Chương 10: Trò hay bắt đầu
Lúc yến tiệc sắp kết thúc, Nhan Huy là người tổ chức yến tiệc này, tất nhiên là sẽ sắp xếp chỗ ở cho những khách không tiện trở về, đương nhiên là Mộc Vân Hiên cũng bao gồm trong đó.
“Tinh Thần, cậu Mộc say rượu rồi, bây giờ đang ở tầng ba nghỉ ngơi, con đi lên lầu xem đi.” Nhan Huy nói xong liền thở dài, lo lắng nói: “Haizz! Nhan Thị đang rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, cậu Mộc là đồng bọn tài trợ mà cha muốn mượn sức lúc này... Cha sợ con biết sẽ lo lắng, nên cha vẫn không nói.”
Kiếp trước là Nhan Huy sắp xếp Nhan Như Lâm đi truyền lời, mà hiện giờ Nhan Như Lâm xấu mặt như vậy, ông ta đâu dám để cô ta ra mặt, vì thế Nhan Huy đành phải tự mình ra trận.
“Nếu là khách rất quan trọng của cha, Tinh Thần là con gái của cha, nhất định sẽ chăm sóc anh Mộc thật tốt.” Hạ Tinh Thần nhu thuận đồng ý, giống như rất nóng lòng biểu hiện mình: “Cha, bây giờ anh Mộc ở đâu ạ? Con đi xem anh ấy.”
Lúc trước cô có thể nguyện ý đi chăm sóc Mộc Vân Hiên, cũng là vì thân phận địa vị của Mộc Vân Hiên cao hơn nhà họ Nhan quá nhiều, những lời đồn về Mộc Vân Hiên cô cũng từng nghe nói tới rồi, cô không nghĩ rằng Mộc Vân Hiên có thể bị cô thu hút.
Hạ Tinh Thần nhu thuận đồng ý, khiến Nhan Huy vô cùng hài lòng, trong mắt ông ta lóe lên tính kế, dịu dàng nói: “Bây giờ đang nghỉ ngơi trong phòng khách số 3065 ở tầng ba.”
“Cha, vậy con đi trước đây.” Tao nhã xoay người, trong đôi mắt Hạ Tinh Thần lóe lên lạnh lẽo. Người mà cô từng cho rằng là người cha tốt, ngay cả mắt cũng không nháy liền bán đứng cô.
Rời khỏi đại sảnh yến tiệc, Hạ Tinh Thần đi tới một xó xỉnh không người, gọi điện cho một số.
“Tiểu Ngũ, đã sắp xếp không chưa?”
“Đã sắp xếp xong.” Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nam rét lạnh.
Nghe thấy giọng Tiểu Ngũ, trái tim vốn lạnh lẽo của Hạ Tinh Thần chậm rãi ấm hơn, cũng có hứng thú nói đùa.
“Em nên cảm ơn anh thế nào đây?”
“Nói cảm ơn gì chứ? Tình bạn chúng ta lớn lên từ nhỏ tới lớn là giả sao?” Giọng nói của Tiểu Ngũ vẫn lạnh lùng như ngày thường, nhưng trong lời nói có quan tâm Hạ Tinh Thần nghe thấy rõ.
“Tinh Thần, những chuyện khác không cần anh giúp sao?”
“Không cần, em tự có chừng mực.”
Ngày hôm sau, sáng sớm Tiêu Mạn đã rời giường, hấp tấp chạy tới “Crown Plaza” trắng trợn tìm Hạ Tinh Thần.
Nhan Huy vì lợi ích gia tộc, theo lý thường sẽ bán Hạ Tinh Thần đi, ông ta đón Hạ Tinh Thần trở về, lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên không phải vì cha con tình thâm, mục đích khác chỉ là quậy lớn chuyện.
Rất nhiều người đều thấy Tiêu Mạn dẫn người tìm Hạ Tinh Thần khắp nơi, đây là tình huống gì thế? Không phải mới tổ chức yến tiệc xong sao? Sao lại đánh mất con gái rồi?
Ôm tâm tính tò mò, mọi người đi theo xem náo nhiệt.
“Nhan Huy, ông thấy Tinh Thần không? Sáng nay tôi đi gọi Tinh Thần dậy, phát hiện con bé không ở trong phòng. Hỏi người giúp việc, người giúp việc nói tối qua con bé không trở về.” Vẻ mặt Tiêu Mạn lo lắng nói.
“Cái gì? Tối hôm qua Tinh Thần không về? Tôi nhớ rõ có bảo con bé đi chăm sóc cậu Mộc? Chẳng lẽ...” Trước mặt công chúng, Nhan Huy vô cùng kinh ngạc khi Hạ Tinh Thần cả đêm không về, khiếp sợ kêu to.
Cái tên Mộc Vân Hiên này như sấm bên tai đám nhà giàu, mọi người nghe thấy “cậu Mộc”, tất cả đều dựng thẳng lỗ tai, cùng nhìn về phía Nhan Huy.
/895
|