Chương 27: Xin lỗi
Hạ Tinh Thần nhìn một vòng xung quanh, trên mặt bọn họ mơ hồ mang theo vài phần trào phúng, giống như đang châm biếm cô nên làm thế nào xong việc.
Không thể không nói, đám Tiêu Mạn thím Tần nghĩ ra kế sách thật hay. Nhìn như có chút vớ vẩn và cố tình gây sự, nhưng thành công nắm lấy sĩ diện và tật xấu vì tư lợi của Nhan Huy.
Hơn nữa Nhan Huy còn lên tiếng trước mặt mọi người, nếu chống lại Nhan Huy, vậy càng khiến Nhan Huy chán ghét, ở nhà này bọn họ muốn làm gì cô thì làm, Nhan Huy đều làm như không thấy.
Nếu xin lỗi, ánh mắt mọi người ở đây đều biết. Cứ thế nhận lỗi với người giúp việc, cho dù là ai đều không cam tâm bị đổ oan như thế.
Đổi lại là Hạ Tinh Thần đời trước, nhất định sẽ nuốt không trôi cục tức này, cũng sẽ không tin người cha yêu thương mình sẽ đối xử với cô như vậy, cô chắc chắn sẽ dựa vào đạo lý mà bảo vệ quyền lợi của mình, chứng minh mình trong sạch, hi vọng Nhan Huy tin tưởng.
Mà lúc này...
“Thím Tần, Thục Huệ, thực xin lỗi.” Hạ Tinh Thần đi tới trước mặt thím Tần và Thục Huệ, vươn tay về phía Thục Huệ muốn kéo cô ta dậy.
Thím Tần vô cùng kinh ngạc, sao có thể như vậy? Với tính cách của Hạ Tinh Thần, hiện giờ sẽ cãi lộn mới đúng. Như vậy mặc kệ Hạ Tinh Thần đúng hay sai, cuối cùng cô gây chuyện, đó là lỗi của cô.
Hạ Tinh Thần lộ ra mỉm cười xin lỗi, nhưng Thục Huệ nhìn, tươi cười này vô cùng châm chọc, giống như đang cười cô ta không biết tự lượng sức mình, chỉ dựa vào cô ta cũng vọng tưởng làm mợ chủ.
Thục Huệ hận nhất loại ánh mắt trào phúng này, vấn đề thân phận luôn là đau đớn trong lòng cô ta.
“Cút ngay!” Thục Huệ bén nhọn kêu to, hất mạnh tay Hạ Tinh Thần ra.
Sắc mặt Nhan Huy khó coi, cùng lúc đó, Tiêu Mạn cũng thầm kêu “không xong” rồi.
Vốn là cục diện có lợi với bọn họ, hiện giờ bị hủy rồi!
Cho dù thế nào Hạ Tinh Thần cũng không được sủng ái, không được thích, nhưng cũng là cốt nhục ruột thịt của Nhan Huy. Lần này Nhan Huy phối hợp với bọn họ, chỉ là muốn vứt bỏ tin đồn Hạ Tinh Thần bị ngược đãi.
Chẳng qua ai cũng không ngờ tới, vậy mà thái độ của Hạ Tinh Thần rất khác thường ngoan ngoãn nhận lỗi.
Xin lỗi còn chưa tính, vậy mà Thục Huệ còn dùng thái độ này đối đãi với chủ nhân nhà mình.
Cô ta ôm ấp yêu thương không thành công, người nào cũng nhìn thấy rõ. Tiết mục bịt tai trộm chuông, Nhan Huy mở một mắt nhắm một mắt thì thôi, bây giờ còn dám quá đáng như vậy.
Thực sự nghĩ mình là nhân vật lớn à?
Đối với Hạ Tinh Thần mà nói, nói xin lỗi có tính là gì? Kiếp trước cô chịu nhiều khuất nhục như vậy, hiện giờ chỉ bị chút ấm ức mà không nhịn được, đó quả thực là sống uổng phí cả đời.
Nếu có thể phá hoại được kế hoạch của Tiêu Mạn, cớ sao không làm?
Chỉ là một câu “thực xin lỗi” rất đơn giản, nói ra cũng không mất miếng thịt. Trái lại cô càng thản nhiên, Thục Huệ càng tức giận.
Dù thế nào cô cũng là cô cả nhà họ Nhan, thân phận của Thục Huệ chỉ là người giúp việc. Hãm hại cô cả thì không nói, còn không biết điều như vậy, nói xin lỗi cũng không tiếp nhận...
Hạ Tinh Thần liếc mắt nhìn Nhan Huy một cái, trong lòng vô cùng thích thú. Đúng là vất vả cho bọn họ đóng kịch như vậy, hiện giờ không còn chuyện của cô nữa, cô vui mừng xem trò hay.
“Thím Tần ở nhà họ Nhan tận tâm tận lực không ít năm.” Nhan Huy không mang theo tình cảm mở miệng nói: “Cũng tới lúc trở về hưởng thọ rồi, cuối tháng thím Tần trở về dưỡng lão đi.”
Thục Huệ khiếp sợ, thế mới biết một câu không động não của cô ta trêu chọc phiền phức cỡ nào.
Ông Nhan... Đây là đang đuổi bọn họ đi về!
Không! Cô ta tuyệt đối không thể trở về!
Tuy mấy năm nay kiếm được không ít tiền, nhưng số tiền này không đủ để cô ta sống hơn người bình thường. Cô ta càng không cam lòng! Không cam lòng đời này như vậy.
Làm việc ở nhà họ Nhan, tuy chỉ là người giúp việc, nhưng ít nhất có cơ hội tiếp xúc với con nhà giàu, nói không chừng ngày nào đó cô ta có thể lên làm mợ chủ.
Trước khi lên làm mợ chủ, cô ta tuyệt đối không về!
/895
|