Minh Hàn đã thay đổi.
Cố Vân Tịch hôm nay thật sự quái lạ, cô ta gây ra chuyện khiến đại ca mất mặt ở trường, bây giờ lại biết điều như vậy, muốn lấy lòng cho qua chuyện hay sao?
Sắc mặt Giang Minh Hàn lập tức xám xịt.
“Những chuyện cô làm ở trường, không giải thích một chút sao?”.
/1841
|