Lúc Tư Hoàng vội vàng thương lượng vấn đề xin nghỉ với trường Hoa Tinh Nghệ, cùng với chuẩn bị một loạt công việc đi xa, trên Internet cô lần nữa nổi tiếng một phen.
Thợ trang điểm của đoàn phim (Hoàng Đồ) tên là Đỗ Tường, từ khi cô đăng ảnh chụp Tư Hoàng lên V bác, ngắn ngủi trong một ngày đã được điên cuồng phát tán, kèm theo đề tài về Tư Hoàng bị xào nấu càng ngày càng náo nhiệt, bên đoàn phim (Hoàng Đồ) cũng tuyên bố tin tức về diễn viên. Nam chính Phượng Thương là An Dật Nguyên từ công ty giải trí Kim Tinh, nữ chính Thủy Linh Tâm là Quan Li - đại biểu ngọc nữ đương đại, chịu dị nghị nhất là một nhân vật mới đóng vai Thiên Cơ công tử, một nam sinh mười sáu tuổi trước đây chưa từng nghe qua, Tư Hoàng. Tỉ lệ truyền bá trên Internet rất cao, rất nhanh đã có người đào ra tin tức về Tư Hoàng, thân là đại thiếu gia tập đoàn giải trí Phong Hoa, hẳn phải có bản lĩnh thật sự! Nhưng mà ngay sau đó có người đào ra chuyện chuyên ngành của Tư Hoàng lại là thư pháp và vũ đạo, điều này dẫn tới sóng to gió lớn. Nào là bình hoa, nào là dựa vào quan hệ, nào là lấy tiền mua nhân vật lan truyền nhanh chóng, những ngôn luận này tất cả đều công kích Tư Hoàng, lại không ai dám nói người sau lưng (Hoàng Đồ) không đúng, dù sao nhân vật đó là lão Thiết. Những tin tức này Tư Hoàng và Vũ Hy đều nhìn thấy, hai người gặp mặt ở thư viện của Kinh Hoa, Vũ Hy dò hỏi:
"Cậu định làm gì?"
Vẻ mặt Tư Hoàng lạnh nhạt.
"Chuyện như vậy anh không nên hỏi tôi, là phạm vi công tác của anh."
Vũ Hy hít một hơi.
"Tôi biết, nhưng tôi hy vọng cậu sẽ không chịu ảnh hưởng, nếu cậu luống cuống trước..."
Tư Hoàng:
"Tôi không sợ, chút trình độ này không đáng kể chút nào." Nhìn về phía Vũ Hy, nghĩ đến anh không phải là anh của mười năm sau, cuối cùng nhắc nhở: "Mục đích của sự kiện lần này chủ yếu là muốn dùng dư luận đè sập tôi. Còn nhớ đạo diễn đã nói gì không? Chỉ cần tôi không nhượng bộ, sẽ không người nào có thể khó xử tôi."
Vũ Hy:
"Nhưng việc này đối với danh tiếng của cậu..."
Tư Hoàng hé miệng cười một tiếng, trong mắt phát sáng tự tin.
"Cho bọn họ nháo, hiện tại cứ huyên náo hung ác đi, chờ lúc tôi dùng thực lực chứng minh tất cả, bọn họ mới té ngã càng đau. Tương đối mà nói, đây coi như là quảng cáo miễn phí cho tôi."
Vũ Hy im lặng, nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Tư Hoàng, không biết nói gì. Anh nghĩ: Lần này đại khái chỗ thất bại nhất của dư luận là không biết được nội tâm Tư Hoàng mạnh mẽ, hắn tỉnh táo trầm ổn lại tự tin căn bản không giống một thiếu niên mười sáu tuổi.
"Việc học của anh thế nào rồi?" Tư Hoàng hỏi.
Vũ Hy trả lời:
"Đã xin nghỉ, chỉ cần cuối kỳ đến kiểm tra là được."
Tư Hoàng có chút hâm mộ cảm thán:
"Học giỏi thật là tốt."
Vũ Hy kinh ngạc nhìn hắn.
"Chẳng lẽ cậu xin nghỉ xuất hiện phiền toái?"
Tư Hoàng ưu thương lắc đầu.
"Không phải vậy."
Vậy thì vì cái gì? Vũ Hy nghi hoặc, nhưng mà cũng không lâu lắm anh đã biết nguyên nhân, sau đó có hiểu biết sâu hơn về Tư Hoàng. Trước khi đi Tư Hoàng gọi điện thoại cho Triệu Lỵ Mai, nói trước khi cô trở về, đối phương không cần đến làm việc, tiền lương cô sẽ theo đó mà trả. Triệu Lỵ Mai đối với tính cách của Tư Hoàng đã có vài phần lý giải, cho nên cũng không từ chối mà đồng ý. Bà về nhà, làm xong thức ăn, lại không đợi được con trai mình, chỉ có Vũ Linh trở về, giải thích với bà:
"Mẹ, anh trai được phát bài tập khảo sát, phải đi Cầu Thành một đoạn thời gian, mẹ không cần lo lắng, anh trai nói có thời gian sẽ gọi điện về."
Triệu Lỵ Mai không hoài nghi con gái, đi gọi điện thoại cho Vũ Hy, dặn dò anh tự chăm sóc tốt cho mình, trở về lại thấy con gái đang cúi đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động.
"Ồ, đây chẳng phải là Tư thiếu gia sao?"
Vũ Linh đột nhiên ngẩng đầu.
"Mẹ? Mẹ biết cậu ấy?"
"À, cậu ấy chính là gia chủ lần này của mẹ." Triệu Lỵ Mai không chú ý tới sắc mặt con gái thay đổi, tự nhiên nói: "Lớn lên đặc biệt đẹp trai, tính tình cũng không khó hầu hạ giống những đại thiếu gia khác, là cậu bé ngoan. Chỉ là hắn dường như có chút mâu thuẫn với cha mẹ, chuyển ra sống một mình mà không chịu về nhà."
Vũ Linh siết chặt vạt áo, mím chặt môi không nói lời nào, trong lòng tràn ngập khổ sở. Giờ khắc này, cô không cách nào lừa mình dối người được nữa, cô và Tư Hoàng căn bản chính là người của hai thế giới, có tư cách gì vọng tưởng đi theo bên cạnh hắn?
***************************
Tư Hoàng lái xe mang theo Vũ Hy cùng đi đến đoàn phim (Hoàng Đồ), sau khi đạo diễn Liễu biết Vũ Hy không biết lái xe, chuyên môn phái người làm lái xe riêng cho bọn họ. Như vậy Tư Hoàng cũng có thể nghỉ ngơi, Vũ Hy ngồi ở bên cạnh hắn, có chút ngượng ngùng nói:
"Tôi sẽ mau chóng làm giấy phép lái xe."
Tư Hoàng nhắm mắt dưỡng thần, đôi mắt không hề hé mở.
"Sau khi đến Cầu Thành, có thời gian nhàn rỗi thì anh hãy luyện tập bằng xe này, đến khi lái không tệ lắm thì đi ghi danh kiểm tra."
Vũ Hy đương nhiên không dị nghị. Một lát sau, tiếng nói của Vũ Hy lại vang lên:
"Tư Hoàng, bên dư luận công kích cậu có thay đổi."
Tư Hoàng mở mắt ra.
"Gì?"
Vũ Hy đưa máy tính bảng cho cô xem. Máy tính bảng là trước đó Tư Hoàng giao cho anh, để anh có thể làm việc tốt. Lúc này máy tính bảng xuất hiện địa chỉ V bác của Quan Li, động thái mới nhất là chia sẻ một bài nhục mạ Tư Hoàng, kèm theo một đoạn văn của Quan Li.
Quan Li V: Tôi diễn đôi với Tư Hoàng, chỉ muốn nói với mọi người: Đừng có cái tính ngu ngốc, ghen tị, sẽ chỉ làm mọi người càng thêm xấu xí.
Cùng với động thái này, phía dưới người hâm mộ lập tức bộc phát.
Gối đầu nhỏ nhà Quan nữ vương:
"Woa, vậy mà lại khiến nữ vương đại nhân tự mình hộ tống, Tư Hoàng này cực kỳ khủng nha!"
Đời người không bằng không gặp:
"Li Li giỏi lắm! Mặc dù tôi không biết sự thật nhưng Li Li nói Tư Hoàng tốt, thì chính là tốt!"
Uy! Mau dừng tay:
"Nữ vương sao ngài có thể vì nam nhân khác mà nói chuyện! Trái tim của tôi tan nát rồi!"
Nhị hàng cánh, có người gọi ngươi uống thuốc:
"Đợi chút! Diễn đôi? Nơi này có bí mật gì không thể cho ai biết?"
Mặc kệ fan của Quan Li làm ầm ĩ như thế nào, rất nhanh đã có người đăng lại động thái này của cô, ngay sau đó Tư Hoàng còn ở trong bình luận mới nhất phía dưới, thấy được ID quen thuộc.
Bánh pút-đing caramel:
"Cảm ơn Quan nữ vương! Nữ vương ngài tốt hữu hảo báo (Người tốt sẽ nhận được báo đáp)! Chân lý là không thể che giấu! Kỵ sĩ đoàn kính chào!"
Ái tâm bánh ngọt:
"Cảm ơn Quan nữ vương! Nữ vương ngài tốt hữu hảo báo! Thực lực của bệ hạ chân thật đáng tin! Kỵ sĩ đoàn kính chào!"
Nước việt quất:
"Cảm ơn Quan nữ vương! Nữ vương ngài tốt hữu hảo báo! Bọn chó đen (ý nói những kẻ tung tin đồn nhảm hoặc săn ảnh) đều xiên cho chết! Kỵ sĩ đoàn kính chào!"
Tường vi có gai:
"Cảm ơn Quan nữ vương! Nữ vương ngài tốt hữu hảo báo! Bàn tay độc phía sau màn chờ mất mặt đi! Kỵ sĩ đoàn kính chào!"
Vũ Hy quan sát sắc mặt Tư Hoàng, nói:
"Trong khoảng thời gian này, chỉ cần có kẻ nói xấu cậu là sẽ có mấy cái ID này ở đây, cùng người ta tranh cãi hung mãnh nhất chính là các cô gái này, xem bộ dạng là một tổ chức chuyên nghiệp, có kế hoạch quản lý."
"Kỵ sĩ đoàn."
Tư Hoàng nỉ non, trong mắt chợt lóe qua thoáng tia sáng, ngón tay hoạt động trên máy tính bảng. Vũ Hy nhìn động tác của cô, kinh ngạc nói:
"Không phải cậu đã nói muốn yên lặng theo dõi diễn biến, chờ đến cuối mới phóng một kích như sấm sét hay sao?"
Tư Hoàng:
"Tình huống có biến, không ngờ Quan Li sẽ gấp rút ra mặt giúp tôi, còn có kỵ sĩ đoàn đáng yêu này ở phía trước đấu tranh anh dũng." Cô nhướng mày cười một tiếng với Vũ Hy, hào quang bốn phía. "Thân là bệ hạ của các cô ấy, sao có thể ẩn nấp không ra? Sẽ làm cho các cô ấy bất lực khổ sở đó."
Nói xong, cô đăng nhập lên V bác, hướng đạo diễn Liễu và Quan Li phát ra thỉnh cầu nghiệm chứng, hơn nữa gửi Quan Li cái động thái kia.
Tư Hoàng V: Cám ơn Quan tỷ. Lúc này tôi muốn nói rõ, vai diễn này là tôi thông qua thử vai chính đáng mà có được, ký tên hợp đồng là bản thân ta, không có bất cứ quan hệ nào với tập đoàn giải trí Phong Hoa, cũng sẽ không tồn tại dùng ích lợi tiến vào. Còn nữa, [cười] các vị nói tôi không có tài năng, tôi tiếp nhận sự khiêu chiến của các vị, mời đem thành phẩm của mình phát lên cho chuyên gia ngôn luận đánh giá được không? [Quan Li V: Ta diễn đôi với Tư Hoàng, chỉ muốn nói với mọi người: Đừng có cái tính ngu ngốc, ghen tị, sẽ chỉ làm mọi người càng xấu xí.]
Kèm theo một ảnh chụp - tóc đen hơi rối, khuôn mặt tuấn tú, ánh mặt trời ngoài cửa xe chiếu lên gò má, trắng nõn đến ngay cả lông tơ rất nhỏ bị chiếu lên màu vàng kim cũng thấy được, phảng phất người đó được bao phủ bởi một tầng mông lung vàng chói. Lông mi đen thật dài, đôi mắt xinh đẹp trong suốt thấy đáy, vui vẻ nhẹ nhàng híp lại, nhìn chăm chú vào mỗi người chứng kiến tấm hình này. Trong ánh mắt này, dường như thấy được lời hắn muốn nói: Không sao, tôi không sợ hãi, mọi người không cần phải lo lắng.
Bánh pút-đing caramel:
"Ghế sô pha (tương tự như tem của dân mạng Việt Nam)! Bệ hạ! Ngài cuối cùng cũng mở V bác ! Thần, huhuhuhu... Quá kích động! Bệ hạ, thần muốn nói là, thần tin tưởng bệ hạ!"
Ái tâm bánh ngọt:
"Bệ hạ đẹp đẹp quá! Bệ hạ, thần yêu ngài a a a a!"
Chim cánh cụt đản đản chạy mau:
"Không hổ là bệ hạ! Hôm nay đôi mắt nói với tôi: người ta rất hạnh phúc đó ~!"
Nước việt quất:
"Kính chào bệ hạ! Bọn chó đen! Không phục thì chiến!"
Đúng như Tư Hoàng nghĩ, cô xuất hiện khiến những người ủng hộ cô đều cảm thấy an tâm, gia tăng tinh thần của bọn họ. Mà Tư Hoàng vừa mới xây dựng V bác, số lượng người hâm mộ đã tăng trưởng nhanh, Quan Li chứng thực cho cô xong, lại chia sẻ động thái của cô, trả lời rằng không cần cám ơn.
Đây như là mở ra cái chốt mở nào đó, làm nữ phụ quan trọng của (Hoàng Đồ), thuộc về tập đoàn giải trí Phong Hoa - Diêm Nghiên chia sẻ động thái kia của Quan Li, lại kèm theo một câu nói ý tứ sâu xa:
"Ôi chao, nam sinh đáng yêu lúc nào cũng sẽ kích thích tình thương mẫu tử của phái nữ, mới gặp một lần mà đã che chở. Đúng vậy, quả nhiên Quan tỷ tỷ thật thiện lương. [cười]"
********************************************************
Nhị Thủy: Ồ? Có người muốn tìm đường chết? Mọi người có nhìn thấy không?
/70
|