Dân mạng không phải kẻ ngốc, phát hiện Diêm Nghiên phát biểu ngôn luận, các loại âm dương quái khí nghi kỵ cũng đi lên theo. Bên kia fan của Quan Li không thể chịu đựng được nữ thần của mình bị người ta chế giễu, không bao lâu sau đã tranh cãi với fan của Diêm Nghiên.
Tư Hoàng cười khẽ.
"Ngu ngốc." Đối tượng bị nói hiển nhiên là Diêm Nghiên.
Thân là nghệ sĩ thuộc tập đoàn giải trí Phong Hoa, lại trêu chọc Tư Hoàng - 'đại thiếu gia' Phong Hoa chỉ để đả kích Quan Li, điều này sẽ chỉ tăng cường độ tin cậy của Tư Hoàng trước phát biểu ngôn luận 'không có quan hệ ích lợi với Phong Hoa'.
Vũ Hy nói:
"Diêm Nghiên bất hòa với Quan Li, hai người từng tranh giành vai nữ chính (Hoàng Đồ), cuối cùng Quan Li thắng ."
Cho nên Diêm Nghiên làm ra hành vi không lý trí như vậy cũng không kỳ quái. Từ những lời này, Tư Hoàng cũng biết khoảng thời gian này Vũ Hy luyện tập không ít. Trước kia thân là sinh viên tài cao học rộng anh cũng sẽ không chú ý mấy chuyện linh tinh trong giới giải trí.
Trận chiến tranh trên V bác bùng nổ, không ngờ tiếp sau Diêm Nghiên, An Dật Nguyên cũng chen vào, chia sẻ động thái kia của Tư Hoàng, kèm trên lời nói:
"Chậc chậc, A Thiên đang bị nhiều người tức giận? Có cần bổn điện hạ trợ giúp không?"
Fan của An Dật Nguyên phần lớn là nữ, vừa nhìn thấy hắn cũng đăng bài lên V bác, lập tức nổ tung.
"Giáo chủ, ngài lại từ đâu tóm được mỹ nam? Tươi mới như vậy, đừng chơi hư!"
"Giáo chủ đại đại manh manh (manh: đáng yêu)! Sáng sớm lại đưa lên phúc lợi lớn như vậy !"
"Tôi nhớ A Thiên là tên của Thiên Cơ công tử trong (Hoàng Đồ), chao ôi ~! Giáo chủ thật sự hối hận những sai lầm trước kia với bạch mã hoàng tử ư? Còn điện hạ thì sao?! Cầu xin đừng làm rộn!"
"Nhanh lên, Quan nữ vương và Diêm manh manh đánh nhau, nguyên nhân chính là Tư Hoàng! Chỉ là xem ra giáo chủ cũng hết sức vừa ý Tư Hoàng a! [liên tiếp]"
Có fan của An Dật Nguyên gia nhập, Diêm Nghiên dĩ nhiên có dấu hiệu thất bại, còn chưa hết, ngay sau đó đạo diễn Liễu cũng lên V bác, lời nói trực tiếp như hung hăng đánh một bạt tai vào bàn tay ác độc trong bóng tối:
"Khả năng diễn xuất của Tư Hoàng là không thể nghi ngờ, các người đang phủ nhận ánh mắt của tôi?"
Ông vừa đăng V bác, tình hình chiến tranh lập tức yên tĩnh không ít, ngay sau đó (Hoàng Đồ) lại cho ra một cú trí mạng - bọn họ tung ra một trailer phim!
Trailer này mặc dù ngắn ngủi không đến năm phút, lại hấp dẫn vô số ánh mắt. Tổng cộng có ba đoạn ngắn, An Dật Nguyên thân mặc một bộ áo bào tím đen, đai lưng đeo ngọc bội, áo thêu tơ vàng, tà áo mã não. Gương mặt phong lưu phóng khoáng thoáng một nụ cười, tuấn tà bức người. Hắn cưỡi ngựa đen, cầm trường cung trong tay, tóc dài tung bay theo gió, giương cung bắn tên với tư thái tiêu sái, hùng hồn như một đại tướng và hậu duệ của quý tộc, tiếng cười vang không hề che dấu, chỉ cảm thấy người này thật sự cực kỳ phóng khoáng. Hình ảnh chuyển một cái, Quan Li mặc váy dài xanh nhạt, trên tóc đen chỉ có một cây trâm xanh nhạt vén tóc, thay đổi hình tượng ngày thường trong trẻo nhưng lạnh lùng, hai mắt toát ra sự ngây thơ hoạt bát của thiếu nữ. Cô đứng trong một mảnh rừng trúc, cầm trong tay cây gậy trúc chậm rãi khuấy động hồ nước, sóng biếc liên tiếp dồn dập, nổi bật lên sự thanh lệ thoát tục đến động lòng người của cô. Cảnh cuối cùng lại ngoài ý muốn là cảnh Tư Hoàng diễn đôi với Quan Li, qua xử lý hậu kỳ, hình ảnh càng thêm tinh xảo. Tuyệt thế công tử ngồi trên xe lăn, khi bạn thấy được hắn nhất định sẽ bị hấp dẫn, sau đó trong lỗ tai chui vào tiếng nói tinh khiết dịu dàng tựa như nước chảy, cả tâm cũng muốn mềm theo. Nhất là trong hình ảnh đặc tả hai mắt của Tư Hoàng, trầm mặc, chỉ còn lại đôi mắt trong suốt chân thành tha thiết truyền đạt tình cảm xâm nhập lòng người đó, không biết bao nhiêu nam nữ ngây người trong nháy mắt này, bao nhiêu thiếu nữ chưa rõ thế sự che trái tim, khuôn mặt non nớt đỏ bừng. Trọng điểm cảnh cuối cùng là ở Tư Hoàng, biên tập hậu kỳ không đặc tả Quan Li cho nên không ai phát hiện cô diễn sai và ánh mắt sơ hở. Một trailer phim như vậy tung ra, chiến tranh trên web lập tức biến mất không dấu vết, hoặc nên nói là đám chó đen kia trầm mặc.
Cái này mà nói là không có diễn xuất?! Vậy cái gì mới là có diễn xuất!? Thử đứng ra nói một câu xem!
Cho dù so sánh với An Dật Nguyên và Quan Li đã nổi tiếng, Tư Hoàng xuất hiện cuối cùng vẫn không thua kém, thậm chí đến khi trailer phim kết thúc, khắc sâu lưu giữ trong đầu bạn nhất là hình bóng ấy, không phải là vương tôn hậu duệ quý tộc tùy ý tiêu sái, cũng không phải là tiên tử ẩn cư nơi sơn thủy sóng biếc, mà lại là tuyệt thế công tử, hai chân tàn tật, lẳng lặng chăm chú nhìn bạn. Kết quả trận chiến tranh mạng này là nhóm chó đen ẩn nấp, Tư Hoàng vừa mới đăng nhập V bác thì số lượng người hâm mộ đã tăng cao. Vũ Hy thấy tình thế ổn định lại, nhẹ giọng nói với Tư Hoàng:
"Đoàn phim này... rất tốt."
Tư Hoàng xem nhẹ Ngũ Bảo hưng phấn rú lên trong đầu, nghe vậy cười một tiếng.
"Anh cho rằng bọn họ là vì giúp tôi mới làm vậy?"
Vũ Hy:
"Chẳng lẽ không phải?"
Tư Hoàng quá rõ quy tắc của nơi này.
"Nếu nói có lòng tốt, Quan Li là hảo tâm thật, tôi cũng không ngờ tới cô ấy sẽ chủ động nói chuyện giúp tôi. Còn An Dật Nguyên, anh ta chỉ dệt hoa trên gấm mà thôi, nghiêm túc trong lời nói cũng không nhiều, quảng cáo cho vai diễn của mình mới là thật. Sau đó đạo diễn Liễu bọn họ cũng giống như vậy, chỉ là mượn một mồi lửa khiến (Hoàng Đồ) thêm nổi tiếng." Tư Hoàng nhìn thần sắc khẩn trương của Vũ Hy, đáy mắt tâm tình thủy chung là bình tĩnh không gợn sóng. "Trailer phim hẳn là xuất hiện lúc dân mạng hỗn loạn, đạo diễn Liễu đã bắt đầu gọi người tạm thời gia công cắt nối biên tập. Ông ấy rõ ràng diễn xuất của tôi hơn bất luận kẻ nào, mượn chiến tranh để chuẩn bị đến lúc khẩn trương nhất tung ra cái này, không chỉ đánh bàn tay bóng tối phía sau màn đến không kịp trở tay, còn có thể hấp dẫn vô số dân mạng chú ý, hơn nữa đoàn phim còn chiếm được một sự bảo vệ tốt danh tiếng của diễn viên nhà mình. Cuối cùng không duyên cớ được một ân tình của tôi." Tư Hoàng nói xong, lấy ra điện thoại đang rung, cầm lên nghe. "Alo, đạo diễn Liễu?"
"Nhóc con, cậu dự định cám ơn tôi như thế nào?"
Tư Hoàng cười nói:
"Lợi dụng tôi để quảng cáo rồi mà, giá trị cái quảng cáo này nếu dựa theo bình thường mà nói hao phí không ít kinh phí đây."
Đạo diễn Liễu:
"..."
Hiện tại tên nhóc nào cũng tinh ranh như vậy sao? Thật không đáng yêu!
Tư Hoàng:
"Cám ơn đạo diễn Liễu, sau này còn trông cậy vào ông chiếu cố nhiều hơn."
Đạo diễn Liễu cúp điện thoại.
Còn bên kia.
Người đại diện của Diêm Nghiên vừa mới nhận được cuộc gọi từ tập đoàn Phong Hoa, bị mắng xối xả, thế mới biết Diêm Nghiên đã làm gì.
"Tiểu tổ tông của tôi ơi! Tôi mới nghỉ ngơi một chút, sao cô đã làm ra chuyện lớn ầm ĩ như vậy chứ!" Chu Thiện khóc không ra nước mắt ồn ào.
Vẻ mặt Diêm Nghiên không kiên nhẫn.
"Tôi cũng không nói gì cả, không phải là khen Tư Hoàng đáng yêu, khen Quan Li thiện lương sao? Chẳng phải đều là lời có ích? Còn muốn thế nào nữa?"
Chu Thiện không để ý cô ta lừa mình dối người.
"Nhanh lên, xóa bài V bác kia đi! Cấp trên đã lên tiếng rồi, cô có bao nhiêu lá gan động vào đại thiếu gia Đông gia hả?! Hiện tại cô đang ở trong đoàn phim (Hoàng Đồ) đấy! Có loại người tự tổn hại tương lai như cô hay không?"
Kỳ thật thời điểm nháo lên với Quan Li, Diêm Nghiên cũng đã có chút hối hận, nghe Chu Thiện nói vậy, trong lòng cũng có chút sợ hãi. Ném điện thoại di động tới Chu Thiên.
"Tôi không xóa, muốn xóa thì anh cứ xóa, dù sao tôi không có ý gì khác, hảo tâm không có báo đáp! Đều là tâm lý của chính các người âm u mới hiểu sai lời nói của tôi!"
"Vâng, vâng vâng! Tổ tông của tôi, cô yên tĩnh đợi tí nữa, bồi dưỡng đủ tinh thần, phải nhớ lúc gặp đạo diễn Liễu cũng phải cây ngay không sợ chết đứng như vậy mới được."
Chu Thiện nói xong cũng đi xử lý chứng cứ phạm tội kia. Vì bảo vệ hình tượng của Diêm Nghiên, anh ta phải ngụy trang giọng điệu của Diêm Nghiên đăng một bài V bác.
Diêm Nghiên V: Có phải tôi nói sai cái gì hay không? Mọi người không cần ầm ĩ, tôi xóa bỏ là được! [đáng thương][ủy khuất]
Bình thường đối với nam thần, nữ thần mà mình yêu thích thì đám fan luôn sẽ đặt tên thân mật, ví dụ như Quan Li được fan của cô xưng là Quan nữ vương, An Dật Nguyên bởi vì diễn nhân vật phản diện lâu dài cộng thêm một khuôn mặt đẹp trai phong lưu tà khí, cho nên có tên thân mật là giáo chủ. Còn Diêm Nghiên, bởi vì một khuôn mặt trẻ con, cùng với một bộ ngực lớn, được fan của cô gọi bằng tên thân mật là manh manh, dân mạng gọi chung là Diêm manh manh. Lúc này phía dưới đám fan đều ồn ào, nguyên một đám lên tiếng an ủi.
"Manh manh không khóc, anh trai thương em nha."
"Manh manh làm đúng! Đều là thế giới quá tối tăm, lòng người quá bẩn thỉu, chúng ta không để ý tới đám dơ bẩn rác rưởi kia!"
Bên trong những câu an ủi này cũng không khó nhìn thấy được 'người ngoài'.
"Ôi trời ~ người không biết còn tưởng rằng ai khi dễ cô nha? Nhìn câu nói này đi, hơn hai mươi tuổi rồi, còn tưởng mình là loli ngốc nghếch à?"
"Vừa rồi sao không xóa đi, hiện tại lại chạy tới xóa! Chột dạ hả? Đáng yêu cái gì, rõ ràng chính là phù thủy độc ác!"
"Đừng làm gì nữa! Cẩn thận tự mình tìm đường chết!"
Chu Thiện xem tình huống trên V bác, lông mày nhíu chặt, quay đầu nhìn Diêm Nghiên, phát hiện cô ta đã nhắm mắt đi ngủ, thấy vậy, tâm mệt mỏi. Đây thật con mẹ nó là cái tổ tông a!
******************************************************
Chương này quá ngắn, ngày mai sẽ xuất hiện một người được vạn người mong đợi, mọi người đoán là ai? Lớn tiếng nói ra!
/70
|