Trọng Sinh Sau Khi Ở Góa

Chương 9

/822


CHƯƠNG 9 

 

Vào lúc hoàng hôn, mắt thấy vệt nắng chiều cuối cùng chiếu vào viện cũng sắp biến mất, Triêu Vân cuối cùng cũng nghe thấy một tiếng huýt sáo ngắn ngủi vang lên từ bên phía tây phòng bên kia.

 

Nàng vỗ vỗ ngực, vui vẻ nói với công chúa đang ngồi đọc sách trong phòng  "Trở về rồi, phò mã cuối cùng cũng trở về rồi "

 

Trái tim hơi dâng lên của Hoa Dương buông xuống, muộn thế này, nàng cũng hơi lo lắng có phải Trần Kính Tông ở trong núi xảy ra chuyện gì không, ví dụ như bị rắn độc cắn, hoặc là không cẩn thận bị rơi xuống vách núi chẳng hạn.

 

Nàng chỉ có một phò mã này, tuy là một đống tật xấu nhưng dù sao thì có cũng hơn không.

 

Hoa Dương thích làm công chúa tôn quý nhất kinh thành chứ không phải "quả phụ" tôn quý nhất.

 

Kèm theo một trận tiếng bước chân vững vàng mạnh mẽ, một bóng dáng cao lớn xuất hiện ở cửa, che chắn ánh sáng làm trong phòng cũng tối đi mấy phần.

 

Hoa Dương ngẩng đầu, ánh mắt quét qua gương mặt nhìn như anh tuấn nghiêm chỉnh của Trần Kính Tông rồi nhanh chóng rơi vào trong tay hắn.

 

Lần này hắn không mang mồi trở về, tay trái cầm ba cái bọc giấy dầu, tay phải cầm...một vò rượu 

 

Lông mày Hoa Dương chau lại, nàng suýt nữa thì quên mất, kiếp trước Trần Kính Tông gần như bữa nào cũng phải uống hai ngụm rượu 

 

"Rượu ở đâu ra?" Nàng hạ giọng hỏi.

 

Triêu Vân thấy chủ tử sắp tức giận, vội cúi đầu lui ra.

 

Trần Kính Tông không để ý, bước vào trong, để vò rượu lên trên bàn rồi hắn ngồi xuống, vừa cầm ấm trà lên châm vừa giải thích  "Buổi sáng bắt được hai con thỏ, ta cố ý băng qua ngọn núi đi hơn mười dặm tới trấn khác đổi rượụ"

 

Hắn nói thì nhẹ nhàng, nhưng mà băng qua núi, rồi đi đi về về hơn hai mươi dặm chỉ vì một vò rượu

 

Hoa Dương ghét mùi rượu, thế nên cũng không thích Trần Kính Tông chỉ vì mua rượu mà tốn nhiều tâm tư đến vậy.

 

"Thịt cũng ăn rồi, uống chút rượu thì có làm sao?"

 

Trần Kính Tông đánh giá sắc mặt của nàng, không thể nào hiểu được tính tình này của nàng.

 

"Ta không thích ngươi uống rượụ" Nàng nói thẳng.

 

Vẻ mặt Trần Kính Tông ngay thẳng, nhớ lại một lát rồi nói  "Điều kiện để nàng cho ta lên giường ngủ không bao gồm cấm uống rượu, nếu nàng ghét mùi nồng thì ta đảm bảo sẽ súc miệng cẩn thận."

 

Hoa Dương trầm mặc.

 

Nguyên nhân khác làm nàng ghét rượu, là phụ hoàng ở trong cung.

 

Lúc phụ hoàng triệu kiến đại thần diễn một vẻ minh quân nghiêm chỉnh, lúc riêng tư lại thích uống rượu buông thả. Năm đó chín tuổi, Hoa Dương vô tình đụng phải phụ hoàng say rượu cưỡng ép một cung nữ, gương mặt phụ hoàng đỏ ửng, ngôn từ thô tục, cử chỉ bỉ ổi khiến Hoa Dương gặp phải ác mộng, dẫn đến việc từ năm đó nàng bắt đầu kháng cự gặp phụ hoàng, gặp được cũng khó mà kìm nén sự ghê tởm trong lòng.

 

Trần Kính Tông chỉ uống ít rượu, nhưng Hoa Dương rất lo lắng một ngày nào đó hắn có phải sẽ uống nhiều rượu không, có phải hay không rồi cũng giống như phụ hoàng cưỡng ép cung nữ mà cưỡng ép nàng.

 

Trong ký ức, có một lần nàng cùng Trần Kính Tông đến nhà ngoại tổ phụ dự tiệc, ngày đó Trần Kính Tông uống nhiều, khi Hoa Dương tắm rửa đi ra, thấy hắn đang ngồi ở trên giường, khắp người là mùi rượu, mắt đen âm trầm nhìn chằm chằm nàng.

 

Hoa Dương mặt ngoài bình tĩnh, lạnh lùng bảo hắn đến tiền viện ngủ, thật ra tay giấu bên trong áo đang run rẩy không ngừng.

 

Công chúa thì thế nào, lúc ở một mình với Trần Kính Tông, nàng chỉ là một nữ nhân bình thường tay trói gà không chặt, ngay cả một tay của Trần Kính Tông cũng không bẻ gãy được.

 

May mà đêm đó Trần Kính Tông vẫn rất nghe lời nàng.

 

Người này chính là như vậy, không ngừng làm những việc khiến nàng chán ghét, nhưng sau khi chết lại luôn làm nàng nhớ đến những điểm tốt ở hắn.

 

"Nhiều nhất là một bát, không được uống nhiềụ" Hoa Dương lại thỏa hiệp một bước.

 

Trần Kính Tông  "Bình thường thì một bát, nhưng có chuyện vui hay chuyện buồn thì nàng đừng cản ta đấy?"

 

Hoa Dương hừ nói  "Tùy ngươi, uống nhiều thì tự đi tìm phòng của ngươi mà ngủ, đừng đến chỗ của ta."

 

Trong lòng nàng lại kinh ngạc, hắn ngay cả cha ruột trách mắng cũng làm như gió thổi bên tai thì có thể buồn chuyện gì được.

 

Trần Kính Tông từ chối cho ý kiến, giải khát xong, hắn đẩy ba cái bọc giấy dầu qua  "Ta còn mua chút đồ ăn vặt, trên trấn không có thứ gì tốt, nàng thích thì ăn, không thích thì để lại cho ta."

 

Hoa Dương liếc nhìn bọc giấy dầụ

 

Công chúa được nuông chiều từ bé, đừng nói đến việc nặng, ngay cả việc nhỏ như gỡ dây thừng nàng cũng chưa từng tự tay làm qua.

 

Trần Kính Tông thấy nàng không nhúc nhích, xùy một tiếng, hai ba động tác cởi dây buộc, mở giấy dầu ra.

 

Hoa Dương nhìn thấy một bao hạt dưa, một bao thịt khô, một bao mứt quả hạnh.

 

So với đồ ăn vặt đặc sắc trong cung, ba cái bao này kém hơn nhiều về mọi mặt, hạt dưa không đầy đặn, màu của thịt khô không đủ đỏ, mứt quả hạnh cũng nho nhỏ.

 

Nhưng ở trên trấn gần đây, ba cái bao này đã là hàng thượng đẳng, càng là đồ vật bây giờ Trần gia đang để tang không thể mua.

 

Để tang là vì tưởng nhớ người đã khuất, càng tỏ ra đau khổ thì càng được người khác khen là hiếu thuận, nếu còn có tâm trạng ăn đồ ăn vặt thì là loại gì?

 

Ai ai cũng biết để tang khổ, người làm quan thậm chí còn vì để tang mà chậm trễ tiền đồ, nhưng đạo hiếu như núi, một nhà học giả như Trần gia lại càng coi trọng lễ pháp.

 

"Ăn xong có khi nào đau bụng không?" Hoa Dương không có lòng tin gì với đồ vật ở nơi bé nhỏ này.

 

Trần Kính Tông  "Thử một chút chẳng phải sẽ biết à? Dù sao thì ta ăn xong cũng không sao."

 

Hoa Dương do dự một chút, vẫn quyết định chờ khi nào thực sự thèm ăn hẵng nói.

 

"Cơm tối còn chưa xong, ngươi đi tắm trước đi."

 

Hắn cả người dính bụi, Hoa Dương một ánh mắt cũng không muốn nhìn nhiềụ

 

Trần Kính Tông phân phó Triêu Vân đứng ở cửa  "Trực tiếp mang thùng nước lạnh đến, không cần phải đun nóng."

 

Hoa Dương nhíu mày  "Một thùng nước có thể tắm sạch sẽ?" Còn không đủ để nàng gội đầụ

 

Trần Kính Tông nhìn qua  "Cũng không làm gì cả, tắm sạch sẽ như vậy thì có tác dụng gì?"

 

Nếu nàng cho hắn ngủ, hắn có thể cầm bàn chải cọ từ đầu đến chân một lần, đảm bảo khiến nàng vừa ý khắp nơi.

 

Mặt Hoa Dương đỏ lên.

 

Ban đầu nàng thật sự nghĩ quá đơn giản, cho rằng nhi tử của Các lão thì dù tập võ cũng chắc chắn là một nhã sĩ 

 

Châu Nhi đi xách nước, Triêu Vân đi vào trong phòng lấy ra một bộ đồ để Trần Kính Tông tắm xong thay, đặt vào cái giá bên cạnh thùng tắm xong liền lui ra ngoài.

 

Hoa Dương để nàng thu dọn vò rượu với ba bao đồ ăn vặt vào rồi tiếp tục ngồi ở phòng chính.

 

Trần Kính Tông mới đi vào không lâu, trong phòng phụ truyền đến tiếng nước rào rào, sau đó là âm thanh đặc biệt của khăn thấm nước bị người ta nắm chặt ma sát dọc theo lưng.

 

Trước mắt Hoa Dương dường như lại hiện ra hai thị vệ trong phủ của cô mẫụ

 

Nàng cũng không nhìn kỹ mặt của bọn họ, nhưng lại nhớ kỹ vai rộng cùng eo gầy đầy lực.

 

Thử so sánh thì, vẫn là thân thể của Trần Kính Tông đẹp hơn, thân hình thanh mảnh hơn, cơ bắp rắn chắc nhưng cân đối vừa phải.

 

Phù Thúy đường.

 

La Ngọc Yến ngồi lâu khó chịu, đang chầm chậm tản bộ trong sân, Nhị Lang, Tam Lang đang ngồi xổm dưới gốc cây chơi với kiến, Trần Hiếu Tông dạy học cả một ngày đang khoan khoan khoái khoái nằm ở phòng phụ nghỉ ngơi.

 

Nhà chính phái nha hoàn mang cơm tối đến, là sủi cảo chay nhiều loại nhân, ngoài ra còn có ba món chay, một món canh nấu trứng.

 

La Ngọc Yến nhìn bọn nha hoàn tiến đến, lại nhìn bọn nha hoàn rời đi, trong miệng nhàn nhạt rất là không có khẩu vị.

 

Người chính là như vậy, lúc mỗi ngày đều được ăn thịt thì không biết quý trọng, lúc ba tháng liền không được ăn thịt thì nàng thèm vô cùng 

 

"Nương, chúng ta đi vào ăn cơm thôi." Nhị Lang thấy đói, ném que gỗ trong tay đi rồi đứng lên nói.

 

La Ngọc Yến gật gật đầu, vừa muốn đi vào trong, một cỗ mùi gà hầm đột nhiên bay từ bên phía Tứ Nghi đường đến.

 

La Ngọc Yến bất động thanh sắc nhìn về phía hai nhi tử.

 

Nhị Lang, Tam Lang cũng dùng sức hít mũi một cái.

 

Xác nhận ánh mắt với ca ca xong, Tam Lang vui vẻ chạy đến bên cạnh mẫu thân  "Nương, có thịt "

 

La Ngọc Yến thở dài một tiếng, dặn dò các con đừng nói ra rồi lại đi gọi Trần Hiếu Tông dậy.

 


/822

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status