Chương 26: Giữ mặt mũi được không?
Tất cả các bài hát đều do trí tuệ nhân tạo viết ra, ngay cả giọng hát cũng là do trí tuệ nhân tạo hợp thành.
Lời bài hát và tiếng hát đều lạnh lùng không có tình người, nhưng mọi người lại thích loại nhạc hoàn mỹ không chút sai sót này, dù sao thì chương trình của trí tuệ nhân tạo cũng tuyệt đối chính xác.
Nhưng nữ đế Diệp không thích .
Cô đã học sáng tác lời và nhạc từ một vị bậc thầy quốc học, sáng tác bài “Sẽ Không Bao Giờ Gặp Lại” làm chấn động thế giới âm nhạc vốn dĩ tràn ngập loại âm nhạc do trí tuệ nhân tạo tạo ra.
Không phải chỉ chơi nhạc thôi sao ? Ai mà không biết?
“Bồ Công Anh, tôi muốn đăng bài hát mà tôi từng viết trước đây lên.”
Nữ đế Diệp khó chịu trong lòng nên đương nhiên cũng không thể để cho người khác thoải mái được. Vì vậy, ý tưởng đăng tải tác phẩm nổi tiếng của chính mình ở kiếp trước cũng nảy ra khỏi đầu.
Ý tưởng này đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Bồ Công Anh: “Chủ nhân, Trung Quốc có khá nhiều trang web chuyên đăng tải các bài hát tự sáng tác, trong mấy trang web này có khá nhiều ca sĩ mạng với lượng fan hâm mộ khổng lồ" .
Các ca sĩ mạng từng rất nổi tiếng, dù bây giờ không còn huy hoàng tới mức quét ngang giang sơn như ngày trước nhưng họ vẫn chiếm một vị trí nhỏ trong làng nhạc.
Bài hát đầu tiên mà Diệp Tinh Quang quyết định đăng tải là bài “Sẽ Không Bao Giờ Gặp Lại”. Về nghệ danh , cô đã suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đã nghĩ ra một cái tên rất khí phách.
Diệp Đế!
Nghệ danh ngầu lòi này mới xứng với địa vị nữ đế ở thế kỷ 25 của cô chứ?
Sau khi nghĩ xong tên, Diệp Tinh Quang nói làm là làm, cô quyết định tối nay sẽ thu âm bài hát và đăng tải nó lên mạng.
Sau một ngày học toán, lý, hóa nhàm chán vô vị, nữ đế Diệp không hề cảm thấy áp lực, thậm chí còn cảm thấy không có yếu tố thách thức.
Khi tiếng chuông tan học vừa reo, cô cầm cặp sách lên và rời khỏi.
Diệp Tinh Quang không ngờ rằng mình sẽ bị theo dõi, mà đó còn là một chiếc Maybach, bởi vì khoảng cách hơi xa nên không thể nhìn rõ hình dáng của người ngồi trong chiếc xe đó.
Diệp Tinh Quang quyết định nhanh chóng, lẻn vào một chiếc xe riêng màu đen ở bên đường.
“Cô… sao lại là cậu?”
Giọng nói kinh ngạc của cậu thiếu niên vang lên trong xe, Diệp Tinh Quang hơi ngạc nhiên khi thấy Tô Cẩm. Nhưng mà gặp người quen thì vẫn thuận tiện hơn nhiều .
“Có người theo dõi tôi, cậu hãy đổi vị trí cho tôi.”
“Ok.”
Thiếu niên phản ứng lại rất nhanh mà đổi vị trí lái xe cho cô.
Thấy bóng dáng của chiếc xe Maybach trong gương chiếu hậu. Diệp Tinh Quang ngồi ngay ngắn, khóe môi chậm rãi nhếch lên một đường cong, toát lên vẻ đẹp lạ thường trong đêm tối.
Khi cô vừa đạp chân ga, chiếc xe đã xoay một vòng tại ngã rẽ, kéo dài khoảng cách với chiếc xe Maybach kia.
“Mẹ kiếp! Cậu kiềm chế một chút, tôi còn chưa muốn chết.”
“Câm miệng.” Giọng nói lạnh nhạt lãnh đạm.
Tô Cẩm không ngờ cô lại có thể đua xe ở nơi như thế này, người cậu ta ngã từ bên này sang bên khác của xe rồi vô thức ôm chặt ghế của mình.
Khi xe tăng tốc nhanh và rẽ liên tục tạo ra quán tính nhưng không hề ảnh hưởng đến Diệp Tinh Quang một chút nào. Cô vẫn lái xe một cách bình thản ung dung, vững như núi.
“...”
Cúng bái lão đại!
Chiếc Maybach ở đằng sau rõ ràng đã phát hiện ra chiếc xe mình theo dõi đang tăng tốc.
“Anh, chúng ta bị phát hiện rồi!”
Ngồi ở ghế lái là chàng trai có vẻ đẹp yêu nghiệt, ngũ quan cực kỳ tuấn tú với mái tóc ngắn màu đay. Đây là khuôn mặt điển hình của một cậu trai trăng hoa con nhà giàu, cổ áo sơ mi trắng được mở rộng để lộ xương quai xanh gợi cảm.
“Đi theo.”
Trên ghế phụ, toàn thân người đàn ông toát ra hơi thở nguy hiểm trí mạng, chiếc kính gọng lớn trên sống mũi cao phần nào giúp che bớt vẻ sắc bén của anh.
“...”
“Hả?”
Ngay cả nằm mơ chàng trai trẻ cũng không ngờ sẽ có một ngày anh trai anh ta sẽ chạy theo một cô gái giống như một tên si tình ngốc nghếch, còn đá anh ta lên xe đi theo.
Giữ mặt mũi được không?
Đương nhiên là anh ta chỉ dám nói lời này trong lòng.
/1027
|